Kinh Diễm Toàn Trường


Người đăng: QuytSweet

Mặt trời mùa hè lên cao, buông những tia nắng ấm áp xuống quảng trường lớn,
hôm nay chính là ngày trọng đại nhất của Luân Vũ thế gia, nơi những người con
ưu tú nhất được công nhận tài năng, lễ Thành Nhẫn mỗi năm một lần cuối cùng đã
đến.

Lúc này đây, cả đại quảng trường đã đầy ắp người, tính sơ qua thôi cũng đến
ba, bốn trăm người là ít. Tất cả được chia làm bốn khán đài thuộc bốn phương
đông, tây, nam, bắc.

Khu vực khán đài hướng bắc và nam hai bên quảng trường là dành cho tộc nhân đã
trưởng thành của Luân Vũ thế gia, khán đài khu vực phía tây là dành cho các
thanh thiếu niên nam nữ chưa trưởng thành, bao gồm cả bọn Luân Vũ Vũ và Luân
Vũ Bạch Tuyết. Còn lại khán đài khu vực phía đông chính là nơi hội đồng trưởng
lão cùng tộc trưởng tọa vị.

Cảm thấy thời khắc đã điểm, đương kim tộc trưởng Luân Vũ thế gia-Luân Vũ Yên
Kinh bắt đầu bài phát biểu của mình, bởi vì tập trung tinh khí tại cuống họng
cho nên dù không gắn sức, lời nói của ông ta cũng phi thường vang dội, cực kỳ
rõ ràng.

Bài phát biểu này đa phần là nói về những thứ Luân Vũ thế gia đã gặt hái được
trong năm qua, đồng thời nêu cao vai trò quan trọng của lớp trẻ trong công
cuộc xây dựng gia tộc tương lai.

Qua một hồi, Luân Vũ Yên Kinh chốt lại bài diễn văn bằng câu nói hùng hồn

-Tương lai huy hoàng của chúng ta, tất cả đều phụ thuộc vào biểu hiện của đám trẻ các ngươi. Ta xin tuyên bố, lễ Thành Nhân chính thức bắt đầu.

OAAAAAA!

Nhất thời, cả quảng trường như dậy sóng, tiếng la hét ngợp trời

Đại trưởng lão nhìn khung cảnh nức lòng trước mặt, ánh mắt không giấu nổi sự
vui mừng, khẻ nói

-Yên Kinh, ngươi làm tốt lắm.

Luân Vũ Yên Kinh nghe vậy, trong lòng mừng thầm, cẩn thận mỉm cười đáp lễ

-Đại trưởng lão quá khen, đây đều là việc mà một tộc trưởng như ta nên làm.

-Đúng vậy, chả bù với ai đó lại có một đứa con phế vật. So với Yên Kinh, thật sự là thua xa 1800 dặm nha.

Tứ trưởng lão-Luân Vũ Phi Không cười khà khà nói, thanh âm mang đầy sự châm
biếm

Tam trưởng lão-Luân Vũ Diệt Nhu gật đầu đồng ý, ánh mắt không giấu nổi sự tự
hào và vui mừng

-Tứ đệ nói không sai, Bạch Tuyết cùng Vũ Vũ đều là những thiên tài chói sáng nhất của gia tộc chúng ta. Nhất là Bạch Tuyết, chỉ mới mười sáu tuổi đã có tu vi Không Linh Cảnh đỉnh cao, cách một bước nữa liền có thể trở thành chiến sư Tụ Thân Cảnh rồi, thiên tài bậc này, sợ rằng cho dù là Luân Vũ Bá Sơn khi xưa chưa chắc gì đã sánh kịp.

Đại trưởng lão cười nói

-Bạch Tuyết yêu nghiệt không sai, tuy nhiên Luân Vũ Vũ cũng không kém, sở hữu trong mình Long Hồn hệ không gian vô cùng hiếm gặp, không lâu nữa lại tiến vào Long Thần học viện, tương lai sau này thật sự là không thể hạn lượng. Yên Kinh, hai đứa con này của ngươi, thật sự làm cho chúng ta ghen tị không thôi.

Luân Vũ Yên Kinh được ba vị trưởng lão kẻ tung người hứng ca ngợi liên hồi,
tâm trí gần như đã chạm đến chín tầng mây rồi. Dẫu thế biểu hiện của ông ta
bên ngoài lại thập phần bình tĩnh, ngoài mỉm cười cũng chỉ là lên tiếng cảm ơn
mà thôi, nếu ông ta mà nói gì nhiều, sợ rằng đám người kia lại nghĩ ông ta
chảnh chọe đắc ý cơ.

Trong khi khán đài phía đông bình luận sôi nổi thì lễ Thành Nhân cũng đã chính
thức bắt đầu.

