Chương 508: Giết Ma Tướng


Dùng tốc độ nhanh nhất công kích Ma Quỷ và chính phủ Garro, đây là suy nghĩ chung của cả Long Thiên Hành và Hani. Mặc dù có Ma xá lợi quấy nhiễu, nhưng Tiêu Thu Phong quá lợi hại. Nếu để hắn trở về, như vậy muốn phá hủy Ma Quỷ với mười mấy vạn quân tinh nhuệ là nhiệm vụ không thể thành hiện thực.

Hani hô hào không bình thường chút nào, đã tụ tập được hơn ngàn tử sĩ. So sánh với Ma Quỷ thì nhân số không nhiều lắm. Nhưng những người này đều là kẻ liều chết, theo đuổi cuộc sống thiên đường. Cho nên chúng đều buộc thuốc nổ trên người, tiến hành đánh bom tự sát. Mà nhiệm vụ của bọn chúng chính là đi theo cao thủ Hắc Dạ, đánh vào doanh trại Ma Quỷ, sau đó châm lửa đốt thuốc nổ trên người mình, lấy cái chết để tỏ rõ sự trung thành với Hani.

Thành phố không có động tĩnh gì lớn, tất cả đều như bình thường, không hề thay đổi. Nhưng Vũ và Ruth nhìn đám tử sĩ đang di chuyển trên màn hình, cũng có chút biến sắc. Bởi vì một ngàn tử sĩ này mà nhảy được vào trong doanh trại Ma Quỷ, một ngàn người cho nổ tập thể, Ma Quỷ sẽ tổn thất nặng nề.

Trước mặt màn hình, ngoại trừ hai nàng, còn có mặt Tử Dao và Tiêu Thu Phong. Đêm qua bọn họ từ ngàn dặm xa xôi trở về.

“Lang Nha, hỏa pháo của mày chuẩn bị thế nào rồi?” Tiêu Thu Phong đột nhiên ngẩng đầu lên, lạnh lùng hỏi.

Lang Nha ngoài cửa lập tức chạy vào, kêu lên: “Lão Đại, mày yên tâm, mấy bọn này, một tên cũng không thể thoát, có trò hay để xem đó, chờ chút”

Tiêu Thu Phong trừng mắt nhìn hắn một cái: “Nếu như có thằng nào tiến vào, tao cho mày cùng chết với nó. Xem xem mày là chuyên gia thuốc nổ, có phải là trăm quả thuốc nổ cũng không chết không?”

Lang Nha run lên, không dám khoe khoang nữa, lập tức xoay người rời đi. Hắn phải kiểm tra một lần nữa. Mạng đám tử sĩ như cỏ rác, hắn không muốn chôn cùng bọn này.

“Thu Phong, bọn chúng đã tiến vào” Tử Dao nhíu mày, nhẹ nhàng nói.

Quân chính phủ của Garro đương nhiên không thể ngăn được cao thủ Hắc Dạ. Mà Tiêu Thu Phong lại cố ý để sơ hở, để cho bọn chúng có cơ hội xông vào. Lúc này Ma tương Long Thiên Hành lao lên trước tiên, lao vào doanh trại Ma Quỷ. Mà đi theo phía sau chính là cao thủ Hắc Dạ của hắn. Bọn chúng mở ra một con đường cho đám tử sĩ.

Tiêu Thu Phong đương nhiên cũng cảm nhận được, khẽ nói: “Không vội, để chúng khai vị đã”

Trong doanh trại Ma Quỷ rất yên lặng, ngoại trừ mấy binh lính đang điều tra, tất cả đều gió yên sóng lặng. Long Thiên Hành nhìn qua có chút thất vọng. Sớm biết rằng doanh trại Ma Quỷ dễ xông vào như vậy, hắn không cần phải cẩn thận như thế.

Nhưng suy nghĩ này mới hiện lên trong đầu, tiếng nổ lớn đã vang lên.

Phía sau bọn chúng là đông đảo tử sĩ, tiếng nổ truyền từ giữa đám tử sĩ ra. Bây giờ hình như đến lượt tấn công của đám tử sĩ mà.

Theo tiếng nổ vang lên, là tiếng đạn, đây như một tín hiệu phản kích. Trước mặt Long Thiên Hành là hơn vạn binh lính Ma Quỷ đang cầm súng tự động trong tay, vạn súng cùng phát, thanh thế vang trời. Chỉ trong nháy mắt đã có mấy chục cao thủ Hắc Dạ ngã xuống. Trong lúc vội vàng, chúng không kịp né tránh.

