Người đăng: truonghnnsr@
Trần Ngọc Lâm mấy hôm nay đang tại luyện tập chiến đấu với người gỗ , tìm về cảm giác chiến đấu của trước đây , ăn không ngồi rồi mấy năm khiến hắn quên sạch sẽ những gì đã học. Cổ nhân nói quả là không sai , kiếm không luyện 2 tuần là sẽ hao hụt đi hẳn , hồi trước hắn nghe qua câu này còn trề môi khinh bỉ , tối thiểu giờ đã học được khôn , chính là cổ nhân nói cấm có sai , vẫn là người xưa thông thái hơn hắn nhiều.
- Roẹt .... 1 kiếm đi qua , ngay lập tức đầu người gỗ bay lên trên , phần tiếp xúc với thân kiém nhanh chóng đen lại và mủn đi , hóa thành 1 thứ nước nhờn đen đặc quánh , phi thường bốc mùi hôi thối.
Độc. Chính xác hơn thì được xưng hủ độc.
- Ồ, trình độ của ngươi có vẻ cao lên rất nhiều - 1 giọng nói trong trẻo cất lên nhìn sang hóa ra là 1 thiếu nữ tầm 9 tuổi , mặc 1 bộ đồ tơ tằm , trên trán đội lấy 1 cái vương miện. Ngoài ra chỗ mi tâm còn nhiều ra 4 cái vạch có màu hoàng kim , óng ánh như lưu ly trông qua phi thường bắt mắt.
- Chưa ăn nhằm gì hết , ta có đánh với ngươi cũng chỉ có thể nằm thôi - Trần Ngọc Lâm ngắm nhìn thanh kiếm của mình , nó là 1 thanh kiếm mà có thân kiếm làm từ Vạn niên Thủy Lưu ly , 1 loại kim loại khá hiếm .Thế nhưng đặc tính của nó thực sự thích hợp với bất cứ 1 Độc Hồn sư nào sử dụng độc.
Tác dụng chính mà Vạn Niên Thủy Lưu Ly mang đên chính là truyền Hồn lực , từ đó gián tiếp truyền độc qua thân kiếm . Tại thời điểm tiền kiếp Trần Ngọc Lâm không có dùng qua thanh kiếm này , trước đây hắn dùng là dùng 1 thanh kiếm cắm sâu trong 1 dãy núi mà hắn vô tình đi ngang qua nhặt được , đó là 1 thanh kiếm có thần trí có thể nói chuyện. Nghe giang hồ đồn đại đây là 1 thanh kiếm rơi xuống trần gian trong 1 cuộc chiến trên Thần giới. Hắn cũng không biết đây có phải hay không là sự thực , thanh kiếm đó mỗi khi nói về chuyện này đều im hơi lặng tiếng có chết cũng không nói , chỉ biết là có người nào đó đã thề rằng lời đồn đó xuất phát từ 1 tên nào đó đã từng thề rằng cháu ngoại của hàng xóm của anh họ của bạn thân nhất của chị gái họ biết một người đã nhìn thấy cảnh tượng thanh kiếm đó từ trên trời rơi xuống.
Đương nhiên nói là nhặt được cũng khí không phải , lúc đó hắn đang đi cắm trại , đương thu thập củi thế nào trong đống củi lại lẫn vào 1 thanh kiếm , sau đó thì ô hô a ha thanh kiếm liền thuộc quyền hắn sử dụng.
Thông thường dụng Độc Hồn sư sẽ sử dụng Hồn kĩ để dụng độc, 1 số có thể truyền qua máu , qua không khí , hoặc là cận chiến , thế nhưng rất khó để truyền qua 1 vật thể trừ khi khả năng khống chế Hồn Lực đạt mức thượng thừa,đương nhiên còn cần xem tính chất của vật liệu muốn truyền qua là cái gì đã , mà Thủy Lưu ly có thể để cho Hồn lực đi qua mà vẫn giữ nguyên si đặc tính cơ bản 1 cách dễ dàng , nói cách khác nếu Ngọc Lâm dụng độc, thì toàn bộ thanh kiếm này sẽ trở thành 1 thanh kiếm độc, nếu hắn dồn toàn lực có thể độc chết 1 cái Đại Hồn sư cấp 29.
