Cùng Phòng ... Nữ ? ... Nam ...?


Người đăng: truonghnnsr@

Sử Lai Khắc học viện ,1 học viện chỉ nhận về quái vật , không nhận người thường.

Hiển nhiên trong nhận thức của đám lão sư Sử Lai Khắc , chính là 'quái vật' phải là 'quái vật trong quái vật' .



Mà bất cứ kể nào vào được ngoại viện đều là ' quái vật trong quái vật trong quái vật ' hết.



Điều kiện xét tuyển của học viện Sử Lai Khắc thập phần hà khắc , 12 tuổi cấp 22 , Đại Hồn sư cấp 2



Chính là hà khắc như vậy , nói thế này cho dễ hiểu, hầu hết người tu luyện tu lên được cấp 20 đã ngoài 20 tuổi . Mà trước 20 tuổi chính là khoảng tu luyện lý tưởng nhất.Bớt đi 1 năm hiện tại ,chính là bớt đi hàng chục năm tu luyện trong tương lai.



Lời mà nói, xét trên tổng số Võ Hồn được biết , Thiên sứ võ hồn chính là cấp cao nhất võ hồn, vừa thức tỉnh đã đạt cấp 20, nghĩa là... nếu không rèn luyện thì còn chưa đạt nổi kỳ vọng của Sử Lai Khắc.



Đương nhiên 22 cấp mà nói.. chính là con số không tưởng với nhiều người . Thời gian, tài nguyên, tư chất , thiếu 1 cũng không được.



Vì vậy học viện có thêm 1 kiểu tuyển sinh khác ngoài lề.

Nếu học viên sở hữu võ hồn đặc biệt ,có thể ngoại lệ thu nhận.

Hoặc được giới thiệu vào từ trong học viện bởi học viên nội viện hoặc giáo viên.

Tựa như Tình Tự chi thần Hoắc Vũ Hạo hàng vạn năm trước 1 dạng, được Đường Môn giới thiệu.

Hoặc trở thành công độc học viên .?

Tựa như Long Thần Đường Vũ Lân 1 dạng .

Hoặc sở hữu tuyệt thế thiên phú Hồn Đạo Khí , hoặc tuyệt thế Võ Hồn thì dù có là tu vi thấp cũng có thể phá lệ mà nhận.



Hôm nay , Trần Ngọc Lâm đến đăng ký khảo hạch Sử Lai Khắc học viện, tu vi của hắn đã là Đại Hồn sư cấp 4 , hiển nhiên hoàn toàn phù hợp với yêu cầu của chính Học Viện



- Ừm , không nghĩ lại được phân vào Ban Khoa số 7 - Trần Ngọc Lâm nhìn cái bảng phân chia danh sách , trong đầu dần dần hiện lên thân ảnh Dương Chính Bạch đang vừa cầm 1 gới hạt dưa vừa cười lớ khớ. " Hớ hớ hớ "., tên đó là Đại sư huynh Khoa Số 7, tu vi cao nhât toàn khối.



Sử Lai Khắc hiện được phân thành 10 Khoa cả thảy , 3 Khoa đầu là 3 khoa cấp cao nhất chỉ nhận dạy dỗ hạch tâm đệ tử , những khoa còn lại chính là bằng vai phải lứa.



- Thôi thây kệ ... giờ thì ..Kí túc xá thẳng tiến .



Kí túc xa học viện được phân ra thành 4 màu trắng đỏ đen tím, bất quá mấy cái này thuần túy chỉ là màu sơn không liên hệ với chỗ ở và chỗ học.



Mỗi khu nhà - tức các tòa nhà được chia thành các mà khác nhau - có đến tận 8 tầng cả thẩy , mỗi phòng bao gồm 2 buồng nhỏ , mỗi buồng nhỏ ở được 2 cái người.



Phòng của Trần Ngọc Lâm là phòng số 306T , khác với phòng kiếp trước của hắn , phòng kiếp trước hắn số 203 cơ.



- 304...305..306, T hẳn là Trái đi à nha... đây rồi...



