9 : Triệu Bác Viễn Lão Sư (2) :


Người đăng: truonghnnsr@

- Ngọc Lâm , ngươi chạy như thế này không phải có chút giữ lực đi !? - 1 gã tóc vàng hoe , tên gã này là Thường Ngạo Kiệt , tên thì nghe bá khí nhưng lúc này hắn đang thở hồng hộc như con trâu, dù chỉ mới qua đôi 3 vòng , đúng ra là khoảng hơn 50 một tí.



- Tự nhiên là không thể giữ lực , 100 vòng 1 canh giờ là quá nhiều - Trần Ngọc Lâm nói ,kì thật nếu được thì hắn muốn nói chân thật chính là " 100 vòng với ta không là cái khỉ khô gì " , bất quá nếu nói thế thì Trần Ngọc Lam có nắm chắc 9 thành 9 là Triệu Lão sư vốn đang núp đâu đó quanh đây hoặc dùng thần thức quan sát sẽ đột nhiên xồ ra từ 1 cái xó thần không biết quỷ không hay chốt cho câu " Trần Ngọc Lâm chạy thêm 200 vòng" hoặc cái gì đại loại thế.



Nếu Triệu Lão sư biết được suy nghĩ của Trần Ngọc Lâm hẳn sẽ nghĩ " Ngươi nghĩ ta là con rắn hay con gì hả nhóc , chạy thêm 300 vòng ! "



Với số hành mà hắn đã ăn , chuyện đó nghe không như là 1 cái chuyện không thể . Đây chính là cái người ta gọi là " rút kinh nghiệm " . Nhìn kìa , sau khi bị Thường Ngạo Kiệt chỉ ra trông hắn như đang giữ lực , hắn bắt đầu ra 1 bộ dáng mệt mói rồi.



Kinh nghiệm nên học hỏi số 1 : Khi mà đang được thử thách thì liệu mà ra vẻ cố gắng hết sức , đừng có mà ra vẻ 1 bộ dáng ối ối ta siêu lắm , thử thách này chẳng là cái đinh gì với ta trừ khi bữa tối ngươi thích ăn thêm 1 bát hành.



Thời gian nhanh chóng trôi qua, thời gian trôi qua càng nhiều, tốc độ các học viên càng trở nên chậm chạp. Sau đó một ít người đã phải vận dụng đến hồn lực. Triệu lão sư đứng ngoài cũng không ý kiến gì về việc này, nên càng lúc càng nhiều người sử dụng hồn lực để khôi phục thân thể.



Mười mấy người chạy đầu tiên tốc độ cũng không tệ, dẫn đầu vẫn là 1 tên kêu Chu Vân Minh Quân. Nhìn bộ dạng của hắn lúc này không có vẻ gì mệt mỏi, tốc độ chưa từng giảm xuống.Đứng thứ 2 là 1 nữ sinh gọi Triệu Tinh Hà .



Đoạn nữa là một tốp khoảng bảy mươi học viên, tốc độ của bọn hắn duy trì đều đều, chưa có vẻ gì đã cố hết sức. Dựa theo tốc độ ấy, tốp người này muốn hoàn thành trong một canh giờ cũng không có khó khăn gì.



Còn sau chót là đội ngũ khoảng mười người, cũng là nhóm yếu nhất , không phải học viên tuyển dụng đặc biệt cũng là được giới thiệu vào. Bất quá đám được tuyển đặc biệt hẳn sẽ không bị loại khỏi học viện quá dễ dàng , học viện sẽ không cho phép đâu.



Trong đám này Trần Ngọc Lâm nhận thấy có 1 tên có .. vấn đề.



Hắn thuộc dạng vai u thịt bắp , cơ to 6 múi , gọi là Khỉ Đột cũng không có sai , nhưng mà lại đi chạy cuối !? Để ý hơn Trần Ngọc Lâm nhận thấy trên người hắn mang 7 giáp tay chân ngực đùi , cái này cái nấy trông nặng tổ bố , giống cục sắt hơn là giáp .



