"Còn có ý kiến gì chứ, cháu rể, gia nghiệp của ta không phải là của cháu hay sao!"Mạnh Như Tùng giành trước đáp.
"Ha ha, ta thì lại càng không phải nói, chuyện này do cháu làm chủ đi!" Lưu Chấn Hải cũng cười nói.
Tôi gật đầu hai bản chuyển nhượng vô thanh vô tức biến mất trên tay tôi
,Tư Đồ Đại sơn nhìn thấy vậy thì không khỏi cả kinh,Tư Đồ gia cũng có nhiều người biết dị năng, cũng có thể biến tờ giấy hóa thành tro bụi, nhưng trực tiếp biến mất thì lại không thể làm được.Còn bản chuyển nhượng cuối cùng là của Tư Đồ gia, đến chỗ này, tôi cố ý dừng lại một chút.Tôi có thể cảm giác được Tư Đô Đại Sơn đạng toát mồ hôi hột, mà Tư Đô Không thì cũng thấp thỏm bất an nhìn tôi, dù sao tôi và Tư Đồ gia cũng bất hòa, nếu như tôi nhân cơ hội này làm khó dể, thì họ cũng không biết phải làm như thế nào cả.
"Tư Đồ Đại Sơn, Tư Đồ Lượng đã từng thuê người giết tôi, chuyện này ông biết chú'?"Tôi nhin thoáng qua Tư Đồ Đại Sơn, không nhanh khõng chậm nói.
"Chuyện này... Không sai,tôi biết, nhưng mà sau này mới biết, nếu như tôi biết trước, thi tôi nhât định sẽ ngăn cản hắn!"Tư Đô Đại Sơn thừa nhận nói.
"Ha ha, ông nói như vậy chẳng phải là mã hậu pháo hay sao? Nếu như người ám sát không là thủ hạ của tôi..."Nói đến đây, tôi nở nụ cười:"Thì có khi tôi đã giêt sạch mấy người đó rồi!"
"Chi đùa một chút thôi, Tư Đồ Đại Sơn tiên sinh, dù sao ông cũng mời tôi ăn cơm,mà Tư Đô Lượng lại đã chêt, cho nên tôi thấy, ân oán của hai nhà chúng ta cũng coi như xong đi!"Tôi đem tờ chuyển nhượng trong tay, cầm lên nóỉ:"Đây là bản của ông!"
Tư Đồ Đại Sơn rốt cục thở dài một hơi, thấy tôi muốn chủ động giải hòa thì hắn nhẹ nhõm vô cùng.
… …. …
Ngày mồng 6 năm 1999 là ngày cùa tòan bộ giới truyền thông Trung Quốc,họ tập trung lại Đại khách sạn Tùng giang.Cũng chính ngày này, Tập đoàn Ảnh Rạng Đông, Tập đoàn Đông Á, Tập đoàn Thế Kỷ Mới, Tập đoản giải trí Tam Thạch liên hợp lại với nhau, cùng tổ chức họp báo!Điều này Iàm cho tất cả các ký giả trên thế giới nghi hoặc và khiếp sợ. Không biết mấy đại tập đoàn này muôn làm gì, nếu như nói Tập đoàn Ảnh Rạng Đông và Tập đoàn Đông Á cùng tổ chức họp báo, thì có thể hiểu được, nhưng hiện giờ, Tập đoàn Thê Kỷ Mới cũng tham gia vào làm gi?
Căn cứ theo điều tra của mọi người, Tập đoàn Thể Kỷ Mới thành lập không lâu, không thể so sánh với hai đại tập đoàn này được Những năm gần đây, Tập đoàn giải trí Tam Thạch đã trờ thành tập đoàn giải trí lớn
nhãt Trung Quõc, cho dù là hộp đêm hay. .. đêu có bóng dáng của họ.
Thể nhưng, 4 tập đoàn này,cùng trong một ngày, một điểm, cùng tổ chức họp báo, điều này làm cho bọn họ cảm thấy, nhât định có gì đó không ổn.Có thể nói là ánh mắt của toàn thế giới đang tập trung vào Đại Khách sạn Tùng Giang.
Tám giờ sáng, trước cửa Đại Khách sạn có vô số người, cảnh sát thường phục, đồng phục đứng nhan nhản chính quyèn Tân Giang vô cùng coi trọng buồi hợp báo này, đây chinh là một buổi họp báo đẳng cấp thế giới, có thể mang lại diện mạo cho thành phố.
Khương Vĩnh Phú tù sáng sớm đã tới Đại khách sạn, tự mình phụ trách chi huy ở đây.
Bốn tập đoàn này, chỉ có Tập đoàn Ảnh Rạng Đông và Tập đoàn giải trí Tam Thạch là công ty gốc ở đây, trong khi đó Tập đoàn Đông Á và Tập đoàn Thể Kỷ Mới lại là tập đoàn ở Bắc Kinh, tới Tân Giang, chính là mang lại cho bọn họ thể diện.
