Tới Học Viện


Người đăng: vodanhvcvc

Lại hai năm nữa trôi qua, một cậu bé khoảng bảy tuổi đang đứng ở nơi đó. Ánh
mắt của hắn nhìn chăm chú về phía cái bảng có cái tâm màu hồng, bàn tay vung
lên khiến cho thành kunai của hắn phi ra cắm ngập vào hồng tâm. Cậu bé nhếch
miệng lên cười nói: “Không quá khó!” Trong con ngươi màu đỏ, một cái câu ngọc
màu đỏ liên tục xoay tròn nhè nhẹ.

Đột nhiên hắn cảm giác được não bộ đau nhói. Sau đó một cảm giác đau nhói từ
não truyền về mắt rồi từ mắt truyền lên não khiến cho hắn nhăn mày lại. Bàn
tay hắn đưa lên ôm lấy đôi mắt của mình. Đôi mắt của hắn nhắm nghiền lại.

Khoảng vài phút sau thì cơn đau dịu dần rồi mất hắn. Cậu bé lắc lắc đầu của
mình. Thân mình cậu bé tiến về phía ao cá nhỏ. Đôi mắt của cậu bé mở ra, cậu
bé trực tiếp nhìn về phía trong dòng nước thì cậu bé thấy được ở sâu trong mắt
cậu bé xuất hiện hai cậu ngọc màu đen. Hai cậu ngọc màu đen ở đối xứng với
nhau tại ví trí con ngươi màu đỏ.

Cậu bé không tin được lắc lắc đầu vài cái nhè nhẹ, bàn tay cậu bé đưa lên. Cậu
bé ngơ ngác nhìn về phía đôi tay của mình. Khi mà cậu bé nhìn ra xa thì cậu có
cảm giác thị lực của mình vô cùng tốt. Ngoài ra cậu có thể phát hiện được
chuyển động ngay cả của một con sâu ở khoảng cách khá xa khi nó lẫn vào tán
lá.

Đôi môi hồng khe khẽ lẩm bẩm: “Xem ra loại lực lượng Sharingan này quả thực
khiến cho người ta mê say khó mà kiềm chế”

Thấy vậy cậu bé mỉm cười, hắn không nghĩ đến liên tục rèn luyện đôi mắt của
mình lại có thể khiến cho đôi mắt của hắn từ trạng thái một câu ngọc tiến vào
hai câu ngọc. Vậy có phải hay không nếu như cứ rèn luyện như vậy thì hắn sẽ
tiến vào trạng thái ba câu ngọc rồi Mangekyou Sharingan hay không? Hiển nhiên
đây là suy nghĩ trong lòng của Senju đáng tiếc nó không thể nào thực hiện.

Mở ra một cậu ngọc cần sự kích thích não bộ, kích thích càng mạnh càng dễ mở.
Lên hai câu ngọc thì có thể cần sự kích thích hoặc rèn luyện thật nhiều. Lên
ba câu ngọc thì cần một sự kích thích mạnh. Lên Mangekyou Sharingan thì cần sự
kích thích vô cùng lớn. Cấp bậc Mangekyou Sharingan không cùng cấp bậc với
Sharingan. Nó thuộc về truyền thuyết rồi chỉ có anh em Madara mới từng mở qua
thứ này. Bởi vì kích thích trấn động tâm lý càng mạnh thì càng khiến cho người
mang huyết thống Uchiha càng dễ mở mắt.

“Uchiha, trở vào nhà ăn cơm đi!” Từ trong nhà phát ra âm thành của một nữ
nhân.

“Vâng thưa mẹ!” Cậu bé mở miệng phát ra âm thanh đối với người vừa mở miệng
nói.

Cậu bé tất bật chảy vạo bên trong nhà, đem chân tay rửa sạch sẽ cậu bé tiến
vào phòng ăn. Cậu bé nhìn về phía hai người nữ nhân, sau đó cậu bé hỏi: “Bà,
mẹ... ông nội và cha vẫn chưa trở về sao?”