- Hóa ra nãy giờ loáng thoáng cảm nhận mặt đất rung rung là do tên này à.



Trần Ngọc Lâm dù biết mình hoàn toàn có thể vượt mặt lũ đứng đầu , nhưng ... ai hơi đâu mà đi thi đấu chứ !? Vị trí thứ 50 là Ngọc Lâm đã thấy ổn thỏa.



Giữa đường lúc này đã có vài tên nằm vật vạ , thật là hoài niệm , Ngọc Lâm nghĩ , hẳn là lúc mà mình bị đập nằm lăn ra đất cũng có bộ dáng như vậy đi !?



Được đến còn 15 phút nữa thì đã hết thời gian , Ngọc Lâm đang ngáp dài vật vạ chạy theo đám bạn học 1 cách vô thức thì Triệu lão sư đột nhiên xuất hiện cách đó không xa , giơ tay lên lập tức có 1 cái cột sáng xuất hiện , nói :



- Ai chạy đủ 100 vòng có thể chạy sang đây .



Lập tức trong nhóm chạy đầu tiên có gần 10 người phi tốc lao về phía tia sáng , 2 người suýt soát phân cách nhau gần như 1 phần giây chính là Triệu Tinh Hà và Chu Vân Minh Quân.



Hầu hết nhóm giữa đều đã đạt đến vòng thứ 92 hoặc 93 , sau 10 phút chắc chắn có thể về .



Nhóm cuối thì toàn là khoảng 86 87 vòng ,muốn chạy hết trong 15 phút phải có sức bật cực mạnh mới có thể.



Còn nhóm thứ 4 đã nằm vạ ra đất từ vòng thứ 70 thì ... thôi sau này có duyên anh em ta gặp lại..



Bạn Khỉ đột của chúng ta , thân cao 2 mét cơ 12 múi bắt đầu chạy thẳng tiến tốc độ nhân 2 lên , mỗi bước dậm chính là Rầm Rầm Rầm nghe tựa như 1 con voi đang lao sầm sập về phía này vậy, mỗi bước chân để lại trên sân 1 vết lún sâu 5cm.



Ngoài ra có 1 người đang chạy gần đến chỗ của Triệu lão sư đột nhiên sau lưng toát ra 1 bóng trắng , nhảy 1 bước vượt trước người kia , hóa thành 1 vị nữ sinh thanh lịch , có vẻ có chút phạm quy nhưng không thấy Triệu Lão sư nói cái gì.



Còn có 1 người thiếu 1 vòng , tranh đoạt vị trí thứ 5 hóa thành 1 đạo tia chớp loáng cái đã vượt qua nửa vòng sân, tựa như lôi đình 1 dạng.



Có người tức tốc về trước ,lại có người ung dung mà về , Ngọc Lâm nằm trong số đó.

Nhẹ nhàng và thảnh thơi , thật là thoải mái - Ngọc Lâm nghĩ như vậy. - Không có áp lực.

Nhớ về những lần "chạy bộ thể dục thể thao khỏe khoắn tinh thần " trước đây : Chạy bộ cùng Tĩnh Thiên , 40 vạn niên Hồn thú , 1 lần "chạy" là hơn 10 dặm đường.



Rượt và bắt cùng Phong Lang 400 năm , chơi đùa vui vẻ suốt 4 ngày , vài lần tí bị bắt được được đem đi ăn tối với món chính tên gọi Trần Ngọc Lâm , còn hầm hay quay thì ... ai quan tâm !?.



