Long Hồn Thức Tỉnh


Người đăng: QuytSweet

Những bài rèn luyện thể lực như thế này khi còn ở gia tộc, Luân Vũ Tuyệt đã
được Vu lão rèn luyện không ít cho nên quen tay hay làm, mang áo giáp nặng 30
cân chạy quảng đường 8.000m đối với hắn tuy rằng rất mệt nhọc, nhưng cuối cùng
sau một giờ đông hồ dốc lực bốn trâu hai hổ, Luân Vũ Tuyệt đã hoàn thành vòng
chạy.

Có điều, hoàn thành thì hoàn thành, chạy hết 8.000m, Luân Vũ Tuyệt gần như đã
bị vắt cạn thể lực, cả người ướt đẫm mồ hôi như chuột lột, từng khối cơ chân
đau nhức đến không thể nào đứng vững mà ngồi bệch xuống đất, thở dốc từng cơn
khó khăn.

Diệp Bạch thì bi thảm hơn nhiều, chạy chưa đến 7.000m thì đã trợn trắng mắt
ngất xỉu nằm một đống bất động, bắt buộc Lục Thiên Kiêu phải đi ra, xách lên
mang về y như một con gà chết.

Đứng bên cạnh, Lục Thiên Kiêu nhìn Luân Vũ Tuyệt, ánh mắt có phần ngoài ý
muốn. Ban đầu Lục Thiên Kiêu đưa ra giới hạn 8.000m chủ yếu chỉ là để xem thử
sức chịu đựng của hai đứa nhóc này đến đâu.

Dựa theo những gì cả hai đã thể hiện trong trận chiến lúc nãy, Lục Thiên Kiêu
có thể dự đoán sơ bộ, Diệp Bạch với ưu thế về tốc độ, có thể chạy đến mức
6.000m đã là không tồi. Còn Luân Vũ Tuyệt, tu vi còn chưa đến Không Linh Cảnh,
nhiều lắm cũng chỉ có thể cầm cự đến 4.000m đã là giới hạn về thể lực.

Thế nhưng Diệp Bạch lại có thể vượt qua kỳ vọng của Lục Thiên Kiêu, chạm đến
mốc 7.000m đã khiến cho hắn tương đối ngạc nhiên. Còn Luân Vũ Tuyệt, mặc dù
chỉ có tu vi Tu Thể Cảnh tầng 6 nhưng lại có thể lực kinh người, chạy một hơi
với tốc độ khá nhanh viên mãn hoàn thành quảng đường 8.000m mà Lục Thiên Kiêu
Đã đặt ra, bỏ xa sự đoán của hắn đến 4.000m. Điều này khiến Lục Thiên Kiêu
triệt để câm nín.

Từ khi nào một Tu Thể Cảnh lại trâu bò như vậy a?

Lục Thiên Kiêu ném một chai nước suốt cho Luân Vũ Tuyệt, cười nói

-Vũ Tuyệt, thể lực của em rất đáng gờm a, khi chạy còn biết điều chỉnh hơi thở để giữ sức, có phải trước đó em đã từng huấn luyện qua rồi không?

Luân Vũ Tuyệt nhận lấy chai nước, khẻ gật đầu cảm ơn, sau khi tu gần nửa chai
nước mới ăn ngay nói thật đáp lời

-Dạ phải, cách đây vài tháng, em đã được một vị tiền bối huấn luyện trong vòng một tháng thừa sống thiếu chết, nếu không, chắc có lẽ em chạy nhiều lắm cũng chỉ đến 3.000m là cùng.

Sau đó, Luân Vũ Tuyệt lại một hơi kể lại từng bài luyện tập phá bỏ cực hạn do
Vu lão sắp đặt, mà bản thân hắn đã trải qua cho Lục Thiên Kiêu nghe, không bỏ
sót một thứ nào. Những việc này đối với Luân Vũ Tuyệt cũng không có gì để mà
giấu diếm cả, dù sao hắn đến đây chính là để rèn luyện, cho Lục Thiên Kiêu
biết rõ việc này thì quá trình luyện tập về sau sẽ được Lục Thiên Kiêu sắp xếp
hợp lý hơn, tránh lãng phí thời gian vô ích vào những bài tập vô bổ.

-Chả trách.

Lục Thiên Kiêu làm vẻ như hiểu ra, phi thường cảm khái nói

-Xem ra vị tiền bối đó cũng là một đại nhân vật a. Những cách huấn huyện như thế này, anh thật sự là chưa từng nghe qua, rất đáng để chúng ta thử. Ha ha, luyện tập phá bỏ cực hạn, lột xác Long Hồn sao? Đúng là một phương thức luyện tập liều mạng a.

