Gia Tộc Niên Hội Bắt Đầu


Khu vực này ngày càng chật cứng người với người bình thường thì ép vào xem hơi
khó nhưng với thể hình của mình Lâm Phong dể dàng chen chúc qua

Khi chen vào hàng đầu Lâm Phong phát hiện ra đây là cuộc ẩu đã nói đúng hơn là
cuộc ẩu đã giữa một người với hàng chục người

Tiểu Điệp lúc này mới chen vào hàng đầu người thấy viễn cảnh không khỏi không
cảm thái

Một người thanh niên khoảng 24 tuổi gương mặt chất phát dể nhìn, đứng giữa
cuộc ẩu đã xung quanh là khoảng 15,16 nằm dưới đất người thì ôm bụng, người
thì gãy tay,chân trông vô cùng chật vật người thanh niên đó hiên ngang đứng
giữa cảnh tượng đó giống như một chiến thần bách chiến bách thắng vậy

Lâm Phong nhìn qua tu vi của những người đó chỉ có 5 đạo mạch luân là cao nhất
ở Long Hổ thành này cũng được xem như là một cao thủ vậy mà bị đánh cho chật
vật vậy, hắn nhìn lại người thanh niên kia không khỏi không hoảng hốt

Luân toàn cảnh 5 tinh

Ở khu vực này cũng có cường giả như vậy, không biết hắn định làm gì ở đây.
Nhưng Lâm Phong nhìn người thanh niên đó rất quen thuộc hình như gặp qua ở đâu
rồi mà trực giác hắn mách bảo không nên lại gần người đó Lâm Phong định rời đi
thì Tiểu Điệp đột nhiên kiêu lên


  • Ah Lâm Hàn thiếu gia người về rồi

Lâm Phong nghe thấy tên này chợt nhận ra tại sao mình không nên lại gần rồi

Đại thiếu gia Lâm gia Lâm Hàn tính cách gần gũi thân thiện dễ gần,thiên tài võ
học, 8 tuổi đã có thể tu luyện,18 tuổi đột phá luân toàn cảnh, 20 tuổi đứng
hạng 48 trong đằng long bảng ,22 tuổi được Thiên Lam học viện mời học

Nói chung là cái gì cũng hoàn hảo nhưng thật là cái tên sâu rượu theo phong
trào. Lâm Hàn là tên nghiện rượu nhưng lại sợ nhậu một mình hễ gặp được người
quen nào là đưa đi nhậu ngay mà hễ nhậu là đừng mong toàn vẹn ra về

Lúc 8 tuổi Lâm Phong đã bị Lâm Hàn lừa đi một lần rồi, kết quả làm hắn say 3
ngày ba đêm không dậy nổi, con nít 8 tuổi còn không tha thật đúng là ác nhận


  • Tiểu Điệp chạy

Lâm Phong nắm tay Tiểu Điệp không suy nghĩ chạy một mạch không suy nghĩ. Đùa
sao nếu để đại ca biết mình ở ngoài không dẫn đi nhậu lần nữa, cảm giác đó Lâm
Phong không muốn nếm trải lần nữa hơn nữa lần này dẫn theo Tiểu Điệp tên này
không biết thương hoa tiết ngọc đâu ah


  • Tam đệ sao chạy vậy ?

Lâm Hàn ngay tức khắc nhận ra Lâm Phong thấy Lâm Phong chạy trốn mình Lâm Hàn
cũng đuổi theo nhưng không vận dụng linh khí, Đùa sao đuổi theo một đứa con
nít chưa đến 15 tuổi mà sử dụng linh khí để đuổi theo cái danh thiên tài này
nên bỏ rồi

Nhưng sự thật Lâm Hàn này đã đánh giá quá thấp Lâm Phong rồi hắn đã khai mở
tam đại mạch luân của nhân loại sức mạnh, tốc độ, thể lực,.... điều siêu việt
thông thường người cùng cảnh giới

Tiểu Điệp thấy Lâm Phong nắm tay không không hiểu sao tim mình đậy liên hồi
không hề nhận thức được xung quanh

