Người đăng: QuytSweet
Từng cơn đau nhức từ phần lưng xông thẳng đại não khiến Luân Vũ Tuyệt cảm giác
như là đang cảm thụ sự hành hạ muốn sống không được, muốn chết không xong,
giống như là từng đốt xương sống của mình bị một sức mạnh khủng khiếp nào đó
từng chút một rút ra khỏi cơ thể.
Tuy nhiên với ý chí kiêng cường, Luân Vũ Tuyệt vẫn có thể cắng răng cố gắng
chịu đựng. Nhưng đó chỉ mới là sự khởi đầu, thời gian càng kéo dài về sau, mức
độ đau đớn càng tăng lên theo cấp số nhân, một thành hai, hai thành bốn, bốn
thành tám, thám thành mười sáu, cứ thế mà tăng lên.
Đúng lúc này, bên tai hắn lại vang lên tiếng nhắc nhở bằng mọi giá không được
bất tĩnh của Diệp lão, tuy bởi vì đau đớn mà không nghe được rõ ràng, nhưng
Luân Vũ Tuyệt có thể nhận ra sự cấp thiết trong lời nói của ông.
Nhưng mà sự đau đớn đến tận xương tủy theo đúng nghĩa đen này gần như đã khiến
tâm trí của hắn xụp đổ.
Không còn cách nào khác, Luân Vũ Tuyệt biết rõ chỉ bằng vào sức mạnh của bản
thân đã không thể nào chịu đựng lâu hơn được nữa, ngay lập tức hắn điên cuồng
vận chuyển tinh khí trong cơ thể ào ạt đổ vào trái tim, nơi Kim khí cùng trứng
rồng của hắn trú ngụ.
Có đại lượng tinh khí cung cấp, Kim khí liền theo sự khống chế của Luân Vũ
Tuyệt, tràn vào xương sống, ngay vị trí sáu cái chân nhện của Chiến Giáp đang
kết nối với cơ thể, sau đó lại thông quá sáu cái chân này xuyên vào bên trong
khối kim loại lục giác.
Dưới sức mạnh thần kỳ của Kim khí, Luân Vũ Tuyệt dần cảm thấy cơn đau thấu
xương từ từ diệu đi, thay vào đó là một cảm giác ấm áp nhẹ nhõm.
Cùng lúc này ở bên ngoài cơ thể, Diệp lão bổng nhiên bị năng lượng màu vàng từ
cơ thể Luân Vũ Tuyệt hất văng đi đã lần nữa đứng dậy, cả người không một chút
thương tích, nhíu mày nói
-Năng lượng thật bá đạo, xem ra tiểu tử này cũng không phải dạng tầm thường
Lục Thiên Kiêu vừa lo lắng, vừa nghi hoặc hỏi
-Diệp lão, ông mới vừa rồi làm sao vậy? Kết nối của Vũ Tuyệt làm sao lại không thể cắt đứt?
-Ta không sao, Vũ Tuyệt hắn….chắc có lẽ không có chuyện gì đi. Chúng ta cứ chờ đợi chút nữa coi đã.
Luân Vu Tuyệt lúc này đã nằm bò trên sàn, cơ thể co quắp lại như một con tôm
không ngừng run rẫy, tuy nhiên hơi thở của hắn hình như đã bình ổn hơn không
ít.
Trong sự chờ đợi cùng lo lắng của ba người, lại qua một phút nữa, khối kim
loại hình lục giác cuối cùng cũng vang lên tiếng ‘lách cách’ quen thuộc. Hàng
trăm miếng kim loại đủ hình đủ dạng ào ạt tuông ra như dòng thác bao lấy cơ
thể Luân Vũ Tuyệt, sau đó lại ‘răn rắc’ một tiếng biến thành một bộ Chiến Giáp
màu xám hoàn chỉnh, bao phủ từ đầu đến chân hắn.
Dáng vẻ của Chiến Giáp này y hệt Chiến Giáp của Diệp Bạch, không khác một
chút. Vấn là tông màu xám chủ đạo ôm sát vào cơ thể, đường nét mềm mỏng chạy
dọc theo từng bó cơ, trên mũ giáp lại có một con mắt to tròn màu làm nhìn vô
cùng kỳ dị, trông không khác gì là một bóng m u ám.
