Người đăng: truonghnnsr@
6 năm về sau ...
Trần Ngọc Lâm được dẫn đi thức tỉnh Võ Hồn , người thường thì được đưa đi thức tỉnh tại vài khu vực đặc biệt chuyên để thức tỉnh Võ Hồn , còn thằng này thì lại được đi vô nhà đá , Trần Ngọc Lâm cảm thấy bản thân mình phi thường không bình thường.
Đương nhiên , nội hắn ở trên Bách Thú Đảo đã là 1 sự kiện không được bình thường a.
Lôi- Hỏa Song Ngục, chuyên giam giữ phản bội giả, tù binh chiến tranh , đá lát sàn ở đây làm từ Thần Phệ Dung Nham có thể đốt chết cả thần , tường ngục nơi đây rải đầy hàng ngàn thứ trận pháp vòng pháp hoặc xích sắt nhìn qua mỗi loại thập phần khác nhau không cái nào giống cái nào. Đây không chỉ là loại khác nhau bình thường mà khác biệt tựa như những loại ngôn ngữ khác biệt vậy.
Gian phòng số 13 giam giữ 1 vị chiến thần râu dài cả trượng , bạc trắng , tóc ,râu , lông mi đều đã bạc màu , thế nhưng khí độ vẫn còn vô cùng quách thước, toàn thân cơ bắp tràn đầy , cao phải đến 2 mét có dư , có thể nói là càng già càng oai phong.
Thiên Quân Ma Tôn , tu luyện ma tu giả , Võ Hồn Phệ Huyết Mãng, từng hoành hành tại Đấu La Đại Lục , bất quá tu luyện đi vào đường rẽ , khoảnh khắc chứng đạo cũng là lúc tâm ma bộc phá , ban ngày là người , ban đêm hóa ma , cùng lúc đó thiếu chút tự tay đồ sát toàn tộc , cách đây 200 năm không quản bách vạn trượng tiến đến cầu xin Bách Thú Đảo giam giữ bản thân,từng khiến Bách Thú Đảo náo 1 trận vì đã hàng vạn năm chưa có cái nào nhân loại tiến đến được nơi này.
- Thức tỉnh Võ Hồn à , việc này cũng cần đến ta ư !? - Thiên Quân ma tôn ngạc nhiên hỏi, hắn vừa được Triều Thiên nhờ thức tỉnh Võ Hồn cho Ngọc Lâm. - À mà cũng đúng ,để hắn đến đây đi .
- Thiên Quân lão gia , ngài khỏe không !? - Ngọc Lâm xuất hiện từ đằng sau Thiên Dạ tỷ, người cho hắn ở nhờ lúc cải tạo con thuyền làm nhà ở , mồm vẫn còn ngậm 1 quả táo, lại đưa cho Thiên Quân ma tôn 1 quả táo khác.- đây , hiếu kính lão gia.
- Ta yếu mấy cũng khỏe hơn ngươi gấp vạn lần , vậy hôm nay nhóc con tròn 6 tuổi rồi à !? - Thiên Quân Ma Tôn bỏ quyển sách đang đọc xuống, nhận lấy táo , nói : - Ngồi xuống đây ,thường thức tỉnh Võ Hồn cần vẽ trận , bất quá ta đây thì không cần.
Nói rồi Thiên Quân Ma Tôn đặt tay lên đầu Trần Ngọc Lâm, lập tức 1 luồng ánh sáng từ trong tay lão truyền vào người Ngọc Lâm , kế đó lão nói :
- Đã xong, hửm, kém thế ư !? Trước khi ngươi thức tỉnh Võ hồn là cấp 8 , sau khi thức tỉnh vẻn vẹn tăng lên 2 cái cảnh giới là tại cấp 10 !? Võ hồn của ngươi là cái gì.!?
Lập tức Ngọc Lâm triển khai Võ Hồn của mình.
2 mắt của hắn biến thành màu xanh lục , trên đầu mọc ra 2 cái sừng ,nhưng nhìn kĩ sẽ thấy nó được tạo nên hoàn toàn bởi lông vũ , đồng thời 2 tay của hắn hoàn toàn chuyển hóa thành chân của 1 loài chim , cẳng tay có mọc thêm vô số những sợi lông vũ bao quanh.
Những sợi lông vũ này lại có đến tận 13 sắc màu , đồng dạng những cái móng trên tay của Ngọc Lâm cũng có đên 4 màu sắc khác nhau, có thể nói .. cực kì săc sỡ .
- Trậm Điểu !? - Ngọc Lâm , nhìn qua hiển nhiên là 1 loại Thú võ hồn họ loài chim, độc võ hồn .
Thiên Quân ma tôn gật đầu nói : - Hẳn là trậm điểu , thế thì dễ nói .
- 1 loài chim sống ở phía bắc Tinh La Đại Lục , trong đó có 1 khu rừng gọi là độc lâm, Trậm điểu ăn những loài hoa cỏ kịch độc, và dùng để tự vê. Nói cách khác, võ hồn của ngươi hẳn là 1 cái Võ hồn dụng độc.
- Ân - Trần Ngọc Lâm đáp , những điều này hắn đã sớm biết , đồng thời hắn cũng muốn có thêm 1 thứ nữa .
