49 : Nữ Chúa (4) :


Người đăng: truonghnnsr@

- Là thằng ôn con đó .

Mạt Kỷ Thương hiếm có nghiến răng nghiến lợi xả cho 1 câu . Trần Ngọc Lâm có vẻ hơi ngạc nhiên , Mạt Kỷ Thương giải thích :

- Thằng đó từ hồi cách đây 2 tuần gì đó 2 lớp có khảo thí với nhau , từ hồi đó nó cứ 3 hôm lại tìm tới ta ,2 hôm lại làm phiền ta 1 lần. Lại còn cứ thấy đứa con trai nào nói chuyện với ta lại dằn mặt , lâu riết cả lũ con trai không đứa nào chịu nói chuyện với ta , con gái thì ta lại không ưa nói chuyện , cảm giác cứ như bị cô lập ấy.

Trần Ngọc Lâm có chút buồn cười, giờ là cái thời nào rồi vẫn còn muốn con gái chú ý bằng cách đó ? Nhìn cái cách Mạt Kỷ Thương khó chịu ra mặt khi nói chuyện về Đới Thương Hành là biết độ hảo cảm tụt xuống âm rồi . Còn vụ gây hấn ? Hồi trên Bách Thú Đảo hắn có thấy mấy con thú đập nhau dành tình cảm của con cái , nếu là động vật thì còn tạm được.

Tặc lưỡi cho qua , Trần Ngọc Lâm chỉ chỉ vào 1 đường hầm nói :

- Bỏ qua đi , xử xong lũ gián rồi thì đi kiếm gián Nữ Chúa thôi.

Ở trước mặt họ là 2 đường hầm , kích cỡ tương đương nhau ,đều là loại cỡ đủ cho người lớn đứng theo tư thế hơi cong người đi , tuy nhiên đó là nói người lớn , còn ở đây đều là 1 lũ nhóc 12 - 13 tuổi , tuy do tập võ nên cao to hơn lũ trẻ đồng lứa nhưng vẫn có thể đứng thẳng mà đi được.

Trần Ngọc Lâm dựa theo âm thanh truyền lại , cộng thêm rung động dưới đất chỉ vào cái hang bên trái , do tràng " Thảm sát " vừa nãy nên đã phủ đầy xác gián . Hắn có thể khẳng định đây là cái hang chính xác dẫn đến ổ gián Nữ Chúa a.

Kế đó trong ánh nhìn kinh ngạc của Mạt Kỷ Thương , Trần Ngọc Lâm lấy trong trữ vật giới chỉ ra 1 tấm bảng có ghi " Đi Lối Này " kèm theo 1 mũi tên rõ to cắm vào cái hang hắn vừa chọn , Lương Thế Minh thiếu chút bật cười kèm theo bực bội hỏi :

- Ngươi cắm cái bảng vào làm gì ? Còn không phải lạy ông tôi ở bụi này ?

Trần Ngọc Lâm thập phần bình tĩnh đập cho cái bảng cắm sâu vào lòng đất , trả lời :

- Nếu ngươi đi vào 1 cái hang do 1 loài động vật đào , và đột nhiên ngươi thấy 1 tấm biển chỉ đường rõ to , ngươi sẽ làm gì !?

Trữ Thiên Thiên đầu to như cái đấu :

- Ta sẽ muốn lượn luôn ra khỏi cái hang đó , thập phần kinh dị . Nhưng nếu ta biết trước là có người đi trước , ta sẽ đi theo .. ừm .. cũng không rõ nữa ..

Trần Ngọc Lâm đi vào trong hang , vỗ tay :

- Chính xác , nó sẽ tạo ra sự bối rối , chắc chắn sẽ câu được cho chúng ta chút thời gian , tốt nhất là nó khiến đám kia nghi ngờ mà đi hang ngược lại kia.

Đông Phương Thường Thắng , Mạt Kỷ Thương cùng mấy người khác có chút buồn cười , dù sao cái trò mèo của thằng này cũng không có hại , đằng nào đi chăng nữa thì chỉ dựa vào việc bọn họ dẫm qua đống xác gián này thôi cũng đủ tạo ra dấu hiệu cho nhóm sau rồi , chưa cần đến cái biển hiệu của hắn.

