Tôi nhớ lại thời điểm ở kiếp trước, Diệp Tiêu Tiêu cũng động viên tôi tham gia môn chạy 1000 mét, nhưng thời gian thi lại là đầu giờ chiều, khi đó tôi mới ăn cơm xong, nếu mà chạy thì có lẽ không bị đau ruột thừa cũng bị trĩ
Vì vậy tôi học tập theo khẩu hiệu ở trong trường là “không coi trọng về thành tích”, cho nên tôi tham gia để đối phó
Cũng bởi vì lúc đó tôi sợ nguy hiểm tới tính mạng, cho nên khi mọi người thục mạng chạy về phía trước, thì tội lại ở phía sau tản bộ, khi mọi người tới đích, tôi thậm chí còn chưa đi xong được một phần hai quãng đường
Lúc đó, thầy giáo thể dục chạy tới đạp cho tôi một cước ngã lăn ra đất, mắng:
“Em không chạy thì tới đây xem náo nhiệt làm gì? Trông còn chậm hơn cả loài Ô Quy! Em đã như vậy thì cuộc thi tiếp theo không cần thi nữa!”
Lúc ấy bởi vì tính cách của tôi nhu nhược, cho nên không tiến hành giải thích gì cả, yên lặng khập khiễng đi ra khỏi sân vận động
Nhưng mà trong lòng tôi lúc đó lại thề rằng, nhất định có ngày phải đạp người này xuống đất. Tôi vẫn còn nhớ rõ, người này tên là Quách Tùng Thụ
Diệp Tiêu Tiêu động viên mọi người rất lâu, nhưng lại phát hiện số người tham gia không được mấy ngưới, ngay cả tiêu chuẩn mỗi lớp 1 người tham dự 1 môn cũng không đạt được
Tuy đối với học sinh, thành tích học tập mới là trọng yếu nhất, nhưng các phương diện khác cũng không thể thua kém các lớp khác quá nhiều!
Cho nên nàng nói:
“Đội ngũ cán bộ phải làm gương, mỗi người đăng ký ba môn thi, những người khác tự nguyện”
Đối với đội ngũ cán bộ mới, Diệp Tiêu Tiêu đương nhiên không có bất cứ gì dị nghị, nhưng tôi thì lại lo lắng cho cái tên Vu Dương có vóc người nhỏ nhắn kia về hai môn đẩy tạ và chạy nhanh
Tôi cũng không biết khi hắn thi đẩy tạ, là hắn đẩy tạ hay là tạ đẩy hắn, hoặc là cả hai đồng thời bay ra ngoài
Lúc Vu Dương cầm cái phiếu báo danh tới chỗ tôi, tôi nhìn qua một chút rồi lười biếng đáp:
“Cứ tùy ý đi, đối với tớ môn nào cũng được!”
Bây giờ thì những chỉ tiêu trong cuộc thi thể dục đối với tôi thì chẳng là gì cả, nếu tôi muốn tôi có thể vô địch thế giới
Khi tôi nói xong câu đó, thì phát hiện tên Vu Dương kia đang cảm kích nhìn tôi, loại ánh mắt này làm tôi sợ hãi
Tiểu tử này không phải là đồng tính luyến ái đấy chứ? Trong lòng tôi buồn bực nghĩ thầm
Nhưng mà tôi cũng rất nhanh hiểu được, tại sao tên Vu Dương này lại cười quỷ dị tới như vậy, khi tôi thấy được danh sách, thì tôi suýt nữa ngất đi, mấy người này toàn đẩy cho tôi những môn “hạng nặng”, nào là chạy 5000 mét, chạy Marathon 10.000 mét!
Hơn nữa 2 cuộc thi 5000 mét và 10.000 mét lại sát với nhau, nói cách khác là tôi mới vừa chạy xong 5000 mét, thì lại phải chạy 10.000 mét! Nếu như tôi không biết dị năng thì chết ngay tại đương trường mất
Khi tên Vu Dương này cho tôi xem danh sách, thấy tôi sững sờm, hắn có chút khộng đành lòng, nói:
“Lưu Lỗi, nếu không được thì đưa sang cho tớ một môn….”
Tôi cười nói:
“Không có chuyện gì đâu, chẳng phải là chỉ có 5000 mét và 10.000 mét thôi hay sao! Cậu hãy đợi tớ lấy vị trí thứ nhất về cho xem!”
Vu Dương nghe xong sợ hết hồn, há to miệng kinh hãi nhìn tôi, rất lâu sa mà cũng không nói được gì
“Lão Đại, tại sao cậu lại báo danh nhiều môn như vậy?”
Quách Khánh cũng kinh ngạc khi xem tờ phiếu báo danh
“Ha hả, lão đại của cậu là siêu nhân rồi, cho nên đâu có thèm tranh giành với những người khác, với tớbây giờ, thì lấy vị trí thứ nhất chẳng phải đơn giản hay sao?”
Tôi vỗ vỗ Quách Khánh nói
“Ai”
Quách Khánh thở dài nói:
“Quên đi, tớ ngày càng có cảm giác mình không còn là học sinh nữa, khác hẳn với người khác rồi.”
Tôi gật đầu, Quách Khánh nói cũng đúng sự thật, Quách Khánh hiện giờ đã là lão đại một phương, cuộc sống hàng ngày đã khác hoàn toàn so với những học sinh khác, cho nên không thể lấy cách nghĩ của những học sinh để xem hắn
“Cậu cùng với tụi bên ngõ hẻm Hoa đào giờ thế nào rồi?”
Bỗng nhiên tôi nghĩ tới một chuyện rất trọng yếu, cũng trong năm nay Vu Văn Phong bị người ta đánh cho biến thành kẻ ngu
Bởi vì sau khi tôi sống lại, cho nên tôi không dám cam đoan rằng người xuất thủ lần này có phải là Đinh Bảo Tam hay không! Bởi vì….. kiếp này đã không giống với kiếp trước nữa rồi
Kiếp trước lão đại ở chợ bán thức ăn là Đinh Bảo Tam, mà bây giờ là Quách Khánh, cứ căn cứ theo cái này mà suy đoán, thì người đánh tên Vu Văn Phong năm nay sẽ là Quách Khánh!
Tôi không thể trơ mắt nhìn bạn mình bị vào tù được, cho nên tôi nhất định phải nghĩ một sách lược vẹn toàn trước khi chuyện này phát sinh
“Cậu nói Vu Văn Phong ư? Đợt trước Tam Hầu Tử đã dẫn người đi đập cho hắn một trận rồi, có thể là bây giờ hắn sợ, cho nên không có động tĩnh gì cả”
Quách Khánh nói.