6 : Tiến Về Sử Lai Khắc (2)


Người đăng: truonghnnsr@

- Vậy là ngươi cũng đi Sử Lai Khắc Học Viện à !?



Quân lão béo hỏi .



- 'Cũng' ? Vậy là trong chúng ta cũng có người đến Sử Lai Khắc à .?



Trần Ngọc Lâm tò mò nhìn xung quanh . Trừ thằng kia Dương Chính Bạch còn có thể có ai nhỉ !?



- Trừ tiểu huynh đệ cùng Dương Chính Bạch Ca thì không còn ai cả , chúng ta chỉ dừng lại dừng chân bên ngoài Sử Lai Khắc thành thôi.



Quân lão gian thương mỉm cười. Sau hôm đó , Trần Ngọc Lâm có đưa cho hắn 1 bình đan dược khá được,gọi là tạ ơn, cũng gọi là quý giá , đồng thời đưa cho hắn xem cái thẻ đại diện cho Hồn sư của Trần Ngọc Lâm, tỏ ý kết giao.



Thế nhưng.. khiến cho Quân lão không còn gì để nói chính là cái thẻ này .. nói là không dùng được không bằng nói nó là đồ cổ , có Hạn Sử dụng vào khoảng 2 hay 3 vạn năm trước , ước chừng thời kì Vũ Hồn Điện.



Thật sự, nó còn có cả ấn ký Vũ Hồn Điện , hắn còn cứ tưởng loại thẻ này phải bị tiêu hủy rồi chứ.



Vì thế hắn gợi ý cho Ngọc Lâm đi làm 1 cái thẻ mới ở tòa thành gần nhất , còn cái thẻ này ... cứ đem đi đấu giá ,thể nào cũng có vài tên ưa đồ cổ tìm đến.Thời nay mấy loại thẻ này không chỉ có tác dụng như liên lạc thông tin , trữ vật mà còn có cả giữ tiền , 1 số thông tin quan trọng nữa , vô cùng tiện lợi. Còn loại thẻ kia thì chỉ có tác dụng như tờ giấy ghi rõ lai lịch mà thôi , khác cái là có thể cập nhật và không thể làm giả.



Bất quá sau vụ này , trên người của Ngọc Lâm lại tăng thêm 1 màu kì bí.



- Dương Chính Bạch - Ngọc Lâm vẻ mặt khinh khỉnh, hắn vẫn còn chút oan niệm với thằng này từ kiếp trước . Kiếp trước hắn bị phong ấn 20 năm cũng tại thằng này.



- Được rồi Lâm đệ , ta biét đệ khinh Bạch ca, bất quá hắn thật sự là kỳ tài , 17 tuổi Hồn tông cấp 4 , tức là cấp 44 ,Đại sư huynh ngoại viện Khoa số 7 Sử Lai Khắc học viện đó .



Trần Ngọc Lâm cắn miếng thịt, gật đầu , những cái này hắn đã sớm biết.





- Sử Lai Khắc thành , đã tới , chúng ta sẽ chia tay tại đây , hẹn ngày hữu duyên gặp lại. - Quân lão phất phất tay từ trong xe ngựa ra, bất quá không để ý bị đập vào 1 cái biển quảng cáo trên lề đường.

- !?!?!? Quả là cực phẩm . - Trần Ngọc Lâm lầm bầm , lâu rồi mới gặp được 1 tên ngáo ngơ như vậy . - Thế Bạch ca , ngươi tính sẽ quay lại Sử Lai Khắc học viện luôn đúng không.?

- Đúng vậy , tiểu đệ tính đi theo ta luôn không để ta dẫn đường. - Dương Chính Bạch gợi ý.

- Ta rất muốn. - Trần Ngọc Lâm đồng ý -Bất quá ta có chỗ này cần ghé qua nên ... thôi đi ,ta sẽ tự tìm đường sau.



Dương Chính Bạch coi như thôi , Trần ngọc Lâm đi đến 1 cái khu cửa hàng đấu giá.Sở dĩ Trần Ngọc Lâm lựa khu đấu giá ở Sử Lai Khắc thành vì hắn biết có 1 số món đồ chỉ ở đây mới có nhiều người mua, hắn thì lại đang gấp rút cần tiền , tiền ở Bách Thú Đảo không thể tiêu được ở đây và ngược lại.