Người nữ nhân ngoài năm mươi kia mở miệng đáp lại: “Chưa có! Ông và cha cháu
có lẽ tối nay cũng có thể là ngày mai mới trở về cơ.” Thấy được khuôn mặt tươi
cười của Senju Uchiha thì người nữ nhân này mở miệng hỏi: “Uchiha, cháu có
chuyện gì mà vui vẻ như vậy?”

Cậu bé mỉm cười đáp lại: “Hôm nay cháu liên tục phi trúng hồng tâm không trượt
cái nào. Vì vậy mà cháu mới vui như thế!” Hiển nhiên cậu bé không để lộ ra
việc mình đã mở ra hai câu ngọc rồi. Người nhà Senju tương đối ghét gia tộc
Uchiha. Hắn có chút lo sợ nếu như hắn bộc lộ ra thứ này rất có thể gia tộc
Uchiha sẽ tìm đến hoặc người ông và cha hắn sẽ có xa cách.

Người nữ nhân ngoài năm mươi tuổi kia mỉm cười nói: “Cháu bà là giỏi nhất!”

Người phụ nữ gần ba mươi nhìn về phía người phụ nữ hơn ba mươi này nói: “Mẹ,
Uchiha cũng hơn bảy tuổi rồi. Con nghĩ cũng nên đến lúc cho nó đến học viện
đào tạo Shinobi rồi. Con nghĩ ở đó nó sẽ có nhiều bạn hơn!”

“Ài...” Nghe được người nữ nhân gần ba mươi tuổi này mở miệng nói vậy thì
người nữ nhân hơn năm mươi tuổi cũng gật đầu một cái: “Cũng phải!”

“Học viện đào tạo Ninja (Shinobi) sao?” Senju Uchiha khe khẽ lẩm bẩm.

...

Trên đường đất lớn, một nữ nhân gần ba mươi tuổi khá là xinh đẹp, con mắt mở
to nhìn về phía trước. Nàng dẫn một cậu bé bảy tuổi trực tiếp hướng về phía
trước. Tuy nhiên hình thể của cậu bé lại giống một cậu bé bảy tám tuổi hơn bởi
vì cậu bé khá là cao lớn. Nàng mặc một thân kimono màu hồng hướng về phía
trung tâm của làng Lá bước đi.

Đôi mắt Senju Uchiha chăm chú nhìn về phía trước. Một căn nhà lớn hiện lên
trước mắt bọn họ. Căn nhà gỗ khá lớn. Ở trên đó treo mấy chữ được viết trên
vải trắng, chúng được chia làm tứng ô: “Học viện Ninja”. Mấy chữ xuất hiện khá
to đập vào mắt của Senju Uchiha.

Bàn tay Mizone trực tiếp bắt theo tay Senju Uchiha kéo vào bên trong. Khi thấy
được người nữ nhân cầm theo tay của Senju Uchiha thì một giáo vụ nam nhìn về
phía Mizone. Người nam nhân này cũng khoảng hơn hai mươi, bộ dạng khá béo tốt.
Khuôn mặt bình thường, đôi mắt hơi híp lại do khuôn mặt quá béo của hắn. Hắn
mạc một thân quần áo màu đen, trên trán đeo hộ ngạch Ninja làng Lá. Hắn lên
tiếng nói: “Chị Mizone, chị đã đến rồi sao?”

Đầu Mizone hơi cúi xuống hành lễ, nàng lên tiếng nói: “Xin lỗi thầy, bởi vì
việc nhà có chút bận rộn lên tới muốn một chút!”

Đầu của người nam nhân béo tốt gật xuống, hắn lên tiếng nói: “Được rồi, chị cứ
giao em ấy cho tôi?”

Mizone lại khom đầu cúi người nói: “Vậy phải làm phiền thầy rồi!”

“Không có chi!” Người nam nhân béo tốt đưa bàn tay vỗ nhẹ lên vai Senju
Uchiha. Hắn mở miệng nói: “Em là Senju Uchiha đúng không. Đi theo thầy đi, hẳn
lớp học sắp bắt đầu rồi?” Đầu Uchiha hơi gật nhẹ một cái. Hắn lẳng lặng đi
theo về phía nam nhân béo tốt này.

