Người đăng: i4ms3o25
“Ngươi nói ngươi là phần quà của Ý Chí Vũ Trụ dành cho ta khi vượt qua được
thử thách đầu tiên của nó 5 năm trước nhưng mà vì trục trặc mà phải đến tận
hôm nay mới khởi động sao? Mà ngươi nói ngươi là cái gì nhỉ?” Trần Thiên Minh
hét lên đầy ngạc nhiên trong đầu.
“Đúng vậy, thưa chủ nhân. Và tôi không phải là cái gì, tôi là Triệu Hồi Hệ
Thống, chủ chân có thể gọi tôi là Niệm Vũ” Một tiếng nói cực kỳ êm tai vang
lên trong đầu Trần Thiên Minh.
“Tại sao lại là Niệm Vũ?” Nghi vấn
“Tôi không biết”
“Đùa nhau à, ngươi vừa kêu có thể gọi ngươi như vậy giờ lại kêu không biết.
Định chơi nhau à”
“Thưa chủ nhân, tôi không thể chơi cùng ngài được vì tôi chỉ là …”
“Rồi, rồi. Biết rồi. Trả lời câu hỏi trên cho ta. Cụ thể, chi tiết”
“Vì khi tôi có ý thức thì cái tên đó đã có sẵn trong đầu tôi rồi nên tôi cũng
không biết tại sao”
“Chờ đã, ngươi có đầu á? Vậy ý ngươi nói là khi ngươi vừa có ý thức thì cái
tên đó cũng cùng xuất hiện theo, đúng không?”
“Vâng, thưa chủ nhân. Ngài còn câu hỏi gì không?”
“Trước đó ngươi có phục vụ cho ai nữa không?”
“Không, thưa chủ nhân. Tôi được Ý Chí Vũ Trụ tạo ra cho riêng ngài”
“Nghe có vẻ được đấy. Mà ngươi bỏ cái câu thưa chủ nhân đi được không”
“Không được thưa chủ nhân”
“Nếu không được thì thôi vậy! Nói ta nghe ngươi có những chức năng gì”
“Thưa chủ nhân, hiện tại tôi chỉ có hai chức năng chính là cửa hàng và nhiệm
vụ. Trong đó cửa hàng bán mọi thứ mà nó thực sự tồn tại trong vũ trụ này. Đơn
vị tiền tệ trong cửa hàng là Vũ Trụ điểm. Cách duy nhất mà chủ nhân có thể có
Vũ Trụ điểm là làm nhiệm vụ vì vậy có chức năng thứ hai là nhiệm vụ. Còn khá
nhiều chức năng ẩn chờ chủ nhân đến khai phá”
“Ừ, vậy ta có phần quà tân thủ hay gì đó giống vậy không”
“Có, thưa chủ nhân. Ngài có một phần quà được Ý Chí Vũ Trụ gửi riêng cho ngài
và một phần quà đền bù do trục trặc của hệ thống. Chủ nhân có muốn mở hai thứ
đó luôn không”
“Có. Tất nhiên là mở luôn rồi”
“Chúc mừng chủ nhân mở phần quà Vượt Thử Thách I nhận được :
- Random công pháp 1 quyển : sau khi sử dụng có thể ngẫu nhiên nhận được một
quyển công pháp nhất định
- Random kỹ năng 1 quyển : sau khi sử dụng có thể ngẫu nhiên nhận được một
quyển võ kỹ nhất định
- Random vũ khí 1 quyển : sau khi sử dụng có thể ngẫu nhiên nhận được một vũ
khí nhất định
Chúc mừng chủ nhân mở phần quà Đền Bù nhận được :
- 10 điểm Vũ Trụ điểm”
Đợi một lúc lâu vẫn không thấy gì thêm. Tên nào đó mới lên tiếng nghi vấn hỏi
:
“Vậy thôi á”
“Đúng vậy thưa chủ nhân”
“Ẹc. Mà sao ngươi lại bị trục trặc 5 năm trước vậy?”