Chiến Giáp triển khai hoàn thành, Luân Vũ Tuyệt không đợi ba người giúp đỡ đã
có thể chống tay đứng dậy, khẽ cử động tay chân một chút. Điều đầu tiên hắn
cảm thấy đó chính là nặng, thật sự rất nặng, nếu không thúc dục tinh khí mà
chỉ sử dụng sức mạnh cơ bắp thì việc cử động bình thường được đã là phi thường
khó khăn rồi, đừng nói chi đến chiến đấu. Còn nếu sử dụng tinh khí để chống
đỡ, thời gian chiến đấu cao lắm cũng chỉ được năm mười phút là cùng, bởi vì
ngay sau đó, cơ thể sẽ lập tức mất sức chiến đấu vì thể lực cạn kiệt.
Theo như Luân Vũ Tuyệt ước tính, trọng lượng của bộ Chiến Giáp này ít nhất
cũng phải sáu bảy mươi cân, quá nặng để làm áo giáp a. (1 cân = 1kg, theo tỷ
lệ đo lường của VN)
-Chiến Giáp này nặng thật.
Thấy Luân Vũ Tuyệt cuối cùng đã kết nối Chiến Giáp thành công, ba người bên
cạnh mới thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Diệp lão cảm khái
-Tiểu tử, thật sự là để cho ta nhìn bằng con mắt khác nha, khá lắm.
Diệp Bạch cả người mặt áo giáp chạy đến trước Luân Vũ Tuyệt, tự đông xoay một
vòng rồi khoa tay múa chân nói
-Này Vũ Tuyệt, mày nhìn tao thế nào hả, có oai phong như Lục đại ca không?
Luân Vũ Tuyệt giở khóc giở cười
-Diệp Bạch, mày không thấy nặng à, vẫn có thể chạy nhảy tự nhiên như thế?
Nghe vậy Diệp Bạch mới sững người lại, quay ngoắt qua nhìn Diệp lão đang đánh
giá bộ giáp của hai người, bộ dạng vô cùng khó hiểu
-Diệp lão, bộ giáp người làm ra cũng không khỏi quá nặng đi, ít nhất cũng sáu bảy chục cân a. Mặc cái này thì chiến đấu thế quái nào được
Diệp lão nghe vậy thì cười nói, ánh mắt lên xuống liên hồi đánh giá bộ giáp do
chính tay ông làm ra
-Chiến giáp nặng như thế là chuyện bình thường, dù sao nó cũng là từ kim loại chế thành chứ không phải mấy tấm giáp da lởm kia. Tuy nhiên không cần lo, tiểu Lục sau này sẽ từ từ rèn luyện các ngươi, đến lúc đó, hai tiểu tử các ngươi sẽ biết sức nặng này có tác dụng to lớn đến mức nào.
-Còn bây giờ, để ta giải thích cho các ngươi sơ bộ về những khác biệt của Chiến Giáp thế hệ thứ hai này với Chiến Giáp thế hệ một của Lục Thiên Kiêu. Điều này rất quan trọng đối với các ngươi trong quá trình sử dụng đấy, nghe cho rõ
-Thứ nhất, bộ Chiến Giáp này gọi là Quái Thú, các ngươi không cần thắc mắc làm gì, đó là tên do chính ta đặt, chỉ có công dụng làm ngầu mà thôi.
-Thứ hai, Quái Thú không phải là Chiến Giáp bình thường mà là Chiến Giáp cộng sinh, bởi vậy nó sẽ không có cấp bậc cụ thể, tuy nhiên nó lại có thể nương theo sự phát triển của chiến sư mà dần dần tăng bậc. Cũng vì lẽ đó, cấp bậc hiện tại của hai bộ Chiến Giáp này chỉ là cấp 0, so với Chiến Giáp của Lục Thiên Kiêu thì còn thua hai cái cấp bậc, sức phòng ngự hiện giờ chắc chắn không sánh bằng.
-Thứ ba, hình dạng hiện nay của Chiến Giáp chỉ mới là hình dạng cơ bản, không phải là hình dạng chiến đấu thực sự của nó. Các ngươi về làm quen trước một chút, sau đó lại sử dụng Long Hồn của mình hòa quyện vào Chiến Giáp để biến đổi nó thành Chiến Giáp cấp 1, tùy vào đặc tính và sức mạnh đặc biệt của từng loại Long Hồn, Chiến Giáp sẽ chuyển hóa ngoại hình sao cho có thể phát huy khả năng chiến đấu của các ngươi đến mức cao nhất. Đồng thời tính năng cường hóa 10% sức mạnh cho ‘vật chủ’ cũng sẽ được kích hoạt.
-Đây có thể xem như là bước tiến lớn của Quái Thú khi đem so sánh với Chiến Giáp thế hệ trước được mặc định chỉ có khả năng phòng vệ.
