Người đăng: truonghnnsr@
Đấu Trường Khu Sử Lai Khắc Học Viện bao gồm 4 cái sân đấu nhỏ và 2 cái sân đấu to , mỗi cái to có kích thước bằng với 2 cái nhỏ . Đấu Trường này có hình tròn trông giống như lôi đài , khán giả có thể đứng dưới đất xem , bất quá bên cạnh cũng có 1 số tháp coi để học viên hoặc giáo viên đứng nhìn , cách chừng khoảng 3 mét so với mặt đất , có lẽ là đủ để cho Học Viên nhảy xuống khi được gọi tên , vừa trông có vẻ ngầu lòi vừa không đủ tạo thành chấn thương trừ khi có thằng ngu nào đang chuẩn bị nhảy thì trượt chân.
Đừng nghĩ nhầm , trước đây từng có vài vụ rồi , ngã sấp mặt luôn đó.
Triệu Bác Viễn lão sư ngồi trên 1 cái ghế xếp lưng chừng tựa như bất kì lúc nào cũng có thể ngã đổ cái ghế nhìn trông rõ oai , bất quá Trần Ngọc Lâm thừa biết mình mà ngồi thế thì 1 chấn động nhỏ cũng đủ để ngã oạch nên ... thôi khỏi , Triệu Bác Viễn lão sư nói :
- Ta biết các trò rất muốn ngồi như ta nhưng các trò không làm được đâu nên đừng có cố quá kẻo quá cố , bây giờ ta sẽ bắt đầu đọc tên từng học viên một , tuần này chúng ta sẽ thực hành 1 đối 1 trước , 3 buổi sau sẽ bắt đầu đối kháng 3 đối 3 , theo như thông lệ thì trận đấu kiểm tra lần đầu tiên không được sử dụng Hồn Đạo Khí nên các ngươi cất hết Hồn Đạo Khí trong người đi . Dẫu sao trận đấu thử này chỉ là 1 hình thức kiểm tra kĩ năng và bản năng chiến đấu của các ngươi , không có 2 cái đó thì có cho các ngươi 1 bộ Định Trang Hồn Đạo Pháo cũng không làm nên trò trống gì. À nhưng nếu các ngươi chỉ dùng Hồn Đạo khí như cây gậy thì vẫn được nhé.
Nghĩa là Trần Ngọc Lâm thỏa thích sử dụng Lưu Ly Kiếm của mình , miễn là chừng nào hắn không dùng gia tốc trọng trường tăng trọng lực là được. À nhưng xét 1 cách chính đáng ra thì Lưu Ly Kiếm không thể coi như là 1 cái Hồn Đạo Khí được vì nó chỉ có 1 cái trận pháp nhỏ , còn Hồn Đạo Khí là 1 cỗ máy thì đúng hơn là 1 thanh kiếm đi kèm 1 cái trận pháp , bất quá Trần Ngọc Lâm dù sao cũng cảm thấy có chút không công bằng khi mình thì được dùng Lưu Ly Kiếm còn đối phương thì phải đánh tay không cho nên hắn không có ý kiến gì ,
Thật ư ? Mơ nhá . Công bằng là cái gì ? Vứt cho chó gặm đi , từ khi sinh ra thế giới này đã không có cái gọi là công bằng rồi.
Bất quá không theo thì đeo giáp chạy trăm vòng đi , ẩn ý Triệu Lão sư là như thế nên dù không muốn Trần Ngọc Lâm cũng phải nghe theo.
- Ta bắt đầu gọi tên đây - Triệu lão sư nói lớn dù không hoàn toàn hét lên - Trận đầu tiên , Lưu Minh Quang với Hoàng Sở Thiên.
Lưu Minh Quang là 1 cái Đại Hồn sư 8 cấp có võ hồn là Cốt Ngạc , 1 con Hồn thú kinh khủng sống sâu trong Tinh Đấu đại sâm lâm , toàn thân chỉ có da bọc xương , có thể thấy rõ xương bên trong nên gọi là Cốt Ngạc.
Còn Hoàng Sở Thiên có võ Hồn là 1 loại Hỏa Viên , loài khỉ đột quanh năm sống trong dung nham , hắn là cái Hồn Tôn cấp 1.