“Là do lúc đó tôi mới chỉ vừa được tạo ra nhưng phải dúng hết năng lượng để
giữ mạng sống cho chủ nhân. Sau đó thì không có cách nào chữa trị được vì chủ
nhân không tu luyện được và tận tới hôm nay sau khi phát hiện ra một chút ít
năng lượng khá cao cấp trong Địa Ngọc Thạch nên ta mới có thể tự kích hoạt
lại”
“Vậy là nguồn năng lượng lần đó cứu sống mạng ta là ngươi sao”
“Vâng”
“Thật cảm tạ ngươi lần đó. Nếu không ta đúng là không sống được đến bây giờ”
Có một chút cảm giác tội lỗi, chính cậu cũng không biết sao lại cảm thấy vậy.
“Giúp đỡ chủ nhân là nhiệm vụ của tôi vì vậy nên người không cần cảm tạ”
Im lặng. Im lặng rất lâu
“Mà ngươi là trai hay gái vậy. Nghe giọng ngươi có vẻ giống con gái quá ha”
“Sau khi kiểm tra lại kiến thức về giới tính thì tôi đúng là con gái thưa chủ
nhân”
“Mà ngươi không đổi cách nói chuyện được à. Giọng thì nghe rất sướng lỗ tai
nhưng điệu bộ thì thực sự là không chấp nhận được. Nói giọng vui vẻ chút xem
nào”
“Vậy thế này đã được chưa, hi hi” Vẫn giọng điệu cũ chỉ thêm hai chữ hi hi
“Ngươi đùa ta đấy à. Ngoài thêm hai từ hi hi ra thì có khác gì trước đâu”
“Thưa chủ nhân, tuy rằng trong kho kiến thức của tôi có những thứ đó nhưng tôi
chưa từng trải nghiệm nên không thể mô tả chính xác được. Mong chủ nhân thứ
lỗi cho”
“Ừ” Cảm thấy tội lỗi tập 2
Sau đó là im lặng và im lặng
“Mà cái ngươi gọi kho kiến thức đó, nó là sao vậy ?”
“Thưa chủ nhân vì là phần thưởng chính đi kèm với phần quà Vượt Thử Thách I
với chức năng là hỗ trợ chủ nhân hết mức có thể vì vậy Ý Chí Vũ Trụ có ban cho
tôi một kho kiến thức đầy đủ mọi thứ trong đầu tôi”
“Mà ngươi cứ nhắc đến đầu suốt. Nhưng mà ngươi có thân thể không vậy”
“Tất nhiên là có thưa chủ nhân. Bởi vì chỉ là một luồng ý thức đơn giản thì
không thể chứa được những kiến thức kia vì vậy Ý Chí Vũ Trụ đã tạo luôn cho
tôi một cơ thể”
“Cho ta thấy ngươi được không”
“Không được, thưa chủ nhân vì ngài chưa từng tu luyện nên ngài không thể điều
khiển linh hồn của mình giúp nó “mở mắt” để mà nhìn “bên trong” được vì vậy
nên dù có muốn hay không thì cái này tôi không thể trợ giúp được người”
“Vậy à. Vậy làm sao sử dụng ba quyển này đây”
“Chủ nhân có thể vào phần túi chứa đồ rồi dùng ngón tay bấm chọn là được” Cùng
với đó là đột nhiên trước mặt cậu xuất hiện một màn hình giống như trong những
bộ phim viễn tưởng cậu từng xem kiếp trước.
“Túi chứa đồ không phải một chức năng của hệ thống sao?” Trong khi nhận chọn
cậu nhân tiện hỏi
“Không, thưa chủ nhân vì chỉ là chỗ để đồ nên nó không được tính là một chức
năng của hệ thống mà chỉ như hàng khuyến mãi của hệ thống mà thôi”
“Chủ nhân chắc chắn sử dụng Random công pháp chứ? Có hoặc không?”
“Có”
“Chúc mừng chủ nhân nhận được Thiên Lôi Luyện Thể Quyết”
“Đẳng cấp 0 là sao vậy?”