Bước chân của họ đạp lên trên nền gỗ sau đó tiến vào một căn phòng. Từ trong
đó phát ra âm thanh của một cậu bé với giọng nói non nớt: “Mình là Uchiha
Teyaki, món ăn yêu thích là bánh mì. Ước mơ là trở thành một tinh anh Jounin
(thượng nhẫn), đồng thời làm vang dội cái tên gia tộc Uchiha ra khắp Nhẫn
Giới. Hy vọng của mình là trở thành một Hokage”

Roạt!

Âm thanh kéo cửa vang lên. Một nam đang đứng ở dưới bục giảng. Đó là một nam
nhân với khuôn mặt đầy sẹo cùng một cái đầu chọc. Hắn không có đeo hộ ngạch
trên đầu mà ở bắp tay. Nếu như hắn đeo ở đầu thì không biết buồn cười như thế
nào. Đôi mắt của người nam nhân này hơi nhỏ, cái mũi dài hơi to, lông mày rậm
và cong cong. Hắn nhìn về phía nam nhân béo tốt nói: “Thầy Akimichi...”

Người nam nhân béo tốt mở miệng đáp lại: “Anh Umino, đây là bạn học mới tới!”

Senju Uchiha biết được đây chính là cách mọi người gọi nhau ở đây. Họ sử dụng
họ để gọi chỉ những người bạn thân mới dùng tên trực tiếp mà thôi. Senju
Uchiha hướng về phía người nam nhân béo tốt nói: “Cảm ơn thầy, thầy Akimichi!”

Người nam nhân béo tốt đưa tay lên gãi gãi đầu của mình rồi nói: “Không có gì!
Em cũng vào lớp đi!” Bàn tay của hắn đưa ra bắt lấy vai Senju Uchiha đẩy hẳn
tiến vào bên trong. Senju Uchiha bước vào phía bên trong.

Ở nơi này được thiết kế khá là đặc biệt. Bục giảng của họ lại được xếp từ trên
cao trở xuống. Nghĩ là bục giảng ở thấp hơn so với nơi ngồi của học viên. Nó
có dạng giống như hội trường vậy. Người nam nhân với cái đầu trọc đầy sẹo kia
mở miệng nói: “Em tên là Senju Uchiha đúng không?”

Senju Uchiha nghe được một đám âm thanh bàn tán. Một cô bé với mái tóc màu đen
quay sang hướng về phía cô bé tóc vàng nói: “Uy, cũng khá đẹp trai a? Họ Senju
không phải giống như họ của cậu sao, Senju Tsunade!? Chẳng lẽ cậu ấy cũng là
người gia tộc Senju?” Mấy lời này nói ra làm cho đầu Uchiha đầy hắc tuyến. Hắn
không nghĩ đến đám nữ sinh loắt choắt mới sáu, bảy tuổi đã nói được những lời
này.

Người nam nhân với cái đầu chọc mỉm cười mở miệng nói: “Em là Senju Uchiha
đúng không? Em có thể tự giới thiệu về mình hay không?”

Ánh mắt Senju Uchiha nhìn về phía người nam nhân có họ Umino nhẹ nhàng gật
xuống. Con ngươi đảo qua đám học viên ở trên bục giảng. Hắn lên tiếng mở miệng
nói: “Mình là Senju Uchiha. Sở thích rèn luyện thể thuật, nghiên cứu nhẫn
thuật. Món ăn ưa thích dango. Thích mỗi sáng dậy sớm ngắm mặt trời mọc. Ước mơ
rất nhiều. Mình muốn trở thành một Ninja mạnh mẽ để có thể bảo vệ những người
thân yêu của mình. Mình muốn trở thành cầu nối giúp hai gia tộc Senju và gia
tộc Uchiha trở nên hòa thuận.”

Người thanh niên họ Umino kia mở miệng nói: “Nga, đó là ước mơ của em sao?
Chẳng lẽ em không có hy vọng giống như các bạn trở thành một Hokage sao?” Bàn
tay người thanh niên họ Umino chìa tay về phía Senju Uchiha.

