Người đăng: nuchun
Sau vài giây bùng nổ cảm xúc, Lâm Dương trở lại trạng thái bình thường. Hắn
chưa quên một số chuyện đâu.
Lâm Dương gọi ra hệ thống nói ra thắc mắc trước đó của mình. Nghe Lâm Dương
hỏi, hệ thống lập tức trả lời.
"Đinh! Khi đó bởi kí chủ đã mất khả năng thoát ly nguy hiểm, hệ thống cưỡng
chế vận dụng chung cực quyền hạn truyền tống ngẫu nhiên đến một không gian vị
diện khác."
"Ý ngươi là ta trở lại thế giới này chỉ là ngẫu nhiên truyền tống."
"Đúng! Theo hệ thống tính toán xác suất điều này xảy ra là 0,00000001%."
Lâm Dương bị dọa không nhỏ. Nếu như không phải thế giới này mà hắn truyền tống
đến một vị diện khác, ví dụ như thế giới tận thế, cái đó mới là bi kịch. Vẫn
may xác suất nhỏ bé kia lại xảy ra.
"Ngay khi truyền tống đến đây, hệ thống đã đảo ngược thời không đưa kí chủ
quay lại thời điểm bị lũ cuốn trôi 10 năm trước, sau đó, do tiêu hao quá nhiều
năng lượng, buộc phải tiến vào trạng thái ngủ đông và cắt đứt liên hệ với bên
ngoài để vận hành quá trình nạp lại năng lượng. Còn kí chủ hôn mê suốt 1 năm,
theo đánh giá của hệ thống là do ngạt khói gây ra."
"Đảo ngược cả thời không. Hệ thống, thứ vô dụng như ngươi cũng có lúc trâu bò
thế sao."
"Đề nghị kí chủ tôn trọng bản hệ thống!"
Tôn trọng cái rắm. Lâm Dương khinh bỉ.
Mọi người hỏi sao Lâm Dương coi thường hệ thống đến vậy á? Lâm Dương nhớ lại
những ngày đầu trọng sinh thế giới kia, hắn cũng dã tâm bừng bừng muốn hiển lộ
tài năng chinh phục cả thế giới nhưng hắn bị giội gáo nước lạnh ngay sau đó.
Khi hắn kích hoạt hệ thống, ngoài ngẫu nhiên được miễn phí rút thưởng 1 lần,
tất cả đều phải mở Thương thành dùng tích phân mua. Mà kiếm tích phân ở đâu?
Tích phân là dùng danh vọng đổi lấy. Danh vọng là gì? Chính là sự nổi tiếng
theo hướng tích cực. Một người bình thường như Lâm Dương làm sao để nổi tiếng,
chỉ có lựa chọn là nhờ sự trợ giúp của những thứ bán trong Thương thành. Quanh
đi quẩn lại, Lâm Dương về điểm xuất phát.
Mọi người lại hỏi sao hắn không dùng những tác phẩm thế giới này để trở nên
nổi tiếng ở thế giới kia? Như vậy mọi chuyện không phải đều giải quyết.
Ai nói chuyện không đau răng thế. Làm sao dùng? Ở thế giới kia, Lâm Dương có
đọc qua vài quyển truyện, đại loại như nhân vật chính nhớ ra rất nhiều tác
phẩm kiếp trước rồi mang đến thế giới trọng sinh gây náo động thế giới. Đó
toàn là dối trá. Dù có là thiên tài cũng chẳng có bộ não máy tính kiểu đấy.
Huống chi Lâm Dương chỉ là người bình thường.
Cho nên nói ở thế giới kia hệ thống không giúp ích được nhiều cho Lâm Dương,
bảo sao hắn không coi thường.
"Đinh! Tiến hành quét toàn bộ hành tinh. Hệ thống phát hiện rất nhiều thông
tin không có trong dữ liệu. Phải chăng đồng ý cập nhật."