“Là không có cấp bậc thưa chủ nhân hay nói cách khác là nó có thể không giới
hạn dùng sấm sét rèn luyện thân thể”
“Mà đẳng cấp công pháp trên Lục Địa Nguyên Linh và trong hệ thống có khác nhau
hay không mà khác thì khác ở điểm nào?”
“Thưa chủ nhân là hai bên có hơi chút khác nhau là trong khi tại Lục Địa
Nguyên Linh được chia ra làm : Nguyên, Linh, Vương, Hoàng, Đế và Thần trong
khi đó thì của hệ thống được chia làm 1 ,2 ,3 ,4 ,5 và 0”
“Vậy là Thiên Lôi Luyện Thể Quyết là Thần cấp công pháp sao” (“Đ.m hôm nay
mình có giẫm phải cứt chó éo đâu mà đỏ thế”) – Trần Thiên Minh hơi suy nghĩ.
“Có thể tính là vậy thưa chủ nhân. Người có sử dụng hai quyển Random còn lại
tiếp không?”
“Có. Mở cả hai luôn đi”
“Chúc mừng người nhận được Đinh Quyền và một thanh Katana (chưa đặt tên)”
“Đẳng cấp 0,9 là như nào thế?”
“Đẳng cấp 0,9 có nghĩa là vật đó chỉ là đồ bình thường còn chưa đạt được đẳng
cấp thấp nhất là Nguyên thưa chủ nhân hay nói cách khác chính là đồ vứt đi
trong thế giới này”
“Haizz, vậy mà ta nghĩ là cái gì ghê gớm lắm” (“Chắc vận may của mình dùng vào
hai cái trên hết rồi a”)
“Chủ nhân có muốn tu luyện luôn công pháp và võ kỹ trên không?”
“Chưa vội. Nói ta nghe tại sao ta lại không thể tu luyện được. Tại sao chỉ cần
có Nguyên Khí trong người ta là Lôi Kiếp sẽ đến. Mà ta vẫn thắc mắc cái ngươi
nói ta vượt qua thử thách đầu tiên của Ý Chí Vũ Trụ là sao?”
“Trước hết nói về vấn đề tu luyện của chủ nhân đi. Bởi vì thể chất của người
là thể chất tồn tại duy nhất trong vũ trụ này vì thế khi sinh ra và tu luyện
đều sẽ dẫn đến Lôi Kiếp. Nói cách khác Vũ Trụ không thể để một tồn tại như chủ
nhân còn sống được nhưng sự tồn tại của chủ nhân cũng là được Vũ Trụ này cho
phép.
Nghe rất vô lý phải không? Vì thể chất của người chỉ xuất hiện khi mà Vũ Trụ
có vấn đề vì vậy sự tồn tại của người là cần thiết để giải quyết vấn đề đó,
nhưng thể chất của người lại định sẵn tương lai của người có thể trở thành
chủa tể của Vũ Trụ này và điều này Ý Chí Vũ Trụ không thể chấp nhận được nên
nó rất muốn tiêu diệt người nhưng nó lại muốn người tồn tại để giải quyết vấn
đề vì nó cuối cùng cũng chỉ là Ý Chí của Vũ Trụ mà không có thực thể thế nên
nó cần người một thực thể có thể giải quyết vấn đề đó.
Vì vậy nó coi Lôi Kiếp là thử thách đối với người. Khi vừa sinh ra là thử
thách đầu tiên. Khi lần đầu tu luyện là thử thách thứ hai. Khi đột phá đến một
cấp độ nhất định nào đó là thử thách thứ ba, thứ tư và thứ năm. Và khi thử
thách cuối cùng là khi người giải quyết vấn đề của Vũ Trụ. Mỗi lần vượt qua
một thử thách người sẽ được Ý Chí Vũ Trụ dành cho một phần thưởng nhất định,
nó chính là phần thưởng Vượt Thử Thách.