Trần Ngọc Lâm mở cửa bước vào , bất quá lúc hắn mở cửa , bên trong đã có sẵn người.

Nước da trắng ngần , tóc dài tới thắt lưng , khuôn mặt tinh tú trắng trẻo , mắt ngọc mày ngài , có thể nói là xinh đẹp cũng không ngoa , mặc 1 bộ váy ngủ trông có thể nói là vô cùng gợi cảm...



- Ồ , xin chào , ngươi là bạn cùng phòng mới à !?



Mỹ nhân đang gập quần áo , thấy Trần Ngọc Lâm bước vào nở 1 nụ cười thật xinh đẹp bắt chuyện.



- Ngươi...xin lỗi nhầm phòng....



Trần Ngọc Lâm nhìn đi nhìn lại tờ giấy , lại nhìn biển phòng... rõ ràng đích thực là 306 , bất quá .. .không lẽ học viện cho phép nam nữ chung phòng !?



Không thể nào đâu !? Kiếp trước không có dạng này cốt truyện.



Trần Ngọc Lâm mở cửa bước vào :



- Ừm , cho hỏi ngươi có phải là phòng ở 306T !?



Mỹ nữ kia đáp lại, vẫn giữ khuôn mặt vui tươi hớn hở : - Đương nhiên rồi. Vậy ngươi hẳn là bạn cùng phòng của ta nhỉ !?



- Nhưng mà không phải 306 là phòng của nam ư !? Tại sao ngươi lại ở đây !? - Trần Ngọc Lâm hỏi , không lẽ là bạn gái !? Bất quá hắn không phải nghe thấy "Bạn cùng phòng của ta " ư ?



- Ân đúng vậy



- Từ từ , ý ngươi muốn nói.... - Trần Ngọc Lâm có cảm giác " thông " ra được cái gì đó , hỏi , lưng đầy mồ hôi.



- Ta là nam . - mỹ nữ ... không , là mỹ nam đáp, trên thân vẫn mặc bộ váy ngủ .



Năm đó Trần Ngọc Lâm nghĩ :



- Thế giới này có nhiều thứ thật kì lạ.



- Ngươi nếu muốn kiểm tra ...cũng có thể ... bất quá phải chịu trách nhiệm.. - Mỹ nam tử che miệng mỉm cười nói.



- Cứuuuu ,có biến thái , tôi muốn chuyển phòng . - Trần Ngọc Lâm nghĩ thế.



Lưu ý : Học sinh giai đoạn đầu không được chuyển phòng, chỉ có từ năm 1 trở lên mới có thể . Hơn nữa chỉ có thể chuyển vào đầu tháng 6 hàng năm.





Sắp xếp xong mớ đồ đạc - thật ra cũng không quá lâu chỉ tầm nửa giờ là xong xuôi cả thẩy - Ngọc Lâm lết xác ra khu nhà ăn ăn trưa.



1 hồi nói chuyện rốt cuộc cũng rõ ràng , tên mỹ nam tử này rõ ràng là có vấn đề về giới tính, còn không rõ ràng ư !? Hắn còn thủ được 3 bộ đồng phục nữ kìa !?



Trần Ngọc Lâm cũng vô lực muốn đi làm rõ tên này là nam tột cùng vẫn là nữ , cái "trách nhiệm " kia khiến hắn thấy không ổn .



Quay đi quay lại ,tên của thằng này là Đông Phương Thường Thắng , là người của Đông Phương Gia , 1 gia tộc khá là nổi , tuy không phải gia tộc hàng đầu nhưng cũng không kém bao nhiêu , Võ hồn cha truyền con nối của gia tộc chính là Bất Diệt chi Thương , 1 trong các Khí Võ Hồn vô cùng cường đại.



