Đảo Nghịch Càn Khôn


Quần tiên đại lục một đại lục được tạo ra bởi chúng tiên và là nơi ngự trị của
1 vị chúa tể tam giới. Vị thần đó cai trị tam giới Nhân,Thần,Ma.

Tại nơi đây bỗng xuất hiện 1 người có thể thoát khỏi sự kiểm soát của vị chúa
tể ấy, người ấy ngày càng lớn mạnh,xây dựng 1 thế lực cho riêng mình, thế lực
ngày càng bàng chướng cuối cùng thế lực ấy đủ mạnh để ngang hàng với vương
triều vị chúa tể ấy.

Chẳng ai biết thế lực ấy tên gì nên mọi người gọi đó là Vô Danh .Thế lực Vô
Danh bắt đầu dòm ngó ngôi vương, quyền lực của vị chúa đó ngày càng thèm khát
cuối cùng trận chiến không thể tránh đã xảy ra. Cuộc chiến giữa những con sói
thèm khát ngôi vương của con sư tử kiêu ngạo trong khu rừng của mình."Vô Thần
Chiến" Cuộc chiến giữa thế lực Vô Danh và những vị thần, xảy ra suốt 10 năm
trời khiến cho biển trở nên đỏ thẩm, núi trở thành đồng bằng. Nói chắc cũng
chẳng ai tin nhưng 10 năm trước nơi đây đầy hoa lá chim chót hát vang, chúng
sinh cười nói hạnh phúc trông thật sinh đẹp và huyền diệu như chốn bồng lai
tiên cảnh, thế mà 10 năm sau nơi đây đầy rẩy tiếng than oán của những linh hồn
xác chết nhiều vô số kể đàn quạ đua nhau tới để mổ thịt xác chết người thì bị
mổ mắt người thì bị mổ bụng, tay,chân,...trông buồn nôn vô cùng chả khác gì
địa ngục Tula.

Mười năm, năm cuối cùng cũng là ngày cuối cùng của "Vô Thần Chiến" ,tại 1 nơi
nào đó trên phiến đại lục này có 2 người 1 nam khoảng chừng 35 tuổi mặc 1
chiếc áo choàng màu trắng à không màu đỏ vì màu trắng ấy đã nhuộm đỏ bằng máu
đang ôm 1 nữ hài khoảng chừng 24 tuổi có gương mặt xinh đep đủ khiến cho thiên
địa hờn ghen kết hợp với y phục màu xanh làm cho người ta thấy càng thêm siêu
phàm thoát tục như 1 tiên nữ không nhiễm bụi trần,

"Không, Hàn Nhi muội không được chết " người đàn ông càng khóc càng to, nhưng
đáp trả tiếng nói của người ấy chỉ là những hư vô mờ mịt xác chết ấy ngày càng
lạnh lẽo.

" Muội chẳng phải hứa với ta là sẽ cùng sống cùng chết sao, hiện tại ta còn
sống đây trả lời ta ra ngay Hàn Nhi." Mắt của người đàn ông ấy đã hết nước chỉ
còn máu đúng vậy máu từ khoét mắt người đó chảy ra,giọng nói cũng đã khàn tới
tận cùng đủ để cho ta biết anh ấy đã gào thét ra sao, yêu người ấy ra sao,
buồn khi người ấy chết ra sao.

Bỗng bầu trời xuất hiện những đốm đen nếu nhìn kĩ thì thấy đó là những người
số lượng đóm đen đó đủ để che lấp cả bầu trời. Bỗng bầu trời bị xé rách ra để
lộ 1 thanh niên mặc hoàng bào tuổi khoảng 20 nhưng mơ mơ hồ hồ để lộ uy áp của
mình , chỉ 1 tia uy áp thôi đủ để thiên địa run rẩy mỗi lần thả ra uy áp ấy.

"Hoàng Tiên ngươi đường đường là 1 chúa tể tam giới nhưng ngươi không ngờ rằng
mình bị thất bị trong tay ra, 1000 năm trước ta chỉ là con kiến trong mắt
ngươi , 1000 năm sao ngươi chỉ là con kiến trong mắt ta thật là buồn cười
haahaaha"

Đúng vậy người đàn ông huyết y đang ôm nữ tử ấy là Hoàng Tiên chúa tể tam giới
.

