Bùng Nổ


Người đăng: QuytSweet

Luân Vũ Tuyệt lúc này vẫn không hay biết bản thân bán viên đan dược lại bị hớ
giá, trái lại nét mặt có chút vui mừng vì đán được viên Tôi Thể Ngọc Đan đúng
với giá gốc của nó, hắn còn tưởng rằng bởi vì viên đan dược của hắn quá bé mà
bị ép giá nữa cơ, thật sự là quá may mắn, hơn nữa hắn còn cảm thấy chị tiếp
viên lúc nãy cũng đúng là rất tốt bụng nha.

Hắn mang tâm tình phấn khích hướng phía khu mua linh dược đi tới, dù sao đây
cũng là lần đầu tiên hắn cầm nhiều tiền đến như vậy a.

Đến quầy dược liệu, Luân Vũ Tuyệt lại lần nữa hoa cả mắt lên, số lượng dược
liệu bày trong tủ lên đến cả trăm loại, đủ màu đủ vị, cực kỳ khó để phần biệt.

-Chị gái, làm ơn lấy cho em hai gốc Tục Mệnh Thảo, hai gốc Hồi Tinh Căn và một gốc Ngũ Đường.

Ba loại dược liệu này đều là dược liệu chuyên dùng để luyện chế Tôi Thể Ngọc
Đan. Đúng như các bạn nghĩ, Luân Vũ Tuyệt chính là đan muốn luyện đan, tự thân
luyện chế Tôi Thể Ngọc Đan. Những nguyên liệu để luyện Tôi Thể Ngọc Đan này
cũng có không ít người biết, đều được xem như là kiến thức đại trà rồi, ở
ngoài đường tùy tiện kéo một bác nông dân lại hỏi, chắc đến chín phần bác ấy
cũng sẽ nói như vậy.

Ở thế giới này, việc luyện đan nói khó không khó, nhưng nói dễ lại chẵn hề dễ.
Nói vậy, bởi vì bất cứ ai, bất cứ người nào đều có thể tự mình luyện đan, chỉ
cần có lửa, đầy đủ dược liệu và một cái nồi là được, nhưng có thành hay không
lại là chuyện khác. Dù thế, luyện đan theo cách này không phải là không thể
luyện ra được nhưng tỷ lệ thành công là cực, cực thấp, chưa đến 5%.

Nghĩa là trung bình, cứ luyện 20 nồi đan dược sẽ cho ra một nồi đan dược thành
phẩm. Việc này thuần túy chính là đốt tiền.

Muốn luyện ra một viên đan dược đúng nghĩa, kẻ đó tất yếu phải là Luyện Đan
Sư. Những yếu tố để cấu thành một tên Luyện Đan Sư cũng không phải quá trắc
trở, chỉ cần kẻ đó sở hữu long hồn hệ hỏa, tâm trí kiên định và có kiến thức
sâu sắc về dược lý, như vậy là đủ.

Tất nhiên Luân Vũ Tuyệt không phải là Luyện Đan Sư, hắn chính là thuộc thể
loại đầu tiên a, đốt lửa lên, cho tất cả vào nồi rồi ngồi chờ, thế là xong.
Bất quá, Luân Vũ Tuyệt làm vậy cũng là có một chút nắm chắc, cái nắm chắc ở
đây không phải là nắm chắc mấy phần luyện thành đan dược mà là nắm chắc hắn có
thể sử dụng năng lượng màu vàng thần bí để cải tạo phế đan do hắn luyện ra.

Cách làm này, nhìn vào thật sự là có chút ngu ngốc nhưng lại là cách làm hợp
lý nhất mà Luân Vũ Tuyệt có thể nghĩ ra lúc này.

Cô gái tiếp viên ở quần dược liệu tính tình xem như dễ thương hơn cô gái ở
quần mua bán không ít, thấy Luân Vũ Tuyệt một hơi đọc ra nhiều loại dược thảo
đắt tiền như vậy, cô liền cất tiếng khuyên nhủ

-Này cậu em, mấy dược liệu này đều không phải dược liệu rẻ tiền đâu. Cậu em có chắc mua mấy thứ này không?