Hẵng khoan , kiếp trước có 1 người đồng dạng tên gọi Đông Phương Thường Thắng , cũng là võ hồn Bất Diệt chi Thương , người này tu luyện cũng cùng 1 thời gian như hắn lên Thần chi cảnh cấp 100 được xưng tụng Miêu Thần Đông Phương Thường Thắng , sẽ không phải thằng này đi !? Nhưng mà kiếp trước hắn là 1 đại nam nhân đầu đạp trời chân đạp đất có hậu cung 4 nữ nhân cơ mà , thế bất nào lại biến thành 1 thằng nam không ra nam nữ không ra nữ thế này !? Tột cùng là chuyện gì xảy ra !? Cốt truyện thay đổi !? Thằng tác giả thay đổi cốt truyện hay là nó vốn thế ?



Nghe đồn Bất Diệt chi Thương có 2 loại , chính là Âm Thương và Dương Thương , Âm thương nhu thuận , Dương thương Cương chính . Bất quá cũng không phải Nam thì sẽ có Dương Thương , nữ có Âm thương mà cũng có cả ngược lại, bất quá ... cả Âm thương lẫn Dương thương đều ảnh hưởng đến tính cách của Hồn sư cả.

Thằng .. con ... ? Nó hẳn là Âm Thương đi a ?



Đi đến nhà ăn , Trần Ngọc Lâm liếc nhìn lên bảng giá , món rẻ nhất là mấy cái đồng tệ , món đắt nhất lên đến chừng 2 kim tệ.



Hôm qua bán 1 đống đồ đi Trần Ngọc Lâm bán được giá khoảng 600 vạn Kim hồn tệ , bất quá hắn vẫn thấy hơi tiếc nuối , nếu không phải e sợ đống đồ kia dẫn ra họa thì hắn đã trực tiếp mở bán đáu giá luôn rồi.



Nào nào ... Hồn Hoàn 10 vạn năm có thể dẫn 1 cái Hồn Đấu La nhảy từ trên giường xuống mà quên thay quần áo đó.



2 kim tệ vs 600 vạn kim hồn tệ , cái nào hơn !?



- Cho 2 suất số 3 ô Hoàng . - Trần Ngọc Lâm gọi món , có tiền tự nhiên phải ra vẻ ăn chơi 1 chút , đồng thời nên hào sảng.



- Ngươi gọi cho ta luôn cơ à , thật tình thật khiến người ta ấm lòng ,có khi ta sẽ đổ luôn vì ngươi đó - Đông Phương Thường Thắng chợt nói ,khiến cho Trần Ngọc Lâm không rét mà run . Khí chất của Miêu Thần đâu rồi thằng kia !? Có cần ta đập cho ngươi 1 cú không hả !?



- Ta đổi ý gọi 1 suất thôi . - Trần Ngọc Lâm gọi lại .



- Nào bình tĩnh ....



- Di, ngươi cũng ở đây à !? - 1 giọng nói quen thuộc cất lên từ đằng sau 2 người.



Nghe thấy giọng nói này , trong đầu Trần Ngọc Lâm hiện lên 1 thân ảnh.



- Bạch ca , ngươi cũng ra ngoài giờ này à !? - Trần Ngọc Lâm liếc nhìn tên mặc nguyên bộ đồ trắng Dương Chính Bạch đi tới , tay lất phất cái chổi lông gà , à lộn là cái quạt.



- Đương nhiên , đói quá mà . Ngươi được xếp vào Khoa số mấy vậy !? Lão bản , cho 1 suất như thường lệ - Dương Chính Bạch đưa 1 cái thẻ hoàng kim ra , là thẻ phân biệt học viên hạch tâm học viện Sử Lai Khắc. Hắn có được cái thẻ này cũng là chuyện không quá khó hiểu , dẫu sao nốt năm nay hắn sẽ danh chính ngôn thuận tiến vào Nội Viện , đương nhiên điều kiện là hắn đồng ý tiến vào.



- Ta được xếp vào Khoa số 7 . - Trần Ngọc Lâm đón lấy suất cơm , nói , sau đó chỉ vào 1 cái bàn cách đó không xa , ngụ ý : ra ngồi đê .