Đến một khu rẽ nào đó Tiểu Điệp tỉnh dậy trong cơn mê trai,rồi chợt nhận ra
mình mất dấu Lâm Phong rồi nếu để phu nhân biết mình không bảo vệ được thiếu
gia chắc chắn bị la rồi hơn nữa cô ấy sợ Lâm Phong biến mất không gặp lại nữa

Tiểu Điệp hốt hoảng chạy tìm kiếm Lâm Phong dù không biết nên tìm ở chỗ nào
tìm kiếm một các vô thức

Chạy cứ chạy

Tìm cứ tìm

1 Canh giờ sau tại cầu Thiên Lang


  • Haizzzz, cảnh đẹp thật

Lâm Phong trong 1 canh giờ nay tìm kiếm Tiểu Điệp nhưng không thấy hắn đành
phải ngồii giữa cầu vừa thở dài vừa ngắm cảnh cũng lâu rồi Lâm Phong chưa ngắm
cảnh ở ngoài tuy không đẹp và hùng vĩ như tưởng tượng của hắn nhưng nó có cảm
giác an toàn, ấm áp như ở nhà vậy, tại cảm giác an toàn này làm Lâm Phong hoàn
toàn không nhận ra hắn luôn bị mọi người xung quanh thỉnh thoảng liếc nhìn
mình người thì đỏ mặt người thì nhìn mình ghen ghét như thể sinh vật lạ vậy


  • Cũng nên trở về rồi, đại ca cũng bỏ cuộc rồi nhỉ ? Còn Tiểu Điệp nữa chắc
    về Lâm Phủ rồi nhỉ

Lâm Phong duổi người nói, với tính cách của đại ca chắc đã bỏ cuộc rồi chỉ lo
là cô bé này có biết đường về Lâm Phủ không dù sao cũng chỉ mới 13,14 tuổi
thôi mà thiệt mà không thể không lo lắng mà


  • Thiếu gia tìm thấy người rồi

Đúng lúc Lâm Phong định quay người rời đi thì nghe thấy tiếng kêu rất quen
thuộc định quay lại nhìn thì thấy một bóng nhào vào lòng Lâm Phong khóc thúc
thít

-Thiếu gia Tiểu Điệp tưởng không gặp người nữa, Tiểu Điệp sợ thiếu gia biến mất khỏi Tiểu Điệp, Tiểu Điệp sợ lắm

Tiểu Điệp trong lòng Lâm Phong khóc càng nói Tiểu Điệp khóc càng lớn hơn làm
cho y phục Lâm Phong ướt một mảng lớn

Mọi người xung quanh nhìn thấy cảnh này đều khó chịu với Tiểu Điệp vì Lâm
Phong tướng mạo rất đẹp có thể nói là nam nhân hoàn hảo nhất mà họ từng gặp
(dù chưa đến 15 tuổi )nhưng cô gái trong ngực nam nhân ấy lại có một vết bớt
trên mặt rất khó coi làm họ liên tưởng tới tên mặt dày đòi làm quen với người
khác trong truyền thuyết

Lâm Phong lúc này cũng cười khổ từng tuổi này rồi mà không biết dổ trẻ nít
khóc như thế nào nhưng cũng biết được tại sao Tiểu Điệp hành động như vậy vì
Lâm Phong từng nghe qua Tiểu Diệp là cô nhi 2 năm trước được mẫu thân nhận
nuôi xem ra cô nàng này sợ mình giống như ba mẹ của cô đây mà

Lâm Phong lúc này cũng phát hiện ra ánh mắt của mọi người nhìn chằm chằm vào
Tiểu Điệp như muốn nói cút ra đi ngươi không có tư cách đại loại vậy nhưng
Tiểu Điệp hoàn toàn không thấy những ánh mắt đó vì cô ta nãy giờ toàn úp mặt
vào ngực Lâm Phong khóc thôi

Nhìn thấy cảnh này Lâm Phong chỉ thở dài một tiếng sao đó xách Tiểu Điệp xang
một bên vai như vác lúa rồi chạy tức tốc về Lâm phủ Tiểu Điệp thấy Lâm Phong
làm thế lúc đầu cũng vùng vẫy nhưng lúc sao lại im lặng như đang nghĩ gì đó
sâu xa vậy

Đến Lâm Phủ Lâm Phong thả Tiểp Điệp xuống do sợ gặp lại đại ca Lâm Phong đành
đi cửa sau Tiểu Điệp thấy vậy cũng lủi thủi theo sau nhưng trên đường đi cứ
nắm chặt vạt áo Lâm Phong không buôn ra


  • Tiểu Điệp an tâm đi. Ta hứa sẽ không bỏ ngươi đâu

Lâm Phong sau lưng Tiểu Điệp do khó chịu khi bị nắm chặt như vậy bèn nói


  • Thật chứ ?

