Chương 463: Sòng Bạc (2)


“Thôi, tôi chỉ đến xem, chứ không tham gia chơi!”

Dương Mân vội vàng xua tay cự tuyệt nói.

“Không sao đâu, chúng ta chỉ đánh nhỏ thôi, không cần trầm mê là được, hiện giờ ai mà chẳng đi chơi!”

Lý Hiểu Cương đem Jeton nhét vào trong tay Dương Mân.

Dương Mân cũng không có cách nào khác, nể mặt hắn đành phải cầm.

“Đây là lão hổ cơ…”

Lý Hiểu Cương bắt đầu không ngớt giới thiệu cho Dương Mân về sòng bạc, thế nhưng Dương Mân hiển nhiên không cảm thấy hứng thú về chuyện này, chỉ gật đầu mang tính tượng trưng.

Nhưng mà những người đã tới đây chơi thì ai mà không biêt điều này.

Đột nhiên có người hô thắng rồi, Lý Hiểu Cương hiển nhiên là một con bạc khát nước, mỹ nữ cũng bỏ, không có cách nào chống đỡ được Lâm uy và Dụ uy của sòng bạc, bỏ qua chuyện giới thiệu cho Dương Mân, tự mình nhập cuộc.

Sở Cao mang theo những người khác trong công ty đi dạo xem. Dương Mân phẫn nộ vò đám Jeton trong tay, sau đó đi về hướng tôi!

“Lưu tổng giám, sao anh không chơi?”

Dương Mân thấy tôi như là không quan tâm tới mọi thứ, thì có chút tò mò hỏi.

“Đánh bạc tất thua, đã biết đạo lý này rồi, thì sao còn chơi làm gì?”

Tôi cười nói.

“Tôi còn một ít Jeton, không bằng chúng ta đi thử vận khí đi?”

Dương Mân giơ số Jeton trên tay nói.

“Được!”

Tôi vui vẻ gật đầu nói.

“Chơi cái gì bây giờ?”

Dương Mân hiển nhiên là không biết những trò chơi trong này, lúc nãy có Lý Hiểu Cương giới thiệu, nhưng nghe tại nọ thì bỏ sang tai kia.

“Không bằng chơi Park đi, cái này đơn giản xem thì có thẻ hiểu”

Tôi nói

Dương Mân và tô đi tới khu chơi Park, loại này chính là Park của nước Nga, kiểu chơi này phổ biến nhất hiện nay.

Trong số này thì csao nhất là Bồi phong (Bồi liệt, thì được coi là Giáp lẻ, Giang hắc thì được ăn, Đan song thì 1 bồi 2, Hành kính thì 1 bồi 3, không thì thua)

Nói cách khác, nó cũng đơn giản, chính vì đơn giản lại không thu hút được nhiều người chơi cho lắm.

“Đặt giáp gì bây giờ?”

Dương Mân giưo Jeton trong tay nói.

“Giáp lẻ đi, đánh nhiều một chút”

Tôi hiểu quy tắc nên nói.

“Lẻ?”

Dương Mân hỏi ngược lại

“Đánh nhỏ thì chơi dài, đánh lớn thì làm giàu, mà mình cũng chỉ có một ít Jeton đánh lớn một chút cũng được”

Tôi nói.

“Anh vừa rồi còn nói đánh bạc tất thua, sao giờ còn đánh nhiều?”

Dương Mân hiếu kỳ nói.

“Đánh bạc thì cung có thắng có thua!”

Tôi cười nói.

“Trời!”

Dương Mân liếc mắt nhìn tôi, nhưng vẫn đem Jeton đặt vào chỗ ô số lẻ.

“Tại sao cô biết tôi chọn số 7?”

Tôi hỏi.

“Tôi không biết, cái này tôi cũng chỉ đọc một lần”

Dương Mân nhìn tôi nói.

“Kỳ thực chính là như vậy” Tôi gật đầu nói.

“Làm bộ”

Dương Mân nhỏ giọng nói.