Trân này là Hồn Tôn đấu với Đại Hồn sư , Trần Ngọc Lâm không có hứng xem , hắn nhắm mắt để đó giả bộ như đang chợp mắt để khỏi phải bị quấy rầy , mấy cái Hồn Tôn khác cũng đồng dạng không có nhiều hứng thú với trận này .
Quả nhiên chưa đầy 1 phút sau Lưu Minh Quang bại lui , không chỉ là do vấn đề về cảnh giới mà còn do Võ Hồn , Võ Hồn Cốt Ngạc là võ Hồn thiên về hắc ám thuộc tính , còn võ Hồn Hỏa Viên thiên về hỏa thuộc tính , Hỏa tuy không đối chọi với thuộc tính hắc ám nhiều như Lôi- Quang Minh nhưng với cảnh giới thấp cũng đủ , còn với cảnh giới cao hơn nó lại thập phần hữu hạn khắc chế , ví như lên tới Hồn Đấu La là đã không còn chút áp chế nào rồi.
Lưu Minh Quang lầm bầm cái gì đó về việc vị võ hồn áp chế , bị Triệu lão sư nạt cho 1 trận về việc lúc đi thi thực mà như thế này thì cứ xác định là xéo khỏi trường mới xong.
- Trận thứ 2 , Chu Minh và Trần Ngọc Lâm .
Liếc nhìn Chu Minh , hắn là cái Phong Kỳ Lang Võ Hồn , 1 loại biến dị cực kỳ cường đại của Phong Lang , lúc này hắn đã là cái Hồn tôn cấp 2 , Trần Ngọc Lâm thực sự cân nhắc đến khả năng tự lựa chọn rút lui , trận này hắn thấy ngại đánh quá. Giải rút !? Vứt xó đi.
Đúng lúc này Trần Ngọc Lâm nghe thấy tiếng Triệu Lão sư vang lên :
- Bất kỳ ai muốn đầu hàng đều có thể , chỉ là sau đó muốn chạy quanh sân từ giờ đến khi toàn bộ đấu tập xong.
Tiếp xúc thời gian 2 tuần Triệu lão sư minh ngộ Trần Ngọc Lâm là cái ham chơi lười làm, muốn bắt hắn làm phải có phạt mới xong.
Trần Ngọc Lâm thở dài , đứng dậy đi về hướng cầu thang bước xuống đi ra Đấu trường khu , còn Chu Minh thì oai phong trực tiếp nhảy xuống , Trần Ngọc Lâm cầu cho hắn đang nhảy thì ngã dập mặt cho khỏi thi luôn đi.
Rất không may hắn không dập mặt , vậy là vẫn phải đánh nhau dù Trần Ngọc Lâm dám chắc nếu Chu Minh dập mặt thật mà từ đó bất tỉnh nhân sự hoặc trực tiếp thân tử đạo tiêu thì Triệu lão sư vẫn cho hắn 1 đối thủ khác thôi.
- Bắt đầu đi - Triệu lão sư kêu lên , cùng lúc đó cả 2 phóng xuất võ hồn mình.
Trần Ngọc Lâm uể oải rút kiếm ra , 2 tay mọc đầy lông vũ 1 dạng rực rỡ sắc màu , 2 mắt đổi thành màu xanh lục , móng tay cũng mọc dài ra thành vuốt chim , sau lưng trồi lên 2 cái Hồn Hoàn.
Chu Minh mọc lên 2 tai sói , 2 tay cũng biến hóa thành Lang Trảo , mọc ra đuôi sói , 2 mắt chuyển sang màu đỏ rực , cổ mọc lên 1 túm lông dày màu hoàng kim , sau lưng mọc ra 3 cái Hồn Hoàn , 2 vàng 1 tím.
Trần Ngọc Lâm phát động Hồn kĩ thứ nhất , Phong Vũ Nộ Nguyệt Thương dạng hình Thiên Vũ Tù Lung , thế nhưng lần này hắn không dùng để áp chế địch thủ mà là để bảo vệ bản thân , gần trăm cái lông vũ phi ra tới tấp như mưa tọa thành 1 quả cầu hàng trăm thứ sắc màu bao phủ xung quanh hắn . Phong Kỳ Lang là Võ hồn đặc thù cận chiến , mà 1 khi đã cận chiến thì cứ chuẩn bị ăn 1 túm lông vô mặt đi.