Ngọc Lâm thấy đây quả là thiên đường.



~~~~~~~~~~~



Hóa ra chỉ có 1 nửa số thành viên của nhóm nằm lăn quay ra đất bị loại.



Số còn lại có 2 người sở hữu Võ hồn hết sức đặc biệt , cái đầu tiên là Quang Minh Chung , cái thứ 2 là Thú Hồn quyển. Cả 2 cái đều khiến cho thân thể người sử dụng chỉ có thể dùng được 1 từ chính là nát bét không thể còn từ nào thích hợp hơn. Bất quá cả 2 đổi lại việc cơ thể phi thường yếu đuối chính là để đổi lấy sự cường đại vô song trong tinh thần chi lực.



Mấy người còn lại thì chủ yếu chính là Hồn đạo hệ , nghe nói Triệu lão sư có cằn nhằn về đám này 1 hồi vì họ không phù hợp với khóa huấn luyện của Triệu lão sư, bất quá à nha ... vẫn phải nhận , còn hành thì vẫn cứ ăn.



Chạy xong , cả đám chỉ có 15 phút nghỉ ngơi thay quần áo xong lại quay về lớp tiếp tục bài học của mình , Trần Ngọc Lâm cùng một cơ số kha khá người không ra nhiều mồ hôi thì không cần thiết nên cứ đi thẳng lên lớp luôn.



- Xin chào , ta tên là Chu Văn Minh Quân, người của Chu Văn Thế Gia - Trần Ngọc Lâm đang nhắm mắt dưỡng thần , nói thế nghe cho oai chứ thực ra thì là chợp mắt , thì có người đến bắt chuyện.



- Ta tên Trần Ngọc Lâm , hân hạnh gặp mặt.



Vì phép lịch sự , Trần Ngọc Lâm chào lại.



- Ngươi có vẻ bình thản nhỉ !? Ngươi đã từng nghe qua Chu Văn thế gia - Chu Văn Minh Quân cười cười nói .



- Chu Văn thế gia , đệ nhất gia tộc nắm quyền kiểm soát La Đấu Đế Quốc , 1 trong 3 quốc gia hàng đầu của Đấu La Đại Lục ta nói đúng chứ !?



Trần Ngọc Lâm phát chán nói.



- Đúng vậy , vậy ta có thể cho ngươi 1 cơ hội có thể theo làm đàn em của ta, ngươi có muốn không !?



- .....



Tên này có bệnh thần kinh , Trần Ngọc Lâm nghĩ thế , hắn cũng không quan tâm .

- Ồ thế nói cho mỗ nghe làm đàn em của vị huynh đài đây mỗ có thể có được lợi lộc gì !?

Trần Ngọc Lâm đổi cách xưng hô , nói.



- Lợi lộc chính là tương lai của ngươi , ý ta là .. thôi nào , trong lớp này ta đã có được mười mấy người dưới trướng rồi , hơn nữa ... ta chính là Hồn Tôn cấp 3 , cấp 33 đấy , dù gì ngươi cũng không có thiệt hại gì khi làm đàn em của ta đúng chứ !?



So với cái thông tin mờ nhạt nhạt nhẽo tới phát ngán là tên này là Hồn Tôn cấp 3 , thì Trần Ngọc Lâm lại hơi để ý đến việc hắn thu nhận được mười mấy người hơn. Ý hắn là .. mới vào học có mấy ngày mà tên Chu Vân Minh Quân này đã thu thập được mười mấy người hơn ....



Hẳn chỉ là dùng lợi lộc dụ hoặc đi .



Từng nghe nói Hoàng Thất Chu Văn nắm quyền kiểm soát La Đấu Đế quốc ,quốc vương hiện tại không hơn kém là cái bù nhìn , mỗi thành viên Chu Văn thế gia cần phải tự gây dựng thế lực riêng , thời khắc tranh đoạt ngôi vị chính là thời khắc chiến đấu giữa các thế lực riêng ...giờ mới thấy.



Bất quá Trần Ngọc Lâm lười quan tâm , hắn không có hứng thú vào chơi trò chơi của mấy người cai quản Hoàng Thất.



Chu Văn Minh Quân rời đi , không quên để lại 1 câu đại loại : Khi nào có hứng thú thì a b c x y z ... Thôi khỏi đi. Trần Ngọc Lâm dự định khi nào có cơ hội vứt luôn cái thẻ vào thùng rác.



Có vẻ tên này xài được chiêu này lên mấy tên ngố khác liền nghĩ là hắn cũng thuộc loại ngố tàu đây , bất quá ... éo nhá .


Trọng Sinh Chi Đấu La Đại Lục - Chương #10