Ngọc thạch thân phận không thể giao bán , đây là thức đi theo hắn từ khi hắn được "tìm thấy " , bất quá à nha, đồ thì hắn có thó được rất nhiều hồi ở Bách Thú đảo , trên đó chắc giờ đang náo thành 1 bầy vì bị mất đồ. Trần Ngọc Lâm hiển nhiên là nghi can số 1 , không chỉ do hắn mới tới 12 năm mà còn là vì trong 12 năm qua hắn đã thó đi vô số đồ , bị bắt có , trót lọt có , khiến cho mấy con rồng có sở thích canh giữ kho báu trên đó thường hay gọi hắn là đầu tặc đuôi cướp.



Trần Ngoc Lâm biến mất trong 1 cái ngõ nhỏ gần đó, 10 phút sau từ trong ngõ đó đi ra 1 cái lão hán mặc đồ mùa đông, đeo băng che mặt trông rất dị dạng.



- Xin chào , Ngài là đến bán đồ hay vẫn là đến mua đồ !? - 1 vị chân chạy bước tới , cung kính hỏi, bất quá à nha , lúc nhìn vào Trần Ngọc Lâm ánh mắt hơi khác biệt .



Trần Ngọc Lâm tự nhìn lại mình , cao hơn 20 phân , tay u con cục súc , toàn thân trông như 1 tên đô vật , tạm bỏ qua vụ trời mùa hè mặc đồ mùa đông đi , nhìn có khác gì người bình thường đâu nhỉ !?



- Ta là đến bán đồ - Trần Ngọc Lâm nói.



- Mời Ngài đi vào - tay chân chạy đưa tay về phía trong 1 căn phòng kín, ý chỉ để hắn đi vào.



Trước khi đi vào trong đài đấu giá , hắn sớm phủ lên đầu mình cái mũ trùm , để cẩn thận hơn hắn còn dùng cả băng che mặt , combo ninja đã chuẩn bị đầy đủ.



Lúc hắn ngồi vào đã có sẵn 1 tách trà ở trên bàn , bất quá hắn không có uống , không phải sợ độc, đơn giản mà nói đây chính là phép lễ nghi , không uống đồ uống trước khi chủ nhân tới.



Tầm 5 phút sau 1 vị quản sự đầu bạc phơ bước đến , hỏi :



- Ta gọi Trùng Phụng Lương, quản sự cấp trung nơi này. Vị huynh đài đây đến chỗ chúng ta là muốn bán thứ gì !?



Quản sự nơi đây phân thành 5 loại , Học đồ , Thấp , Trung , Thượng , Trưởng. Mà trong cấp Trung là cấp ở giữa , khó có thể nói là không cao đi !?



Không quan trọng , hắn là tại đi bán đồ mà không phải chờ đãi ngộ.



- Ta muốn bán ngay ... những thứ này , hi vọng Phụng quản sự có thể trả ra 1 cái giá hợp lý.



Liếc qua 1 cái , Trùng Phụng Lương chỉ có 1 thứ để nói , 2 mắt híp thành 2 vạch nhỏ :

- Thật là tài đại khí thô , 1 lúc tung ra thật nhiều bảo vật.



Huyền Thiết trọng thủy , 1 thứ kim loại kì dị vô cùng , nó vô cùng nặng nề , nặng gấp ngàn lần sắt thép bình thường, thế nhưng lại có thể nổi được trên mặt nước , 1 khi truyền Hồn lực lại trở nên nhẹ bẫng tựa như lông hồng, thứ này thường được bán theo gam ,lúc này trực tiếp được xuất ra 1 khỏa to bằng ngón tay út, có thể không kinh ngạc !?



Hàn Tâm thiết tinh , đơn giản mấy chữ , ý nghĩa lớn lao , năm xưa Hải Thần Đường Tam chính là đã đi khắp thiên hạ để tìm được 1 khối Hàn tâm thiết tinh đấy, từ đó giờ số lần xuất hiện công khai có thể đếm qua 2 bàn tay.



Lá cây Thiên Ngân Điệp , chỉ cần 1 lá cây này có thể làm được 1 lò đan dược phụ trợ cho 1 cái Hồn Vương thuận lợi tấn thăng Hồn Đế , có thể không quý giá !?



Kinh ngạc hơn , chính là 1 cái lọ bên trong đựng 1 thứ chất lỏng đỏ rực , thế nhưng khi hắn ngửi thử thì lại có 1 thứ cảm giác chếnh choáng, hẳn là 1 loại độc dược đi.



Nên biết hắn là Hồn Đế , dù là được chồng chất nhờ đan dược đi ra. 1 thứ có thể khiến Hồn đế mới ngửi 1 cái đã chếnh choáng , có thể độc chết 1 cái Hồn Vương hay không , thậm chí ... độc chết Hồn Đế !?