Lục Thiên Kiêu nghe vậy liền nuốt ‘ực’ một ngụm nước miếng, tăng đến 10% sức
mạnh, có cần quải ghê như vậy không? Nên biết trong chiến đấu sinh từ, 1% sức
mạnh vượt trôi hơn thôi cũng đã có thể quyết định sống chết của một chiến sư
rồi, đừng nói chi là tăng cao đến 10% sức mạnh. Qúa khủng khiếp!
Lục Thiên Kiêu mang đôi mắt nóng cháy nhìn về Diệp lão
-Diệp lão, hai đứa nó mới vào quân đoàn đã có giáp mới, vậy con….
Nhìn cái điệu bộ gấp gáp của Lục Thiên Kiêu, Diệp lão liền phụt cười, không
chút nương từ đánh vỡ ảo mộng của hắn
-Tiểu Lục, ngươi đừng quên hai bộ giáp này chỉ là hàng thử nghiệm mà thôi, phải đợi cho hai tiểu tử này sử dụng một thời gian đã, sau đó ta mới có thể từ đó tìm ra ưu khuyết điểm của Chiến Giáp rồi điều chỉnh lại một lần nữa, đến lúc đó mới có thể bắt đầu sản xuất hàng loạt được. Để ta tính toán xem, ….ừm…., nếu như tất cả mọi chuyện đều thuận lợi, vậy phải mất ít nhất hai tháng nữa, Quái Thú mới có thể đến tay ngươi được nha.
Nghe vậy, Lục Thiên Kiêu liền ôm bộ mặt thất vọng mà thở dài thường thượt, bất
quá cũng không có cách nào, quy trình của nó đã là như thế rồi, có muốn nhanh
cũng không nhanh được.
-Hai tháng thì hai tháng vậy, dù sao thì năm tháng tới đây cũng sẽ không có trận chiến lớn nào xảy ra, ta vẫn đợi được.
Chấn chỉnh lại tinh thần, Lục Thiên Kiêu cười nói.
Ngược lại, Luân Vũ Tuyệt cùng Diệp Bạch không hề tỏ vẻ quá ngạc nhiên như Lục
Thiên Kiêu, Diệp lão nói thì bọn hắn nghe rồi tiếp thu thôi, dù sao cũng là
lần đầu cả hai nhận biết về Chiến Giáp.
Bình ổn lại một chút, Diệp lão lại nói tiếp, nét mặt phi thường nghiêm túc
-Vấn đề cuối cùng, như ta vừa nói qua, quá trình kiểm nghiệm và hiệu chỉnh hai bộ Chiến Giáp này phải mất khoản hai tháng thời gian, trong 2 tháng này, mặt kệ hai tiểu tử các ngươi làm công việc gì, cứ đúng thời hạn một tuần bắt buộc phải đến chỗ ta một lần, đem tất cả những gì các ngươi trải nghiệm được từ bộ Chiến Giáp này báo cáo lại với ta. Đây việc tối trọng yếu, biết chưa.
-Dã rõ.
Luân Vũ Tuyệt cùng Diệp Bạch đồng thanh
-Vậy thì được rồi, các ngươi đi đi. Ta còn phải tiếp tục công việc của mình đây.
…………
Ra khỏi Hồn Kiếm Các, lúc này Luân Vũ Tuyệt cùng Diệp Bạch cũng đã thu hồi
Chiến Giáp của mình, giống như Lục Thiên Kiêu biến thành một khối kim loại
hình lục giác nho nhỏ nằm dưới đốt sống cổ.
Tiếp đến, Lục Thiên Kiêu liền dẫn hai đứa đi về nơi hạ trại của tiểu đội Lam
Điểu. Nói là trại nhưng thực chất lại là một dãy phòng ở nối tiếp nhau, tổng
cộng năm phòng nằm trong một khuôn viên nhỏ có tường đá vây quanh, bên trên
cổng ra vào có treo một tấm bản nho nhỏ nghi hai chữ ‘Lam Điểu’.
Lục Thiên Kiêu tính tình tương đối dễ chịu, sau khi đến nơi liền để cho Luân
Vũ Tuyệt cùng Diệp Bạch tự chọn phòng cho mình. Sau khi dặn dò hai đứa một số
nội quy cơ bản, hắn lại chạy đến tiểu đội cũ để báo cáo việc chuyển đội.
……………
Buổi chiều, tại thao luyện trường
Lục Thiên Kiêu đứng trước hai người Luân Vũ Tuyệt, bộ dạng tươi cười thường
ngay biến đâu mất hết, thay vào đó là dáng vẻ nghiêm nghị, hơi lạnh tỏa ra bốn
phía.