“Hokage sao?” Khóe miệng Senju Uchiha hơi cong lên. Hắn mở miệng nói: “Không,
ước mơ em không có lớn như vậy.” Bộ dạng Senju Uchiha rơi vào trạng thái suy
tư.

Thấy vậy Umino có chút ngạc nhiên sau đó hắn truy vấn hỏi: “Tại sao?”

“Tại sao?” Senju Uchiha tự mở miệng nói ra câu này. Ngay sau đó ánh mắt của
cậu bé nhìn về phía Umino. Hắn suy nghĩ một chút sau đó đáp lại lời Umino: “So
với việc trở thành Hokage thì em thấy mình thích hợp hơn trở thành chồng của
nữ Hokage đầu tiên! Ước mơ của em sẽ là trở thành chồng của vị nữ kage đầu
tiên trong lịch sử” Nói đến đây cậu bé Uchiha nhìn một cách tinh quái về phía
Umino. Hắn không biết có phải hay không giống như có người đang nhìn về phía
mình. Nếu là như vậy thì hắn không ngại trêu chọc Umino một chút.

Nghe cầu trả lời của Uchiha thì trán của Umino đầy mồ hôi hột. Hắn chỉ về phía
một chỗ, hắn lên tiếng nói: “Được rồi, Senju Uchiha. Em có thể ngồi bên cạnh
Uchiha Teyaki.”

Cảm giác có chút thú vị, dù đã nhiều tuổi nhưng Uchiha vẫn cảm giác trêu chọc
người nam nhân họ Umino này quả thực có chút thú vị.

Bàn chân Uchiha trực tiếp dẵm lên trên từng bậc thềm tiến vào chỗ ngồi của
mình. Hắn được sắp sẵn ngồi ở bên cạnh một cậu bé có mái tóc màu đen dài. Trên
khuôn mặt có hai vết hơi hằn ở cặp mắt. Vừa rồi chính là cậu bé này mở lời.
Tuy nhiên khi thấy được Uchiha tới gần thì cậu bé cũng không có mở lời.

Senju Uchiha cũng trực tiếp ngồi xuống phía dưới. Ánh mắt đảo qua về phía đám
học viên. Tuy nhiên hắn nghe được những tiếng cười khúc khích nho nhỏ vang
lên. Đôi mắt Senju Uchiha hơi cau lại. Umino trực tiếp đập giáo án ở trên bàn
nói: “Tất cả im lặng!”

Bất chợt một ánh mắt quan sát khiến cho Senju Uchiha phải nhíu mày lại. Hắn
quay ra thì thấy được một cô bé với ánh mắt có vài phần giận dữ nhìn về phía
hắn. Một cô bé có mái tóc màu vàng được buộc ra đằng sau kiểu đuôi ngựa, hai
lọn tóc ôm lấy khuôn mặt cô bé. Hàng lông mày nhỏ nhắn xinh xắn cong cong. Làn
da trắng hồng xinh đẹp, đôi má phúng phính đáng yêu. Chiếc mũi nhỏ thẳng. Đôi
mắt to tròn với con ngươi màu nâu. Đôi môi nhỏ hồng nhạt. Cô bé mặc một thân
quần áo màu xanh, viên đỏ, ở bên trong là một chiếc áo lưới. Chiếc áo xanh cộc
tay để lộ ra bắp tay tròn trắng hồng mà lại xinh xắn.

“Hử?” Miệng Senju Uchiha hơi phát ra thành tiếng, ánh mắt nhìn về phía cô bé
có mái tóc vàng kia. Nhất thời cô bé quay đầu ngoắt đi bộ dạng giống như không
thèm để ý tới hắn vậy.

Tại lúc này trong một tòa nhà khá lớn, hình dáng của tòa nhà này giống như mấy
cái thùng phi dựng ngươc ghép nối với nhau thì đúng hơn. Ở trên phần mặt trước
gần đỉnh được treo một cái biển hình tròn màu đỏ rực rỡ cùng với một chữ “Hỏa”
khá là to ở trên đó.