Chu Minh đồng dạng Hồn kĩ đầu tiên lóe sáng lên , Phong Kỳ Lang võ hồn hiển hiện càng rõ ràng hơn , tỉ như răng nanh mọc ra , mắt chuyển thành 1 đường kẻ dọc , 2 cái kia cự lang trảo mọc ra dài tới 20 cm.
Chu Minh liền ngay sau đó phóng lên , tính dựa vào tốc độ thủ thắng , thế nhưng Thiên Vũ Tù Lung hiện tại chính là nhằm vào mục đích bảo hộ, cho nên chừng nào Trần Ngọc Lâm bất động Thiên Vũ Tù Lung bất động , tốc độ lại cao hơn thì có làm sao ?
Đáp án hiển nhiên đã có , Chu Minh lao lên với tốc độ tối đa , việc có kỳ ắt có yêu , Trần Ngọc Lâm không hề nghĩ Chu Minh sẽ não tàn đến cái độ lao lên xong trực tiếp ăn 1 túm lông vô người lấy mạng đổi mạng trừ khi hắn và tên này có thù thâm như hải , hắn bèn giơ kiếm lên thủ thế.
Cùng lúc này khoảng cách Chu Minh và Trần Ngọc Lâm rút gọn cực nhanh trong thoáng chốc chỉ còn có 3 mét có hơn, cùng lúc đó Chu Minh tại lấy ra 1 cái cự thuẫn , không phải là Hồn Đạo khí , nói chính xác .. chỉ là 1 cái cục kim loại .
Cái cự thuẫn này lực nặng vô song , dễ phải tới gần trăm cân , thế nhưng không hổ là thiên tài được tuyển vào Sử Lai Khắc học viện, Chu Minh không hề có ý cầm lấy cái này cự thuẫn 1 giây mà là thả ra , kế đó là 1 cú đạp cực đại vào cái này cự thuẫn.
Ở cái này khoảng cách , cái kia cự thuẫn hoàn toàn có đủ lực đến từ lực chân của Chu Minh , nên nhớ hắn không chỉ là Hồn Tôn 2 cấp mà Đệ Nhất Hồn Kĩ của hắn còn cho hắn lực chân kinh người trong thời gian dài , vì vậy cái kia cự thuẫn thẳng tắp 1 đường mà bay về phía Trần Ngọc Lâm . Còn Chu Minh thì bay ngược ra sau do phản chấn , thế nhưng liền sau đó hắn cong người tiếp đất tựa như con tôm 1 dạng , bật dậy chạy sau.
Còn Trần Ngọc Lâm thấy cái kia cự thuẫn thẳng tắp bay thẳng về phía mình , 2 chân liền phát lực nhảy bật sang 1 bên , đồng thời đập mạnh Lưu Ly Kiếm vào cái kia cự thuẫn , để tạo thêm lực cho bản thân đồng thời hất tung cái kia Cự thuẫn ra phía ngoài.
Cự thuẫn bị Trần Ngọc Lâm dùng lực đập cho 1 cú bay thẳng ra xa xa , thế nhưng lúc này chợt Chu Minh mỉm cười.
Trên tay hắn liền xuất hiện 7-8 cây phi đao, nhìn qua trông như được làm từ xương 1 loài Hồn thú nào đó hơn là kim loại , hắn ném toàn bộ ra , nhằm thẳng vào Trần Ngọc Lâm.
Đương nhiên không chỉ là phi đao thông thường , 8 cây phi đao này lao theo 1 cái góc độ thập phần kì dị , cong cong bay chệch ra ngoài ,tựa như 1 loại vũ khí gọi là boomerang 1 dạng, cùng lúc bay ngược trở về cả 8 cây đều bay đến từ mọi góc độ chung quanh Trần Ngọc Lâm , giống như muốn bao lấy hắn.
Cùng lúc đó Hồn Hoàn thứ 2 của Chu Minh rực sáng lên , rực sáng còn có cả .. 8 cái kia cây phi đao .