36 : Trận Chiến Đầu Tiên (4) :


Người đăng: truonghnnsr@

Trần Ngọc Lâm ngay lập tức nhân cơ hội đó vung chân lên đá 1 cú như trời giáng vào mặt Lương Thế Minh , người có vẻ đã tương đối mơ màng sau khi bị ăn 2 lần liên tục Bạo Nộ Chi Vũ , hắn bị đá bay thẳng lên trời và ngã rầm xuống đất.

Liếc nhìn về phía Đông Phương Thường Thắng , Trần Ngọc Lâm nói :

- Dù rằng ta có thể giải quyết , nhưng , cảm ơn.

Đông Phương Thường Thắng nghe thế nghiến răng kèn kẹt , nói cách khác là " Nãy giờ ngươi làm chuyện vô ích " .Mà quả đúng là như vậy , kể cả khi Đông Phương Thường Thắng không chạy ra , Trần Ngọc Lâm vẫn có thể sử dụng 1 cái Thuẫn từ trong trữ vật giới chỉ của hắn , loại này hắn tàng trữ có thể nói là chất thành núi trong trữ vật giới chỉ .Đương nhiên theo ý hắn thì tốt nhất là Đông Phương Thường Thắng tung 1 đòn vây Ngụy cứu Triệu , thay vì cản thanh đao kia , thì tung 1 thương vào thẳng cổ của Lương Thế Minh , còn hắn hoàn toàn có thể đỡ được đòn đó với vài ba cái khiên .

Đột ngột Trần Ngọc Lâm giương chân đạp mạnh 1 cú vào bụng Đông Phương Thường Thắng , Đông Phương Thường Thắng do quá đột ngột , trở tay không kịp , thế nhưng cùng lúc nghe thấy Lê Văn Tư Khang kêu lớn :

- 2 tên các ngươi chim chuột đủ rồi đó , cẩn thân.

Trần Ngọc Lâm mượn lực từ cú đạp lên người Đông Phương Thường Thắng, bật mạnh ra sau , cùng lúc Đông Phương Thường Thắng cũng bị lực đạp bắn bật ra .Liền ngay sau đó ở chỗ mà 2 người vừa đứng , 1 đạo hư ảnh Hồn Thú mờ nhạt to như 1 trái núi nhỏ lao xình xịch qua.

To ngang 1 tòa nhà , 6 chân ,trên lưng có 2 cái bướu gù , đầu chĩa về phía trước , trên đầu mọc ra 1 cái sừng to ngang 1 người ôm chĩa về phía trước mặt,chỉ riêng cái sừng này dài phải tới 1 mét . Trần Ngọc Lâm , dù rằng có chút kinh ngạc ,cũng có thể nhận ra được đây là con Nhất Giác Trọng Tê , 1 loài tê giác phi thường khủng bố sống tại những thảo nguyên phía Tây Nam của Đấu La Đại Lục , nghe đồn loại cự tê này có độc nhất 1 cái sừng , có thể phá đá , xé cây , hủy núi , mở đường . Ngoài ra lớp da dầy phi thường của loài Nhất Giác Cự Tê này phi thường cứng rắn , có thể nói là 1 loài công thủ toàn diện . Nhược điểm duy nhất của loài này là 1 khi đã lao đến tấn công thì khó có thể rẽ ngang rẽ dọc được , nên loài này thường hay sống theo bầy để đề phòng bị các Hồn thú ăn thịt nhằm vào nhược điểm tấn công.

Kinh khủng là thế , thế nhưng , đây không phải 1 đầu Hồn thú , chỉ đơn thuần là 1 cái hư ảnh mà thôi . Phi thường mờ nhạt , hư ảo , trong suốt , thế nhưng uy lực lại cực kỳ ngưng thực , Trần Ngọc Lâm nhìn ra được , vậy mà lại chỉ là 1 cái Hồn Kỹ.

Bên trong cái kia đạo hư ảnh , 1 nữ sinh , tóc để dài ngang hông , thân người khoác 1 bộ giáp tập nặng 20 cân , chân đeo thêm 2 cục tạ chân , 2 bàn tay được trải dài 1 tầng giáp da , mu bàn tay có 2 cái sừng dài 10 phân lộ ra , ngoài ra phía trên trán còn có 1 tầng giáp trông như mũ giáp che phủ toàn bộ trán và 2 má , trên trán dài lên 1 cái sừng độc nhất dài tới 30 phân. Toàn thân cô gái này tỏa ra 1 thứ khí thế hừng hực , tựa như phi thường hưng phấn , từng bước chân đạp xuống đất là mặt đất rung nhẹ 1 cái .

Mạt Kỳ Thương , 1 vị nữ sinh được tuyển sinh theo hệ đặc biệt , võ Hồn Nhất Giác Cự Tê , Đệ Tam Hồn Kỹ , Cự Tê Lộ .

Mạt Kỳ Thương phi thường uy lực cực mạnh đệ Tam Hồn kỹ , có thể sánh ngang với 1 nửa cái Võ Hồn chân thân , tuyệt đối khó có thể tưởng tượng khi đạt đến võ hồn chân thân cảnh giới uy lực này sẽ lại là cái gì . Nhìn qua 1 cái Hồn Hoàn tím sẫm , Trần Ngọc Lâm kinh ngạc , đây tuyệt đối là 1 cái vượt qua ít nhất 3 ngàn năm Hồn Hoàn , 1 Hồn kỹ phi thường cường đại .