1 thanh kiếm, hắn luôn ưa thích dùng kiếm. Chính xác ra thì có 1 thanh kiếm sẽ giúp hắn trông ngầu hơn hẳn bình thường.
1 'bà cô' ước chừng 25 tuổi nhìn qua có thể xưng là mỹ nữ , tay cầm 1 cái cốc nước, bên trong đựng đầy rượu nho, hỏi chuyện Trần Ngọc Lâm về vài thứ đến tận tối muộn , chủ yếu là sinh hoạt hằng ngày của hắn .
- Thôi tha ta đi Triều Thiên , 11 giờ rồi ta còn phải đi ngủ nữa - Trần Ngọc Lâm vừa nói vừa ngáp dài ngái ngủ , cơ thể này vẫn là của trẻ con a.
Vị kia gọi Triều Thiên người , Trần Ngọc Lâm tột cùng vẫn không thể biết được là nam hay là nữ , mỗi ngày người này đổi 1 kiểu ngoại hình , mà lúc này đây hắn vì 1 lý do nào đó mà tâm trạng phi thường vui vẻ , hỏi tiếp , vừa rót thêm 1 chén rượu. Vẫn nói là rượu không tốt cho sức khỏe, nhưng từ khi biết mặt nhau đến giờ Ngọc Lâm chỉ thấy người này uống rượu thay cho nước :
- Mấy hôm nay ngươi lân la bên cạnh Tử lão tặc làm gì vậy !? Lại tính ăn trộm cái gì à !?
- Ngươi trông ta có giống 1 tên đầu tặc đuôi cướp không !? Không lẽ ta làm thân với người khác chỉ là để ăn cắp đồ à !? .... - Ngọc Lâm đột nhiên có loại cảm giác oan khuất đầy mình , sao lại bắt nạt một người thiện lương như hắn a !?
- Ồ nói ra đi , đều là người 1 nhà.
- Là mấy cái quả Băng quả Tử lão gia trồng đó,nghe mấy tên Thanh, Tĩnh nói rằng bọn chúng ăn vào rất ngon , nhưng mà hóa ra dở ẹc , lại bị lũ ngỗng trông nhà rượt té khói.
Vị kia gọi Triều Thiên gật gù , Băng quả vị chỉ hợp đạo với tu luyện băng hệ giả , Trần Ngọc Lâm không tu luyện Băng tự nhiên không hợp vị đạo.
Chợt nhớ ra cái gì đó , Triều Thiên vươn vai ngáp dài 1 cái không mặn không nhạt nói ra :
- Hình như ăn cái kia quả là phải chịu đựng thứ gì đó !? Ừm , hình như là có khả năng tẩu hỏa nhập ma thì phải ?
Trần Ngọc Lâm đứng im , im lặng nhìn lấy vị này Triều Thiên xem hắn nói là thật hay là giả.
- Dường như cũng không phải , là trước ngày tu luyện đại viên mãn không được phá thân đồng tử , nếu không sẽ bạo thể mà chết.
-.......?
Lúc này thì hắn khẳng định là bà cô này tại nói xạo , trình độ nói dối thực kém , tối thiểu cũng nên kiếm chút chuyện logic hơn chứ !?
Đột nhiên hắn cảm thấy sau lưng có 1 trận đau đớn , ôm lưng kêu đau 1 hồi , Triều Thiên vị kia húp nốt ly rượu , hỏi :
- Ngươi chưa uống thuốc ?
- Quên.
- Lần sau nhớ uống .
Trần Ngọc Lâm lầm bầm gì đó trừ những người nghe được ra thì chẳng có ai khác nghe được , mà người nghe được quanh đây thì nhiều lắm , vừa lấy 1 viên thuốc ra nuốt vào bụng , lập tức cảm thấy khá hơn hẳn.
- Ngươi cũng không giải quyết được !?
- Nó là thành phẩm lưu lại khi ngươi đi qua Luân Hồi Thánh Đạo , tự nhiên là 1 dạng bệnh tật xuất phát từ Thiên Đạo , không dễ gì chữa đâu . Nếu cho ta vạn năm ta dễ dàng chữa khỏi , nhưng ngươi còn sống được đến đó không đã là cái cự đại vấn đề.
Luân Hồi Thánh Đạo , chiếu theo Triều Thiên giải thích , là 1 thứ mà nhân loại không bao giờ có thể hiểu và không có tài đức để hiểu , chỉ duy những kẻ đã chết mới có thể biết nó tột cùng là gì. Thông qua Luân Hồi Thánh Đạo , ngươi có thể một lần nữa đạt tới kiếp sau , từ đó nó gọi là Luân Hồi . Đương nhiên thời gian trên toàn bộ Luân Hồi Đạo rất phức tạp , ngươi có thể là người của thời đại này , tức vạn năm sau khi Long Thần phi thăng , mà kiếp sau của ngươi lại là người của thời kỳ Vũ Hồn Điện
Mà Trần Ngọc Lâm là trường hợp luân hồi phi thường đặc biệt - trọng sinh lần nữa chốn nhân gian ngay trên chính thân thể bản thân đồng thời vẫn giữ được kí ức , từ đó thay đổi quá khứ , hiện tại , và tương lai.
Nói đơn giản , Trần Ngọc Lâm là tái sinh 1 lần nữa , hay còn gọi là trùng sinh.