Luân Vũ Tuyệt không chút do dự gật đầu.

Cô gái tiếp viên thấy vậy, còn tưởng rằng Luân Vũ Tuyệt vẫn chưa hiểu rõ giá
trị của mấy thứ dược liệu này nên cố gắng giải thích cặn kẽ

-Hai gốc Tục Mệnh Thảo giá 20 đồng vàng, hai gốc Hồi Tinh Căn giá 22 đồng vàng, một gốc Ngũ Đường giá 15 đồng vàng, tổng cộng 57 đồng vàng. 57 đồng vàng không phải là một con số nhỏ đâu, em thật sự muốn mua sao?

-Đây, 57 đồng vàng, chị gói hộ lại cho em!

Trong ánh mắt kinh ngạc của cô giá tiếp viên, Luân Vũ Tuyệt thế mà nhắt mắt
lấy ra 57 đồng vàng đặt lên quầy, vẻ mặt vẫn tỉnh bơ như thường, tựa như 57
đồng vàng đối vắn hắn không đáng một đồng vậy.

Đến nước này, cô gái tiếp viên đã không còn gì để nói nữa, nhanh chóng thu
tiền rồi gói năm gốc dược liệu lại cho Luân Vũ Tuyệt.

Luân Vũ Tuyệt mua xong dược liệu, mang tâm tình vừa phấn khích lại có chút chờ
mong nhanh chóng trở về, hắn thật sự muốn xem thử, bản thân hắn lần đầu luyện
dược sẽ thành cái hình dáng nào đây.

Thế nhưng mà ngay lúc Luân Vũ Tuyệt quay người bước đi chưa đến mấy bước thì
đăng sau lưng vang lên tiếng hét lớn

-Đứng lại, chính là ngươi, tên mặc áo choàng đen

Tiếng hét bất ngờ vang lên trong đại sảnh rộng lớn nhất thời thu hút hàng loạt
ánh nhìn, bản thân Luân Vũ Tuyệt cũng không ngoại lệ. Chỉ là ngay khi hắn quay
người, vẻ mặt đang vui vẻ liền tối xầm lại một mảng, bởi vì kẻ mới hú hét kia
hắn biết, hơn nữa còn biết rất rõ, không ai khác chính là Luân Vũ Văn, là một
trong hai tên đồng bạn thường đi chung với Luân Vũ Vũ, cũng không ít lần hành
hung hắn.

Nếu là trước kia, nếu gặp tình cảnh này, Luân Vũ Tuyệt sẽ cảm thấy run sợ, ý
định đầu tiên là phải chạy càng nhanh càng tốt, nhưng không, Luân Vũ Tuyệt lúc
này đã không còn là Luân Vũ Tuyệt của mười ngày trước, giờ đây hắn đã có thể
tu luyện, tương lai phía trước như một cánh cổng rộng mở chờ hắn bước qua, hắn
không còn gì để mà cảm thấy sợ xệch hay mặc cảm nữa.

Hơn hết, tu vi của hắn hiện nay cũng đã là Tu Thể Cảnh tầng thứ năm, cấp độ
tương đương với tên Luân Vũ Văn trước mắt, cấp độ ngang nhau, hắn không tin
đánh không lại tên kia.

Luân Vũ Văn thấy Luân Vũ Tuyệt bị gọi lại nhưng biểu hiện cực khác thường
ngày, cứ đứng trơ trơ ra đó mà trừng mắt vớ mình làm tâm tình Luân Vũ Văn nháy
mắt bốc hỏa.

Thử nghĩ xem một con chó thương ngày bị mình đánh đập, dọa một cái liền cong
đuôi bỏ chạy nay lại dám chính diện mặt đối mặt với mình, hơn nữa còn sủa inh
ỏi cả lên, cái cảm giác này làm cho Luân Vũ Văn tức tối không chịu được, tự
dặn mình lần này phải hảo hảo giáo huấn Luân Vũ Tuyệt một khoản, để sau này
biết điều hơn chút ít.