Thật tiếc ,nó là hàng chưa tinh lọc đồng thời nhìn bộ dáng cũng khó có thể tinh lọc thêm nữa , nếu không giá nên cao hơn rất nhiều.



Cái lọ kia là 1 thứ mà y càng chưa từng nhìn qua, nhưng mà cái nào ở đây cũng là đồ bất phàm cái này cũng không kém bao nhiêu đi.



Lọ này trong suốt ,mà bên trong đựng 1 cục đan dược màu đỏ rực , trông rất đẹp mắt ,mở lọ ra mùi thơm ngào ngạt, khiến cho hắn cảm giác tinh thần sảng khoái không ít.

Thế nhưng nhìn cả buổi hắn không thể nhìn ra được đây là thứ gì.



Trần Ngọc Lâm mỉm cười, nói ra 1 câu , lập tức lão quản sự tái mặt , vội kêu gọi quản sự cấp trưởng tới.



10 phút sau Trần Ngọc Lâm đi ra , thập phần sảng khoái, hắn là bán luôn hết thảy mớ hàng này chứ không có nhờ đấu giá, hắn đi vào trong ngõ nhỏ đó lần nữa , bất quá lúc hắn bước vào trong hẻm cụt, Trần Ngọc Lâm tay nắm nhẹ 1 hạt châu nhỏ màu tím rồi đột nhiên hắn biến mất , không 1 tiếng động, chỉ có 1 tờ giấy rơi ra.



1 luồng gió thổi tờ giấy đó về phía hắc ám , ngay sau đó tờ giấy đó bị xé thành nhiều mảnh , 1 tiếng "Hừ" vang lên , hắc ám xung quanh xôn xao 1 trận.



10 phút sau, 1 thân ảnh hiện ra , liếc nhìn về phía thân ảnh người mặc áo da thú biến mất , sau đó thân ảnh kia mờ dần đi.



10 phút sau ,lại thêm 1 lần nữa.

30 phút sau , thêm 1 lần....

6 tiếng sau , 1 luồng thần thức phi thường cường đại hừ lạnh, rời qua nơi đây.



Mà Trần Ngọc Lâm từ khi biến mất lần đầu tiên đã sử dụng na di châu biến mất để chạy đến 1 chỗ kín đáo .

Na di châu , nếu sử dụng không thì không sao , điều kiện tiên quyết là trước khi thuần di phải biết rõ vị trí nào sẽ thuần di tới. Với Trần Ngọc Lâm trọng sinh lần 2 không nói hiểu rõ Sử Lai Khắc thành như bàn tay nhưng điều kiện này tối thiểu rất dễ dàng đáp ứng a.



Hiện tại Trần Ngọc Lâm đang nằm trong nhà nghỉ , nghĩ lại về vẻ mặt của lão quản sự mà thấy nực cười , lâu lắm mới lại thấy vẻ mặt như thế này.

- Nội đan của thượng cổ linh vật Huyết Thệ Thanh Ngưu , có thể phục dụng tương đương Hồn Hoàn 10 vạn năm.



Đối với cái này quản sự hành động Trần Ngọc Lâm có thể lý giải , bởi vì xét cho cùng thì là mười vạn năm Hồn Hoàn cũng mười phần trân quý. Chỉ là thứ hắn bán còn không phải mười vạn năm hồn hoàn , chỉ là có thể thay thế thôi , thuộc về phân tầng nội đan xuất từ xác của linh vật . Thượng cổ linh vật là 1 vài loại chủng loài đặc biệt , sống sót từ thời thượng cổ , thay vì Hồn Hoàn chúng nó tích tụ tu vi vào 1 khỏa đan hạch gọi là nội đan , phục dụng có thể tương đương hấp thu 1 cái Hồn Hoàn , đương nhiên Hồn Hoàn cấp bậc nào thì còn phải xem xét tu vi của thượng cổ linh vật đó trước khi bị móc nội đan ra. Ưu điểm là có thể tồn tại cho đến rất lâu chứ không như Hồn Hoàn sẽ tiêu tán trong 1 tiếng đồng hồ . Hơn nữa có thể để bất kỳ người nào đều có thể phục dụng chứ không có cần thiết phải chính tay liệp sát như Hồn Hoàn.



Mấy cái con này thượng cổ linh vật tại Đấu La Đại Lục phi thường khó kiếm , liền là trong hơn 3 vạn năm qua cũng chỉ xuất hiện duy nhất 1 con Thập Thủ Liệt Dương Xà sinh sống dưới lòng đất tại Sát Lục chi Đô thôi , con này bị chính Tu La thần Đường Tam tiêu diệt.


Trọng Sinh Chi Đấu La Đại Lục - Chương #7