……………….

Thế là kể từ hôm đó, quá trình huấn luyện mà Lục Thiên Kiêu gọi là ‘Địa Ngục’
chính thức bắt đầu. Những bài tập trong cuộc huấn luyện này là do chính Lục
Thiên Kiêu dựa trên các bài luyện tập phá bỏ cực hạn của Vu lão đem kết hợp
với những bài tập cường hóa thể lực của quân đội mà sáng tạo ra. Đồng thời
những bài tập này tên khớp nghĩa, khiến cho những người luyện tập thân như lâm
vào địa ngục, sống không được, chết không xong, mệt mỏi cùng đau đớn đến không
cách nào tả nổi.

Tất nhiên, kẻ than khổ nhiều nhất không ai khác ngoài Diệp Bạch, trong ba
người, hắn chính là kẻ có thể lực yếu nhất cho nên buổi tập luyện nào đối với
hắn cũng không khác nào địa ngục trần gian, ngày nào cũng như ngày nấy, đều
kết thúc buổi tập luyện bằng việc ngất xỉu.

May mắn là Luân Vũ Tuyệt đã từ Vu lão học được cách luyện chế loại đan dược
khôi phục thương thế gọi là Phục Xuân Đan, mới có thể miễn cưỡng giúp đỡ Diệp
Bạch không bị hành xác đến chết.

Còn hắn luyện chế như thế nào, đương nhiên là giống như luyện chế Tôi Thể Ngọc
Đan, cho tất cả dược liệu vào nồi, đốt lửa lên rồi ngồi đợi, sau đó lại dùng
Kim khí để tịnh hóa phế đan thành tinh đan thôi, không có cái gì gọi là quá
mức cao siêu.

(Đây cũng chính là loại đan dược chữa thương mà Vu lão thường cho Luân Vũ
Tuyệt ăn sau khi bị ổng đánh ý)

Nói là như thế, nhưng Luân Vũ Tuyệt cũng không khá khẩm hơn bao nhiêu, cái
phương thức huấn luyện Địa Ngục này so với huấn luyện phá bỏ cực hạn của Vu
lão còn biến thái hơn gấp mười lần, gần như là nghiền ép tất cả tiềm năng của
cơ thể ra ngoài, liên tục thúc ép bản thân đi đến cực hạn của sự chịu đựng,
sau đó lại dùng phương thức mạnh mẽ nhất, điên cuồng nhất để phá vỡ nó. Có thể
nói, mỗi một lần vượt qua cực hạn là mỗi một lần cơ thể như bị xé rách, toàn
thân trên dưới không có chỗ nào là không đau đớn, không có chỗ nào là không
nhức mỏi, thật sự không khác hành vi tra tấn thể xác là mấy.

Bất quá nói đi cũng phải nói lại, điên cuồng huấn luyện ròng rã một tháng rưỡi
thời gian, cả ba người cũng đạt được những thành tựu nhất định. Cơ thể của
Luân Vũ Tuyệt cùng Diệp Bạch đã cường tráng hơn không ít, cộng với đó là sự
dẻo dai và thể lực tuyệt vời, nếu bây giờ mà bảo cả hai mang áo giáp nặng 30
cân chạy 8.000m, chắc chắn cả hai đều sẽ hoàn thành mỹ mãn, hơn nữa nhất định
không gặp phải tình trạng kiệt sức.

Đồng thời bằng vào chỉ dạy của Lục Thiên Kiêu, Diệp Bạch lúc này đã có thể
khống chế khả năng biến thân của mình, mỗi lần thi triển vũ kỹ biến thân cũng
không còn biến thành một con Kê Phong Điểu khó nhìn như trước nữa.

Mà trong khoản thời gian điên cuồng này, Lục Thiên Kiêu cũng nhận được không
ít chỗ tốt, nhờ liên tục vượt qua giới hạn, hắn giờ đây đã gần như chạm đến
cánh cửa đột phát Không Linh Cảnh đỉnh cao, chỉ còn đợi thời cơ thích hợp là
có thể đột phá, tốc độ này so với những gì Lục Thiên Kiêu ước đoán nếu luyện
tập theo phương thức bình thường còn nhanh hơn đến ba tháng thời gian.

Tuy nhiên nếu nói về mặt tiếng bộ vượt bậc, vậy phải kể đến Luân Vũ Tuyệt.
Trong vòng một tháng rưỡi thời gian điên cuồng phá bỏ cực hạn của mình, trứng
rồng của hắn cuối cùng cũng đã lột xác lần hai, trở thành một quả trứng rồng
cấp 2 đúng nghĩa.