Luân Vũ Văn mặc kệ chốn đông người, quát lớn

-Tốt, tốt, Luân Vũ Tuyệt, phế vật như mày hôm nay lại ăn gan hùm mật báo gì mà dám trừng mắt với ta, muốn ăn đòn có phải không?

-Mẹ nó, mày đừng có nghĩ tao im im là muốn làm gì thì làm, có giỏi thì nhào vô, bổn thiếu gia muốn đánh mày lâu lắm rồi.

Luân Vũ Tuyệt hừ lạnh một tiếng, trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, thế
nhưng lại là người ra tay trước tiên, tung nắm đấm lao thẳng vào Luân Vũ Văn.
Bởi vì hai bên chỉ cách nhau chưa đến vài mét, Luân Vũ Văn trong lúc chưa
phòng bị liền ăn trọn một đấm toàn lực của Luân Vũ Tuyệt, miệng phun máu té
ngã xuống đất đến choán váng.

Chớp lấy thời cơ, Luân Vũ Tuyệt ngay lập tức ngồi lên người Luân Vũ Văn, không
cho hắn có cơ hội trở người, đồng thời hai tay không ngừng nghỉ đánh đấm túi
bụi

-Này thì phế vật, này thì gan hùm mật báo, tổ cha mày, hôm nay để xem phế vật như tao đánh mày như thế nào, chết mày nè, chết mày nè, chết nè!

Bốp, bốp, bốp. Từng âm thanh nắm đấm giáng xuống vô cùng vang dội trong đại
sảnh.

Mới quyền đầu tiên còn chưa cảm thấy gì nhưng đến quyền thứ hai, quyền thứ ba,
Luân Vũ Tuyệt càng cảm thấy phấn khích, càng đánh càng sung sướng, càng đánh
càng đã tay. Tựa như nỗi uất hận bao năm qua hắn cất giấu chính vào lúc này
liền bạo phát toàn bộ, theo từng quyền giáng xuống của hắn mà thoát ra ngoài.

Càng đánh Luân Vũ Tuyệt càng hăng, càng đánh lại càng cảm thấy nhẹ lòng, thật
sự cảm giác đánh người đúng là phi thường tốt, phi thường khoái cảm.

Luân Vũ Văn mặc dù được xưng tụng là thiên tài thế hệ mới trong Luân Vũ thế
gia, tu vi cũng là Tu Thể Cảnh tầng 5 nhưng suy cho cùng vẫn là một thiếu niên
chưa trải sự đời, kinh nghiệm chiến đấu vô cùng ích ỏi. Hiện nay lại bị Luân
Vũ Tuyệt bất ngờ tấn công làm cho trở tay không kịp, nhất thời lâm vào yếu
thế.

Mới đầu ăn phải một hai quyền, Luân Vũ Văn còn có thể ra sức giang tay chống
đỡ, cố gắn lật người trở mình, miệng chửi đổng liên tục, nhưng chẵng được bao
lâu đã bị từng quyền mạnh mẽ của Luân Vũ Tuyệt đánh cho ngu người, hoàn toàn
yên bặt, cơ thể xụi lơ không tí sức lực, mặc cho Luân Vũ Tuyệt làm thế nào thì
làm.

Những người trong đại sảnh thấy đánh nhau liền lập tức túm lại xem trò vui,
chỉ chỉ trỏ trỏ, có người còn bình luận trận đanh ngay tại chỗ, cá cược ai sẽ
chiến thắng.

Trong số những người này, cũng có không ít người nhận ra Luân Vũ Tuyệt và Luân
Vũ Văn.

-Ơ, kia không phải đều là thiếu gia của Luân Vũ thế gia sao? Sao lại kéo nhau đến đây đánh nhau thế, bọn chúng không biết quy định ở đây à.

