"Ba"
Lôi Tiểu Long lật lá bài, sau đó làm động tác giống như Đổ Thần ở trong phim, nói: "Là Hoa thuận!"
Tôi nhàn nhạt cười, Lôi Tiểu Long, mày xong đời rồi.
"Cậu cười cái gì, là tôi thắng đó?"
Lôi Tiểu Long đắc ý nói.
"Thật ngại quá, nếu như chúng tôi không đổi lượt chia, thì là cậu thắng, nhưng bây giờ, ai!"
Tôi một tiếng thở dài, lất lá bài chưa mở.
Lôi Tiểu Long tuyệt vọng nhìn số bài trên bài! Lại có thể xuất hiện đồng thời 2 Hoa thuận!
"Chuyện này không thể nào! Là mày gian lận rồi!"
Lôi Tiểu Long đứng dậy, chỉ vào tôi kêu lên.
"Tôi ăn gian? Vậy thì con mắt nào của cậu thấy tôi ăn gian? Hơn nữa, cậu nói đổi lượt chia bài, tôi cho cậu đổi, vậy thì sao cậu có thể nói tôi gian lận?"
Tôi cười lạnh nói.
"Thu tiền đánh cuộc đi!"
Tôi nhìn Đỗ Tiểu Uy nói.
"Chậm đã! Dừng tay! 600 triệu tôi sẽ cho người mang tới, các người không được động tới thiếu gian!"
Chú Bân che ở trước người Lôi Tiểu Long nói.
"Đúng vậy, cha tôi có rất nhiều tiền, sẽ mang tới liền!"
Lôi Tiểu Long giờ phút này cũng sợ! Hắn lúc ấy nói đánh cuộc mạng chỉ là nói nhảm, căn bản không có suy nghĩ đến tính nghiêm trọng của hậu quả, giờ phút này thấy đối phương giống như muốn thực hiện việc đánh cuộc, thì trong lòng sợ hãi.
"Tiền? Cha mày có thể mang bao nhiêu tiền tới? Nếu đã đánh bạc thua, thiếu mạng thì đền mạng! Mày nhìn tao là người thiếu tiền hay sao? Ha ha. Tao thấy mày nói đánh bạc mạng, tao mới cố ý chơi với mày một ván, vậy mà mày định lấy tiền đổi mạng hay sao? Nằm mơ đi! Trên thế giới này làm gì có chuyện tốt như vậy! Động thủ!"
Tôi đứng dậy, đi tới bên người Lôi Tiểu Long nói.
"Đừng mà, các người muốn bao nhiêu tiền... Tôi cho, tôi cho cả!"
Lôi Tiểu Long thét to. Bởi vì hắn nhìn thấy Hán Khắc đã móc súng ra chỉ vào hắn!
Chú Bân giờ phút này cũng hành động, mục tiêu của hắn là Hán Khắc, nhưng mà không đợi hắn vọt tới bên cạnh Hán Khắc, thì đã bị Đỗ Tiểu Uy dễ dàng chế trụ.
"Ông tốt nhất không nên hành động thiếu suy nghĩ, nếu không ông cũng chết."
Đỗ Tiểu Uy làm bộ lãnh khốc nói, khuôn mặt vô tình giống y như là xã hội đen. Ngay cả Chú Bân là lão thủ đầy kinh nghiệm, cũng bị lừa gạt như thường.
"Các người không thể giết hắn! Hắn là thiếu gia của tập đoàn Lôi thị!"
Chú Bân nói ra thân phận của Lôi Tiểu Long.
Tôi dĩ nhiên biết Lôi Tiểu Long là thiếu gia của tập đoàn Lôi thị, cũng chính bởi vì hắn là Lôi gia thiếu gia, tôi mới đến tìm hắn để gây phiền toái, chứ bình thường thì tôi tìm tới hắn làm gì!
" Tập đoàn Lôi thị?" Tôi cố ý làm bộ như không biết, nhìn Hán Khắc hỏi:
"Rất có danh tiếng hay sao?"
"Ở trong nước Mỹ và Trung quốc đều có danh tiếng không nhỏ, đúng là có thực lực tài chính."
Hán Khắc giải thích.
"A! Không phải chỉ là có tiền hay sao? Nhưng mà, đã tới nơi này đánh bạc, thì lão tử lại là người thiếu tiền à?"
Tôi đùa cợt nhìn Lôi Tiểu Long cùng Chú Bân nói:
"Ha hả, mỗi lần tao xuất thủ là vài trăm triệu, vậy tao là người thiếu tiền? Tao nói cho mày biết, tiền với tao chỉ là một đống giấy lộn có ghi vài con số mà thôi!"