Lễ Thành Nhân của Luân Vũ thế gia được chia làm hai phần chính.

Nghi lễ đầu tiên là Thành Nhân, dành cho những thanh niên nam nữ đạt mười sáu
tuổi tham dự. Trong nghi lễ này, họ sẽ nhận được nghi lễ chúc phúc của tổ
tiên, sau khi nhận được sự chúc phúc này, những thanh niên nam nữ sẽ được coi
như là những con người đã trưởng thành, có thể nhận nhiệm vụ bên trong gia
tộc, và có trách nhiệm với gia tộc.

Bên cạnh đó, những thanh niên nam nữ sau khi được chúc phúc sẽ tham gia vào
một trận đấu lôi đài 1vs1 tại chính giữa quảng trường, không cần biết thứ tự
trước sau, kẻ duy nhất còn đứng vững trên đài sẽ là người chiến thắng cuối
cùng, đồng thời nhận được phần thưởng cực kỳ giá trị mà hội đồng trưởng lão
ban tặng.

Sau nghi lễ Thành Nhân sẽ là Kỳ kiểm tra chiến sư hằng năm dành cho thế hệ trẻ
hơn, nghĩa là đám thiếu niên, thiếu nữ chưa đến mười sáu tuổi. Trong kỳ kiểm
tra này, những thiếu niên phải bộc lộ hết tiềm lực và khả năng của bản thân,
không được giữ lại một chút nào, bởi vì hội đồng trưởng lão sẽ dựa vào thứ bậc
của từng người mà phân bổ tài nguyên tu luyện, kẻ càng mạnh sẽ có tài nguyên
càng đồ sộ.

Bất quá kỳ kiểm tra cũng có quy định về những kẻ không có ý chí cầu tiến, luôn
luôn giậm chân một chỗ hoặc là loại phế vật như Luân Vũ Tuyệt. Chỉ cần qua ba
kỳ kiểm tra mà tu vi không có sự tiến bộ rõ rệch, hoặc có dấu hiệu thục lùi,
những người như thế sẽ được nhận định là một phế tài không có tương lai, và sự
trừng phạt dành cho những kẻ phế tài này chính là ‘trục xuất’, khai trừ khỏi
Luân Vũ thế gia.

Nếu Luân Vũ Tuyệt không có kỳ ngộ, vẫn là một Luân Vũ Tuyệt bất cần đời như
trước, đây chính là kết cục đang chờ đợi hắn.

Trong sự phấn khích và kích động của tất cả mọi người có mặt tại quảng trường,
nghi lễ Thành Nhân bắt đầu và cuối cùng cũng chấm dứt với những màng chiến đấu
vô cùng hoành tráng.

Và không ngoài dự đoán, người đăng quang lần này không ai khác chính là Luân
Vũ Bạch Tuyết, đệ nhất thiên chi kiêu nữ của Luân Vũ thế gia. Cô đã lấy một tư
thế không gì cản nổi xông thẳng qua hơn 15 trận chiến liên tiếp, chính thức
đặt mình trên ngôi vị quán quân một cách không thể thuyết phục hơn.

Cùng lúc đó, tiêng hô ‘Luân Vũ Bạch Tuyết’ không khác gì sấm động trời quang,
uy thể khủng bố. Tất nhiên, đi kèm với chức vô địch là phần thưởng phi thường
giá trị mà bất kỳ ai cũng phải đỏ mắt ganh tị.

(Đoạn này, cho qua nhé!)

Lễ Thành Nhân kết thúc, người chủ trì nghi lễ liền cất cao giọng tuyên bố

-Với chiến thắng đầy thuyết phục của Bạch Tuyết tiểu thư, ta xin tuyên bố, nghi lễ Thành Nhân năm nay của Luân Vũ thế gia chính thức kết thúc. Tuy nhiên xin mọi người hãy nán lại một chút, bởi vì như thường lệ, tiếp đến sẽ là kỳ kiểm tra thế hệ trẻ hằng năm của Luân Vũ thế gia chúng ta. Ta thật sự rất chờ mong, sau khi Bạch Tuyết tiểu thư trưởng thành, ai sẽ là người kế thừa vị trí ‘người dẫn đầu thế hệ trẻ’ đây.

Oaaaaaaaaa!

Luân Vũ Vũ!. Luân Vũ Vũ!. Luân Vũ Vũ!.

Luân Vũ Trường Sinh!. Luân Vũ Trường Sinh!. Luân Vũ Trường Sinh!.

Luân Vũ Ngọc!. Luân Vũ Ngọc!. Luân Vũ Ngọc!.