"Đế Thiên ngươi cho rằng ngươi thắng ta sao 1000 năm trước ta để yên cho ngươi
thành lập cho thế lực ngươi lớn mạnh là mong ngươi cùng ta bảo vệ mọi người
được an toàn sống cuộc sống vô lo vô nghĩ thế mà ngươi còn lập mưu lật đổ ngai
vàng của ta, làm cho người dân cửa mất nhà tang" Hoàng Tiên lúc này cũng bắt
đầu mở miệng nói cùng lúc đó cũng toả ra 'Uy' của mình khiến cho thiên địa dần
yên tĩnh lại.

"Hoàng Tiên uổng công ngươi là chúa tể tam giới. Ngươi thua ta là vì ngươi
không có lòng tham không có mục tiêu của mình, với lại ngươi đã cai quản tam
giới được 1000 năm rồi nên để cho ta tiếp quả nhỉ ? "

"Đừng hòng bạn bè ta sẽ không để cho ngươi được yên họ sẽ trả thù cho ta"

"Haahaha, ta đã nói gì nhỉ ? Phải rồi Hoàng Tiên ngươi uổng công là chúa tể
tam giới, ngươi quá tin người, ngươi không tự hỏi tại sao giơ này mà bạn bè
của ngươi cứu ngươi nhỉ ?" Vừa nói Đế Thiên vừa cười một tiếng cười vang vọng
cả thương khung.

"Chẳng lẽ?" Hoàng Tiên vừa nghĩ đến vấn đề vô cùng đáng sợ tay chân bắt đầu
run rẩy như không tin những gì mình vừa suy nghĩ " họ phản bội ta, không họ là
những người anh em đã vào sinh ra tử với nhau suốt 5000 năm "

"Ngươi chẳng lẽ không biết ? Họ quen ngươi là quen chúa tể tam giới chứ không
phải la quen Hoàng Tiên, bọn họ chỉ quen khi ngươi còn toàn thịnh nhưng ngươi
gặp hoạn nạn thì sao họ bỏ rơi ngươi . Không đùa nữa ngươi tự sát hay để ta
giết ngươi" Khi Tiếng cười vừa dứt Đế thiên bỗng rút thanh đao của mình ra,
thanh đao dài 3 tấc trên thanh đao nạm hình rồng tỏa nhiệt độ kinh khủng, khi
thanh đao vừa rút khí chất Đế Thiên hoàn toàn biến đổi để lộ khí chất sát phạt
lan tận trời xanh,

"Tự sát, giết ta " Chẳng hiểu sao khi nghe đến đó Hoàng Tiên bỗng mỉm cười,
mỉn cười trước thiên quân vạn mã mà vẫn mỉm cười "Nếu chỉ có 2 lựa chọn thì ta
chọn lựa chọn thứ 3 " Tiếng nói vừa dứt Hoàng Tiên để lộ hoàn toàn sức mạnh
của mình.

Dưới sức mạnh của mình khiến cho toàn bộ quân lính quỳ phục xuống. Đế Thiên
vận sức mạnh của mình mới miển cưỡng đứng thẳng cơ thể tràn đầy mồ hôi đủ thấy
uy áp đó mạnh cở nào.

"Đó là ?" Gương mặt tự tin của hắn bắt đầu thay đổi,thay vào đó là 1 gương mặt
trắng bệt không thể tin được " Bá thế, sao có thể ? Sao ngươi lĩnh hội được ?"

Đế Thiên sắc mặt đại biến nói mọi người xung quanh thấy Đế Thiên như vậy cũng
tò mò "nó lợi hại như vậy sao ?"