Tiểu Điệp nghi ngờ hỏi dường như không tin vào lời nói của Lâm Phong


  • Thật, ta có cái này cho ngươi đây nhắm mắt lại đi

Nghe thấy vậy Tiểu Điệp liền nhắm mắt lại không do dự một lúc sao khi mở mắt
ra thấy Lâm Phong cầm một sợi dây chuyền đưa trước mặt mình khỏi phải nói cũng
biết là sợi dây chuyền lúc nãy Tiểu Điệp ương ý


  • Thiếu gia đây là ?

Tiểu Điệp thấy Lâm Phong đưa món vật trân quý như vậy liền hỏi


  • Ta thấy ngươi rất thích sợi dây chuyền đó nên ta mua cho đó thích không

Lâm Phong cười nói


  • Tiểu Điệp không hỏi cái này, thiếu gia chẳng phải người hết tiền rồi sao,
    sao lại mua được món trân quý như vậy

Tiểu Điệp thân là nha hoàn phục vụ Lâm Phong hoàn toàn biết số tiền mà Lâm
Phong mang theo mà lúc nãy phần lớn số tiền đã tiêu xài hết rồi nên không có
chuyện Lâm Phong mua được. Tiểu Điệp lúc này nhìn xuống thắt lưng Lâm Phong
hốt hoảng nói


  • Thiếu gia ngọc bội của người mất rồi


  • À lúc hoảng loạn quá hình như bị rớt mất rồi xui thật


Lâm Phong thấy Tiểu Điệp hỏi như vậy liền đổ mồ hôi lạnh nhưng vẫn tự nhiên
nói


  • Thiếu gia đừng gạt nha hoàn nữa thiếu gia đã bán ngọc bội của mình để mua
    thứ này đúng không

Lúc này Tiểu Điệp không xưng tên mà nói thành nha hoàn nói cho Lâm Phong hiểu
rõ thân phận của mình. Chứng kiến Tiểu Điệp hành động như vậy Lâm Phong không
khỏi thở dài một cái chỉ có một cái ngọc bội thôi mà mà lớn như vậy

Thật ra Lâm Phong không biết miếng ngọc bội này là tín vật tượng trưng cho Lâm
gia nó là bảo vật gia truyền đối Lâm gia đó là bảo vật vô giá vậy mà Lâm Phong
lại bán đi mua đồ cho gái không biết người trong Lâm phủ có cảm tưởng gì


  • Tại sao thiếu gia lại đối xử tối với nha hoàn như vậy. Nha hoàn không xứng
    đáng được thiếu gia đối xử tốt như vậy

Tiểu Điệp hai tay dụi mắt để gạt đi nước mắt mình chẳng hiểu sao càng dụi nước
mắt chảy càng nhiều Lâm Phong thấy vậy bỗng quỳ xuống trườc mặt Tiểu Điệp lấy
ngón cái gạt đi nước mất trên mặt Tiểu Điệp nói


  • Vì sao ? Vì ta coi nàng là em gái ta anh trai yêu thương chăm sóc em gái
    mình thì có gì là sai chứ

Lâm Phong cầm lấy sợi dây chuyền đeo lên cổ Tiểu Điệp mặt cho Tiểu Điệp có
đồng ý hay không khi đeo xong Lâm Phong chợt nói " dây chuyền này rất hợp với
ngươi" rồi đứng dậy quay về cửa sau của Lâm gia nói


  • Quà đó ta đã tặng rồi. Tiểu Điệp ngươi từ nay là biểu muội kiêm luôn nha
    hoàn cho Lâm Phong ta vĩnh viển không thay đổi

