13 : Ăn Trưa - Chiến Trường (3) :


Người đăng: truonghnnsr@

- Cả Hồn Thánh cũng tham chiến - Đột nhiên trong lòng đám Chu Văn Minh Quân hình tượng cao cao tại thượng của Hồn Thánh rớt xuống ngàn dặm không phanh.



- Đại sư huynh ta kể là thường thì nếu Hồn Thánh tham chiến sẽ không chọn lựa cái bánh có ấn ký trừ khi muốn kích động các vị Hồn Thánh khác truy sát . - Trần Ngọc Lâm vuốt cằm nói . - dựa theo Đạo Luật Sandwich số 12.



Hình tượng Hồn Thánh trong lòng Chu Văn Minh Quân rốt cuộc gần chạm đáy , lại còn "kích động các vị Hồn Thánh khác " !? Lại còn "truy sát " , cái bánh là bảo vật nhường nào !?



Mà hình như vừa nãy hắn có nói qua về bộ luật bánh sandwich !? Số 12 !? Có cả thảy bao nhiêu số thế !?



- Vứt hồn Thánh sang 1 bên , nói tiếp đi .



Nghe câu này đám Chu Văn Minh Quân lại nghĩ - Ngươi nghĩ Hồn Thánh là rác à !?



- Vậy là ta vừa kể các ngươi lý do Hồn Vương tham chiến , còn lý do Hồn Tông tham chiến nhé !?



Trần Ngọc Lâm mỉm cười hỏi hỏi :



- Ừm , nói tiếp đi - Đám Chu Văn Minh Quân run rẩy nói , nghe nói trước khi cho vào lăng tẩm 1 số vị vua cổ xưa ở phía Bắc có rút não ra từ đường mũi .... họ thật may mắn , còn hơn chịu cảnh não hỏng khi còn sống...



- Được rồi , ngoài mười mấy loại bánh kể trên mà các Hồn Vương , Hồn Đế , Hồn Thánh tranh đoạt ra , chúng ta còn có các loại khác như :



Bánh trung thu . - Trân Ngọc Lâm cố gắng nín cười giới thiệu.



- Bánh Trung thu !? - Lại nghe thêm 1 thứ vô thường , bán bánh Trung thu cả năm !? Mà chỗ đó cũng có bánh trung thu à !?



Bánh Mì Trứng Pate - Tạm chấp nhận .



Viền bánh Mì - Trần Ngọc Lâm nín cười giới thiệu nốt.



Đám Chu Văn Minh Quân não bộ triệt để toái diệt .



Viền bánh mì ? Là cái thứ mà họ cắt phần rìa ngoài mấy cái bánh mì gối à ?



Trần Ngọc Lâm quan sát biểu cảm , cười sằng sặc :



- Chính nó , họ cắt ra và rán với đường , loại bánh chỉ dành cho kẻ thất bại ... Loại này là bán với giá 1 đồng tệ , và có thể mua vô hạn.



Não bộ của Chu Văn Minh Quân hồi phục đầu tiên , hỏi :



- Từ từ ,chỉ dành cho kẻ thất bại là sao !?



Trần Ngọc Lâm cười sằng sặc nói :



- Chính là chỉ dành cho kẻ thất bại , nếu ngươi chỉ có thể mua nổi viền bánh mì , thì ha ha ha .... Cần phải kể đến 2 điều lệ trong bộ luật sandwich , ha ha ha , điều lệ số 8 : 1 khi đã tham chiến vô luận là ai cũng phải mua 1 thứ mới được rời khỏi , và ha ha ha điều lệ số 2 ... nếu ngươi phải ăn được viền bánh mì .. thì đến khi ngươi ăn được cái khác ngươi sẽ vĩnh viễn bị gọi là viền bánh mì bởi những kẻ đã tham chiến . ha ha ah....



Não bộ của Chu Văn Minh Quân không bắt kịp được với câu chuyện ...



- Gọi là gì cơ !?



- " VIỀN BÁNH MÌ " - Trần Ngọc Lâm nói 1 câu khiến cho đám Chu Văn Minh Quân sốc cực độ. - Đây chính là tại sao học viện muốn duy trì truyền thống này , để xúc tiến tinh thần học viên đó ha ha ha...



- Ý ngươi là nói nếu ta ăn viền bánh mì thì đến khi ta là Hồn Tông .. không , Hòn Vương mới có cơ hội thoát khỏi cái biệt danh kinh khủng kia. - Chu Văn Minh Quân run rẩy thầm nghĩ 1 phút trước hứng chí nhìn thấy Trần Ngọc Lâm chính là may mắn nhường nào . Nếu bị gọi là "viền bánh mì" thì hắn sẽ treo cổ tự tử còn hơn.



- Chính xác , nói cách khác hiện giờ các ngươi nợ ta 1 lần , không có ta thì từ giờ đến khi ăn được mấy cái bánh hạng 2 các ngươi sẽ bị gọi là " viền bánh mì " .



Trần Ngọc Lâm có chút buồn cười nói ra.



- Hảo , ta nợ ngươi 1 lần - Chu Văn Minh Quân sống sót sau tai nạn nói thế .



