"Lưu Lỗi! Anh có ý gì! Anh rất muốn Tôi tìm một bạn trai có đúng hay không? Anh đã làm chuyện đó với tôi, mà định không chịu trách nhiệm đúng không! Tôi cho anh biết. hiện tại tôi đà như vậy. thì không ai Thèm lấy cả. anh chuẩn bị cưới tôi đi!"
Mạnh Thanh Thanh nghe xong tôi nói. tức giận nói một mạch. vốn nàng có một chút ngượng ngùng và ngọt ngào. thì giờ chi còn lại có phẫn nộ.
"Tôi chỉ đùa một chút thôi, nếu như cô tìm bạn trai thì tôi sẽ cướp cô trở về, Tôi đã nói rồi cô đã là nữ nhân của Lưu Lỗi, thì sẽ không bao giờ được phép rời khỏi tôi nữa." Tôi trịnh trọng nói:
"Trong khoảng Thời gian này.tôi còn đang bận rộn kiếm tiền, không có cả thời gian trở về nhà đây này!"
Chuyện này là vần đề mang tính nguyên tắc. nếu như Mạnh Thanh Thanh không tiếp nhận được tôi, vậy thì Tôi cũng chẳng còn cá
"Thế nhưng anh không phải đã có bạn gái rồi hay sao?" Mạnh Thanh Thanh nghe tôi nói như vậy. trong lòng thư thái không ít, thế nhưng lại nghĩ tới chuyện tôi có bạn gái, thì cũng có chút không vui
"Tôi không phân biệt đối xử với người nào." Tôi nói.
ch nào khác.
"A. vậy được rồi."
Tôi nào đâu biết rằng, Mạnh Thanh Thanh từ nhỏ đã lớn lên trong đại gia tộc. cha nàng ngoài mẹ nàng ra, thì còn có thêm 2 tiểu lão bà ở trong bên ngoài.
Không nghĩ tới Mạnh Thanh Thanh suy nghĩ một chút rồi đáp ứng. điều này làm cho tôi rất buồn bã
Tuy rằng mẹ nàng và cha nàng không có tình cảm gì. Thế nhưng địa vị của vợ cả, các thê thiếp khác không thể so sánh được, Mạnh Thanh Thanh vừa rồi chỉ muốn là, Tôi tính an bài nàng như thế nào.
"Được rồi anh đã nói như vậy. vậy bây giờ có một cơ hội cho anh thể hiện!" Mạnh Thanh Thanh nói:
"Ông của tôi chuẩn bị đem gả tôi cho một tên vương bát đản nào đó trong Lục đại thế gia, tôi không đồng ý. Anh bây giờ lấy tư cách là bạn trai của tôi tới nhà làm khách!"
Mạnh Thanh Thanh nói tới chính là tôi, nhưng hiện giờ cả nàng và tôi đều không
biết.
"Tới nhà cô? Được. Không thành vấn đề Loại chuyện này tôi đã tương đối có kinh nghiệm, dù gì thì tôi cũng mới ở nhà Dương Mân trở về, hiện tại Thì đến phiên Mạnh Thanh Thanh
"Anh đừng cho rằng không thành vấn đề. chuẩn bị cho tốt một chút! Ánh mắt của cha tôi rất cao. phải làm sao cho cha tôi thưởng thức anh. Như vậy Thì mới có Thể nói tốt trước mặt gia gia, không thì tôi lại bị ép gả cho người mà mình không thích!" Mạnh Thanh Thanh vội la lên.
"Biết rồi, cô yên tâm đi, tôi nhất định sẽ làm cho cha cô thỏa mãn. để cho hắn thấy. không ai thích hợp cho vị trí con rể hơn tôi." Tôi nói.
Ngay cả mẹ của Hạ Nhu còn chấp nhận, huống chi là cha cô.
"Vậy được rồi anh nhất định chuẩn bị cho tốt một chút! Chủ nhật này, ở cửa trường học chờ tôi chúng ta cùng đi." Mạnh Thanh Thanh nói.
Trong lòng tôi nghĩ. một người mẹ khó khăn như vậy tôi còn thuyết phục được. chẳng nhẽ cha cô lại khó khăn hơn cả phụ nữ à? Nhưng mà tôi vẫn hỏi một câu:
"Thanh Thanh, cha cô rốt cuộc là đang làm gì? Nghe khẩu khí của cô. thì hình như là một đại nhân vật?"