Bá Thế thứ sức mạnh bí ẩn và khó lĩnh hội nhất trong bát đại lực lượng, sức
mạnh nó ra sao vẳn là điều bí ẩn nhất từ xưa tới giờ người lĩnh hội bá thế
chưa qua con số 5.Đừng hỏi tại sao Hoàng Tiên tại sao hắn lĩnh hội được hắn
cũng không biết đây này, nhưng nhờ nó mà Hoàng Tiên nghĩ ra kế sách mới để
thực hiện lời hứa của Hàn Nhi

"Ngươi yên tâm đi cho dù ta có lĩnh hội bá thế đi chăng nữa ta cũng không phải
là đối thủ của mi"

Hoàng Tiên thấy Đế Thiên hoảng hốt như vậy lmở miệng nói. Hắn nói lời này tất
nhiên là nói dốt cho dù không lĩnh hội Bá Thế, Hoàng Tiên Tin chắc mình sẽ
giết được hắn kế sách ban đầu của Hoàng Tiên là vậy nhưng khi lĩnh hội Bá Thế
có giọng nói nào đó đang không ngừng chỉ ra kế sách giúp Hoàng Tiên. Hoàng
Tiên càng nghe càng hoảng hốt nhưng quan trọng hơn là vui vẻ

" Hahaha ngươi biết vậy là tốt, nếu ngươi đầu hàng phục vụ dưới trướng ta, sẽ
tha ngươi 1 mạng" Thấy bộ mặt lúc hoảng lúc vui của Hoàng Tiên khiến hắn nhịn
không được nói,chẳng hiểu sao khi nghe Hoàng Tiên nói vậy hắn bỗng thở phào
nhẹ nhõm và trong đầu hắn nảy sinh ý nghĩ muốn Hoàng Tiên phục vụ dưới trướng
mình.

"Thưa chúa công chúng ta nên giết Hoàng Tiên tránh..." chẳng hiểu từ đâu ra
xuất hiện 1 tướng lĩnh phát ngôn nói.

"Nhiều chuyện" đầu vị tướng lĩnh đó bay ra bắn 1 cột máu tận 1 m mới dừng
lại.Xữ xong tướng lĩnh đó Đế Thiên nhìn qua Hoàng Tiên như muốn nói từ chối sẽ
giống như vậy.

"Đế Thiên ngươi nghĩ ta chịu phục tùng dưới chân ngươi sao ? Đúng là ta hiện
tại không địch lại ngươi NHƯNG" dưới chân Hoàng Tiên đột nhiên xuất hiện 1
trận đồ dài khoảng 1m có các kí hiệu đại diện cho 5 nguyên tố
Kim,Mộc,Thuỷ,Hoả,Thổ ở trung tâm có 1 kí hiệu đặc biệt được quay quanh bởi 5
nguyên tố nếu có người nhận biết nó là gì sẽ rất giật mình và mang vẽ không
tin được bởi nó là Bá Thế.

Khi trận đồ vừa xuất thiên điạ linh khí bỗng quy tụ về phía trận đồ làm cho
linh khí giảm xuống không phanh chưa đầy 2 giây linh khí giảm xuống còn 1 phần
10 thì dường lại phải biết nơi đây là nồng độ linh khí so với nơi khác gấp
hàng ngàn hàng triệu lần cho thấy Hoàng Tiên xuất ra chiêu ấy khủng bố đến
nhường nào.

"Ngũ hành trận đồ, thiên địa ngũ hành tam đại pháp tắc ta lấy thân ta là ngũ
hành Tim là hỏa,da là thổ, máu là thuỷ, xương là kim, gan là mộc ngũ hành
tương sinh" đột nhiên máu từ trong cơ thể Hoàng Tiên chảy mạnh ra ngoài bằng
con đường lỗ chân lông trông ghê tỡm vô cùng nhưng hắn vẫn đứng đấy như cơ thể
ghê tỡm này không phải cũa hắn vậy.

Quân Đế Thiên chứng kiến cảnh này ai cũng run rấy sợ sệt mặc dù quân chiếm hơn
tỉ người đấu chỉ có mình Hoàng Tiên, còn Đế Thiên từ khi Hoàng Tiên xuất ra
trận đồ thì hắn đứng im nảy giờ như có 1 thứ gì đó cản không cho hắn di chuyển
vậy.

