Phil Coulson Đến.


Người đăng: ntc299

Robert nhìn xung quanh bãi phế tích, có chút thất thần. Nghĩ đến những ký ức
từ nhỏ đến lớn, cảm thấy có chút đau khổ, mặc dù đó không phải là những ký ức
do chính bản thân mình trải qua, nhưng cũng để lại cho mình những kỷ niệm đẹp,
một chút gì đó được gọi là ấm áp.

"Haizz" Robert thở dài một tiếng, nhắm mắt lại hít sâu một hơi, điều hòa lại
tâm tình của mình. Sau đó Robert, vận khởi sức mạnh của mình mới đạt được,
dùng niệm lực, không, không phải là niệm lự, mà là một sức mạnh gì đó mà chính
bản thân cậu cũng không biết nó là cái gì. Nguồn sức mạnh này chỉ có thể phân
hóa vật thể, biến nó thành các phân tử rải rác xung qunh mà mắt thường không
thấy được, không những như thế năng lực này còn có thể tiến hóa, nếu như đủ
mạnh thì có thể phân hóa cả không gian và thời gian, mặc dù không gian và thời
gian không phải do bất cứ cái gì cấu tạo thành, chỉ là một loại khái niệm do
chính con người đặt ra, không phải vật chất, nó gần như chỉ có thể điều khiển,
hoặc là tác động, đây là điều rất đơn giản đối với những kẻ mạnh như Thanos,
TOAA, Dr.Stange, hoặc là dùng sức mạnh của khoa học tiên tiến cũng có thể làm
được việc xuyên qua thời gian và không gian, không thể không công nhận một
điều rằng, trong tương lai sau này, khoa học Nước Mỹ đạt đến tốc độ phát triển
một cách khủng bố, nhưng chỉ là trong Marvel Universe hoặc Dc Universe thôi,
mặc dù ở những thế giới khác thì khoa học Mỹ cũng đạt được những thành tựu
đáng kể, nhưng ít thế giới nào có khoa học kỹ thuật tiên tiến đạt tới mực vượt
thời gian, không gian như 2 vũ trụ này, nếu có thể, con người có thể chế tạo
ra cỗ máy có thể vượt ranh giới của sự tồn tại (sau này Fantasic Four đã chế
tạo ra cỗ máy này, đi qua ranh giới của sự tồn tại gặp TOAA ). Mặc dù như thế
nhưng Robert có thể cảm nhận được năng lực kinh khủng của sức mạnh này.

Robert giơ bàn tay trái lên, quét ngang xung quanh, bỗng chốc mọi thứ xung
quanh tự động bay lên, các phân tử tự động hợp lại thành những ngôi nhà, con
phố như trước đây. Nhìn mọi thứ xung quanh một chút, Robert xoay người vào
nhà, vào phòng của mình nằm ngủ.

Sáng hôm sau

"Reng"

Tiếng chuông báo thức vang lên, Robert mở mắt ra, từ trên giường ngồi dậy,
đánh răng rửa mặt, rồi tự nấu ăn. Robert nhìn trên bàn những món ăn cháy khét,
khóe miệng có chút co giật, lấy tay che mặt " Mặc dù là lần đầu tiên nấu ăn,
nhưng không nhất thiết phải thất bại như thế chứ, chắc phải thuê người giúp
việc rồi, trong ngân hàng của bố và mẹ còn một chút tiền, chắc đủ sống được
vài năm". Robert đứng dậy, cầm lấy dĩa thức ăn, mở cửa ra, định quăng ra
ngoài. Nhưng với vừa mở cửa thì thấy một người đàn ông mặc áo vest, khuôn mặt
bình thường, nhưng chính trực, đặc biệt là nụ cười của ông ta làm cho Robert
cảm thấy có chút gì đó gọi là thân thiện, hiền hòa. Robert quay mặt lại nhìn
ông ta " Ông là ai thế, kiếm tôi có chuyện gì?"

Người đàn ông mỉm cười, lấy từ trong áo ra một tấm thiếp đưa cho cậu " À, chào
cậu, tôi xin giới thiệu, tôi là Phil Coulson, chỉ là một đặc công bình thường
thôi, chắc cậu là .... Ờ" Dừng một chút, Coulson, lấy một tấm hình khác từ
trong áo ra, cúi đầu xuống nhìn rồi tiếp tục nói " Robert Reynolds nhỉ, tui
nói không sai chứ?"

"Không sai, thế có chuyện gì?" Robert khoanh tay trước ngực, dựa lưng vào cửa,
gật đầu nói.