Một người nam nhân khoảng tầm bốn mươi, nước da hơi dám nắng. Mắt của hắn có
màu đen và một mái tóc dài rủ xuống ôm lấy khuôn mặt. Khuôn mặt của hắn có
chút tái nhợt. Hàng lông mày giống như kiếm. Khuôn mặt xuất hiện vẻ cương
nghị. Tuy nhiên trong lúc này sau khi mà hắn nhìn về phía quả cầu thủy tinh
thấy được cậu bé có mái tóc màu đen đứng ở bên trong phát biểu thì ngay lập
tức khóe miệng của người nam nhân này co quắp.

Bàn tay hắn ôm lấy khuôn mặt của mình, hắn cười lớn: “Hahaha... Trở thành
chồng của nữ kage đầu tiên hay sao? Tên tiểu quỷ này thật thú vị. Khụ, khụ...”
Tuy nhiên ngay sau đó hắn ngay lập tức dùng tay nắm lại đặt lên miệng của mình
ho khan vài tiếng.

Một nam nhân khoảng hai mươi tư, hai mươi năm đang nhìn về phía quả cầu. Mái
tóc đỏ nâu của hắn được vuốt ngược về phía sau. Trên cằm của hắn xuất hiện một
chỏm râu nho nhỏ. Con mắt hơi hẹp và mũi có chút to. Xương quai hàm nhỏ và
dài. Hắn trong lúc này khôn ngờ lại mặc một bộ áo chòng toàn thân màu trắng.
Trên đầu đội một cái mũ màu đỏ với cái ký hiệu Hỏa ở trên đầu. Đây chính là
biểu tượng của Hokage mới có thể mang.

Thấy được nam nhân ngoài bốn mươi kia ho khàn thì hắn mở miệng nói: “Ngài Đệ
Nhất...”

Bàn tay của người nam nhân tóc đen đưa ra, hắn mở miệng nói: “Không có việc
gì. Chỉ là bệnh cũ tái phát mà thôi” Hai tay của người nam nhân này khoanh
trước ngực. Ánh mắt của hắn nhìn về phía quả cầu thấy được cô bé tóc vàng thi
thoảng liếc nhìn về phía Senju Uchiha với khuôn mặt đỏ ửng cùng với ánh mắt
tức giận.

Người nam nhân này phá lên cười nói: “Tên tiểu tử thú vị này rốt cuộc là ai
vậy nhỉ? Ta nhớ hình như đã gặp thì phải?”

“Ngài đệ nhất! Cậu bé này là cháu trai của tam trưởng lão tộc Senju!” Hokage
đệ tam Sarutobi Asuma mở miệng nhỏ giọng nhắc nhở nói.

“A” Bàn tay của Senju Hashirama nắm lại tự vụt lên lòng bàn tay khác của mình.
Bộ mặt giống như đang viết hai chữ hiểu rõ. Hắn mở miệng nói: “Thì ra là tên
nhóc này. Mẹ của hắn hình như là người trong tộc Uchiha đúng không nhỉ?”

“Vâng” Hokage đệ tam nhìn về phía quả cầu tròn lớn đặt trong một cái hộp được
trải vải đỏ lên, lão nói: “Mẹ của hắn là Mizone. Uchiha Mizone, con gái của
tam trưởng lão tộc Uchiha. Bởi vì kết hôn với người trong gia tộc Senju mà bị
tộc Uchiha trục xuất...” Hokage đệ tam nói vài lời liên quan tới thông tin của
gia đình Senju Uchiha.

Hai tay Senju Hashirama ôm lai trước ngực, ánh mắt của hắn nhìn về phía quả
cầu nói: “Thật là một thằng nhóc thú vị lại muốn trở thành chồng của nữ Hokage
đầu tiên mà không phải là Hokage sao?” Nói tới lơi này thì Senju Hashirama lại
nắm tay đặt ở miệng của mình ho khan vài tiếng.

