Người đăng: dat374974696
Xin Lỗi tất cả mọi người, mình đã đăng bù bằng cách sửa lại chương trước.
Sáng hôm sau mọi người lên đường, hôm nay trời vẫn có vẻ âm u như săp mưa, đi
được đến gần trưa, đội trưởng Hatsu bông dưng rừng lại đối với Đại Lãng nói.
“ Thương nhân Đại Lãng, trời đã sắp mưa, chúng ta nên tìm chỗ nào đó trú tạm.”
“ Không cần, đội chúng ta hành trình đã sắp đến biên giới Lôi quốc, nếu có thể
hãy đi nhanh một chút tiết kiệm thời gian!” Đại Lãng quả quyết từ chối.
“ Vậy theo ý ngài!” Hatsu không còn cách nào.
Đi được không lâu trời bắt đầu trút xuống mưa to, mỗi người đều choàng lên áo
tránh mưa đội nước mà đi.
“ Không được, xe bò lại mắc lầy mọi người giúp với.” Bỗng nhiên xe bò mắc phải
vũng lầy, Đại Lãng hô hào.
Mọi người thấy vậy cùng nhau tiến tới giúp.
“ Lôi Độn – Địa ám.” Một dòng lôi điện dọc theo nền đất tiến đến tấn công bọn
họ, nhờ có nước mưa tăng phúc tốc độ của nó nhanh đến lạ.
Orochimaru thấy vậy, vác theo Đại Lãng thuẫn thân đến nơi xa.
Đội trưởng Hatsu phản ứng nhanh nhất, không biết khi nào đã dị chuyển đến nơi
khác.
“ Nhẫn thuật - Ảnh trói buộc ( Ảnh chân tự).” chỉ thấy cái bóng của nàng bắt
đầu dài ra tiến đến muốn bắt lấy cái bóng của tên ninja đánh lén.
Thấy đối thủ nhẫn thuật muốn tiếp cận, tên ninja muốn di chuyển tránh đi.
“ Nhẫn thuật – Tâm chuyên thân chi thuật.” Hatsu chẳng biết lúc nào đã kết ấn,
lợi dụng bí thuật tạm thời chiếm lấy thân thể của đối phương.
Cơ thể tạp thời bị chiếm dụng, dẫn đến tên ninja đánh lén không thể cử động
mặc cho ảnh trói buộc tiếp cận mình.
Đến khi bóng tiếp cận không chế, Haru ý thức thu hồi về bản thể cầm lấy phi
tiêu tiến đến muốn kết liễu đối thủ.
“ Thổ độn – Thổ vách tường” nào ngờ được bỗng nhiên ở đâu xuất hiện lấy ninja,
một chiêu thổ độn vách tường cắt đứt trói buộc.
Đồng thời không biết phi tiêu từ đâu phóng đến nhắm ngay đội trưởng Hatsu phi
tốc mà đến.
Bất đắc dĩ Hatsu thu hồi ảnh trói buộc lợi dụng bóng dáng bắt lấy phi tiêu,
lấy lực đả lực, thuận thế mà phóng nó trở về.
Nào ngờ được một chiếc phi tiêu khác phóng đến va vào chiếc phi tiêu phóng lại
làm nó đổi hướng tiến đến Haru.
Bất ngờ ý thức vừa thu hồi về thân thể Haru có chút khó lòng phòng bị không
biết như nào ứng đối.
Chẳng qua phi tiêu bỗng nhiên biến mất thay thế nó là thân ảnh của Orochimaru
cùng Đại Lãng bỗng nhiên xuất hiện.
“ Cảm ơn Orochimaru.” Thấy mình thoát khó, Haru thở ra một hơi đối với
Orochimaru cảm ơn nói.
Sau đó cả ba người di chuyển lấy Đại Lãng là trung tâm, yêu cầu thủ hộ, đối
diện là hai bịt mặt Ninja, còn nấp ở phía sau một tên ninja đang ẩn thân.
Không khí trầm lắng, hai bên đối diện không nhúc nhích, điều duy nhất phá vỡ
sự yên tĩnh là những giọt mưa đang thay nhau rơi xuống mặt đất.