- ta cũng nợ ngươi - ta nữa - ta... - Cả 1 đám đều đập tay lên vai Trần Ngọc Lâm , ánh mắt tràn đầy cảm kích



- À về cái tên "viền bánh mì" ngươi nói vô luận là ai cũng không ngoaị lệ , thế nếu là Hồn Đấu La với Phong Hào Đấu La thì sao !? - Sau khi cả đám hoàn hồn , 1 đứa có chút buồn cười và may mắn nữa , hỏi .



- À ờ thì chẹp chẹp ...Phong Hào Đấu La thì ta không quá chắc chắn , nhưng Hồn Đấu La thì hẳn .... - Trần Ngọc Lâm quay tới quay lui , đắn đo 1 hồi.



Chu Văn Minh Quân có chút mộng :



- Đừng nói là thật sự có ......



Trần Ngọc Lâm giang tay ra nói :



- Cũng chỉ có 1 ngày mà thôi ..... hơn nữa ta tin là chúng ta không được nói về nó !?

Thực ra đây cũng chỉ là nghe đồn , Trần Ngọc Lâm cũng không quá chắc chắn. Chỉ là tin đồn thôi mà.



Cả đám Chu Văn Minh Quân cảm thấy não có chút .. à không có rất nhiều không đủ dùng.



- !!!!??????? Thật ... sự ... có ? Từ từ .. tại sao lại có thể như thế được ,Hồn Đấu La chính là vô địch mà ? Chỉ dưới Phong Hào Đấu La !?



Trần Ngọc Lâm nhảy xuống cầu thang nhìn bọn Chu Vân Minh Quân bằng ánh mắt nhìn lũ ngu ngốc :



- Đương nhiên là cần có thêm vài vị Phong hào Đấu La với Hồn Đấu La tham dự !?? Thế nào , theo ta ra căng tin trường không hay muốn ở lại đây ?



Mấy người Chu Văn Minh Quân nhìn nhau , 5 miệng như 1 :



- Ở căng tin có luật gì mà chúng ta cần biết không !?



- .......!?







Thoát khỏi đám đông hỗn loạn xà bần chiến nhau vì mấy cái bánh mì , Trần Ngọc Lâm và đám Chu Vân Minh Quân đi ăn ở căn tin trường , ít nhất ở nơi đó không có những Hồn Đế , Hồn Thánh và Phong Hào Đấu La sẵn sàng băm ngươi thành mảnh vụn vì 1 cái sandwich.



Trên đường đi Trần Ngọc Lâm phải chia tay với đám Chu Vân Minh Quân do cả 2 gặp 1 nhóm người .



Dương Chính Bạch và Đông Phương Thường Thắng cùng với Chu Vân Hư Đông , cái tên nghe thiệt lạ.



À , tên này kiếp trước hình như đang đi tham quan Tinh La Đại Lục đúng lúc hắn đến đó đồ sát vị kia Hoàng Thất , cuối cùng bị vạ lây , lúc hắn thăng tiến Thần Cảnh thì chắc mồ cỏ đã mọc xanh rồi. Đó là nếu có ai kiếm được xác hắn từ mấy tỉ cái xác người . Dẫu sao cũng là cả quốc gia đó.



2 người đang cãi nhau về 1 cái gì đó mà Trần Ngọc Lâm nghe không ra , bất quá cũng lờ mờ đoán ra là có liên qua ngì đó đến "Thứ hạng" của 2 người , cái này thì Trần Ngọc Lâm chịu .



- Này Trần Ngọc Lâm , "thứ hạng" là cái gì !?



- Ta không phải bách khoa toàn thư Sử Lai Khắc đâu mà ta biết , bất quá 2 tên này học cùng 1 lớp nên có thể là liên quan tới thứ hạng trong lớp thôi. Bạch Sư Huynh !!!



Câu cuối cùng là Trần Ngọc Lâm gọi Dương Chính Bạch và Đông Phương Thường Thắng.



- Di , đệ cũng ở đây !? - Dương Chính Bạch hỏi Trần Ngọc Lâm , giờ nghỉ đã bắt đầu nửa tiếng mà mới lết ra căng tin thì có hơi chậm điểm.



Trần Ngọc Lâm gật đầu :



- Bọn đệ đi xem Hồn Thánh đánh nhau giành ăn .



Cả Dương Chính Bạch và Chu Vân Hư Đông nghe xong bật cười :



- "Giành ăn " , miêu tả thực sinh động , không nên để đám kia biết , đi nào đi ăn với chúng ta đi , bọn ta có sẵn 1 bàn rồi đây.



Chu Vân Hư Đông thì gọi đám của Chu Vân Minh Quân sang đi ăn với đám đàn em của hắn , Chu Vân Minh Quân chào Trần Ngọc Lâm 1 cái rồi chạy sang.



- Ngươi biết đệ của Chu Vân Hư Đông !? - Dương Chính Bạch hỏi .



- Ta cứu hắn khỏi việc bị gọi là "Viền bánh mì" từ giờ đến khi hắn tự sát .