Mà vì vấn đề thể chất của người thế nên không chỉ khi vượt thử thách của Ý Chí
Vũ Trụ sẽ dẫn đến Lôi Kiếp - trừ thử thách cuối cùng sẽ không có Lôi Kiếp – mà
là chỉ cần người đột phá trong tu vi đều sẽ dẫn đến Lôi Kiếp chỉ là mức độ nó
khác nhau thôi. Ví dụ, hiện tại người lần đầu tu luyện cũng chính là thử thách
thứ hai thì nó không chỉ dẫn đến Lôi Kiếp mà Ý Chí Vũ Trụ đặt ra, nó còn kèm
theo Lôi Kiếp do chính bản thân thể chất của người tạo ra.
Vì Ý Chí Vũ Trụ chỉ là phần Ý Chí có ý thức của Vũ Trụ mà không phải là bản
thể Vũ Trụ vì thế nên người còn phải chịu Lôi Kiếp theo Nguyên Tắc riêng của
bản thể Vũ Trụ cũng chính là toàn bộ không gian trong Vũ Trụ này. Ngoài ra Ý
Chí Vũ Trụ cũng không thể kiểm soát hết tất cả hành tinh có sự sống lẫn không
có sự sống trong Vũ Trụ này vì thế nên nó đã tạo ra một thứ gọi là Thiên Đạo
để giúp đỡ nó kiểm soát trật tự Vũ Trụ. Mà mỗi một hành tinh đều có một Thiên
Đạo khác nhau vì thế nên ở mỗi hành tinh khác nhau, người sẽ chịu đến Lôi Kiếp
khác nhau”
“Chủ nhân còn câu hỏi gì không?”
“Thế thể chất của ta là cái gì?” (“Đ.m hóa ra mình trâu bó như thế, Ha ha”)
“Thể chất của người gọi là Vô Nguyên Thể hay còn được gọi là Vạn Vật Thể”
“Là sao, giải thích rõ xem nào”
“Vì thể chất của người chỉ xuất hiện khi Vũ Trụ có vấn đề nên nó không có
nguồn gốc nào cả. Vũ Trụ xảy ra vấn đề chỉ là chất xúc tác gây nên thể chất
của người mà thôi, nó không phải là lý do người tồn tại. Vì vậy nó gọi Vô
Nguyên Thể. Nhưng vì là thể chất được sinh ra do Vũ Trụ có vấn đề mà người có
thể chất này phải chịu trách nhiệm giải quyết vấn đề đó thế nên thể chất này
được mọi vật trong Vũ Trụ này ủng hộ vì vậy nó còn gọi Vạn Vật Thể”
“Vậy thể chất này còn có lợi thế gì ngoài dẫn Lôi Kiếp đến không?” Hơi khó
chịu nói.
“Thưa chủ nhân, ngoài dẫn đến Lôi Kiếp ra thì thể chất của người còn có thể
chứa mọi dạng năng lượng trong Vũ Trụ vì nó không có nguồn gốc gì nên nó không
phải chịu những Nguyên Tắc riêng của Vũ Trụ đặt ra vì thế thể chất của người
có thể đạt được tiềm lực vô hạn, tất nhiên là không chỉ trong Vũ Trụ này mà kể
cả khi người thoát khỏi Vũ Trụ tiến vào Vũ Trụ Đa Chiều thì nó vẫn có tiềm lực
phát triển vô hạn như cũ.
Thể chất của người còn một thuốc tính ẩn nữa đó là cơ thể ngài có thể có tất
cả Nguyên thuộc tính năng lượng mà Vũ Trụ này có. Như ngài biết cơ thể con
người được tạo lên từ 5 thuộc tính cơ bản là ngũ hành Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ
mà thuộc tính cơ bản nào cao hơn những thuộc tính khác hoặc bị biến đổi do một
lý do nào đó thì cơ thể người sẽ có thuộc tính đó và trường hợp một cơ thể có
nhiều hơn 1 thuộc tính là rất hi hữu, tất nhiên là vẫn có kẻ có thể có thân
thể 5 thuộc tính.