Ký giả thực sự là tới quá nhiều, phòng họp báo không chứa được hết, cuổi cùng khương Vĩnh Phú đề xuất và thương lượng với Triệu Quân Sinh, chuyển địa điểm tới sân vận động Tân Giang.
Đúng 9h sáng, trên đài chủ tịch bày đúng 5 cái ghế, trên đó có biển tên của từng bàn, lân lượt là: “Tập đoàn giải trí Tam Thạch, Tập đoản Ánh Rạng Đông, Chủ tịch tập đoàn,Tập đoàn Đông Á, Tập đoàn Thế Kỷ Mới.
Chủ tịch tập đoản? Cái biển này Iàm cho mọi ký giả sôi trào? Cái biển này viết rất mơ hồ, chù tịch tập đoàn là ai, ai là chủ tịch tập đoàn? Tại sao lại ngôi giữa 4 tập đoàn này?Ỷ nghĩa của nó như thê nào?
Tất cả moi người đã sớm nghe nói phía sau Tập đoàn Ánh Rạng Đông có một chủ tịch thần bí, nhưng mà các tập đoàn khác đâu có nghe nói tới bao giờ?Vì sao người ta lại an bài như vậy? Chủ tịch của Tập đoàn Ánh Rạng Đông có thể nói lả nhân vật trọng đại, nhưng có quan hệ gì với Tập đoàn Ảnh Rạng Đông, và Tặp đoàn giải trí Tam Thạch?
Trong lúc nhất thời, các phóng viên đều chĩa máy ảnh vào chiếc ghế chủ tịch, sợ mất đi thời cơ nào đó. Buôi họp báo này quả thực là rất thần bí, người chủ tịch kia lại còn thần bí hơn!Tất cả ký giả đều thầm nghĩ mình gặp được một cơ hội may mắn nếu không tới,quả thực là tiếc hận vô cùng.
Chín giờ rưỡi, Triệu Quân Sinh, Tô Viên Triêu, Quách Khánh, Sở Cao đi lện chủ tịch đài,ngôi vào vị tri của minh. Quách Khánh đặc biệt trở về nước, tham gia buồi họp báo này. Mà làm cho người ta kỷ quái chính là, vị trí chủ tịch tập đoàn lại chưa có người ngôi!Việc này không khỏi làm chọ các ký thất vọng, nhưng mà tin tức bốn tập đoàn này liên hợp họp báo, cũng đủ làm chấn động rồi!
"Các vị ký giả, xin chàò mọi người, tôi là tổng giám đốc của Tập đoàn Ánh Rạng Đông, Triệu Quân Sinh, hoan nghênh mọi người đã tới tham gia cuộc họp báo lân này do Tập đoàn Ánh Rạng Đông, Tập đoàn Đông Á, Tập đoàn giải trí Tam Thạch, Tập đoàn Thế Kỷ Mới! Tôi là người phát ngôn của buổi họp báo lần này!"Triệu Quân Sinh quay Microphone nhẹ nhàng nói.
Phía dưới truyển tới tiểng vỗ tay, Triệu Quân Sinh giơ hai tay lên, sau đó mĩm cười nói:"Mọi người nhất định rất nghi hoặc, vì sao bốn tập đoàn chúng tôi lại Iiên họp tổ chửc họp báo? Đó là bởi vi, ba ngày trước, tôi được chù tịch chỉ thị, là phải tổ chửc cuộc họp báo này! Tiêp theo, xin mời chủ tịch của Tập đoàn Ánh Rạng Đông, ngài sẽ nói rõ cho các vị
hiểu...". Xôn xao! Toàn bộ sân vận động đều sôi trào! Quả vị chủ tịch thần bí này đã xuật hiện! Không chỉ ký giả, mà những khán giả ngôi trước máy thu hinh cả nước đều hưng phấn lạ thường!
Chủ tịch Tập đoàn Ánh Rạng Đông, đây là chủ tịch của tập đoàn đệ nhất thế giới, chi trong vòng 5 năm ngăn ngủi đã đưa Tập đoàn Ánh Rạng Đông lên tới đình, đây chính là một thần thoại.
Theo lời của Triệu Quân Sinh, tôi đi lên chủ tịch đài. Khi tôi xuất hiện, các ký giả tương đối tò mò, nhưng họ không bao giờ nghĩ, tôi lại là chủ tịch theo như lời của Triệu Quân Sinh nói!
Bởi vì tuổi tôi còn trẻ, cho nên họ nghĩ tôi là nhân viên làm việc, hoặc là vệ sĩ.Khi tôi đi tới trước tấm biển chủ tịch tập đoàng, thi mọi người trong sận thoáng cái đã yên tĩnh hẳn đi, tất cả mọi người đều ngừng hô hấp, khán giả trước truyền hình cũng ngừng hô hấp
Tôi mỉm cười, chậm rãi ngồi xuống,.