Người đăng: i4ms3o25
“Hừm, mà làm sao để vận dụng Bàn Long Công ý nhỉ?” Bỗng cậu chợt nhận ra cậu
không biết làm sao vận chuyển Bàn Long Công vì trong đầu cậu không hề có một
chút kiến thức nào liên quan đến vấn đề này cả. Cậu không biết rằng, ai đó sau
khi nghe được phát ngôn này của cậu đã ngã sấp cả m..ặt.
“Đệ đùa ta à. Làm sao đệ lại không biết được chứ, đùa nhau à” Giọng bực tức
“Tại trong quyển Bàn Long Công này đâu có ghi làm sao để vận chuyển công pháp
đâu”
“Vã…i. Đệ đùa à, đệ ở thế giới này 5 năm rồi mà còn không biết làm sao để vận
chuyển một công pháp sao, cái này thì trẻ lên 3 nó cũng biết mà. Vậy trước đó,
đệ làm sao vận dụng được Thiên Lôi Luyện Thể Quyết”
“Hả? Thiên Lôi Luyện Thể Quyết không phải chỉ là đứng im cho sét đánh, rồi
chịu đau trong khi sét nhập vào cơ thể à” Rất là ngây thơ hỏi lại
“…” Câm nín hoàn toàn, cô không còn lời nào để mà nói nữa “Ta cũng đến hạn hán
lời với đệ mà, hoàn toàn bó tay rồi, đệ không còn thuốc chữa nữa rồi. Ta đi
chết đây, vĩnh biệt đệ”
“Ấy từ từ, chỉ cho đệ đi đã, rồi tỷ đi đâu cũng được” Cùng với đó cậu thầm
nghĩ “Này thì có gì lạ mà hét lên với mình chứ, hừ” Hoàn toàn không nhận thấy
sai lầm của mình.
“Ta hoàn toàn cạn lời với đệ rồi. Haizz, ai bảo làm quản lý hệ thống là dễ
chứ. Ài, thôi được rồi. Nghe theo lời của ta mà làm”
Và sau một lúc lâu thật là lâu, sau khi giảng dạy gần như toàn bộ căn bản lại
cho tên nhóc tự cho là đúng kia, có vẻ như cuối cùng thì tên nhóc này cũng đã
thông não ra.
“Hiểu rồi chứ, vận chuyển công pháp thực chất là đệ hấp thu Nguyên Khí từ bên
ngoài vào cơ thể, đưa chúng qua những kinh mạch nhất định theo yêu cầu của mỗi
loại công pháp khác nhau, rồi thông qua kinh mạch đệ gửi Nguyên Khí đã qua quá
trình luyện hóa vào đan điền của mình, rồi dùng số Nguyên Khí đó đi “tẩy rửa”
lại những kinh mạch kia thì đó được gọi là một Chu Thiên, hay một Chu Kỳ hoặc
một Vòng Lặp. Thông rồi chứ?” Giọng Niệm Vũ cực kỳ bất đắc dĩ
“Cơ bản thì đã hiểu, nhưng mà kinh mạch nó nằm ở đâu vậy Niệm Vũ tỷ. Trong cơ
thể của đệ ngoài mạch máu ra thì làm gì có kinh mạch gì như tỷ nói đâu”
“Lúc nãy đệ hoàn toàn không nghe phải không, tên nhóc khốn kiếp này? Ta đã
nhắc đi nhắc lại ít nhất phải 10 lần rằng do tu vi của đệ quá thấp để kinh
mạch có thể dùng mắt thường để nhìn thấy do vậy muốn thấy kinh mạch thì phải
dùng Linh Nhãn rồi mà. Aaah, ta muốn điên quá”
“À, đệ hiểu rồi. Tức là đệ phải dùng đôi mắt của Linh Hồn để nhìn, phải không
Niệm Vũ tỷ? Nhưng mà tại sao lại vậy a, mấy truyện đệ đọc kiếp trước đâu có
nói gì về vụ này đâu, toàn thấy nhân vật cứ thế là tu luyện thôi đâu có phải
dùng Linh Nhãn, linh liếc này nọ để thấy kinh mạch đâu?”