Nhất thời, cả quảng trường lại bùng nổ một lần nữa, những cái tên đại biểu cho
sức mạnh của thế hệ trẻ nối đuôi nhau được ca xướng lên, âm thanh rung trời

-Tiếp đến, xin mời các thiếu niên tiến vào quảng trường, đến trước Thiên Nhãn, chúng ta đang chờ đợi biểu hiện tuyệt vời của các ngươi.

Dưới mệnh lệnh của người chủ trì nghi lễ, hơn ba mươi thiếu niên ở độ tuổi từ
mười đến mười lăm nối đuôi nhau đi xuống đại quảng trường. Tại nơi này, đã đặt
sẵn một chiếc kính thủy tinh trong suốt hình chữ nhật cực lớn, kích thước 4m X
8m. Ở hai góc trên cùng của tấm kính đặt hai con mắt bằng vàng sáng bóng, bên
trên còn có quang hoa lưu chuyển qua lại phi thường kỳ bí.

Chiếc kính này được gọi là Thiên Nhãn, là một bảo vật dùng để kiểm tra sức
mạnh của từng người, bao gồm thuộc tính Long Hồn hoặc Trứng Rồng, cấp độ Long
Hồn hoặc Trứng Rồng, cấp độ tu vi, và kể cả thiên phú tu luyện, tất cả đều
được hiện rõ trên tấm kính này.

Sau khi đám thiếu niên tập hợp đông đủ, một thanh niên trẻ tuổi cầm một tập
sách bìa cứng đi đến

-Chào các ngươi, một năm nữa đã trôi qua và chúng ta lại gặp nhau tại nơi đây. Hắc, không biết có đứa nào còn nhớ tên ta không nhỉ?

Một thiếu niên ngay lập tức la lên

-Anh Vũ Lam, anh đừng có làm bộ nữa. Không phải năm trước anh mới làm lễ thành nhân xong liền bị gia tộc điêu đi vận chuyển hàng hóa hay sao. Mới có một năm, quên cái rắm á

-Ha ha ha!

Nhất thời cả đám thiếu niên được một trận cười ra trò, xua tan đi bầu không
khí căng thẳng.

Cười một lúc, người thanh niên tên Luân Vũ Lam nghiêm giọng lại

-Vui như thế là được rồi, bây giờ ta sẽ bắt đầu kiểm tra, gọi tên ai thì người đó lên. Đầu tiên Luân Vũ Thu Linh.

-Có em.

Một cô bé khoản mười hai tuổi nói lớn, sau đó liền đi đến trước tấm kính Thiên
Nhãn rồi đặt nhẹ bàn tay lên đó.

‘Tinh’ một tiếng thanh thúy, tấm kính thủy tinh trong suốt nháy mắt hiện đầy
chữ ánh sáng

‘Trứng Rồng hệ Hỏa cấp 2. Tu vi Tụ Thể Cảnh tầng 4, thiên phú trung cấp’

Luân Vũ Lam nhìn rõ hàng chữ một lượt liền cất cao giọng nói lớn, thanh âm cực
kỳ hùng hồn

-Luân Vũ Thu Linh, trứng rồng hệ hỏa cấp 2. Tu vi Tụ Thể Cảnh tầng 4. So với kết quả năm trước, tăng lên một tiểu cấp bậc. Thiên phú tu luyện trung cấp, xác nhận thông qua.

-Ye!

Luân Vũ Thu Linh nghe vậy liền hú lên một tiếng vui mừng, nét cười đầy mặt
nhanh chóng trở về vị trí của mình. Mà những thiếu niên bên cạnh cô bé cũng
thay nhau chúc mừng cô. Ở giai đoạn Tụ Thể Cảnh, một năm tăng lên một cái cấp
bậc đã xem như không tệ rồi. Cứ theo đà này, đến lúc Luân Vũ Thu Linh mười sáu
tuổi, vậy tu vi cũng đã đột phá Không Kinh Cảnh rồi, tương lai nhất định vô
cùng sáng lạng.

Mà ở trên khán đài phía bắc, một đôi vợ chồng trung niên, cũng là cha mẹ của
Luân Vũ Thu Linh vô cùng vui mừng mà hò reo, đem khoe thành tích của con mình
với mấy người xung quanh. Con gái được mọi người công nhận là niềm vui lớn
nhất đối với bọn họ.

Theo sau Luân Vũ Thu Linh, từng thiếu niên nối đuôi nhau đến trước Thiên Nhãn
để kiểm tra, kẻ tăng tiến tu vi thì vui mừng, người dẫm chân tại chỗ thì rầu
rũ, thầm cố gắng vào kỳ kiểm tra sang năm, biểu cảm vô cùng đa dạng.

Chẳng mấy chốc, đã đến phiên Luân Vũ Vũ kiểm tra. Hôm nay, hắn mặc một bộ võ
phục màu vàng vô cùng hoa lệ, bên trên đai lưng lại đính têm một viên ma hạch
màu trắng sữa, bộ dạng phi thường cao quý và chói mắt.