- Chẹp , ngươi không nên cứu hắn , như thế ta có cơ hội chọc điên tên Hư Đông.



Trần Ngọc Lâm nói , tay cầm theo 1 suất cơm trị giá 1 cái kim hồn tệ bao gồm thịt xào chua ngọt , thịt gà , cơm rang , rau cải ngọt , dưa chua và 1 bát canh măng hầm xương, toàn bộ đều được chế biến từ nguyên liệu là hồn thú , đương nhiên chỉ trong khoảng bách niên hồn thú .



Cả 3 bê bát ra 1 bàn trống ngồi xuống , Đông Phường Thường Thắng hỏi :



- " Viền bánh mì " là cái gì !?



Trần Ngọc Lâm liếc nhìn Đông Phương Thường Thắng , hôm nay tóc hắn buộc thành tóc đuôi ngựa thắt búi , xõa ra sau , buộc bởi 1 cái nơ hình con bướm. Mặt hắn để mặt mộc , chỉ bôi 1 lớp son chống khô môi mỏng , quần áo hắn hôm nay cũng được thêu 1 chút họa tiết con bướm bông hoa gì đó . Móng tay hăn được sơn màu đỏ điểm xuyết bởi những bông hoa màu trắng , rõ ràng là tự sơn . Thậm chí tay hắn cũng mượt mà thon gọn đến kì lạ



Dù cho quần áo hắn mặc hoàn toàn là của nam sinh thế nhưng nhìn lại có 1 thứ khí phái nữ nhi đến lạ, dù cho hắn rõ ràng là nam .



Nam ? Nữ ? Nữ ? Nam ? Trai ? Gái ? Gái ? Trai ? Mà giới tính là cái chi chi chi chi ? Mình là thẳng hay là gei rứa ?



Trần Ngọc Lâm trợn mắt vứt hình ảnh Đông Phương Thường Thắng mặc thường phục là váy ngủ ra khỏi đầu , húp 1 ngụm canh , canh hôm nay được nêm vừa đủ , ngọt ngọt lại có chút chua chua ngọt ngọt , thực ngon ăn . Bất quá cũng không bằng đồ hắn tự nấu lấy . Xét cho cùng hắn nấu là nấu số lượng ít , còn đầu bếp ở đây nấu là cho rất nhiều người .

Kiếp trước bên Tà Hồn Giáo Quảng Trường mở lớp dạy nấu ăn hắn cũng có tham gia , hơn nữa rất đầy đủ . Hầu hết các năm hắn có thể tham gia hắn đều tham gia , đương nhiên trừ khi đang bế tử quan hoặc chạy đi làm nhiệm vụ.



- " Viền bánh mì " là nick name mà học viên học viện đặt cho những kẻ thất bại không thể giành được bất cứ 1 phần đồ ăn nào từ quán bánh mì ở trường trong tổng chiến giành ăn mà có sự tham gia của Hồn Thánh mỗi ngày.



Trần Ngọc Lâm vắn tắt 1 cách ngắn gọn súc tích dễ hiểu .



Đông Phương Thường Thắng nghe thế đủ hiểu , mỉm cười 1 cái nếm 1 phần cơm nói ra :



- Bị gọi thế hẳn phải là xấu hổ lắm nhỉ !? " Viền Bánh mì " !? Hì ! - Hắn mỉm cươi 1 tiếng nhẹ nhàng nói thế .



" Hì " !?



Trần Ngọc Lâm run rẩy tí thì hộc máu mồm, rất muốn hỏi hắn được giáo dục tác phong nữ nhi đoan trang thục nữ ở đâu để xin địa chỉ tống con bé rết rừng Tĩnh Thiên vào đó dăm ba bữa , con này còn nam tính hơn Đông Phương Thường Thắng gấp 100 lần.







- Vậy hôm nay ngươi được giáo viên nào dậy Thường Thắng !? - Trần Ngọc Lâm thưởng thức vài ba miếng cơm rang , ngẩng đầu lên hỏi



Đồng Phương Thường Thắng cắn 1 miếng đùi gà , nói :



- Ta được Thường lão sư dậy , ngài ấy dạy học rất hay , cực dễ hiểu , không giao bài tập , lại còn có phát 1 quyển sổ kiến thức cho chúng ta nữa .



Trần Ngọc Lâm lầm bầm trong tâm trí : Thiên Đường a.



Đông Phương Thường Thắng hỏi :



- Vậy người học lớp của Triệu lão sư thế nào .



Trần Ngọc Lâm húp 1 hơi hết bát canh :



- Với 1 số người không bao gồm ta chính là cái địa ngục. Chiều này theo lịch chúng ta sẽ học Lâm Mộc lão sư !?



Đúng lúc đó Dương Chính Bạch xen vào :



- Ý ngươi là Lâm Mộc Huỳnh Trang lão sư ? Ồ vậy xin chúc mừng người , Lâm Mộc lão sư cực kỳ dễ tính luôn đó .



- .... !? Ý đại sư huynh là dễ tính hay "dễ tính " vậy !?


Trọng Sinh Chi Đấu La Đại Lục - Chương #13