Nói rồi Lâm Phong đi không quay đầu nhìn lại một lần. Nếu quay đầu lại sẽ thấy
một nụ cười rạng rỡ của Tiểu Điệp tuy nàng hơi xấu nhưng nụ cười phải nói là
đẹp nhất nụ cười chứa đầy sự hạnh phúc


  • Vâng

Tiểu Điệp lập tức chạy theo Lâm Phong nhưng nàng không biết là có một hạt
giống đang nảy mầm trong nàng hạt giống của tình yêu


Và rồi ngày gia tộc niên hội cũng tới lễ hội này cứ 3 năm lại có một lần để
cho các lớp trẻ thể hiện thiên phú của mình đồng thời đó còn là danh dự của cả
gia tộc. Hơn hết khi được vào top5 người giỏi nhất được học viện Giang Nam
tuyển hẳn vào làm đệ tử nội môn tiền đồ sáng lạn

Lúc này đây cả bốn đại gia tộc đã tập hợp đầy đủ dĩ nhiên các trưởng bối tộc
trưởng được một chổ quan sát tốt là đài quan sát được xây cao 10m dể quan sát
xung quanh

Các người tham gia thì đứng phí dưới quảng trường đọc nội dung thi đấu

Phần thi đấu được chia làm 2 phần

Kiểm tra và lôi đài

Phần kiểm tra thì là Loại những kẻ có tu vi dưới mạch luân 2 tầng bằng kiểm
trắc thạch to 5m ở giửa quảng trường. Kiểm tra viên đọc tên ai thì chỉ cần đặc
tay lên kiểm trắc thạch căn cứ vào số vòng hào quang mà phán tu vi chỉ vậy

Phần Lôi đài thì đơn giản hơn đầu tiên kiểm tra viên đọc tên 2 người ngẩu
nhiên sao đó người dưới đài có quyền tuyên chiến người chiến thắng và ngược
lại dĩ nhiên người chiến thắng có quyền nghĩ ngơi sau đấu tiếp người có số lần
thắng nhiều nhất là quán quân kế tiếp là cái hạng khác dĩ nhiên thời gian
chiến đấu là có hạn chỉ có 30p

Lúc này kiểm tra viên lần lượt gọi tên những người khác lên

-Lâm Mạc 14 tuổi mạch luân 1 tầng loại


  • Vũ Hoàng 15 tuổi mạch luân 3 tầng đạt

....................


  • Lâm Trác 14 tuổi chưa khai phá mạch luân

Khu vực quảng trường lúc đầu đầy căng thẳng với yên tỉnh khi nghe đến kết quả
của Lâm Trác thì vang tên tiếng cười từ mọi hứng


  • Kết quả đấy là sao thế hả 14 tuổi không khai phá được mạch luân nào phế vật
    vừa thôi chứ


  • Xuống đài đi tên phế vật


  • Không ngờ Lâm gia lại có tên phế vật như vậy


......................

Đủ loại tiếng sĩ nhục vang lên từ mọi phiá Lâm Trác thấy vậy chỉ nắm chặt tay
mình chạy khỏi khu vực trắc thí thật nhanh

Tại Đài quan sát


  • Không ngờ Lâm gia lại có một tên như vậy

Lâm Bằng bực bội nói phải đến mạch luân 7 tầng như hắn mới có thể nhìn thấu
cảnh giới của người khảc mà Lâm gia hiện tại chỉ còn hắn là có cảnh giới đó
thôi việc để Lâm Trác tham gia là ngoài dự định dù sao con cháu Lâm gia tới
hơn trăm người thêm công việc của hắn nữa bồi tiếp phu nhân còn không có thời
gian nữa

Nhìn qua mọi người ai ai cũng nhìn mình với đôi mắt nhiệt tình đầm ấm làm khoé
miệng Lâm Bằng co giật mấy cái


  • Đúng là tộc trưởng Lâm gia quản giáo không nghiêm đem tên phế vật này vào
    làm mất danh dự của Lâm gia đáng bị phạt

Đột ngột có một giọng nói truyền tới Lâm Bằng quay mặt lại xem tên khốn nào
dám nói đem hắn phạt kết quả khi biết kẻ này là ai Lâm Bằng kém nữa phun một
ngụm máu


  • Lâm Phong con làm gì ở đây ?