"Phá vỡ pháp tắc, đảo nghịch càn khôn"lần này tới da thịt hắn bắt đầu thối rửa
tạo ra 1 mùi thối vô cùng nhưng hắn vẫn bình tĩn đến đáng sợ
" Ta nguyện đổi thân xác ta với ngôi vương này để cho ta và Hàn Nhi chuyển
kiếp trọng sinh nếu không đủ vậy lấy luôn tu vi 5vạn năm của ta quyền điều
khiển pháp tắc thiên địa này của ta"

Trọng sinh là 1 cấm thuật vì nó đi ngược với tự nhiên nên yêu cầu sử dụng vô
cùng hà khắc và tỉ lệ thành công chưa tới 1% nếu đưa thiêm 1 người mà còn
người đã chết nữa tỉ lệ thành công thấp tới tận cùng chả khác gì tự sát.

Bỗng thiên địa xuất hiện một cột sáng bao phủ 2 người cơ thể họ dần dần tan
biến vào hư vô.
"Hàn Nhi, ta sẽ gặp muội lần nữa, lần tới hãy chuẩn bị tinh thần làm cô dâu
đi" Hoàng Tiên hôn nhẹ vào cặp môi đỏ mọng ấy và hình ảnh hai người dần tan
biến vào hư vô.

Nhìn 2 người họ tan biến Đế Thiên chẳng những không buồn bực mà còn vui vẻ thử
hỏi tỉ lệ thành công xấp xỉ 0% ai mà thành công.

" Truyền lệnh xuống Hoàng Tiên đã chết thiên hạ này do ta làm chủ, kể từ đây
ta duy ngã độc tôn"

" Chúa quân thánh minh" hơn tỉ người đồng thanh hô tiếng hô của họ vang vọng
mấy trăm dặm xung quanh.

" Ai đó? lén lén lúc lúc chết đi" Đế thiên nhận ra có người đang theo dõi hắn,
lập tức lấy thanh đao của mình trảm xuống, một dao mang lực lượng phô thiên
cái điạ trảm vào hư không


  • Ngươi cư xử lịch sự hơn một chút được không ? Chưa gì đã động thủ

Hư không bị một đao của Đế Thiên trảm xuống thình lình xuất hiện một thanh
niên tuổi khoảng 19,20, gương mặt thân mình cơ thể phải nói là vô cùng hoàn
mĩ, sự xuất hiện của thanh niên này làm cho mọi người ghen ghét, "Có người lại
đẹp như vậy chứ sao không thể là ta cơ chứ" hơn một tỉ người ở đây điều có
chung một ý nghĩ này trừ một số loài thú tộc ra, ngồi xuống tảng đá lớn gần đó
bắt chéo chân nói

Trái ngược với bọn họ, nhìn người thanh niên này bản năng mác bảo mình nên
chạy trốn, con mắt thanh niên này như chứa cả tinh không , tu vi sâu không
thấy đáy, trên người toả khí chất vương giả làm hắn không khỏi không sợ hãi,
nhưng đâm lao thì phải theo lao, nếu bỏ chạy ngay bây giờ danh dự với mặt mũi
hắn không còn nữa

Huyệt Phệ Huyền Dao

Đế Thiên xuất ra bộ võ kĩ mạnh nhất của mình, võ kĩ vừa xuất thình lình biển
máu ngập cả thương khung, cơ thể của Đế Thiên đỏ rực bước lên một bước

Ầm......

Theo bước chân của Đế Thiên bầu trời như run rẩy, biển máu mà hắn ra tạo ra
lúc nãy hòa vào thanh chiến đao cao trăm trượng nện xuống đầu thiên niên kia

Đối diện với uy lực khủng bố của chiến đao kia, làm mọi người không khỏi không
lo lắng giùm thanh niên kia (tuy là kẻ địch ), nhìn lại người thanh niên đó
không khỏi thổ huyết chết, Đế Thiên xuất ra võ kĩ uy lực có thể nói là hủy
diệt trời đất cũng không ngoa mà người thanh niên kia vẫn ngồi bắt chéo chân
mặt tỉnh veo không cảm xúc, đôi mắt nhìn lên chiến đao cao trăm trượng kia chỉ
lếc một cái, thanh huyết đao kia bao phủ người thanh niên

