9. Ra Ngoài Tu Luyện Khai Phát Năng Lực Của Rinegan


Lúc này hắn tiến tới thư phòng thì thấy cha hắn đang ngồi uống trà. Thấy hắn
bước vào họ đầu tiên là kinh ngạc sau đó là lo lắng khi thấy tóc của con trai
mình đã đổi màu từ bao giờ một chỏm tóc rũ xuống và che đi con mắt trái của
hắn , thấy hắn như vậy mẹ hắn mắt rưng rưng chạy ra đỡ và dìu hắn vào phòng bà
quan tâm hỏi
- Cơ thể con còn yếu như vậy không ở trong phòng nghỉ ngơi sao lại ra đây
Thấy mẹ hắn nói vậy hắn cảm động nói
- Con cũng đỡ rồi mà , con ra đây để xin cha mẹ một việc
- Việc gì con nói đi
Cha hắn lên tiếng hỏi
- Con muốn ra ngoài tu luyện
- Sao cơ con nói con muốn ra ngoài tu luyện á con có biết bên ngoài nguy hiểm
thế nào không hả
Nghe thấy hắn nói vậy mẹ hắn giật mình bà nói to
- Con biết mà nhưng mà con muốn ra ngoài để làm quen với thế giới bên ngoài
với lại con cũng muốn nhân cơ hội này triệt để nắm giữ sức mạnh đang ẩn dấu
bên trong cơ thể của con cha mẹ biết đấy hiện tại con không thể kiểm soát nó
vì thế con phải đi
- Con chắc chắn chứ, con đã nghĩ kĩ chưa?
Cha hắn đang trầm mặc lúc này ông bỗng nhiên lên tiếng
- Thưa cha con đã nghĩ kĩ với lại tiện thể hai năm sau con sẽ tiến vào Đấu ma
học viện luôn
- Um vậy được giờ con về phòng nghỉ ngơi đi mà để ý Nguyệt nhi nha nó trông
con suốt cả đêm đấy
- Vâng con biết rồi thôi cha mẹ nghỉ ngơi con về phòng đây
Nói rồi hắn bước ra khỏi thư phòng rồi về phòng của mình. Vừa bước vào phòng
hắn đã thấy Long Hạo Nguyệt đang ngồi khóc thút thít làm hắn bất đắc dĩ phải
ôm trán
- Ai tên nào dám làm tiểu Nguyệt của ta khóc hả
Hắn bước đến gần Long Hạo Nguyệt và nói
Nghe thấy tiếng của hắn nàng ngẩng đầu lên rồi ôm chầm lấy hắn rồi hét lên
- Huynh đi đâu vậy huynh có biết muội lo lắm không hả
Hắn không nói dì chỉ ôm lấy nàng nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng nàng. Một lúc sau nàng
mới hết khóc rồi nàng run run nói
- Tóc của huynh tại sao lại vậy
- Không có dì đâu. Mà muội có biết là muội là ướt hết áo của ta rồi không hả
Nhìn bộ dạng dậm chân đấm ngực của hắn Long Hạo Nguyệt bỗng chốc mỉm cười
Lúc này hắn lấy ra miếng ngọc bội mà mẹ hắn đã tặng cho hắn khi hắn 6 tuổi rồi
đưa cho Long Hạo Nguyệt
- Tặng muội ngày mai lên đường bình an nha
- Vâng cảm ơn huynh hihi
Nàng nhận lấy miếng ngọc rồi đeo nó vào hông rồi nói với hắn
- Thôi muội về đây huynh nghỉ ngơi đi
- Um tạm biệt
Nói rồi nành chạy mất dạng nhìn cô nàng này hắn bỗng chốc ngẩn người nói thật
thì hắn đã yêu cô nàng nay từ lâu rồi còn bề ngoài hắn giả bộ là mình vẫn chưa
thích cô nàng này mà thôi. Ngẩn người một lát rồi hắn bỗng nhiên lắc lắc đầu