-Bởi vì từ lúc này, chúng ta sẽ trở thành một đội cùng nhau chiến đấu, mạng sông nằm trong tay nhau, cho nên anh muốn biết rõ tất cả năng lực cũng như khả năng chiến đấu của các em, đây là việc tối quan trọng, không được giấu diếm.
-Luân Vũ Tuyệt chưa đạt đến Không Linh Cảnh thì không nói đến, Diệp Bạch, em hãy nói rõ Long Hồn của em là gì? Long Hồn vũ kỹ gồm những loại nào?
Diệp Bạch tuy rằng là tên không đứng đắn, nhưng hắn cũng biết rõ lúc nào đùa
được, lúc nào không đùa được, cho nên vô cùng thành thật đáp lời
-Lục đại ca, Long Hồn của em là Địa Kê Long thuộc hệ hỏa, theo như thông tin trong sử sách thì chính là một loại rồng đất mang hình hài một con gà.
-Hai Long Hồn vũ kỹ hiện tại bao gồm Địa Kê Long Hỏa và Địa Kê Biến Thân.
Lục Thiên Kiêu gật đầu nói
-Em biểu diễn hai vũ kỹ anh coi thử xem.
-Dạ được.
Diệp Bạch bước ra, Long Hồn phóng xuất, hai tay giang rộng quát một tiếng
‘hây’
Long Hồn Vũ Kỹ - Địa Kê Long Hỏa
Ngay lập tức, hai cánh tay Diệp Bạch bốc lên hai luồng hỏa diểm đỏ rực, hừng
hực cháy, nhiệt độ xung quanh nháy mắt tăng cao đến mười mấy độ. Sau đó Diệp
Bạch liền rút hai cái liềm của mình ra, quán chú hỏa diểm vào bên trong biến
hai cái lưới liềm rĩ sét hóa thành hai cái hỏa liềm.
Diệp Bạch giơ hỏa liềm lên rồi chém mạnh một nhát xuống cột gỗ bên cạnh,
‘xoạt’ một tiếng, một hàng năm cột gỗ thô to liền bị cắt đứt làm hai, mặt cắt
láng bóng hừng hực bốc cháy.
Lục Thiên Kiêu, ánh mắt sắt bén quan sát vũ kỹ của Diệp Bạch, đánh giá sơ bộ
một chút rồi nói
-Địa Kê Long Hỏa đúng là một vũ kỹ không tệ, vừa có thể cường hóa độ sắt bén của binh khí, lại vừa gia tăng uy lực. Tuy nhiên Long Hồn vũ kỹ này chỉ là một loại vũ kỹ cường hóa, không thật sự là vũ kỹ cường công mạnh mẽ, nếu không thể tiếp cận được đối thủ thì xem như hoàn toàn vô dụng. Được rồi, em tiếp tục thi triển vũ kỹ thứ hai đi.
Long Hồn Vũ Kỹ - Địa Kê Biến Thân
Diệp Bạch tiếp tục thi triển Long Hồn vũ kỹ thứ hai, Long Hồn mờ ảo sau lưng
liền nhập vào cơ thể. Lập tức, cơ thể Diệp Bạch dần dần phồng to ra, cái cổ
kéo dài như cổ gà, đôi chân tráng kiện mọc ra ba móng vuốt sắc nhọn, một lớp
lông vũ đỏ rực bao phủ khắp người. Diệp Bạch trong nháy mắt đã biến thành một
con Kê Phong Điểu màu đỏ với hai cánh tay cơ bắp của con người.
Sau khi bến hình thành Kê Phong Điểu, Diệp Bạch liền cắm đầu phóng đi với tốc
độ cực nhanh, tựa như cái một cái bóng màu đỏ vèo một cái chạy đến cuối thao
trường rồi vèo một cái quay trở lại, thời gian tổng cộng mất chưa đến ba mươi
giây.
Không dừng lại ở đó, Diệp Bạch vừa mới chạy về lại bất ngờ cong chân búng mạnh
lên không trung, lần này hắn nhảy còn cao hơn lần Luân Vũ Tuyệt đã thấy lúc
trước, đến tận ba mươi mét, thể hiện sức bậc cường đại của mình.
Lần nữa rơi xuống mặt đất, Diệp Bạch lại rút ra hai cái lưỡi liềm điên cuồng
chém chém chém, tốc độ chém nhanh như phong ba bão táp, nhìn hoa cả mắt, chưa
đến vài giây đã chém mười cây cột gỗ hoàn toàn thành mãnh vụn rơi đầy đất.
Cái tốc độ tấn công kiểu này, Luân Vũ Tuyệt thật sự là chưa từng thấy bao giờ,
nhanh kinh khủng khiếp!
--------Hết-------