Còn thằng kia , tức Trần Ngọc Lâm cứ khăng khăng là trò này sẽ có tác dụng , nhận lời đặt cược của Đông Phương Thường Thắng là nếu đám người Đới Thương Hành không bị lừa thì sẽ phải đãi cả bọn 1 bữa.

- Được , cứ xác định thế đi , đại nam nhân một lời đã định.

Trần Ngọc Lâm dương dương tự đắc , quên béng mất việc Đông Phương Thường Thắng chưa nói là nếu trò lừa này có tác dụng thì sẽ khao hắn 1 bữa.

Cả lũ nói nhảm 1 hồi , thế nhưng phải ngừng nói nhảm , bởi vì ngay trước mặt họ lúc này là 1 bầy gián khổng lồ , ngoài ra còn có thêm chừng một chục con gián Lính nữa , thế nhưng lần này tình huống có chút đổi thay trở nên thập phần dễ dàng , ít nhất là theo góc nhìn Trần Ngọc Lâm .

Trận chiến với bầy gián lúc nãy , là ở trong môi trường rộng rãi , thập phần thích hợp cho chủng loại cơ động nhảy nhót lung tung như gián chiến đấu , còn lại cả 2 đội chỉ có duy nhất 2 người thuộc loại Mẫn Công hệ , nhất quyền nan địch tứ phía , cũng khá là dễ hiểu khi cả bọn bị lũ gián quậy tưng lên vừa nãy.

Thế nhưng hiện tại , dù số lượng gián Bạch Ngân cao lên gần gấp đôi và số gián khổng lồ nhung nhúc phi thường rợn người , nhưng lại có 1 điểm khác biệt phi thường chính yếu , đó là nơi đây là trong đường hầm , không gian chật hẹp , phi thường không thích hợp cho gián chiến đấu vì khoảng cách nhảy nhót bay lượn có hạn , ngược lại cực thích hợp với 1 cơ số người .

Đệ Tam Hồn kỹ Mạt Kỷ Thương , Hồn hoàn màu tím biểu trưng cho ngàn năm Hồn Hoàn rực sáng rực rỡ , cùng lúc đó Trần Ngọc Lâm , Lâm Phong , Nguyễn Hữu Thanh Nhi và Lê Văn Tư Khang di chuyển ra phía sau , nhường chỗ cho Mạt Kỷ Thương chạy đi lên đầu , bởi vì đệ tam Hồn Kỹ của cô nàng này cực kỳ mạnh mẽ , lại không phân địch ta , đề phòng ngộ thương vẫn là nên làm.

Tốc độ của Mạt Kỷ Thương càng lúc càng tăng , không gian xung quanh cô nàng tựa như chấn động , rung rung lên , cùng lúc đó 2 mắt Mạt Kỷ Thương hiện lên 2 vạch đỏ rực ít thấy , xung quanh Mạt Kỷ Thương chợt xuất hiện hư ảnh 1 đầu Hồn Thú đang chạy cùng với cô nàng.

Đó là 1 đầu Hồn thú to ngang với 1 căn nhà , thế nhưng trong hang động chật hẹp này chỉ bị co lại chỉ ngang với 1 cái xe ngựa nhưng cũng đủ chất đầy cái hang . Đầu Hồn thú này có 6 chân thập phần rắn chắc , nặng chịch , toàn thân nó tựa như được phủ lên 1 lớp giáp đỏ rực , phần vai như được phủ thêm 1 lớp thép dày hơn hẳn , nổi lên trên lớp bình thường , có màu nâu đỏ . Đầu của đầu này Hồn thú to ngang thân mình , thế nhưng chỉ riêng 1 cái sừng độc nhất của nó đã dài quá 7 phần của cái đầu nó rồi .