Nhưng tất cả chỉ giới hạn ở 5 thuộc tính cơ bản vì chúng nó vốn cân bằng, đối
xứng nhau, còn nếu là thuộc tính biến dị thì có hai trường hợp xảy đến, một là
kẻ đó vốn dĩ không nên tồn tại giống như chủ nhân, tất nhiên là không có kẻ
nào trên đời này sánh bằng chủ nhân vì chủ nhân là duy nhất trong khi những kẻ
đó lại tồn tại khá là nhiều và không với mục đích nào cả.
Hai là, kẻ đó là người chết là những kẻ đã chết và trở thành cư dân tại Thế
Giới Linh Hồn. Tuy nhiên những kẻ này không thể dời đi Thế Giới Linh Hồn mà
chỉ có thể chọn lựa sống tiếp tại Thế Giới đó hoặc chọn đầu thai một kiếp khác
vì vậy nên trường hợp này chỉ khi người đến Thế Giới Linh Hồn thì mới có thể
gặp phải. Mà cũng vì thuộc tính này nên sau này người có thể có cơ hội trở
thành chúa tể Vũ Trụ.
Mà tất cả những lý do trên là do Vũ Trụ không thể là của riêng một ai được vì
như thế nó sẽ làm rối loạn trật tự sẵn có của Vũ Trụ và vì vậy nên Ý Chí Vũ
Trụ muốn tiêu diệt một người như người. Tuy nhiên, vì chịu đến ước thúc của Vũ
Trụ Đa Chiều thế nên nó không thể thẳng thừng ra tay giết chết người và đây
được coi là trừng phạt. Và cũng lại tuy nhiên, hầu hết những người như người
cũng tức là những kẻ có thể chất giống ngài trước đó đều đã chết khi vừa sinh
ra mà kẻ không chết khi vừa sinh như người thì sự trừng phạt kia lại biến
thành thử thách.
Vậy nếu như những người có thể chất giống người trước đó chết thì ai giải
quyết vấn đề phải không? Lúc này Ý Chí Vũ Trụ sẽ tạo ra một vài thực thể tuy
không được như người nhưng cũng sẽ không kém quà nhiều để giải quyết vấn đề
kia và những thực thể đó được gọi là Vũ Trụ chi tử hoặc Thiên Đạo chi tử vì
vấn đề Vũ Trụ có thể lớn có thể bé. Lớn thì xảy ra toàn Vũ Trụ mà bé thì ở một
hoặc nhiều hành tinh nhất định. Và Ý Chí Vũ Trụ sẽ tạo ra Vũ Trụ chi tử để
giải quyết vấn đề lớn còn Thiên Đạo chi tử để giải quyết vấn đề bé. Và với sự
tồn tại của người vì thế nên những kẻ đó chỉ có thể được coi là một kho báu di
động của người mà thôi”
“Ngươi đọc lại từ kho kiến thức của ngươi phải không” Người nào đó nói với
giọng điệu hơi bất đắc dĩ
“Ế, sao người biết hay vậy thưa chủ nhân?” Không biết là do nhắc nhở thay đổi
giọng điệu lúc nãy hay tên này học nhanh. Vậy mà giọng điệu đã bắt đầu thay
đổi rồi. Vẫn âm thanh êm tai đó nhưng đã có chút cảm tính trong đó thay vì cứ
như cái máy như lúc trước. Và lần này giọng điệu có hơi chút ngạc nhiên.
“Có gì khó đoán đâu. Ngươi đọc cứ như ta bị gọi đọc sách ngày trước mà thôi”
“Vậy chủ nhân còn vấn đề gì muốn hỏi nữa không?”
“Vậy nếu ta tu luyện bây giờ thì Lôi Kiếp x2 sẽ đến sao”
“Đúng vậy, thưa chủ nhân và nếu người không chuẩn bị gì thì tỷ lệ người sẽ
chết là 120%, hơn nữa còn là không sót một chút cặn nào” Giọng bắt đầu chuyển
sang trêu đùa
“Thế bất nào ngươi đã biết bắt đầu “chơi” người khác rồi”
“Tuy có hơi quá một chút nhưng là cũng đâu có sai a. Mà chủ nhân tôi có thể
đưa ra một yêu cầu được không?”
Thanks For Reading