"Cũng không có gì, tôi đến đây để điều tra một vài thứ thôi, cách đây khoảng
vài tiếng trước, chúng tôi phát hiện có một sự chấn động cực mạnh xảy ra quanh
khu vực này, theo những điều chúng tôi thấy được thì khu vực 100km xung quanh
đã san thành bình địa, mà vùng chấn động này xuất phát từ nhà của cậu, nhưng
khi tôi quay lại đây thì mọi thứ lại trở về bình thường, vậy cậu có thể hợp
tác với chúng tôi trả lời một số câu hỏi được không" Nói xong, Phil Coulson
ngẩng đầu lên, đưa tay ra " Mong là cậu sẽ hợp tác"

Robert đẩy nhẹ tay ông ta ra, nở nụ cười nói" Sorry, tui không có thói quen
bắt tay với người khác, cũng không có thói quen hợp tác với ai. Với lại ông
nhìn xung quanh đi" Robert giang tay ra nhìn xung quanh, xong quay lại nhìn
Coulson " Có chuyện gì xảy ra đâu, mọi thứ đều bình thường đấy thôi, chắc máy
móc của khu ông bị hư rồi, tốt nhất là về sửa đi, đừng có ở đây mà tốn thời
gian của tôi, tôi còn phải sắp xếp nhiều việc lắm"

Nói xong, Robert xoay người lại, đóng cửa, nhưng một bàn tay đã cản lại "
Khoan đã, câu chuyện của chúng ta chưa dừng tại đây đâu, tôi biết kẻ giết bố
mẹ cậu"

Nghe vậy, Robert dừng động tác, xoay qua nói với Phil Coulson " Tôi cũng biết"

"Cậu có chắc là cậu biết tên của kẻ giết cậu không?"

"Đúng thế, mặc dù mình biết đó là Hydra làm, nhưng không biết chính xác ai là
kẻ giết bố mẹ của mình?" Robert suy nghĩ một chút rồi quay sang nói với Phil
Coulson " Tôi sẽ tự điều ra" Nói xong Robert tiếp tục đóng cửa.

"Chúng tôi sẽ giúp cậu? Với tình báo khổng lồ của chúng tôi, chúng tôi sẽ giúp
được cậu rất nhiều" Phil Coulson mở miệng nói

"Tôi không cần mấy ông giúp, chính tôi sẽ tìm ra bọn chúng và giết tất cả"
Robert nhàn nhạt trả lời.

"Nhưng cậu có biết chúng ở đâu không, và biết tại sao bọn chúng lại muốn giết
bố mẹ cậu không?"

"Cái đó thì tôi có cách, mời ông về cho" Nói xong, Robert cũng không tiếp tục
lảm nhảm nữa, đóng cửa lại, xoay người vào nhà.

Phil Coulson đừng ngoài cửa nhìn chằm chằm cửa một lúc rồi cũng xoay người đi.
Phil Coulson lấy bộ đàm ra, để vào tai rồi nói " Báo cáo sếp, cậu ta không
muốn hợp tác"

"Thất bại rồi sao, thế cậu ta không muốn biết tại sao bố mẹ mình lại bị giết
sao?" Một giọng đàn ông trầm thấp, từ trong bộ đàm truyền ra

"Cậu ta nói cậu ta sẽ có cách" Phil Coulson trả lời

Bên kia im lặng môt chút rồi nói " Được rồi, cậu về đi, nơi này hết chuyện của
cậu, việc này để tôi suy nghĩ"

Phil Coulson nghe xong, bước ra ngoài vườn nhà của Robert, một chiếc xe màu
đen chạy chậm đến, Phil Coulson mở cửa, bước vào trong xe. Cũng không xoay qua
mở miệng nói " Đi thôi"

"Vâng" Một âm thanh khác từ trong xe vang lên, chiếc xe lấy tốc độ khá nhanh
rời khỏi nơi này.

Robert từ ngoài cửa sổ nhìn xuống, quan sát mọi hành động của Phil Coulson "
Đặc công bình thường sao, cũng bình thường thật, bình thường đến hoàn mĩ" Nói
xong, Robert xoay người lại, ngả người xuống giường " Có vẻ mình bị
S.H.I.E.L,D để mắt tới rồi, mà có một câu ông ta nói mình cũng để ý, tại sao
Hydra lại giết bố mẹ mình, nguyên nhân từ đâu dẫn đến việc này, hay là bố mẹ
mình có liên quan gì đến tổ chức sao" Nghĩ tới đây, Robert bật người dậy, cắn
lấy móng tay " Có thể có chút manh mối gì đó từ phòng của bố mẹ" Robert vội
vàng từ trên gác chạy vào phòng của Andison, lục tung mọi thứ ra " Không có,
không có, chẳng có thứ gì cả, rốt cuộc là ở đâu chứ" Robert từ dưới bàn của bố
mình đứng dậy, cậu nhìn xung quanh một lát, bỗng chốc cậu thấy ở trên ngăn tủ
của bố có một vật gì đó rất lạ, giống một cây bút, nhưng không phải. Robert
lại gần cầm cây bút, lấy xuống

"Kẹt"

Bỗng một tiếng động từ ngăn tủ vang lên, bên trong ngăn tủ kính bỗng chuyển
động, lộ ra một sấp hồ sơ nằm bên trong. Robert lấy xuống, nhìn vào thì thấy
trên hồ sơ ghi " Hồ Sơ Mật - Hydra "


Trọng Sinh Làm Sentry - Chương #8