Thế nhưng , còn phải kể đến đặc tính của loài Trậm Điểu, chính là có thể thôn phệ vạn độc lớn mạnh bản thân, chính là cực kì thích hợp với Trần Ngọc Lâm.
Đồng thời , cùng lúc cô bé con này tiến tới , Trần Ngọc Lâm liền biết , phiền phức muốn tới .
- Ngươi ta thử chiến 1 trận không !? - Cô nhóc kia vung vẩy đôi chân , hỏi .
- Thôi cho ta xin , lần trước ngươi dụ ta đánh với ngươi 1 trận , ngươi trực tiếp đuổi ta chạy 1 hơi 10 dặm.
Nghĩ lại lần đó Trần Ngọc Lâm vẫn còn cay , cứ tưởng " chiến 1 trận " là công bằng nhường nào , ai dè...Vừa mới bắt đầu trận đấu , ngay lập tức cô nàng này hóa thân thành bản thể 40 vạn niên Hư Vô Thiên Túc Đại Ngô Công lực chiến Phong Hào Đấu La , rượt hắn chạy té khói , không còn cách nào phòng bị , mà cũng phòng bị không nổi.
- Lần đó ngươi chạy thiệt nhanh , ta đuổi không lại - Cô nhóc bé bỏng mỉm cười , trông rất dễ thương nhưng vào trong mắt Ngọc Lâm thì cực kì đáng sợ."Đuổi không lại" !? Có mà là đùa chơi.
- Thôi thôi ,lần này ta không bắt nạt ngươi nữa, ta nén tu vi lại ngang bằng với cấp bậc của ngươi , Đại Hồn sư Tứ cấp phải không.
Trần Ngọc Lâm gật đầu, năm này hắn đã 12 tuổi ,chính là Đại Hồn sư Tứ cấp, tức cấp 24 , tiến cảnh cũng không quá nhanh.
- Nén lại tu vi !? Lần trước ngươi nói nén tu vi ngươi trực tiếp dùng nhục thân chi lực đập ta máu chó đầy đầu đó. - Trần Ngọc Lâm "hảo tâm" nhắc nhở.
Kí ức không đáng nhớ số 1 : Thiên Túc Ngô Công 1 quyền bay 1 ngọn núi , quả núi đó bị phạt 1 đường thẳng tắp rơi xuống 1 cái hồ nước nảy lên trên mặt nước 32 lần về sau mới từ từ chìm xuống , giờ vẫn còn nhớ .
- Cả nhục thân chi lực luôn .
- Lần trước nữa ngươi cũng nói thế , kết quả còn không phải ngươi khạc độc khiến ta tí thì nhìn thấy ông bà sao !?
Kí ức không nên nhớ số 2 : Cả 1 cánh rừng bị khí độc hòa tan thành mủ , sau đó lũ thú trong cánh rừng đó kêu gào mà ra ầm ĩ suốt mấy ngày báo hại Trần Ngọc Lâm không ngủ nổi.
- Cả độc nữa.
- Cả lĩnh vực , thần thức , thần tức , vũ khí, Bách thú đảo ấn ký nữa !?
- Bố khỉ , đã nói là đấu công bằng rồi mà . Lèo nhèo cái gì như đàn bà thế !?
- Được thôi - Ngọc Lâm tặc lưỡi. - Nào chuẩn bị ch... ????
Đột nhiên ở đâu xuất hiện 1 thằng nhóc tầm 8 tuổi chen ngang, hét lớn , dường như chờ đợi lần này từ rất lâu , theo sau là 1 đám nhóc khác , lớn nhất là trông qua ước chừng 13 tuổi , nhỏ nhất có 6 tuổi.
Đừng trông vẻ ngoài mà nhầm , cả lũ này đều lớn hơn Trần Ngọc Lâm chừng vài nghìn năm tới vài vạn năm đó. Xét cho cùng , số "Người" sống trên Bách Thú Đảo 2 bàn tay là đếm được hết a.
- Được rồi, cả 2 chuẩn bị , các ngươi mau đặt tiền cược , ta đặt Tĩnh Thiên tỷ chiến thắng.
- ...... - cả 2 người.
- Khu, được rồi , Tĩnh Thiên tỷ VS Ngọc Lâm ca , Round 1 , Fight .
- ...... - cả 2 người.