Ánh mắt Senju Hashirama nhìn về phía Hokage đệ tam nói: “Hiruzen, ta xem ta
chống cũng không được lâu nữa. Sau này làng Lá phải dựa vào những người trẻ
tuổi như các ngươi. Nời nào có lá cây bay múa nơi đó có ý chí của lửa được
truyền thừa!”

“Ngài đệ nhất...” Từ miệng Sarutobi Hiruzen lại phát ra tiếng cảm thán. Hắn mở
miệng tiếp tục nói: “Nếu ngài ra đi rồi ta chỉ sợ!” Trong lòng Sarutobi
Hiruzen khe khẽ thở dài. Phải biết được bây giờ làng Lá sử vu trong tình trạng
vô cùng yếu nhược. Mặc dù làng Lá vẫn được mệnh danh một trong bốn làng mạnh
nhất nhưng bốn làng khác giường như muốn liên minh lại với nhau muốn kiềm chế
làng Lá. Chính bởi vì sự tồn tại của Senju Hashirama mà đám người đó không có
rục rịch, đáng tiếc Senju Hashirama sau khi đánh với Uchiha Madara thì sinh
mệnh lực đã sớm hao tổn. Xem ra sống không được lâu.

Khóe miệng Senju Hashirama xuất hiện một nụ cười, hắn mở miệng nói: “Ta tin
tưởng vào các ngươi. Ta tin tưởng nơi nào có lá mây bay múa thì ý chỉ lửa sẽ
được truyền thừa!”

Trong phòng học, Senju Uchiha chống cắm tại bàn, ánh mắt nhìn về phía trước.
Bất chợt một thứ gì đó bắn về phía hắn khiến cho Senju Uchiha không cẩn thận
bị rơi trúng đầu. Ánh mắt hắn đảo qua thì thấy được một cục giấy đánh thẳng
vào đầu của hắn. Đôi mắt của hắn hơi nheo lại sau đó ngõ quanh. Hắn nhìn về
phía cô bé mặc áo xanh ở phía trước hắn thì Senju Uchiha hơi cong lên khóe
miệng nhưng không có nói gì cả. Ánh mắt hắn lại tập trung ở trên mạng

Đôi mắt Senju Uchiha nhìn về phía người thầy giáo ở trên bảng. Thầy giáo liên
tục họa vẽ ra những chiêu thức đồng thời nói rất nhiều thứ khiến cho Senju
Uchiha có chút buồn ngủ. Lại một thứ gì đó rơi trúng đầu Senju Uchiha. Lại là
một cái cục giấy khiến cho hắn mở mắt ra. Hắn nhìn quanh sau đó dừng lại thì
thấy được đôi vai của cô bé mặc y phục màu xanh hơi rung. Bất chợt cô bé quay
lại nhìn thấy được Uchiha thì cô bé ngay lập tức quay đầu lại sau đó hai vai
hơi rung lên, rõ ràng đang cười nhạo Uchiha.

Khóe miệng Senju Uchiha trở nên co quắp. Cái loại tính tình của mấy cô bé tinh
nghịch này nếu như ngươi không lý đến các nàng thì các nàng sẽ ngây lập tức
tiếp tục gây sự với ngươi. Với cái trường hợp này thì Senju Uchiha không biết
xử lý sao với cái cô bé con này nữa.

Đôi mắt hăn ngước lên sau đó suy nghĩ mộ chút. Hắn nhớ mình gần đây mới học
được cái ảnh phân thân thuật. Khác hẳn với phân thân thuật, phân thân thuật
phân ra hai ảo ảnh dùng để hư huyễn bản thể mà thôi. Trong đó ảnh phân thân
thuật thì có thể tồn tại giống như thực thể. Sau khi ảnh phân thân tan biến
thì toàn bộ những gì ảnh phân thân trải qua sẽ truyền về bản thể. Mặc dù sử
dụng loại này rất có ích cho luyện tập nhưng phụ tải lên tinh thần và cơ thể
cực lớn. Hắn len lén ăn trộm bí kíp của ông nội hắn mà luyện thành hiển nhiên
gia đình của hắn cũng không biết. Nếu không chắc chắn sẽ cho hắn một trận bởi
vì ảnh phân thân chính là một loại gần như cấm thuật.