  • Thôi nghỉ ngơi thôi mai còn lên đường sớm
    Nói rồi hắn lên giường xếp bằng tu luyện
    Sáng sơm hôm sau. Sau khi chào hỏi cha mẹ rồi hắn rời đi trước khi đi hắn
    quyết định để Ahri và shara ở nhà cho cha mẹ hắn chăm sóc hắn muốn hai đứa
    nhóc này biết thêm một chút về thứ gọi là được cha mẹ chăm sóc mà chúng đã
    từng rất muốn có với lại chúng cũng rất ngoan và hiểu chuyện nên hắn cũng yên
    tâm mà rời đi...
    .................... đường phân cách ......................
    Hai năm sau ở trung tâm rừng rậm Táng Hồn bên cạnh thác nước có một thiếu niên
    15 tuổi đang ngồi xếp bằng thiếu niên này có một mái tóc màu trắng xóa dài tới
    tận sống lưng và một lọn tóc mái dũ xuống che đi mắt trái của hắn và hắn chính
    là Nguyễn Duy Phong. Hắn tới rừng rậm Táng Hồn này đã được hai năm trong hai
    năm này hắn đã triệt để làm chủ được sức mạnh vủa mình và hắn cũng đã khai
    thác toàn bộ sức mạnh của rinne saringan . Hắn cũng rất ngạc nhiẻn khi biết
    được ngoài susanoo ra thì hắn còn có một số năng lực khác như sức mạnh của lục
    đạo ( gồm có Thiên Đạo, Atula Đạo, Súc Sinh Đạo, Địa Ngục Đạo, Nhân Gian
    Đạo,Ngạ Quỷ Đạo và ngoại đạo) , một thuật gọi là di hình hoán ảnh, chuyển dời
    không gian và kamui. Và thực lực của hắn bây giờ đã là ma đấu sư cấp 6 cho dù
    hắn có là thiên tài đi chăng nữa thì việc gặp phải bình cảnh là rất dễ nhưng
    mà 15 tuổi mà đã có tu vi như vậy cũng đủ để xưng hùng rồi.
    Lúc này hắn đã thoát khỏi trạng thái tu luyện

  • Hô chuẩn bị dời đi thôi
    Thở ra một ngụm trọc khí rồi hắn đứng dậy rồi rời khỏi khu rừng này lúc này
    hắn chợt nhớ ra một điều là hắn có kamui

  • Đệt mợ thế mà đếu nghĩ ra mình còn chiêu này
    Nói rồi hắn sử dụng nhãn thuật kamui chỉ thấy từ mắt trái một nguồn sức mạnb
    tuôn ra xé rách không gian và hình thành một đạo hình xoắn ốc xuất hiện rồi
    hút hắn vào trong....
    Tại một gian phòng tại Thanh Hoa Lâu ( là lầu xanh đấy thằng này may thậy) có
    một cặp nam nữ đang tập thể dục đưa đẩy những tiếng rên rỉ cùng tiếng thở dốc
    của cặp nam nữ này hòa trộn lẫn nhau tạo thành một khung cảnh rất LÃN MẠNG .
    Lúc này khi hai người chuẩn bị RA thì đột nhiên một đạo hình xoắn ốc hiện lên
    sau đó một Nguyễn Duy Phong bước ra hắn chưa quay sang nhìn quanh quanh sau đó
    khi nhìn thấy hai người kia đang chơi trò kèo cưa kéo sẻ thì hắn mới giật mình
    và hai người kia cũng hóa đá sau đó hắn cười cười và nói

  • Ha ha xin lôi ta nhầm phòng hai người cứ tiếp tục
    Nói rồi hắn bị người đàn ông kia ném cho kái dép vào mặt rồi biến mất để lại
    hai gương mặt đần thối kia ở trong phòng

  • Đệt số đen vãi mới lần đầu dùng kamui mà đã vậy rồi sau này phải chấn chỉnh
    lại đúng phải tập nhiều hơn. Nhưng mà hai người họ cũng hăng quá đi. Mà thôi
    về nhà đã rồi nói sau


Trọng Sinh Chi Đấu Ma Đại Lục - Chương #9