Lâm Dương trợn tròn mắt. Đây chính là điều hắn thấy hệ thống vô dụng nhất. Cái
nhắc nhở này, lần đầu trọng sinh Lâm Dương đã nghe qua. Ngươi đến thế giới của
người ta, cập nhật thông tin dữ liệu thế giới đó rồi bán ở Thương thành. Tất
cả bài hát, phim ảnh... tác phẩm bán ở Thương thành đều bài hát, phim ảnh...
tác phẩm của thế giới ấy. Đầu Lâm Dương có bị nước vào mới mua tác phẩm của
người ta rồi khoe khoang với người đó đây là sáng ý của mình. Quả thật quá hố
cha đi.
Khoan. Lâm Dương giật mình. Hình như hắn vừa bỏ qua điều gì đó. Khoe khoang?
Không phải. Sáng ý? Cũng không đúng. Thương thành? Đúng, chính là nó.
Lâm Dương lựa chọn mở giao diện hệ thống. Lập tức một màn hình giả lập xuất
hiện trước mặt hắn.
Hoàn Mỹ Minh Tinh Hệ Thống
Kí chủ: Lâm Dương
Danh vọng (Fan hâm mộ): 0
Tích phân: 0
Kỹ năng: Ca hát: C ; Đàn ghi-ta: D
Đây là bảng thuộc tính cơ bản, Lâm Dương đã không xa lạ.
Danh vọng được xác định bằng số lượng fan mà hắn có. Fan hâm mộ lại chia nhỏ
ra làm 3 loại: bình thường (chỉ đơn giản yêu thích, dễ dàng thay đổi), trung
thực (rất yêu thích, luôn theo dõi thần tượng nhưng có khả năng thay đổi nếu
có biến cố lớn), cuồng nhiệt (luôn sẵn sàng ủng hộ thần tượng dù có bất kì
chuyện gì xảy ra). Và tích phân được tính bằng tổng điểm ba loại fan hâm mộ:
fan bình thường cộng +1, fan trung thực +3, fan cuồng nhiệt +10. Mỗi tháng, cứ
100 fan bình thường, 10 fan trung thực, 1 fan cuồng nhiệt lại cộng thêm 1 điểm
tích phân.
Cuối cùng là kỹ năng. Mỗi kỹ năng được chia thành nhiều cấp độ từ thấp lên cao
theo thứ tự E, D, C, B, A, S, SS, SSS. Sách kỹ năng ban đầu chỉ có rút thưởng
mới nhận được, sau đó những kỹ năng rút trúng mới xuất hiện trong Thương
thành. Và cứ 10 sách kỹ năng cộng dồn sẽ đạt được sách kỹ năng cao hơn. Ví dụ
10 sách kỹ năng bậc E cộng dồn sẽ nhận được 1 sách kỹ năng bậc D.
Kỹ năng ca hát của Lâm Dương nhận được chính là từ lần duy nhất miễn phí rút
thưởng, sau đó hắn cộng dồn mới lên đến bâc C như bây giờ. Còn đàn ghi-ta hắn
học từ nhỏ, có bậc D là bình thường.
Không nói những cái này, Lâm Dương nhanh chóng nhìn về góc phải màn hình, nhấn
chọn ô biểu tượng Thương thành. Lập tức màn hình chuyển đổi chia đều thành
nhiều khu vực, mỗi khu vực ghi chú khác nhau, có ca khúc, phim ảnh, văn
chương...
Lâm Dương chọn nhanh Ca khúc khu. Màn hình lại chuyển đổi, không còn chia
thành khu vực nữa mà biến thành lít nhít các dòng chữ nhìn hoa cả mắt.
Ha ha ha!
Lâm Dương cười lớn sau khi nhìn vài dòng chữ đầu. Hắn quả nhiên đoán không
sai. Mỗi dòng chữ hắn nhìn đều là tên một bài hát, những bài hát này đều là
tác phẩm của thế giới kia, thế giới hắn sống không có. Dựa vào những ca khúc
này, Lâm Dương không tin ở thế giới này hắn còn sống chật vật như trước.
Con mẹ nó! Mình đúng là thiên tài. Thế giới ơi, chuẩn bị vì ta mà chao đảo đi.
"Hệ thống! Ta rút lại nhận xét ngươi vô dụng. Quá tuyệt vời! Yêu ngươi chết
mất!"
"Đinh! Xin kí chủ tự trọng. Hệ thống tự biết mình tuyệt vời, vì thế không nên
dụ dỗ bản hệ thống. Hệ thống là giới tính nam."
"..."