  • Phụ thân con không muốn làm mấy chuyện phiền phức như vậy đâu


Lâm Phong lười biếng đáp. Chẳng phải phụ thân đã biết tu vi của mình rồi sao
bây giờ xuống đó kiểm tra cảm giác cứ như thoả thân cho người ta xem vậy
ngượng muốn chết


  • Ta không cần biết con xuống ngay

Lâm Bằng tức giận nói Lâm Phong càng ngày càng giống hai huynh trưởng nói
không xem phụ thân nó ra gì mà

Nhìn thấy phụ thân tức giận như vậy Lâm Phong đành tặc lưỡi "chậc" một cái
cũng may hắn có biện pháp dự phòng cho riêng mình


  • Như Xuân cô nương ở Lệ Xuân viện ngày nào cũng nhắc đến phụ thân đấy


  • Này, con đang đe doạ phụ thân mình sao


Lâm Bằng đứng dậy tiến về phía Lâm Phong trừng mắt nói ý tứ rất rõ ràng nếu
ngại mạng mình quá dài thì cứ đe doạ đi dỉ nhiên mà Lâm Bằng không thực sự lấy
mạng Lâm Phong rồi cốt yếu chỉ đe dọa Lâm Phong lại thôi


  • Nào có, chẳng qua là mẹ rất tò mò vì sao mấy tuần qua công việc phụ thân
    ngày một nhiều phận làm con nên báo đáp ân của mẹ nên hài nhi định đem tin này
    nói cho mẹ biết để bớt lo lắng ấy mà

Lâm Phong cũng không yếu thế trừng mắt lại nhìn Lâm Bằng để xem mình chết
trước hay mẹ mình biết tin xé xác cha mình chết trước đây

Hai bên cạnh tranh không ai nhượng bộ ai làm khu vực này tràn ngập chiến ý
ngay cả ba tộc trưởng còn lại cũng câm nít trước những biểu hiện trẻ con của
hai cha con này họ chỉ có thể thở dài cho qua

Trận chiến lúc này cũng dần đến hồi kết Lâm Bằng cuối cùng cũng chịu thua dù
sao Lâm Phong cũng đủ yêu cầu rồi kiểm tra hay không cũng vậy nhưng phu nhân
mà biết thì......... dù sao cũng chỉ trốn kiểm tra thôi đơn giản mà Lâm Bằng
tự an ủi mình


  • À đúng rồi hài nhi lúc này đang rất cần tiền khoảng 3 dến 4 vạn đồng thôi
    không thì mẹ sẽ đến chỗ Như Xuân cô nương trò chuyện nhỏ nhẹ với nhau đấy


  • Lâm Phong con đừng được voi đòi tiên


Lâm Bằng áp chế nộ khí lại nhưng mặt nổi gân xanh có vẻ áp chế sắp không nổi
rồi, sau đó đưa 5 ngón tay lên nói


  • 5 vạn ngân tệ không hơn được nữa


  • Phụ thận đưa hài nhi 5 vạn ngân tệ để ăn kẹo sao, hài nhi đang ở tuổi mới
    ăn mới lớn ha cần phải đưa nhiều thêm nữa


Lâm Phong xua tay biểu hiển gương mặt vô tội vạ của mình xua tay nói


  • Vậy con muốn bao nhiêu

Lâm Bằng mặt đầy hắn tuyến nói 5 vạn ngân tệ đối với gia đình bình thường thì
là kho báo đối với họ rồi đằng này nói chỉ đủ ăn kẹo ăn cái đầu ngươi ah dù
Lâm gia là một trong tứ đại gia tộc nhưng đối với họ số tiền đó cũng rất lớn

Thấy phụ thân chịu chơi lớn như vậy Lâm Phong nghĩ nên đưa giá lớn hơn bèn đưa
2 ngon tay lên nói


  • 5 vạn ngân tệ quá ít 2 vạn ngân tệ còn tạm được

Lâm Bằng : _

Đám người nghe …...…………


Trọng Sinh Náo Thương Khung - Chương #6