“ Thổ độn – Địa ám.” Một trong số hai tên đối diện ninja kết ấn thi triển nhẫn
thuật, chỉ thấy từ dưới lòng đất nhô lên từng cây sắc nhọn thổ ráo, mãnh lực
đâm lên.
Thấy vậy mọi người nhảy lên né tránh.
Như đã có dự mưu, tên còn lại ninja hai tay kết ấn thi triển nhẫn thuật.
“ Phong độn - đột phá.” Miệng hắn hít thật sâu dồn nén khối khí hướng tới Đại
Lãng tấn công, tên ninja vừa thi triển xong Thổ Độn như đã tập mãi thành quen,
không nói hai lời rút ra phi tiêu hợp công với Phong độn.
Orochimaru Đối với hợp công nhẫn thuật chỉ là chuyện nhỏ,, chỉ thấy hắn cùng
với Đại Lãng lại bất thình lình biết mất, thay thế vào chỗ hắn là một viên đá
xuất hiện gánh lấy tổ hợp nhẫn thuật mà tứ phân ngũ liệt.
Dư ba lan đến xe bò, gây nên phá hoại làm hạt muối trắng từng hạt tựa như giọt
nước mưa văng đầy khắp nơi.
Một bóng đen bỗng nhiên xuất hiện chỗ xe bò, trong tay chi kiếm mãnh lực mà
xuống loại bỏ đi tungwf bao muối để lộ ra hoàng kim đầu người.
Không đây phải nói là một hoàng kim phật thủ, rất lớn một cái đầu phật được
những bao muối che dấu.
“ Đúng là nó! Rút lui.” Người kia như chứng thực cái gì, sau đó hạ lệnh rút
lui, không nói hai lời trong tay bom khói mạnh ném mang theo hai tên ninja
khác biến mất.
Lần này đến đây hắn chỉ lấy thăm dò là chủ yếu, khi đã biết được vật phẩm mục
tiêu thấy được đối phương khó mà giải quyết được chính vì vậy hắn mệnh lệnh
thuộc hạ rút lui.
Xác nhận hạ đối thủ đã rút lui, lúc này đội trưởng Hatsu mới yên tâm.
“ Thương nhân Đại Lãng, có lẽ chúng ta cần phải nói chuyện!” quay đầu đối với
không chút tổn hao được Orochimaru bảo vệ Đại Lãng nói.
Tại một chỗ trú mưa dùng vải dựng tạm mắc bởi các cành cây, bốn người ngồi
trung tâm đống lửa, tất cả đều tập trung vào Đại Lãng.
“ Vốn dĩ ta đoán được hàng hóa chúng ta vận chuyển là đồ quý trọng, nhưng xét
thấy hoàn cảnh khó khăn của ngài, nên ta nhắm mắt cho qua chấp nhận áp tiêu,
không ngờ lại là Phật thủ, thật là rắc rối.” Hatsu cảm thấy đau đầu.
“ Làm sao đội trưởng biết?” Haru tò mò, đội trưởng nói như vậy chứng tỏ nàng
đã sớm đoán được bên trong chứa gì.
“ Nhờ quan sát, thứ nhất thái độ sốt ruột muốn vận chuyển hàng hóa nhanh đến
nơi của Đại Lãng thương nhân chứng tỏ lô hàng này nhất định rất quan trọng,
còn quan trọng theo ý nghĩa nào thì không nói, chỉ cần xác định nó rất quan
trọng là được.” Hatsu không cần nghĩ nhiều phân tích nói.
“ Thứ hai là trọng lượng, khi trời mưa bánh xe bò bị lún rất sâu khó mà đẩy
được, trọng lượng như vậy đã nặng hơn muối rất nhiều lần, cho nên ta suy đoán
muối chỉ là che lấp, thực tế còn có vật khác bên trong vận chuyển chui..”
“ Nặng hơn muối có nhiều thứ, nhưng quý giá lại rất ít, mà đầu tiên ta nghĩ
đến vàng. Vàng là thứ kim loại quý giá nhất thậm chí đôi khi chúng còn vượt
qua cả Chakra kim loại, hơn nữa trọng lượng của nó rất nặng, phù hợp với suy
đoán.” Hatsu phân tích từng chút một sơ hở.