- Di , ngươi được xếp vào Khoa số 7 , vậy ngươi từng nghe qua đại danh đỉnh đỉnh Đại sư huynh Dương Chính Bạch của Khoa số 7.



Dương Chính Bạch cùng Đông Phương Thường Thắng mang theo suất ăn đi theo .

Trần Ngọc Lâm nếm thử miếng , thấy nêm gia vị rất ngon , ăn 1 miếng cảm giác sảng khoái phấn chấn , gật gật đầu , không hổ là suất ăn trị giá 2 kim tệ :



- Ta nghe qua đại danh đỉnh đỉnh thần kinh có vấn đề não có lỗ thủng Đại sư huynh của Khoa số 7 Dương Chính Bạch. Không nghĩ tới lại là ngươi .



-......... Vậy vị tiểu cô nương đây là !? - Dương Chính Bạch đánh trống lảng , chuyển chủ đề sang Đông Phương Thường Thắng.



- Tiểu muội tên Đông Phương Thường Thắng , rất hân hạnh gặp mặt Bạch huynh . - Đông Phương Thường Thắng mười phần hợp tác nói , Trần Ngọc Lâm trố mắt nhìn hắn.



" Tiểu Muội" !?



Đây là cái tình huống mô chi rứa !?



- Khụ, vậy ta cứ xưng hô ngươi Thắng muội hảo - Dương Chính Bạch hết ngớ người đầu tiên , nói , đổi lại lấy 1 cái gật đầu tủm tỉm cười của Đông Phương Thường Thắng.



Trần Ngọc Lâm thì gắp 1 miếng thịt cho vào mồm , tuyệt hảo , vị của thịt rái cá được khuếch đại lên lớn nhất , đặc biệt khi kết hợp với ớt tiêu Ma , xuất xứ Vân Nam ở Nhật nguyệt Đại lục, vốn là loại ớt cực cay tuy nhiêu khi vắt thêm 1 chút chanh không có vị ngấy của mỡ mà đậm vị ngọt của thịt và 1 chút vị chua cay của gia vị và 1 chút béo béo nữa...



Phần nước sốt mới là thứ đặc sắc , không đặc mà lại tựa như canh , thế nhưng lúc nếm thì lại có cảm tưởng như đang ăn 1 thứ cà ri vậy , vị của nước sốt tràn vào trong khoang miệng quả thực khiến cho vị giác cảm giác có chút không đủ xài.



Rau hôm nay có 1 loại rau như rau muống và ớt ngọt, đúng 2 thứ mà hắn thích , phần đồ ăn cũng thực hảo hạng nên hắn ăn cho bằng sạch.



Đầu bếp tốt .Không phí suất ăn 2 kim tệ.Hẳn là còn có 1 loại gia vị đặc biệt độc quyền nào đi !?



Bất quá không lẽ tên Dương Chính Bạch này không nhận ra Đông Phương Thường Thắng là cái nam .. hay thật ra hắn là nữ cái hậu cung kia chỉ là ngụy trang ? .. đó cũng không phải không có khả năng , nên nhớ Điệp Thần Đường Vũ Đồng chính là giả trai mới gặp được Tình Tự Chi Thần Hoắc Vũ Hạo, nếu người này thật ra là nữ , thế nhưng hắn giả là nam thì dựa theo tình huống bây giờ hắn không cần phải cố sức giả là nam mà vẫn đạt được hiệu quả tương đương. Có tên nào đi giả trai mà mặc đồ gái !?



Có ư ? Ai ? Ai ? Chỉ cái coi ?



Không có chút quan hệ nào với Trần Ngọc Lâm , hắn không để ý ,nhưng hắn không ngại bồi thêm chút trò vui vào trong cuộc đời nên vẫn để cho cái sự thực , ít nhất cái mà hắn nghĩ là sự thực ù ù cạc cạc , tốt nhất là khiến cho Dương Chính Bạch đổ bởi Đông Phương Thường Thắng thì càng tốt , thế nó mới có thêm chút trò vui.


Trọng Sinh Chi Đấu La Đại Lục - Chương #8