Long Thiên Hành lúc này mới biết tất cả những gì hắn thấy đều là do bị mê hoặc. Trong quân vẫn còn có cao thủ, sớm đã biết bọn họ sẽ đến đánh lén. Long Thiên Hành thầm kêu ghê tởm, thân hình như điện lao vào.

Chỉ cần không có cao thủ cường đại như Tiêu Thu Phong, bọn chúng vẫn còn cơ hội.

Ầm ầm phát ra sáu chưởng, khí kình tạo thành sóng, cuốn phăng sương mù. Nhân lúc binh lính rơi vào sương mù, Long Thiên Hành đã lao vào, hét lớn: “Xông vào, xông vào, giết không tha”

Từng loạt đạn bắn đến từ tất cả các hướng. Cao thủ Hắc Dạ là chuyên gia đánh lén trong bóng đêm, nhưng khi đánh lén không phát huy hiệu lực, bọn chúng sẽ bối rối, hoảng loạn. Mà hoảng loạn như vậy chính là nguyên nhân chết người của chúng.

Tử sĩ đã lao lên, nhưng đáng tiếc, bọn chúng chỉ có dũng khí không sợ chết, không có một chút võ công, quá chậm. Đội quân pháo kích do Lang Nha chỉ huy đã biến con đường bọn chúng di chuyển thành biển lửa, ngay cả đất cũng bị thiêu đốt. Uy lực của hỏa pháo giống pháo đạn bình thường, nhưng còn có khả năng thiêu hủy tất cả mọi thứ thành biển lửa.

Đối với bọn chúng mà nói, chỉ có hai con đường, một là xông lên, hai là rút lui.

Không ai lui lại, bởi vì đây là thánh chiến, là vinh quang trong linh hồn bọn chúng. Nhưng biển lửa lướt đến, thuốc nổ buộc trên người lập tức bắt lửa, mấy tên không sợ chết lao trước tiên đã bị nổ tan xác.

“Thánh giả vạn tuế”

Đây không phải tấn công mà là tự sát. Đối với tử sĩ mà nói, khi buộc thuốc nổ trên người có nghĩa là tính mạng đã kết thúc. Bọn chúng rất ngu muội, cam tâm tình nguyện chịu chết.

Không ai thương xót chúng, lúc nhận được tin tức, Hani mắng một câu: “Đều là một đám người ngu xuẩn”

Nhìn tử sĩ không ngừng chết đi, máu tươi và biển lửa, ma tính trong cơ thể Tiêu Thu Phong đã động, hắn quay đầu lại nhìn Tử Dao một cái, hơi nhoáng lên, biến mất.

Ruth rút nhuyễn kiếm ra, quát: “Ra lệnh cho vệ đội tổng bộ, xuất kích”

Vệ đội này là lực lượng cường đại nhất trong Ma Quỷ, bọn họ do Tank trực tiếp chỉ huy, nhiệm vụ chủ yếu là bảo vệ an toàn của Ma Quỷ. Giờ phút này, chính là lúc bọn họ thể hiện.

Vũ cũng đã động. Nàng đi theo sau Tiêu Thu Phong. Ruth cũng đi theo sau, Tử Dao đứng ở đó, sau đó không tự giác cắn môi, nàng cũng ra theo.

Đối với Ma Tôn Hắc Dạ, nàng rất sợ. Hơn nữa nàng biết Long Thiên Hành có biện pháp điều khiển Ma xá lợi. Lần trước bị như vậy, đó chính là bóng ma trong lòng nàng. Nếu như không giải trừ được, cả đời nàng phải sống trong sợ hãi.

Nếu như thực sự không khống chế được Ma xá lợi, nàng sẽ tự sát. Bởi vì dù phải chết, nàng cũng không muốn Tiêu Thu Phong bị thương.

“Tiêu Thu Phong...” Long Thiên Hành thầm sợ hãi trong lòng. Thật không ngờ mới lao qua vòng tuyến phòng ngự cường đại bên ngoài, hắn lại thấy Tiêu Thu Phong, người không có khả năng xuất hiện ở đây.

Hắn là Ma tương, nhưng tâm lý tự ti trong lòng luôn tồn tại, hắn e ngại Tiêu Thu Phong, tâm trạng này có từ bao năm qua. Dù cho học được ma công cường đại, vẫn không thể diệt trừ tâm lý này.

Tiêu Thu Phong nhìn hắn, nhìn khuôn mặt hung tàn đang co quắp lại của hắn, không một chút máu. Mấy vết sẹo trông càng ghê rợn, cả người không có một tia sinh khí, hắn là dã thú, là ma.