Dưới ánh nhìn chăm chú của hàng trăm người, Luân Vũ Vũ ngẩn cao đầu, tự tin
sải bước đến trước Thiên Nhãn, khẻ đặt tay lên trên

‘Tinh’ một hàng chữ ánh sáng nháy mắt hiện ra

‘Trứng Rồng hệ Không Gian cấp 3. Tu vi Không Linh Cảnh sơ cấp. Thiên phú cao
cấp’

Hàng thông tin vừa hiện lên, không đợi Luân Vũ Lam thông báo, cả quản trường
đã bùng nổ, tiếng xì xào bàn luận râm rang khắp nơi

-Này, Luân Vũ Vũ đã bao nhiêu tuổi chứ, nếu ta nhớ không lầm là chỉ mười ba đi. Vậy mà đã có tu vi Không Linh Cảnh sơ cấp, thật là kinh khủng mà.

-Gì mà kinh khủng, khi Bạch Tuyết tiểu thư bằng tuổi hắn, tu vi đã là Không Linh Cảnh trung cấp rồi. Luân Vũ Vũ còn lâu mới có thể bắt kịp a

-Các ngươi thì biết cái gì, cái kinh khủng ở đây chính là Long Hồn hệ Không Gian kia kìa. Các ngươi nên biết, hệ Không Gian là một hệ siêu…siêu hiếm thấy trên thế giới đó, và đương nhiên tương ứng với sự hiếm thấy đó là khả năng chiến đấu phi thường đáng sợ. Cứ nghĩ thử xem, đanh trong lúc đánh nhau căng thẳng thì đột nhiên ngươi bị đâm sau lưng một đao chí mạng, mà đao đó lại là nhát đao đâm từ trước mặt xuyên qua không gian đâm đến sau lưng, việc này phải đáng sợ như thế nào chứ?

-Thật là kinh khủng, hèn chi ta nghe nói học viện Long Thần, học viện đứng đầu đế quốc lại đưa thư chiêu gọi hắn nha, thì ra chính là vì cái này, vì Long Hồn hệ Không Gian kỳ bí.

Trên khán đài phía đông, hội đồng trưởng lão lại một lần nữa rối rít chúc mừng
Luân Vũ Yên Kinh. Chỉ cần Luân Vũ Vũ tỏa sáng bên trong học viện Long Thần,
vậy Luân Vũ thế gia có thể một bước lên trời rồi, cho dù không thể trở thành
thế lực cấp một nhưng biến thành thế lực cấp 2 đã là điều chắc chắn.

Đồng thời bên dưới quảng trường cũng là một trận náo động, tất cả thiếu niên
tại đây đều nhìn Luân Vũ Vũ với ánh mắt tôn thờ và hâm mộ, nhất là đám con gái
mới lớn, hai mắt hoàn toàn là trái tim lấp lánh. Bọn họ muốn một ngày cũng sẽ
được một lần phong quang như Luân Vũ Vũ, trở thành tâm điểm của tất cả mọi
người.

-Ôi, Vũ Vũ ca thật là soái nha.

- Vũ ca, ôi đại thần, mong đại thần nhận của tiểu đệ một lạy

-Vũ ca đập chai nhất, em yêu anh (I love you, chịch chịch).

-Vũ đại ca, thần tượng của em. (sa-rang-hê-yô)

Còn Luân Vũ Vũ, từ đầu đến cuối hoàn toàn không biến đổi một chút sắc mặt, vẫn
luôn là biểu hiện cao ngạo đó, tự tin sải bước đi thẳng xuống dưới. Tất cả sự
phong quan này, đối với hắn đã là lẽ đương nhiên, mà đã là lẽ đương nhiên thì
cần gì kinh ngạc cơ chứ, có đúng không?

Đến lúc này, Luân Vũ Lam mới biết bản thân bị thất thố, xấu hổ khằng giọng một
cái, nói lớn. Cảnh tượng vừa rồi cũng làm hắn rất bất ngờ, không ngờ Bạch
Tuyết tiểu thư vừa rời đi thì em trai cô liền lên kế vị, tộc trưởng thật đúng
là tốt số, có hai người con mà người nào người nấy đều là thiên tài yêu nghiệt
cả.

-Xin lỗi mọi người về sự chậm trễ, ta xin tuyên bố. Luân Vũ Vũ, Trứng Rồng hệ Không Gian cấp 3. Tu vi Không Linh Cảnh sơ cấp. So với năm trước tăng lên một đại cảnh giới. Thiên phú tu luyện cao cấp, xác nhận thông qua.

----------Hết-----------


Trứng Rồng - Chương #18