“ Nhưng tại sao lại là vàng, có thể là những kim loại quý hiếm khác.” Haru vẫn
có chút nghi ngờ phản bác.
“ Đúng, nhưng còn một điều kiện để nhận biết nữa đó chính là giá tiền nhiệm
vụ, với giá tiền thuê một Thượng Nhẫn như ta thì ngoài vàng ra không thể vận
chuyển kim loại quý nào khác có thể kiếm lời rất nhiều.” Hatsu tiếp tục phân
tích.
“ Cho nên trên xe giấu giếm vận chuyển chỉ có thể là vàng không thể nào là kim
loại nào khác.” Cuối cùng Hatsu quả quyết kết luận.
“ Nhưng ta không ngờ được rằng là vàng thật, nhưng vàng này lại là Hoàng kim
phật thủ, phải biết rằng chỉ là vàng thôi, tuy quá so với giá cả thuê một
thượng nhẫn thật nhưng vẫn có thể trong khoảng tiếp nhận, nhưng đây là hoàng
kim phật thủ, nó có giá trị vượt xa vàng rất nhiều lần bởi vì nó còn mang giá
trị nghệ thuật tín ngưỡng, giới quý tộc rất thích thu thập những thứ đồ này.”
“ Cho nên bây giờ ngài có thể nói cho chúng ta biết mục đích thật sự của
chuyến áp tiêu lần này rồi chứ.” Hatsu quay đầu đối với Đại Lãng hỏi, đi thẳng
vào vấn đề.
“ Thực ra hàng hóa mà ta muốn vận chuyển không phải là muối, mà là đầu hoàng
kim phật thủ kia.” Đại Lãng rụt rè nói.
“ Như các ngươi cũng biết quê hương chúng ta rất nghèo, thứ duy nhất còn sót
lại chính là đầu hoàng kim phật thủ kia, cho nên chúng ta sau khi quyết ý thảo
luận thống nhất định bán đi nó, lấy tiền xây dựng lại làng.” Đại Lãng nói đến
đây trong mắt hắn lóe lên ước ao, hy vọng.
“ Nhưng sau khi huy động tài chính của cả làng lại, không đủ tiền để thuê lấy
có thực lực ninja bảo hộ, cho nên chúng ta đánh liều thuê lấy thượng nhẫn bảo
hộ chuyến hàng, tuy biết đây là mạo hiểm nhưng chỉ cần thành công ngôi làng
chúng ta sẽ đổi mới.”
“ Vậy tại sao ngươi lại không bán nó cho Hỏa quốc quý tộc?” Haru nghi hoặc
hỏi.
Orochimaru bên cạnh cũng rất tò mò, lý do làm sao lại bỏ gần tìm xa để rồi
phải mạo hiểm mạng sống lặn lội đi xa.
“ Đó là bởi vì Hỏa quốc chính sách không cho phép buôn lậu tôn giáo đồ vật,
nhất là thứ to lớn như vậy một đầu hoàng kim phật thủ.” Hatsu biết được nguyên
nhân lên tiếng nói.
“ Đúng vậy, nhưng đó không phải là tất cả, còn một lý do nữa đó là giới quý
tộc có thể sẽ cướp đi đầu hoàng kim đại phật này, bởi vì họ cho rằng tất cả
những gì của dân đen đều là của họ.” Đại Lãng cười khổ bất đắc dĩ nói.
“ Vậy sao! Ta thật sự không biết còn có việc này!” Haru vẻ mặt ngạc nhiên nói.
“ Rất có thể, trong đất đai của lãnh chúa tất cả những gì xuất hiện trên đó
đều là của lãnh chúa.” Hatsu xác nhận.
“ Đúng vậy, cho nên ta mới phải giả dạng thương nhân đem đồ vận chuyển đến Lôi
quốc bán cho quý tộc, thứ nhất họ không biết ta là ai sẽ có điều cố kị, thứ
hai khi họ có điều tra thì ta đã trở về hỏa quốc dùng số tiền có được xây dựng
lại làng.” Đại Lãng nói lên tính toán của mình.