…………………..

Trong căn phòng nhỏ của mình, Luân Vũ Tuyệt ngồi xếp bằng trên giường, chỉ mặc
duy nhất một chiếc quần cộc, bày ra làn da khỏe mạnh màu mật ong, cơ bụng tám
khối tiêu chuẩn hoàn mỹ, thân thể của hắn mỗi đường cong đều có lực bộc phát
cùng dã tính cực mạnh, sự hoàn mỹ lưu loát giống như một tác phẩm nghệ thuật
xuất sắc, tỏa ra chút dục vọng gợi cảm cùng cám dỗ mang lại cho người nhìn một
cảm giác nóng bỏng khó tả thành lời.

Có thể gương mặt Luân Vũ Tuyệt không đạt đến tiêu chuẩn nam thần như Lục Thiên
Kiêu nhưng dáng người của hắn, sợ rằng nam thần cũng không cách nào so được.

Luân Vũ Tuyệt nét mặt phi thường nghiêm túc, hô hấp đều đặng, chăm chú vận
chuyển Hồi Tinh Công.

Đêm nay là thời điểm hắn đột phá Không Linh Cảnh, phá vỡ bức tường ngăn cách
cuối cùng để trở thành một chiến sư đúng nghĩa.

Quanh người Luân Vũ Tuyệt, hai đường Tinh Văn màu trắng nhẹ nhàn xoay tròn,
theo từng vòng xoay chuyển, tinh khí trong căn phòng hội tụ về phía hắn rồi từ
từ rút vào trong cơ thể, thông qua hàng loạt hệ thống kinh mạnh đi vào trong
tim, tất cả đều cung cấp cho Trứng Rồng hấp thụ.

Bên cạnh đó Luân Vũ Tuyệt còn không quên phục dụng Tăng Khí Đan để đẩy nhanh
tốc độ hấp thụ tinh khí lên hai lần. Hiện nay trong miệng hắn đang ngậm năm
viên Tăng Khí Đan, chỉ cần dược lực biến mất liền nuốt xuống một viên khác để
thay thế, không dừng lại nửa khắc.

Sau một lúc lâu điên cuồng cung cấp tinh khí, trứng rồng nơi trái tim cuối
cùng cũng vang lên tiếng ‘rắc’ nho nhỏ, thông qua tinh thần dò xét, Luân Vũ
Tuyệt có thể trông thấy trên bề mặt màu xanh xám bao phủ hoa văn của trứng
rồng đã xuất hiên một vết nứt nhỏ bé.

Biết thời cơ đã đến, Luân Vũ Tuyệt liền vận chuyển Hồi Tinh Công với mức độ
cao nhất, điên cuồng trút tinh khí hấp thụ được vào trong trứng rồng.

Lại ‘rắc’ một tiếng nữa, vết nứt theo thời gian mà lớn dần, rồi sau đó từ từ
lan ra bao phủ khắp bề mặt quả trứng giống như một tấm lưới nhện.

-Thời khắc đã tới, Trứng Rồng, nở ra cho ta.

Luân Vũ Tuyệt gầm lớn một tiếng trong lòng, sử dụng Hải Hổ Kình Lực bạo nổ số
tinh khí bao quanh quả trứng, thực hiện bước cuối cùng, phá hủy quả trứng.

Chỉ nghe ‘bùm’ một tiếng nổ nhỏ vang lên bên trong cơ thể, trứng rồng dưới áp
lực bạo nổ của Hải Hổ Kình Lực cuối cùng cũng hoàn toàn bị phá bỏ, giải phóng
ra một nguồn năng lượng màu xanh xám khổng lồ chạy khắp tứ chi bách hải của
Luân Vũ Tuyệt.

Luồng năng lượng này không khác gì ngựa hoang, ở trong kinh mạnh của hắn điên
cuồng chèn ép nhau mà ầm ầm di chuyển, khiến cho kích thước kinh mạch từng
chút một nới rộng ra, kèm theo đó là sự đau đớn khó lòng chịu được, tựa như cơ
thể đang từng chút một bị hàng ngàn lưỡi dao sắt nhọn thay nhau cắt phá vậy.

Có thể nói, nếu chiên sư không trải qua bảy tầng cường hóa thể chất ở Tu Thể
Cảnh, chắc chắn sẽ không thể nào hứng chịu đợt trùng kích kinh mạnh kinh khủng
như thế này. Đây chắc có lẽ là nguyên do vì sao, phía trước Không Linh Cảnh có
thêm quá trình Tu Thể Cảnh, tất cả chỉ là bước chuẩn bị cho thời khắc quan
trọng này.