Khi thanh huyết đao đó cách thanh niên gần 1 tấc hắn đột ngột nói "Cút" Thanh
huyết đao kia nguyên bản lao xuống người thanh niên đó đột ngột tan biến vào
hư vô

Khắp chiến trường yên tĩnh, khiếp hoảng, đủ loại cảm xúc trong tình huống đó

Người này đột xuất hiện, bí ẩn, kỳ lạ đến độ nào ? Huyết Phệ Huyền Đao từ thuở
hồng hoang ai nghe đến đó điều hoảng sợ đủ thấy sự lợi hại của nó, người thanh
niên này chỉ nói "Cút" chiêu thức liền hóa giải, hơn nữa họ cảm nhận được
không có sự dao động của linh khí vậy tiếng "CÚt" vừa rồi chắc chắn không phải
âm ba võ kĩ. Ai cũng biết người thanh niên này kỳ dị nhưng kì dị đến mức độ
này thì họ không thể tưởng tượng nổi.


  • Mọi người tấn công hắn

Đế Thiên thấy thiếu niên kia chỉ nói một tiếng làm cho Huyết Phệ Huyền Đao
mình bị hóa giải vô cùng hoảng sợ nhưng hắn dần bĩnh tĩnh lại, hắn có lợi thế
về người sao không tận dụng nó

Mọi người nghe thấy Đế Thiên nói vậy, không suy nghĩ nữa lập tức dùng võ kĩ
của mình hướng về thiếu niên kia. Nhưng hàng tỉ võ kĩ lao đến thiếu niên kia
điều đứng lại rồi lập tức tan biến. Lúc nảy thiếu niên kia còn nói "CÚt" bây
giờ thì một chữ cũng không nói mà cũng khiến cho võ kĩ họ tan biến,cho dù võ
kĩ đó cường đại đến cỡ nào điều vô dụng

Hoảng sợ, cực độ hoảng sợ

Khi mọi người nhận ra điều này điều kinh hoàng hối hận. Đế Thiên chỉ huy cuộc
tấn công này cũng hoảng loại không ngờ hàng tỉ cuộc tấn công này điều không
làm gì thiếu niên kia được,cho dù là hắn đứng trước hàng tỉ cuộc tấn công thế
này cũng phải tránh né mà thiếu niên này, Không đây không phải lúc để suy nghĩ
nữa Đế Thiên cảnh tỉnh bản thân, người này quá quỷ dị cùng cường đại bọn họ
không có cơ hội để chiến thắng, Đế Thiên liền lập tức kêu mọi người chạy chốn


  • Chạy, đánh ta đã rồi chạy sao, đứng lại

Nhìn tháy mọi người chạy thiếu niên kia không vui không buồn nói

Mọi người nghe thấy vậy cũng nghi ngờ, không rảnh nói " NGươi bảo ta đứng lại
thì ta đứng sao". Chợt phát hiện họ giống như võ kĩ lúc nãy vậy đột ngột dừng
lại
một chỗ, không thể nhúc nhíc, cảnh tượng này thiệt hoa lệ hơn tỉ người bị đông
cứng giống như pho tượng vậy

Chợt một người cử động là Đế Thiên


  • Đây là Bá Thế

Chứng kiến cảnh tượng như vậy Đế Thiên nói, xem ra Bá Thế không ảnh hưởng
nhiều đến hắn nhưng cơ thể hắn không ngừng đổ mồ hôi xem ra không dể chịu gì
mấy.


  • Không sai

Thiếu niên kia cũng không dấu điếm nói xem ra sự việc biến đến sự

"Quả nhiên" Đế Thiên nghe được đối phương khẳng định cũng bất ngờ, hắn đã đọc
được một thư tịch cổ mói sơ qua về Bá Thế , mới nhận ra chợt hắn nhận ra gì đó
nói " Chẳng lẽ ngươi là người truyền Bá Thế chi lực cho tên Hoàng Tiên đó"

"Vậy cũng nhận ra sao" thiếu niên kia nghe vậy cũng giật mình, sao đó suy nghĩ
một chút liền nói " thời gian của ta không nhiều, quỳ xuống"

Ầm......