- Nào nào đánh đi chư !? Nhìn ta làm gì !?
- ........
- Được rồi , cặn bã đã biến mất , chiến thôi . - Tĩnh Thiên đập tay bộp bộp , đằng sau là 1 núi nhỏ những tên phá rối bị đập cho te tua không còn mảnh giáp , bị Tĩnh Thiên chất thành 1 đống nho nhỏ
.
- Ngươi biết không, nhìn ngươi đập đám kia xong ta hết hứng đánh nhau rồi .
Trần Ngọc Lâm nói , nhìn qua lũ nhóc, đám này ngày thường 1 búng là đủ sức búng bay hắn , hắn có là kiếp trước Thần cấp cũng vô dụng , hiện tại tu vi còn đó a.
- Hử , vậy ngươi muốn "gia nhập" bọn chúng à .? - Đột nhiên 1 luồng khí tức hết sức nguy hiểm tràn ra từ Tĩnh Thiên, chính là ' sát ý'
- Nhào vô kiếm ăn - Ngọc Lâm lập tức giơ kiếm lên thủ thế.
" VÙ"
Tĩnh Thiên lao lên , tựa như thuần di 1 dạng, vừa biến mất ngay lập tức để lại 3 đạo tàn ảnh , xuất hiện ở bên Ngọc Lâm , tung 1 cú đấm lên cằm của Ngọc Lâm.
Bất quá Ngọc Lâm đã nhìn thấu bước đi này, ngay lập tức tay phải hóa thành 1 cái điểu trảo , lông trên tay sặc sỡ gần 30 loại sắc màu ,
" Bốp"
Ngọc Lâm 1 tay đỡ được quyền đầu của Tĩnh Thiên , bất quá liên không chỉ đơn giản dừng lại ở đó.
- Ngô Công Lục Thập Tứ Thức.
Lập tức từ trên lưng Tĩnh Thiên mọc ra thêm trọn ven ... 62 cánh tay , kết hợp với 2 cánh tay bay giờ nữa chính là 64 cánh tay, khác với 2 cánh tay ban đầu, những cánh tay còn lại đen bóng 1 thứ đen của ban đêm , thậm chí nếu để ý kĩ sẽ thấy vài đốm trắng trên cánh tay , có lẽ là biểu trưng cho ngôi sao.
Trọn vẹn 64 cánh tay tung ra 64 cái trảo , từng cánh tay kéo dài ra , thẳng hướng Trần Ngọc Lâm mà đi.
Trần Ngọc Lâm ngay lập tức nhảy về phía sau 3 trượng , kịp thời tránh thoát vô số ảnh trảo , thế nhưng cùng lúc đó có đến 1 nửa trong số đó thẳng tiến tiếp tục đuổi theo Trần Ngọc Lâm , nửa còn lại vòng theo 2 phía tạo thành thế gọng kìm.
Lúc này, Trần Ngọc Lâm đưa Lưu Ly Kiếm thủ thế, lẩm bẩm :
- Phong Vũ Nộ Nguyệt Thương.
Lập tức từ trên 2 cánh tay hắn xuất hiện 1 cái hư ảnh của 1 đôi cánh vô số sắc màu , kế đó hắn vung 2 tay ra, từ trên hư ảnh đôi cánh đó phóng ra 12 cái lông chim rực rỡ , mỗi sợi dài tới 30 cm , xé gió mà chạy đi.
Sau lưng của hắn cũng đồng dạng xuất hiện 2 cái vòng tròn màu vàng, 1 cái vàng rực hơn so với cái còn lại .
2 Hồn hoàn màu vàng đại biểu cho trăm năm Hồn Hoàn, Đại Hồn sư.
Tĩnh Thiên dường như đã sớm đoán được điều này , lập tức 12 cái lông chim kia bị nàng bắt được toàn bộ, bất quá 12 cánh tay đen bóng bắt được những cái lông chim này .. toàn bộ đều bốc lên khói xanh đen , lập tức sụp đổ.
- Ngươi chơi độc !? - Tĩnh Thiên nhíu mày , rung người 1 cái 12 cái tay bị phá hủy kia lập tức rụng xuống, sau đó lại mọc ra thêm 12 cánh tay mới trông không khác gì 12 cánh tay vừa mới bị hủy bỏ kia.