Năng lượng màu xanh xám sau khi điên cuồng chạy khắp nơi mở rộng toàn bộ kinh
mạch trong cơ thể thì ào ạt rút lại vào trái tim, hay nói đúng hơn là rút lại
vào bên trong Long Hồn. Lúc này, nơi trái tim Luân Vũ Tuyệt đã không còn một
quả trứng rồng huyền phù nữa, thay vào đó mà một hình bóng mờ ảo tựa có, tựa
không của một con rồng nhỏ.

Con rồng này toàn thân chỉ một màu xanh xám, tuy nhiên hai màu này không phải
trộn lẫn vào nhau mà chia tách thành từng khu vực riêng biệt đan xen, hơn nữa
màu xám so với màu xanh thì nhiều hơn gấp năm lần, cơ hồ bao phủ toàn bộ con
rồng, còn màu xanh hình như chỉ là những điểm nhấn của nó.

Con rồng có thân thể đồ sộ với bốn cái chân tráng kiện, đầu có ba sừng nhọn,
đuôi dài và mảnh. Đó là tất cả những gì Luân Vũ Tuyệt có thể quan sát được,
bởi vì Long Hồn trong thời kỳ Không Linh Cảnh vẫn còn ở trạng thái sơ đẳng,
không có hình ảnh rõ ràng. Nếu muốn nhìn rõ hình dáng của Long Hồn, cũng chính
là hình dạng thật sự của con rồng hàng trăm triệu năm về trước, tu vi chiến sư
phải đạt đến Tụ Thân Cảnh mới được.

Ngay khi Long Hồn thức tỉnh thì trong đầu Luân Vũ Tuyệt cũng tự giác xuất hiện
một cái tên ‘Sát Độc Bạo Long’, chính là tên gọi của con rồng này.

Đúng như cái tên của nó, Long Hồn của Luân Vũ Tuyệt mang hệ Độc, cái hệ mà so
với hệ Không Gian còn hiếm có hơn rất nhiều.

Loài Rồng là một loài ma thú, không hề sai, nhưng nó cũng là một loài ma thú
thuộc hàng tôn quý nhất, bởi vậy đại đa số loài Rồng đều chiến đấu bằng sức
mạnh thể chất kinh khủng của mình hoặc là sử dụng sức mạnh nguyên tố đem đến
sự phá hủy thiên băng địa liệt. Chỉ có số ít, thậm chí rất ít loài Rồng sử
dụng độc dược như là một loại vũ khí.

Ấy vậy mà Luân Vũ Tuyệt hấp thụ bậy bạ một quả phế trứng, thế nhưng đó lại là
trứng của một con Độc Long, vận khí xem ra cũng là quá lớn đi.

Tuy nhiên đừng có hiểu lầm, Long Hồn hệ Độc so với hệ Không Gian hiếm có hơn
không có nghĩa là nó cường đại hơn, mà hoàn toàn ngược lại, bởi vì nó quá hiếm
và thường xuyên bị giới chiến sư khinh bỉ là hạ lưu cho nên trong lịch sử hàng
trăm ngàn năm của thế giới, chưa từng ghi nhận về một vị chiến sư sở hữu Long
Hồn hệ Độc bước lên đỉnh cao của sức mạnh.

Thay vào đó, chiến sư Long Hồn hệ Không Gian cường đại được ghi nhận có hơn
ngàn người, hơn nữa người nào người nấy đều là cường giả trong cường giả, một
cái phất tay có làm biến mất cả một toàn thành thị vào trong hư vô, hoặc chôn
vùi cả một quân đoàn hàng chục nghìn người chỉ trong nháy mắt.

So sánh hai bên, thật sự là quá mức khập khiển.

Bất quá dẫu biết là thế, Luân Vũ Tuyệt lại không hề có một chút gì gọi là thất
vọng đối với Long Hồn của mình, cho đến bây giờ, việc một kẻ không có đan điền
như hắn có thể hấp thụ Trứng Rồng và đản sinh ra Long Hồn đã là không hợp lẽ
thường rồi. Vậy làm sao biết được, hắn mang trong mình Long Hồn hệ Độc lại
không thể chạm đến đỉnh cao của thế giới.

-Nếu lịch sử không có, vậy chính ta sẽ là người mở ra lịch sử, trở thành kẻ đầu tiên trong hàng trăm ngàn năm tuế nguyệt của nhân loại, chiến sư sở hữu Long Hồn hệ Độc bước đến tận cùng của vinh quang.

-------Hết-------


Trứng Rồng - Chương #37