"Vậy cậu muốn như thế nào!"
Lôi Tiểu Long sợ hãi nói.
"Tao muốn như thế nào? Mày không phải là mắc chứng bệnh đãng trí đó chứ? Không phải nói là đánh cuộc tính mạng hay sao? Chỉ vì mày lúc đầu muốn đánh cuộc mạng, tao mới đánh, chứ không tao đánh với mày làm gì? Được rồi, đứng nói nhảm nữa, lão tử muốn thu chiến lợi phẩm! Hán Khắc, động thủ đi!"
Tôi làm bộ như không nhịn được nữa nói.
"Đừng, các người không được giết người lung tung, cha tao sẽ không bỏ qua cho chúng máy !"
Lôi Tiểu Long kinh hô.
"Không bỏ qua cho bọn tao? Ha hả! Lôi thiếu gia, mày quá ngây thơ rồi? Tiểu Uy, cậu nói cho Lôi thiếu gia biết, nghề nghiệp của chúng ta là gì?"
Tôi tùy ý nói.
"Sát thủ. Là tập đoàn lính đánh thuê."
Đỗ Tiểu Uy ngắn gọn nói.
"Nghe thấy chưa, Lôi thiếu gia! Nghề nghiệp của bọn tao là biết người, 600 triệu, coi như mua cái mạng của mày đi!"
Tôi nói.
"Đừng mà!" Lôi Tiểu Long hoàn toàn tuyệt vọng.
Chú Bân giờ phút này cũng hiểu, thực lực của đối phương rất mạnh, hơn nữa sẽ không quan tâm tới một chút tiền. Chỉ bằng người mới chế trụ mình, thì ngay cả thế hệ trước của Lôi gia cũng không làm gì được.
"Các người giết chúng tôi, cũng không có lợi ích gì, hay là chúng ta nói điều kiện đi?" Chú Bân giờ phút này cũng chỉ còn cách cố tìm đường sống mà thôi.
"A, dường như có vẻ đúng, giết người đúng thực là bọn tao không có được lợi ích gì." Tôi ra vẻ trầm ngâm nói.
"Đúng, cậu nếu có thể bỏ qua cho chúng tôi, thì điều kiện gì tôi cũng có thể thương lượng!" Lôi Tiểu Long dường như thấy được hi vọng, lập tức hưng phấn nói.
"Ừ, nhưng mà mày có thể cho tao cái gì đây? Tiền thì tao không thiếu, Tiểu Uy nam nhân còn cần cái gì khác không?"
Tôi trầm tư nói đến.
"Dạ, Nam nhân theo đuổi chính là tiền bạc, địa vị và mỹ nữ. Ông chủ, những thứ trước hình như ông không thiếu..."
Đỗ Tiểu Uy đáp.
"Mỹ nữ... Tôi có mỹ nữ, lại còn là cực phẩm mỹ nữ, cậu bỏ qua cho tôi đi!"
Lôi Tiểu Long không đợi Đỗ Tiểu Uy nói xong, đã vội vàng lớn tiếng reo lên.
"Trời ạ, mày kêu cái gì!" Hán Khắc dùng báng súng đập một cái vào đầu Lôi Tiểu Long, nói:
"Mày nghĩ rằng ông chủ của tao thèm nữ nhân của mày? Có hai tay dâng lên ông chủ của tao cũng không thèm!"
"Không phải đâu, là người đẹp, thực sự là mỹ nhân!"
Lôi Tiểu Long giải thích.
"Người đẹp? Mỹ nhân?"
Hán Khắc không nhịn được nói.
"Cái này... Chỉ cần cậu có yêu cầu gì, tôi sẽ tận lực thỏa mãn!"
Lôi Tiểu Long nói.
"Đúng rồi, ông chủ, hai ngày trước tôi xem ti vi, thấy vị tiểu hôn thê của Lôi Tiểu Long này đúng là xinh đẹp như hoa!"
Đỗ Tiểu Uy đột nhiên nói.
"A? Có phải là mỹ nhân không? Nhưng mà là hôn thê, thì đảm bảo đã sớm dây dưa với tiểu tử này rồi, tốt nhất là lên bỏ qua, mau làm việc đi, tôi còn phải về đi ngủ!"
Tôi phất phất tay làm bộ như không có hứng thú nói.
"Không có, không có! Tôi cùng nàng một chút quan hệ cũng không có! Tôi chưa chạm tới nàng! Cậu chỉ cần bỏ qua cho tôi, tôi... Tôi có thể đem đưa nàng tới!"
Lôi Tiểu Long mới vừa nhìn thấy hi vọng, sao có thể dễ dàng buông tha.