Cái sừng này nhìn qua thập phần đáng sợ , phần đầu nhọn hoắt toát lên ánh kim , lại trong suốt như kim cương , phần thân sừng thì có những đường xoáy vòng có gai nhọn nhìn qua như 1 cái mũi khoan vậy , nhìn qua đã thấy là 1 thứ lợi khí thập phần nguy hiểm.

Cái này hư ảnh , tựa như ảo ảnh mà càng như ngưng thực , vậy mà đất đai xung quanh lại bị 6 cái cự đại chân của nó đè lún xuống sâu vài phân , toàn thân đầu Hồn thú này tỏa ra khí tức thập phần mạnh mẽ. Mỗi bước chân Mạt Kỷ Thương dẫm xuống , tương đương đầu Hư Ảnh này dậm chân 1 lần , mặt đất rung rung trầm trọng.

Độc Giác Cự Tê , Võ Hồn của Mạt Kỷ Thương . Đệ Tam Hồn Kỹ phá núi mở đường , Phá Sơn Ảnh.

1 đường cái này cự đại Hư Ảnh đi ngang qua , vô số Gián , dù là loại Khổng lồ hay vẫn là loại Bạch Ngân đều bị nghiền nát thành vụn xen lẫn dịch trắng đục , nhìn qua phi thường kinh tởm. Trông không còn giống như 1 bãi chiến trường nữa , mà cứ như bầy gián này nhất loạt bị ném vào trong 1 cái máy xay sinh tố thì đúng hơn.

Mạt Kỷ Thương cứ thế chạy tầm khoảng hơn mười cái hơi thở rồi dừng lại , mặt tái nhợt , lấy ra 1 viên Hồn Lực châu hồi phục lại Hồn lực , chỉ riêng 1 lần Hồn kỹ này của nàng đã tiêu hao đến 5 thành Hồn lực , đó là chưa kể tiêu hao trước đó nữa.

Trong khi đó , bên phía cửa hang , 1 nhóm người đang đứng trước 2 cái hang

- Cái này là cái gì !? - 1 người hởi.

- Rõ ràng là cái biển , nhìn đi , nó còn ghi rõ là " Đi Lối này " này , còn có mũi tên rõ to nữa.

Người khác trả lời.

- Nhưng mà đây là hang gián , có phải mấy trò RPG rẻ tiền đâu mà có cái biển bự chảng ở đây !?

1 người khác xen vào , trong khi 1 vài người lầm bầm về việc có phải ai đó đùa giỡn họ.

- Ta thấy chúng ta nên đi theo cái biển , có khi ...

- Có khi cái đầu ngươi ấy , ta thấy đây là bẫy , phải đi hướng ngược lại .

- Đủ rồi - 1 giọng nói vang lên , âm thanh trầm thấp , tràn đầy sự tức giận , là Đới Thương Hành. - Rõ ràng là chúng đùa giỡn ta , tại sao lại phải nghe theo chúng !? Trầm Ngân !

Nguyên vốn bình thường , nếu ở đây không có cái này tấm biển , hắn cũng lười tính toán trực tiếp đi sang hang có dấu chân , thế nhưng lúc này hắn lại không quá nắm chắc . Nhìn cách gì đi nữa tấm biển này cũng thập phần kì dị , đặc biệt khi cái này lại là 1 cái hang gián.

1 người cao chừng 1 mét 3 đi lên , sau lưng lủng lẳng 2 cái Hồn Hoàn màu vàng, đầu , cổ và tay phủ lên 1 lớp lông màu trắng, 2 mắt huyết hồng rực máu , miệng nhe lên mỉm cười hiện ra 2 cái răng nanh sắc nhọn.

Trầm Ngân , Võ Hồn Huyết Mâu Bạch Lang , sở hữu 1 đặc tính đặc biệt , khứu giác phi thường nhạy cảm , có thể ngoài mười dặm ngửi thấy mùi con mồi , nếu là mùi máu thì là ngoài trăm dặm . Đương nhiên điều kiện là mùi có thể lan xa đến đó.


Trọng Sinh Chi Đấu La Đại Lục - Chương #49