- Ta cũng không có nói ta không thể chơi độc a !? - Trần Ngọc Lâm ra vẻ vô tội,
- Chơi xấu . - Tính Thiên lè lưỡi ra , sa đó ngay lập tức lao về phía Trần Ngọc Lâm , 64 cánh tay vung vẩy đằng sau người.
Trần Ngọc Lâm giơ kiếm lên đồng dạng tính lao lên .. bất quá .
Tĩnh Thiên biến mất .
Trần Ngọc Lâm trơn mắt ,chợt nhớ tới 1 thiên phú cổ xưa của Tĩnh Thiên, thiên phú này thậm chí không cần dùng tới tu vi kinh người cũng có thế làm được , tỉ như dạng này tự thân phong ấn tu vi Tĩnh Thiên cũng có thể sử dụng , chỉ cần huyết mạch lực đến từ Hư Vô Thiên Quân , 1 lão giả sinh sống từ cái thời nảo thời nào trên Bách Thú Đảo.
Thuần Di hư vô.
Đúng lúc này hắn nhin thấy dường như có cái gì đó che lấp mặt trời , không cần suy nghĩ cũng biết đó là Tĩnh Thiên vừa mới thuần di lên trên đầu hắn, ngay lập tức hắn giơ thanh kiếm lên trên , đón đỡ lấy.
Đồng thời , hắn vận dụng ...
- Thiên Vũ Tù Lung..
Hồn Hoàn thứ nhất của Trần Ngọc Lâm lóe sáng tiếp..
Lập tức vố số cái Lông vũ, hàng trăm cái, xuất hiện xung quanh thanh đao của Trần Ngọc Lâm , ngay khoảnh khắc Tỉnh Thiên né được thanh kiếm đó, toàn bộ hơn trăm cái Lông vũ đâm xuyên qua người cô bé.
Không sai, là "xuyên qua" mà không phải đâm thẳng tới , tựa như Tĩnh Thiên là giấy 1 dạng , hoặc tựa như .. không tồn tại ở đó , là hư ảnh.
Tĩnh Thiên xuất hiện lần thứ 2 cách Trần Ngọc Lâm vài mét , vẫn đang trong tư thế rơi tự do.
Vừa tiếp đất , ngay lập tức cô nàng lại lao lên chỗ của Trần Ngọc Lâm 64 cánh tay cùng lúc tiếp xúc đất phát lực đẩy mạnh về phía trước , tốc độ viễn siêu lúc trước, dù rằng vẫn trong giới hạn tốc độ của Đại hồn sư.
Ngọc Lâm ngay lập tức vung lên thanh kiếm 1 cái , lập tức toàn bộ vô số Lông vũ đâm hụt lúc trước ngay lập tức vòng trở lại, đâm về phía Tĩnh Thiên đang lao tới.
- Ngươi còn có thể điều khiển Lông Vũ !? - Tĩnh Thiên kinh ngạc kêu lên , bất quá chỉ đơn giản là như thế thôi , không hoảng không loạn hống lên 1 tiếng :
- Lệ...........
1 tiếng kêu thét chói trời vang lên , toàn bộ số lông vũ điểu đang lao tới lập tức bị hất văng đi.
- Ui da cái tai... - Trần Ngọc Lâm bụm tui lại phàn nàn. - Ê , ta đang nói mà ....
Đúng lúc Ngọc Lâm đang phàn nàn thì Tĩnh Thiên đã lao lên.
- Ê , không công bằng , ta đang nói dở mà ....
- Có ai nói ta không được đánh khi ngươi đang nói đâu cơ chứ.!?
- ........
- Ê thắng thế này ta không phục !? - Trần Ngọc Lâm kêu gào.
- Không phục !? Thì Không phục !? - Tĩnh Thiên mặt ngạo nghễ , toàn bộ 64 cánh tay đâm sau vào trong hư vô , từng cánh tay một mỗi cánh tay rút ra 1 loại vũ khí của riêng mình.
Có Đao ,kiếm , trường thương , búa , thuẫn , cung , lại còn có 5 bộ Hồn Đạo khí dạng trọng pháo..
- Dạ em phục rồi ạ - Trần Ngọc Lâm đầu đầy mồ hôi 1 bộ xun xoe nói , đối mặt vụ này thì hắn không bó cái tay kể ra cũng phí của.