Đế Thiên vừa nghe thấy chân không tự chủ quỳ xuống, lúc nãy hắn còn tự hào
mình không bị Bá Thế ảnh hưởng giờ mới biết nãy giờ người ta không coi mình là
đối thủ, nhìn biểu hiện của hắn ta hiện giờ chắc chắn còn chưa tung toàn lực

Mà thiếu niên mới nãy nói hắn truyền Bá Thế cho Hoàng Tiên sao ? Không nói hắn
truyền qua bằng cách nào ? Mà là tại sao hắn lại truyền cho Hoàng Tiên ? Đây
là Bá Thế đấy là một trong bát đại chung cực lực lượng bí ẩn nhất và khó lĩnh
ngộ nhất, võ giả tha thiết ước mơ ah

Nghiền ép đây tuyệt đối là nghiền ép

Cả chiến trường như lâm vào tĩnh lặng. Lúc nảy còn tự hào đức vua của họ chả
sao bây giờ thì còn thê thảm hơn cả họ ít ra họ không chịu quỳ phục xuống như
này

" Ta rất căm hận ngươi, ta muốn lập tức giết ngươi" thiếu niên kia nhìn sang
Đế THiên nghiêm mặt nói, Đế Thiên nhìn tháy ánh mất của thiếu niên kia nhìn
sang mình phảng phất như mình đã chết hàng trăm hàng ngàn lần vậy mà khi Đế
Thiên nghe vậy cũng rất bất ngờ hắn ta dám khẳng định đây là lần đầu gặp hắn
mà thiếu niên kia nói hận hắn huống chi hắn cường đại như vậy ai dám chọc hắn
chứ, khi nghe hắn nói câu tiếp theo thì Đế Thiên sắc mặt trắng bệch như nghe
thấy lời nói từ địa ngục vậy " Nhưng ta sẽ để cho tên Đế Thiên kia giết ngươi,
coi như tiện nghi cho hắn"

Khi nói đến câu này cơ thể thiếu niên kia dần tan biến, mọi người thấy thế
cũng không thấy gì là lạ, mới vào hắn đã làm đủ mọi chuyện kỳ lạ rồi, dị nhân
mà không kỳ lạ cũng uổng, mà dường như thiếu niên kia thấy trạng thái của mình
quả nhiên không đủ thời gian sao ? thiếu niên kia thầm nói


  • Ta có thể biết tên của ngươi không ?

Đế Thiên thấy tên kia sắp biến mất mới hỏi, còn chuyện kia xem ra hắn không để
tâm tới đó


  • Ta sao ?

Thiếu niên kia nghe thấy thế cũng bất ngờ, sao đó nói


  • Tam họa thần, Ngạo thần Lâm Phong

Nói rồi thiếu niên ấy biến mất vào hư vô cứ như mọi chuyện nãy giờ chưa từng
diển ra vậy Đế Thiên thấy thế cũng không nói nhiều kêu mọi người về ăn mừng,
nhưng niềm vui chưa được bao nhiêu bị thiếu niên kia phá hỏng

-Ngạo Thần Lâm Phong

Đế Thiên lặp lại cái tên mà thiếu niên kia đã nói, danh hào ấy xem ra rất hợp
với hắn Ngạo Thần cho dù bất cứ ai kêu ngạo đến đâu gặp hắn niềm kêu ấy lập
tức biến mất cả Thần cũng vậy có khi còn hoài nghi thiên phú của mình có phải
thiên tài hay không nữa, Đế Thiên thừa nhận mình là thiên tài vạn năm không có
một người nhưng khi gặp hắn thì nói giảm thì không phải đối thủ nói thật thì
mình chỉ như con gián vậy

Sự xuất hiện của Ngạo Thần làm cho bao nhiêu người rung động, mở rộng tầm nhìn
như thế nào là cường giả họ không biết nhưng kí ước nào không bao lâu sau sẽ
biết mất

Tại 1 lục địa khác bầu trời đột ngột xuất hiện 3 chùm sáng mà trong 3 chùm
sáng ấy lại có 3 người. Tương lai sau 3 người này sẽ tạo ra 1 thời kì mới đại
náo thương khung.


Trọng Sinh Náo Thương Khung - Chương #1