“Không sai, là tao. Long Thiên Hành, mày tính nhầm rồi. Mày lợi dụng Hani lừa tao, cũng không biết tao đang lợi dụng Hani”

“Ha ha ha... mày cho rằng có thể ngăn cản tao sao?” Long Thiên Hành đang khiếp sợ, nhưng thấy Tử Dao, hắn lại rất hưng phấn. Nhảy lên cao, lớn tiếng hét: “Ma thánh nữ, thay ta giết chết thằng đó...”

Chú ngữ đang được hắn phát ra, Tử Dao ôm đầu, liều mạng đánh vào đầu mình. Chân khí hàn băng lập tức bao vây Ma xá lợi, nhưng Ma xá lợi biến thành ngọn lửa màu đen thiêu đốt chân khí, như một thanh ma đao sắc bén đánh sâu trong cơ thể nàng, trên cơ thể như có máu tuôn ra.

“Tử Dao, kiên trì, em có thể...” Tiêu Thu Phong vừa nói, hắn đã động, hắn sở dĩ cho Long Thiên Hành cơ hội độc chú ngữ, chính là muốn cho Tử Dao một lần ma luyện. Nếu muốn tìm ra biện pháp hóa giải Ma xá lợi, chỉ có thể thông qua lúc phát tác mà tìm được nguyên nhân.

Tử Dao đau đớn không chịu được nữa, nàng nói: “Thu Phong, không được, không được, em không chịu được nữa, thực sự rất khó chịu”

Sáu đạo đao khí đã phát ra. Vũ và Ruth đã sớm dẫn vệ đội chiến đấu với cao thủ Hắc Dạ, giờ phút này máu đã thành sông.

Long Thiên Hành nhảy lên, tránh ra. Trong lòng hắn hiểu rõ, sáu đạo đao khí này là trí mạng.

Nhưng động tác của Tiêu Thu Phong còn nhanh hơn hắn. Lần này Tiêu Thu Phong tuyệt đối không tha cho hắn.

“Tao nói rồi, mày chỉ là tên rác rưởi, phế vật, không biết tự lượng sức mình, dám chạy đến khiêu chiến Ma Quỷ của tao” Tiêu Thu Phong như cái bóng lóe lên, hét lớn một tiếng: “Long biến tinh mang”

Thân hình thay đổi biến thành chói mắt, một phút sau, ngũ trảo sắc bén thành đao, đao khí vô cùng sắc bén được phát ra, theo lực lượng võ chi phách cường đại cuồn cuộn lao ra, không gian lực lượng của Tiêu Thu Phong đã hình thành. Trong không gian này, hắn là chúa tể.

Đây là lực lượng của thần.

Long Thiên Hành mặc dù là cao thủ tuyệt đỉnh, có thể nói đã bước đầu đạt đến lực lượng vô phong chi cảnh. Nhưng trước mặt thần, hắn như một đứa bé, không có sức chống cự.

Tiếng kêu giết chóc biến mất, nơi này trở nên im phăng phắc.

“Đây là đâu?” Long Thiên Hành kêu lên thất thanh, lực lượng đột nhiên tăng mạnh làm hắn trở nên cao ngạo. Nhưng hắn vĩnh viễn không thể biết được còn có người ở cảnh giới cao hơn hắn nhiều.

Hắn không thấy Tiêu Thu Phong ở đâu.

“Đây là không gian thần cảnh. Long Thiên Hành, bố mày chỉ là một con rối, mà mày cũng chỉ là một quân cờ, không xứng làm đối thủ của tao. Nếu Tham Lang ở đây, may ra còn có thể đánh một trận với tao”

Tiếng nói vừa dứt, trong không gian yên tĩnh đột nhiên có gió, có mưa. Ma lực cường đại của Long Thiên Hành không khác gì một đứa bé, mất đi tác dụng, vô lực giãy dụa trong cơn sóng gió.

“Tiêu Thu Phong, mày không thể giết tao. Mày giết tao, con bé của mày nhất định sẽ chết. Ma xá lợi của cô ta...” Nhưng lúc này, hắn còn chưa hết câu, Tiêu Thu Phong đã khống chế được hắn. Dưới thông tâm thuật, không có bất cứ bí mật gì giấu được Tiêu Thu Phong.

“Mày muốn làm gì...” Cảm thấy tay bị bắt, Long Thiên Hành hoảng sợ kêu lên.

“Giết mày...” lực lượng đột nhiên bộc phát như một tiếng sét nổ tung, mưa gió bao phủ lấy Long Thiên Hành, hình thành cơn mưa, Long Thiên Hành hóa thành bụi bặm, hắn quá yếu.

Dưới ánh mặt trời, Long Thiên Hành không kịp kêu lên một tiếng, đã hóa thành mưa gió, biến mất trong không khí, mạng của hắn đã chấm dứt.

Trọng Sinh Đô Thị Cuồng Long - Chương #508