Bỗng nhiên từ trong TV truyền đến những tiến y y nha nha, hóa ra đây là một cái đĩa đồi trụy!
"Xin lỗi, xin Iỗi" ,Đội trưởng đội bảo vệ vội vã xấu hổ cầm cái đĩa, có chút ái ngại nói:"Cũng không biết thằng nhóc nào lại bỏ vào đây, đồng chí, tôi giao nó cho đồng chí tiêu hủy nhé ."
Đông ca xanh mặt tiếp nhận cái đĩa, tiện tay vứt xuống dưới đất, lấy chân dậm một cái, nhất thời cái dĩa nát bấy.Đội trưởng đội bảo vệ có chút tiểc nuối nhìn cái đĩa biến thành phế liệu, đây chính vật phẩm do hắn cất kỹ bao lâu rồi, trong lòng hắn đang chảy máu, sau này làm sao vượt qua được cuộc sống cô đơn đây!
Trải qua một thời gian dài tìm rốt cục cũng phát hiện ra đoạn phim ghi hinh ngày hôm qua, tuy hình ảnh kia không được nét lăm, nhưng mà Mạnh gia là nhà giàu có, đương nhiên ở xung quanh cũng cho lắp camera, cho nên ghi được đoạn tôi vào trong rừng cây.
"Dừng hình ảnh!"Đông ca kêu lên, bảo vệ vội vã nhấn phím tạm dừng.
"Thời gian này vùa khớp."Đông ca nhìn hai người bên cạnh cùng đi người gật đâu, sau đó nhìn đội trưởng đội bảo vệ nói:"Cái đĩa này chúng tôi mang đi, không có vấn đề gì chứ?"
"Không có... Không có...” Đội trưởng đội bảo vệ vội vã lắc đầu.
Mẩy người đi ra khỏi phòng an ninh, một người trong đó mới lên tiếng:"Đại sư huynh, người này dường như không phải người trong miệng sư phụ có phải không? Thoạt nhìn tuổi còn rất trẻ?"
"Có đúng hay không đã có sư phụ định đoạt, chúng ta.không được vọng động suy đoán, hơn nữa có khi tổ sư gia thần công cái thê, phản lão hoàn đồng cũng không chừng."Đông ca lúc này đã khôi phục khẩu khí của đại sư huynh.
"Được rồi, đại sư huynh, anh lúc nãy nói chuyện với bảo vệ sao lại lấy thân phận là cảnh sát? Khi nào anh biến thành cảnh Sát vậy?"Người sư đệ có chút nghi hoặc hỏi.
Đông ca nghe xong cười hắc hắc, từ trong túi lẩy ra một cái thẻ, đưa cho sư đệ này nói:"Tặng cho đệ."
"Cho đệ?"Sư đệ này tiểp nhận cái thẻ thì không khỏi sửng sốt, trên mặt có viết ba chử:"Thẻ xử nam "
"Đúng vậy, mất 2 đồng tiền thì có thể mua được nó." Đông ca cười nói.
"Chuyện này đội trưởng đội bảo vệ sao lại không nhận ra?"Sư đệ có chút kinh ngạc.
"Ta mê hoặc hắn một chút, hắn làm sao nhận ra, có khi hắn không biết chữ! "Đông ca nói.
"Như vậy cũng được sao!"Sư đệ kia tiện tay đem cái thẻ ném vào thùng rác nói:"Đệ đã có bạn gái, cái thẻ này không cần rồi."
Bảo vệ của tiểu khu mặc dù trình độ văn hóa không cao, dù gì cũng có
nghiệp vụ, đội trường đội bảo vệ này thấy mấy cảnh sát này tìm cái đĩa về Mạnh gia, cho nên cũng thông báo cho Mạnh gia.Mạnh Xuyên nghe đội trưởng đội bảo vệ hồi báo xong, nghi hoặc nhìn Mạnh lão gia tử một cái nói:"Có phải người của cha phái đi tìm hiểu bạn trai của Thanh Thanh hay không?"
"Ta điều tra hắn làm cái gì!"Mạnh Như Tùng trực tiêp hủy bỏ.
Mạnh Xuyên củng hiểu được cha của mình không cần phải điều tra một tiểu nhân vật như vậy, nhưng chuyện này là thế nào đây. Dù sao công việc còn đang bận rộn, chuyện này hắn không nghĩ tới nữa.
... .. ...
Tôi dựa theo lời nói của nhân viên phục vụ đi tới một căn phòng cổ kính, trên đó có viết 4 chữ như rồng bay phượng múa: Ph Yến Thu Tàng.
"Tiên sinh, hoan nghênh quang lâm."Một cô gái nhìn tôi ân cần thăm hỏi nói.
Tôi đối với nàng gật đầu nói"Các cô có bán châu báu không?"
Cô gái phục vụ trên dưới đánh giá tôi một chút, sau đó mới nói:
"Mua châu báu thi qua các tiệm ở bách hóa Tân Hằng bên kia."
Hiên nhiên là nàng không cho rằng tôi sẽ mua được cái gì ở trong này.
Tôi cười không tức giận, tôi cũng biết rõ nhân viên của những của hàng như thể này luôn có ngữ khí như vậy, nhưng mà cũng khó trách, nêu như mỗi ngày bọn họ đều phải giải thích với khách hàng như vậy, thì thực sự là mệt chết rồi!
Lúc này một nam nhân trung niên vừa lúc từ trên cầu thang đi xuống nhìn thấy tôi,không khỏi hơi sửng sờ. Sau đó khách khi nói:"Tiên sinh, ngài cần phục vụ gì hay sao?"
Nhân viên phục vụ này rất kỳ quái, ông, chủ của mình bình thường kiêu ngạo như vậy, tại sao hôm nay lại khách khí với khách hàng tầm thường này như vậy?Nảng không nhận ra y phục trên người của tôi, nhưng mà ông chủ thì lại nhận ra.tuy rằng y phục trên người như phổ thông, nhưng cái cục trên người thì lại không phổ thông,nó có đại diện và xuất xứ cả,đây là đại diện cho tiêu chí trong hoàng thất ở Châu Âu,với kiểu thiết kế này lại càng khó cầu, được đích thân nhà thiết kế XXX làm ra,trên thế giới này thực khó cầu.
Hắn cũng không hỏi nhiều nửa mà nói"Tiên sinh, chúng ta lên tầng 2 nói chuyện."
Tôi gật đầu vừa đi vừa nhìn hắn nói"Xin hỏi ông chủ, nơi này có cái nhẩn nào tương đối trân quý không?"
"Nhẫn? Không biết tiên sinh dùng nó làm gì, cất giữ hay là tặng người khác?" ông chủ này hỏi.
"Là tặng người, làm một chiểc nhẫn đính hôn."Tôi nói.
"Hóa ra là như vậy, chiếc nhẫn đại diện cho tình yêu, ở đây chúng tôi có một chiếc,nhưng mà lại vô cùng trân quý, bày ở chổ này đã có hơn hai năm, có người hỏi, nhưng đối với giá cùa nó thì..:"ông chủ nói đến đây ngừng một chút, sau đó tiếp tục nói:"Tiên sinh, tôi cũng không có ý gì khác, chỉ là giá cả của nó."
Tội cười cười nói:"Tôi biết giá của ông, trước cứ nói giá đi, nếu như không thích hợp, thì không cần lấy ra...
"600 triệu..."ông chủ do dự một chút nói.