Bàn tay Senju Uchiha đưa lên nói: “Thưa thầy!”

Phấn bảng dừng lại, Umino nhìn về phía Uchiha hỏi: “Senju Uchiha, em có việc
gì sao?”

Senju Uchiha mỉm cười bình thản nói: “Thầy em có thể đi vệ sinh được không!”

Đầu Umino nhẹ nhàng gật xuống, hắn lên tiếng nói: “Nhanh lên trở lại nhé!”

“Vâng, cảm ơn thầy!” Uchiha mỉm cười nói. Ngay sau đó hắn rời khỏi chỗ ngồi
thẳng tiến về phía bên ngoài đi. Đem canh cửa đóng lại thì khóe miệng Uchiha
xuất hiện một nụ cười. Hắn đi một đoạn khá xa tới một khu góc khuất. Hai tay
của hắn trực tiếp kết ấn một cái. Một trận khói lớn nổ nhẹ vang lên. Một
Uchiha giống y hệt hắn xuất hiện ở bên cạnh mình.

Hai Uchiha nhìn về phía nhau mỉm cười gật đầu một cái. Ảnh phân thân trực tiếp
rời khỏi nơi ẩn nấp quay về phía phòng học. Nói đến đây Uchiha xoay người trực
tiếp rời khỏi tòa nhà. Hắn muốn rời ra ngoài tìm một nơi thích hợp tu luyện.

Tuy nhiên bởi vì kết cấu của tòa nhà nên khiến cho Senju Uchiha muốn ra khỏi
trường thì hắn phải đi ngang qua cửa sổ phòng học nơi mình đang học một lần
nữa. Senju Uchiha tiếp tục hướng về phía trước đi tơi. Hắn nhìn lướt qua cửa
sổ lúc không ai để ý tới thì thấy được cô bé tóc vàng đang len lén cuốn giấy
lại muốn bồi cho hắn thêm một phát nữa. Xem ra cô bé này đối với Senju Uchiha
có cảm giác rất chán ghét.

Senju Uchiha cũng lười để ý tới cô bé này. Hắn trực tiếp xoay người muốn rời
đi khỏi trường học. Bất chợt khi mà hắn đang đi được một quãng thì một âm
thanh vang lên: “Em đang trốn tiết phải không Senju Uchiha?”

Nghe được lời này thì Senju Uchiha có chút giật mình, hắn nhìn sang thì thấy
một nam nhân béo tốt đang cầm một cái giáo án. Hắn nhìn về phía Senju Uchiha
mở miệng nói: “Uchiha, em làm như vậy không tốt đâu. Mới ngày đầu như vậy mà
đã bỏ tiết rồi!”

Khóe miệng Senju Uchiha trở nên co quắp. Hắn đúng là muốn bỏ tiết tuy nhiên
hắn không biết phải nói thế nào cho phải. Trong tình hình này thì Senju Uchiha
có chút xấu hổ. Hắn lên tiếng nói: “Thầy Akimichi, ra là thầy sao?” Trên khuôn
mặt Uchiha tại lúc này nở một nụ cười thân thiện, hắn lên tiếng nói: “Thầy
Akimichi, em đâu có bỏ tiết đâu.”

Akimichi nhìn về phía Senju Uchiha hỏi: “Vậy em đang muốn đi đâu!”

Khóe miệng Uchiha nhất thời trở nên co quắp. Hắn cảm giác được dường như
Akimichi quả quyết rằng hắn nhất định là muốn bỏ tiết. Hiển nhiên nói gì thì
Akimichi cũng không tin. Bàn tay Uchiha đưa ra vẫy vẫy Akimichi nói: “Thầy
Akimichi, thầy lại đây một chút!”

Akimichi có chút ngạc nhiên nhưng cũng đi tới bên cạnh Uchiha. Trong lúc này
Uchiha không ngờ dùng ngón tay chỉ vào cửa sổ. Hắn lên tiếng nói: “Thầy
Akimichi, thầy xem đi!”