-Biết thì làm sao, một khi đã nóng máu thì cần gì biết bố cháu là ai, cứ thế xông vô quất thôi.

-Này, các ngươi có để ý, hình như một trong hai thiếu niên kia là Luân Vũ Tuyệt, con trai phế vật nổi tiếng của cựu tộc trưởng Luân Vũ thế gia-Luân Vũ Bá Sơn.

-Còn tên kia nếu ta nhớ không lầm thì chính là Luân Vũ Văn, cháu ngoại của Đại trưởng lão nha. Tên nhóc đó còn được gọi là thiên tài mới nổi đó, tại sao lại bị một phế vật như Luân Vũ Tuyệt đánh sấp mặt thế kia?

-Ai mà biết, có lẽ Luân Vũ thế gia, một người nối tiếp một người làm phế vật rồi.

Cửa hàng đan dược Thanh San không cho phép khách nhân ẩu đã bên trong đại
sảnh, cho nên Luân Vũ Tuyệt còn chưa đánh đã nghiền, đã có một đội hộ vệ khoản
mười người mặc áo lam xông vào. Những hộ vệ này, ai nấy đều cao to lực lưỡng,
khí thế tỏa ra rất mạnh, vừa xông vào liền nhanh chóng khống chế Luân Vũ
Tuyệt, tách hắn ra khỏi Luân Vũ Văn.

Hai tay hắn lúc này, đã được nhuộm đỏ bởi máu tươi.

Bị đội hộ vệ kéo ra, thần trí Luân Vũ Tuyệt mới thanh tỉnh một chút, mặc dù
hắn đánh còn chưa đã tay nhưng vẫn cực kỳ biết điều dừng lại, thả lỏng toàn
thân mặc cho đám hộ vệ lôi ra. Những người hộ vệ này, người nào người nấy đều
có tu vi Không Linh Cảnh, bọn họ mà chỉ cần ra sức một tý, Luân Vũ Tuyệt chắc
chắn sẽ bẹp dí, cho nên không phản khán mới là tốt nhất, điều này hắn cực kỳ
hiểu rõ.

Luân Vũ Tuyệt bị kéo ra, mọi người trong đại sảnh lại lần nữa lâm vào kinh
ngạc. Chỉ thấy Luân Vũ Văn lúc này không khác gì một con chó chết nằm bẹp dí,
máu mũi, máu miệng ướt đẫm cả mặt, tràn ra sàn nhà trắng toát, như bông hoa đỏ
nở trên tuyết trắng, mang đến một cảm giác vừa xinh đẹp nhưng cũng thập phần
đáng sợ. Cho dù có là chiến sư kinh nghiệm lâu năm, trông thấy cảnh này cũng
không nhịn được là lạnh toát sống lưng.

Có không ít người còn phải hít một hơi khí lạnh, bọn họ không ngờ rằng, chỉ là
một trận ẩu đã nhỏ của đám thiếu niên lại có thể đánh ra tình trạng này, đánh
đến bán sống bán chết.

Luân Vũ Văn lâm vào thảm kịch thế này chính la vì Luân Vũ Tuyệt xuống tay đều
toàn chỉ nhắm vào đầu hắn mà đánh, phải nói là cực kỳ ác ôn.

Đúng là Luân Vũ Tuyệt không ra tay thì thôi, đã ra tay là đánh cực ác, tựa tất
cảo bao nhiêu đau khổ trong bao năm qua bất ngờ như nũi lửa nổ tung, mà Luân
Vũ Văn chính là kẻ hứng chịu đợt bùng nổ này.

------------------Hết-----------------

Đây là chương cuối cùng trong năm 'con gà'.

Tác xin gác bút nghỉ tết, hẹn gặp lại các bạn năm 'con chó' nha.

Chúc các bạn một măn mới

Vạn sự như ý, phúc lộc đầy nhà

Vui vẻ - Bình an - Hạnh phục

Hứa qua tết sẽ có boom chương!

---------


Trứng Rồng - Chương #9