Liền là lúc này Trần Ngọc Lâm mới để ý tới , ngoại trừ Mạt Kỳ Thương ,còn có thêm 1 người nữa chạy tới đây , là người của nhóm hắn , có điểu ... nói là chạy còn nói là bị húc tới đây thì hợp lý hơn.

Lê Thế Minh , có vẻ như đã hoàn toàn bất tỉnh , bị Mạt Kỳ Thương đệ giác đâm cho 1 cú vào cánh tay trái , máu chảy ồ ạt nhưng không quá thực sự nguy hiểm tánh mạng , chân chính cái thứ kinh khủng dường như là cú đạp của cô nàng , trên ngực của hắn còn in đậm 1 dấu giày dính đầy bùn đất , bị đạp 1 cú , xong mới bị đâm , hay là bị đâm hay mới bị đạp , Trần Ngọc Lâm quản cái khỉ gió , lúc này Lê Thế Minh bay vèo như 1 viên đá vào thẳng trong rừng , có thể nghe rõ bộp 1 tiếng.

Cùng lúc này đâm hụt 2 người , Mạt Kỳ Thương quay người lại , mỉm cười nhìn Trần Ngọc Lâm , liền lúc này Hồn kỹ đệ tam vụt tắt , đạo kia hư ảnh cự tê cũng mờ nhạt dần và nổ tung , 1 luồng khí thổi dạt qua người Trần Ngọc Lâm đã cố định lại trên mặt đất , còn Đông Phương Thường Thắng bị hắn đạp 1 cú giờ vẫn nằm lăn trên mặt đất.

- Oanh Vũ , còn tính chơi đến chừng nào nữa !?

Mạt Kỳ Thương , tuyệt đối không có bất cứ 1 tí tẹo nữ tính nào với 1 cái áo khoác vắt hờ bên ngoài thân , 1 cái giáp ngực , 2 tạ tay và 2 tạ chân , nhìn thấy Trần Ngọc Lâm cũng thấy ám ảnh , hét lên với 1 nam sinh ở bên ngoài khoảng cách 3 người , lúc này đang độc chiến Lê Văn Tư Khang , tuy rằng tên này chỉ là 1 cái Đại Hồn sư Cường Công Hệ , trong khi đó Lê Văn Tư Khang là 1 cái Hồn Tôn Cường Công hệ nhưng lại bị Oanh Vũ áp chế , thậm chí có chút chiếm thượng phong.

Thứ nhất là trên đùi Lê Văn Tư Khang có 1 vết thương trông giống như bị xé mở đi ra , thứ 2 , là tốc độ phản ứng của Oanh Vũ thập phần nhanh nhẹn.

Lê văn Tư Khang triền đấu nãy giờ , thế nhưng khó có thể oanh trúng 1 đòn nào ,ngược lại mỗi lần tấn công là phải nhận thêm 1 lần công kích. 2 bàn tay Oanh Vũ vậy mà biến thành 1 đôi đao , nhìn qua trông giống như 1 cái đao của con Đường Lang , tức con Bọ Ngựa , thế nhưng song đao này dày đặc vẩy đen , còn lưỡi đao tỏa lên 1 màu sáng trắng .

Đôi song đao , kết hợp với thân hình gày gò ốm yếu nhưng toàn thân dư thừa lực lượng đó quả là tuyệt phối , hẳn là theo xu hướng Tốc Đao .

Ngoài ra lúc này , đệ nhất Hồn Hoàn của hắn luôn trong trạng thái sáng , tức là luôn được sử dụng , Trần Ngọc Lâm chỉ nhìn qua thì không thể nhận ra đó là dạng Hồn kĩ gì , có lẽ là 1 loại cường hóa Hồn kĩ , có thể tăng tốc , có thể là tăng cường độ sắc bén , hoặc ..

Oanh Vũ vung thêm 1 cú chém , Lê Văn Tư Khang mặc dù hoàn toàn ở đủ xa để không cần né đòn đó , nhưng hắn vẫn vươn người sang 1 bên né tránh , cùng lúc đó Trần Ngọc Lâm nhìn thấy từ trong lưỡi đao của hắn lóe lên 1 ánh sáng , sau đó Lê Văn Tư Khang nghiến răng 1 cái , chỉ thấy phần vai hắn bật máu dù rằng rõ ràng lưỡi không chạm đến hắn.

Tăng tầm đánh !? 1 Lưỡi đao tàng hình !? hoặc là tăng tốc độ , đạt đến cái ngưỡng mà Trần Ngọc Lâm không nhìn ra.

Oanh Vũ vừa ra 1 chiêu thành công , đương nhiên trông Lê Văn Tư Khang lúc này đã đủ thảm , nghe thấy Mạt Kỳ Thương hét lớn với hắn , Hồn Hoàn đệ nhị của hắn sáng rực ra ,lập tức toàn thân Oanh Vũ rung rung sáng lên 1 hồi , thế rồi Oanh Vũ , trong 1 cử động mà Trần Ngọc Lâm nghĩ là ngu xuẩn , thế mà bỏ qua Lê Văn Tư Khang , chạy về phía Nguyễn Hữu Thanh Nhi cùng với Nhạc Bật Thế Linh đang chiến đấu cùng với 2 Đại hồn sư khác.

Thế nhưng Lê Văn Tư Khang lúc này đương tính đuổi theo , chợt chớp chớp mắt nhìn lại , kì quái , hắn rõ ràng ngoài Oanh Vũ vừa mới chạy đi còn có 1 đạo thân ảnh rất nhạt nữa , chỉ hiện lên lúc bụi vung lên.

Không lẽ là ảo giác !?


Trọng Sinh Chi Đấu La Đại Lục - Chương #36