"Tôi cho anh biết, nhưng đừng nói cho bạn học khác về gia thế của tôi cha tôi là người chỉ đạo của Tập đoàn Mạnh thị hiện giờ là một trong những gia tộc thương nghiệp lớn nhất hiện nay. Mạnh gia." Mạnh Thanh Thanh nói.
Mạnh gia? Nàng chính là tiểu công chúa của Mạnh gia? Mạnh lão gia tử muốn hứa gả cháu gái cho tôi?
Tôi đổ mồ hôi sẽ không trùng hợp như vậy chứ. lúc đó tôi còn cực lực Thoái Thác. nhưng không ngờ Tôi với nàng lại như vậy.
Trách không được Chung Dương nói Mạnh Xuyên muốn điều tra tôi.
Xem ra Mạnh Xuyên đã biết Mạnh Thanh Thanh muốn dẫn tôi về nhà. Thế nhưng hắn cũng không biết tôi chính là tên đệ tử thế gia trong miệng của Mạnh lão gia tử.
"Tại sao anh không nói chuyện? Có đúng là sợ rồi hay không? Yên tâm. lúc chúng ta thành thân, tôi sẽ không ỷ thế mà ăn hiếp anh..."
Mạnh Thanh Thanh thấy Tôi không nói lời nào, cho là tôi đã sợ, cho nên thoải mái nói.
Tôi lắc đầu cười khổ. tôi chỉ là quá mức kinh ngạc mà thôi. năm đó tôi chỉ là một tên không có Tài sản địa vị gì, mà còn dám đối nghịch với Lưu Chấn Hải. hiện giờ Thì sao!
"Đúng là hơi sợ." Tôi cười nói:"Nhưng mà sợ cũng phải đi. ai bảo cô là nữ nhân của tôi cơ chứ."
“Ai là nữ nhân của anh. dùng thủ đoạn hèn mọn như Thế, mà cũng đòi tôi làm bạn
gái.” Mạnh Thanh Thanh cũng cười, rất vui vẻ cười.
Trong khoảng thời gian này nàng chưa từng vui vẻ như vậy, cởi mở được mối tình trong lòng, nàng sáng rạng ngời như ánh dương quang.
"Được. biết rồi. bạn gái." Tôi nói.
“A? Tại sao nghe gọi như vậy có chút gì đó không được tự nhiên? Những đôi tình lữ khác xưng hô với nhau là bạn trai. bạn gái hay sao?” Mạnh Thanh Thanh kỳ quái hỏi.
"Ách..."
Tôi không nghĩ tới Manh Thanh Thanh ngay cả điều này cũng không rõ.
Xem ra cô bé này đúng là đáng thương, tới tình cảm mà còn như vậy, chắc là từ trước tới giờ chưa yêu đương ai. lúc này tôi tự Thề là phải đối với nàng Thực tốt.
Bọn họ gọi nhau là lão công với lão bà...'
Tôi giải thích nói.
"Vậy anh và bạn gái có gọi như vậy không?" Mạnh Thanh Thanh có chút ghen nói.
"Cô nói bạn gái nào..." Tôi xấu hổ nói.
"Đương nhiên là trừ tôi ra. tôi mặc kệ, sau này anh cũng phải gọi tôi như vậy!" Mạnh Thanh Thanh nói:
"Cái từ bạn gái này rất kỳ quái tôi không thích nghe." "Được rồi, lão bà."
Tuy rằng tôi đã cho Mạnh Thanh Thanh là nữ nhân của mình từ lâu, nhưng khi chân chính nói ra câu này, cũng Thực sự là giật mình.
"Anh đã gọi tôi là lão bà. tôi sẽ gọi anh là lão công. lão công giờ còn đang trong Thời kỳ khảo sát. phải qua một cửa này mới được." Mạnh Thanh Thanh có chút làm nũng nói.
Cúp điện thoại, tôi Thầm Than. hóa ra cho dù tính cách của con gái như Thế nào. Thì khi yêu đương cũng giống nhau cả.
Tôi lập tức để Đỗ Tiểu Uy chuẩn bị cho tôi tư liệu về Mạnh Thanh Thanh, trước kia thì có Thể không cần. nhưng mà hiện giờ thì cũng nên biết trước một chút.