“Cô nói cái gì?”

Tôi hỏi.

“Phương pháp theo đuổi con gái của anh cũ rồi!”

Dương Mân lặp lại nói.

Tôi? Theo đuổi con gái? Cũ? Tôi không khỏi cười khổ, tôi theo đuổi ai?

Muốn để cho quả bóng nhỏ chạy tới chỗ số 7, đối với tôi thì không có mất nhiều khí lực, và đúng như vậy, quả bóng dừng ở số 7.

“A!”

Dương Mân kêu lên sợ hãi, sau nửa ngày mới nói:

“Sao lại trùng hợp tới như vậy?

“Không có chuyện gì cả, chơi phác bàn thì có được có thua!”

Tôi cười nói. Tôi chỉ làm chuyện này cho nàng hài lòng chứ đây cũng được coi như sòng bạc của tôi, kiểu này mà chơi với người ngoài thì tôi nỗ nặng.

Lần thứ 2 cũng vẫn là số 7, Dương Mân có chút nghi hoặc nhìn tôi”

Anh sao biết lần thứ 2 nó vẫn vào số 7

Tôi cười cười không nói gì, đây chỉ là một sự trùng hợp , trùng hợp mà thôi!

Lần này người phụ trách bóng sợ ngây người! Theo kinh nghiệm của hắn, người trùng hợp như vậy thì nhiều, thế nhưng người trùng hợp hai lần một số thì lại hiếm tới cực hiếm.

Hắn đem Jeton cho chúng tôi, cung kính nói:

“Thật ngại quá, xin mời hai vị sang các bàn khác, bàn này có vấn đề rồi”

Tôi không nói gì, nhìn hắn gật đầu, đang muốn rời đi, thì Dương Mân lại nói:

“Còn có chuyện gì nữa, anh thấy chúng tôi thắng hai ván, thì đuổi chúng tôi đi, sòng bạc làm ăn như vậy hay sao?”

“Chuyện này…”

Chia bóng bị Dương Mân quát hỏi như vậy, nhất thời có chút lo lắng, các bàn này xảy ra vấn đề rồi, nhưng khách nhân hỏi như vậy, thì hắn cũng không biết làm sao!

Việc mở cửa kinh doanh, khi khách nhân thắng thì lại đòi đổi bàn, việc này đúng là không ổn!

Huống hồ nơi này lại là nơi rồng rắn lẫn lộn, không ai biết bối cảnh của ai như thế nào!

Chia bóng biết ông chủ của mình thế lực rất lớn, nhưng tùy tiện đắc tội thì không được!

“Tiên sinh, tiểu thư, theo lý thuyết thì không thể có 2 lần một số, nên….”

Chia bóng ấp úng nói.

Tôi thì không nói làm gì, dù sao đây cũng là địa bàn sản nghiệp của mình, đành nói:

“Dương Mân, chúng ta đi tìm một cái bàn khác, dù sao bàn nào cũng là bàn, làm gì phải làm khó hắn!”

Tôi kéo Dương Mân nói.

“Cám ơn, cám ơn!”

Chia bóng thấy tôi nói như vậy, liên tục nói cám ơn.

“Hô!”

Dương Mân thở phì phì cùng tôi sang bàn khác.

“Tôi chọn số lẻ 7! Tôi đang tức giận, tốt nhất đánh hết!”

Dương Mân đem toàn bộ Jeton đặt vào ô số 7

Những người khác đều đổ mồ hôi, chỗ này cũng phải hơn 10 vạn tiền cược chứ không ít.

Thế nhưng kết quả lại làm người khác há mồm, cái quả bóng kia dĩ nhiên lại rơi vào ô số 7, thì dừng lại.

“Thế nào, anh lại định nói cái bàn này hỏng chứ?”

Dương Mân đắc ý nhìn về phía người chia bóng nói.

Đây là cao thủ thâm sâu khó lường, đây là ý nghĩ đầu tiên của người chia bóng!

Trọng Sinh Truy Mỹ Ký - Chương #463