“Nga, có gì sao?” Đôi mắt híp lại do những cơ thịt béo tốt của Akimichi vọng
thẳng về phía trong phòng.

Senju Uchiha mở miệng, ngón tay chỉ chỉ về phía chỗ của mình nói: “Thầy
Akimichi, thầy có thấy không. Em rõ ràng đang ngồi đó học bài rất chăm chỉ.
Sao thầy có thể nói oan cho em được phải không nào. Em rõ ràng đang học tập
rất chăm chỉ mà?” Nói xong Senju Uchiha quay đầu đi, thân mình của hắn rõ ràng
xoay người ý định muốn bỏ trốn.

Đầu Akimichi gật gù, hắn trầm ngâm lên tiếng nói: “Ừ, đúng vậy! Như vậy có
nghĩa rằng em không có trốn học.” Nói xong Akimichi chợt quay đầu muốn rời đi.
Hắn ngay lập tức giật mình: “Không đúng!” Ngay sau đó hắn xoay đầu lại đã thấy
được Senju Uchiha đã muốn xoay người bỏ chạy.

Từ miệng Akimichi phát ra một tiếng hô nhỏ, bàn tay Akimichi trực tiếp hóa
thành khổng lồ phóng về phía Senju Uchiha. Bàn tay này kéo dài ra, nó không có
bất cứ tính chất công kích nào mà chỉ muốn tiến hành bắt giữ Uchiha mà thôi.

Bàn tay khổng lồ kia trực tiếp tóm lấy thân thể Senju Uchiha. Akimichi lên
tiếng nói: “Tên nhóc con, em mới có mấy tuổi mà muốn lừa gạt cả các thầy sao?”
Tuy nhiên khiến cho Akimichi chưa kịp phản ứng là ngay lập tức thân thể Senju
Uchiha hóa thành một cái cọc gỗ.

Không biết từ đằng xa thân mình Uchiha đã đứng ở trên đó. Hắn mỉm cười nói:
“Thầy Akimichi, thầy cũng đừng khó tính như vậy mà. Hôm nay em không được
khỏe. Thầy cho em nghĩ một bữa đi mà!” Hai ngón tay hắn kẹp nhẹ sau đó hôn lên
đôi môi sau đó gạt ra, hắn mỉm cười gật đầu xoay người rời đi.

Akimichi lắc lắc đầu của mình nói: “Thằng học trò quỷ này, mình mới ngày đầu
tiên đi làm đã gặp phải tình trạng cá biệt như vậy. Thằng học trò quỷ này
chẳng lẽ nó biết sử dụng ảnh phân thân thuật. Không thể nào đâu, chỉ có Jounin
mới có khả năng sử dụng ảnh phân thân!”

Trong phòng làm việc của Hokage, Senju Hashirama nhìn về phía cảnh này mà phá
lên cười. Bàn tay không nhịn được trực tiếp ôm lấy mặt. Hắn chưa thấy tình
trạng nào buồn cười như vậy. Hắn cười sặc sụa, từ trước đến giờ hắn chưa bao
giờ gặp phải cái tình trạng dở khóc dở cười như thế này. Thật sự hắn rất có
khả năng chết vì cười.

“Khụ, khụ... haha... khụ.. khụ...” Dù vừa ho khan nhưng hắn vừa có thể cười.

Khuôn mặt Sarutobi Hiruzen trở nên đen lại. Hắn không nghĩ đến nho nhỏ một
tiểu quỷ như vậy lại có thể sử dụng ảnh phân thân. Quả thực khiến cho hắn vô
cùng sửng sốt. Ở cái tuổi đó có thể sử dụng ảnh phân thân chính là độc nhất vô
nhị. Lượng chakra phải khá lớn mới có thể dùng ảnh phân thuật. Tuổi nhỏ mà hắn
có thể sử dụng ảnh phân thân thuật đủ biết được lượng chakra của hắn vô cùng
lớn. Nếu như sau này hắn lớn lên đây, lượng chakra còn cao đến như thế nào?


Trọng Sinh Tại Nhẫn Giới - Chương #3