“Cái đó chỉ là kinh mạch giả của thân thể mà thôi, thực chất nó là những mạch
máu rỗng trong cơ thể mà thôi. Tuy nhiên, người cổ đã thấy rằng nếu kích thích
nhất định những mạch máu rỗng này thì sẽ có được những hiểu quả giống như kinh
mạch thật mà không cần phải “khai nhãn”.
Mà do cái này cũng không có hạn chế gì nên theo thời gian mọi người đều cho nó
là kinh mạch còn về kinh mạch thật do Linh Hồn chế tạo thì hoàn toàn bị quên
lãng do chịu quá nhiều hạn chế.
Tuy nhiên, càng về sau thì những kinh mạch này lại càng tiêu giảm dần vì dù
sao nó chỉ là hàng nhái mà thôi. Tuy vậy, dù sao nó cũng là hàng nhái giống
với kinh mạch thật nhất vì cơ thể nào chẳng tồn tại một Linh Hồn nên tuy rằng
có một giới hạn dành cho nó nhưng cũng đủ để một người đạt được sức mạnh nhất
định.
Còn về kinh mạch thật thì không hề có giới hạn nào, và cũng không thể phá hủy,
chỉ trừ khi Linh Hồn biến mất mà thôi. Nhưng đệ đừng hiểu nhầm là kinh mạch
nằm trong Linh Hồn. Thực ra kinh mạch thật cũng nằm trong cơ thể nhưng nó lại
giống như một tồn tại song song với những kinh mạch giả kia, vì vậy mà nếu
dùng mắt thường thì đệ không thể thấy được nó mà chỉ thông qua Con Mắt Thứ 3
đệ mới có thể thấy được.
Tuy nhiên, nếu đệ có thể tu luyện đến một cấp độ cao nhất định thì đệ không
cần phân biệt kinh mạch thật với giả làm gì nữa vì chúng đã hợp nhất với nhau,
tuy nhiên nếu mà đệ dùng kinh mạch giả để tu luyện đầu tiên thì khi hợp nhất
hai loại kinh mạch này lại, đệ đã định sẵn cho mình một giới hạn không thể
vượt qua.
Nhưng mà vấn đề lớn nhất là muốn dùng được kinh mạch thật để tu luyện thì đệ
phải là người đã khai nhãn, đã mở được Con Mắt Thứ 3, hay theo một vài kiến
thức mà kiếp trước đệ đã đọc chính là Luân Xa thứ 6, tuy rằng nó không chính
xác là Con Mắt Thứ 3 thực sự nhưng ít nhất thì vẫn có thể nhìn thấy kinh mạch
thật của một cơ thể.
Đệ chỉ cần nhớ một điều là, mọi thứ của cơ thể đệ đều là giả, tuy vậy chúng
cũng lại là thật. Tất cả lấy Linh Hồn làm gốc. Đến một lúc nào đó đệ sẽ hiểu
được điều này, còn giờ thì tu luyện đi. Đệ rất may mắn khi bẩm sinh đã khai
nhãn đó”
“Vâng” Cung với đó cậu cũng hơi ngẫm nghĩ “Là thật mà cũng là giả sao. Hừm,
tất cả lấy Linh Hồn làm gốc sao. Tại sao mình cứ có cảm giác quen quen như đã
nghe ở đâu rồi nhỉ. Hừm, kệ vậy. Tu luyện. Thử xem tác dụng của Bàn Long Công
vậy”
Cùng với đó, cậu dùng Linh Nhãn để nhìn kinh mạch thật của cậu và đúng như lời
Niệm Vũ nói, có một chuỗi hệ thống kinh mạch riêng, khác nằm song song với
những thứ trước đó cậu tưởng là kinh mạch. Và cùng với đó, cậu còn thấy vùng
đan điền là một không gian tối đen gần như vô tận thình thoảng có sét chợp
giật.
Đang lúc cậu định bắt đầu tu luyện thì bỗng nhiên giọng nói của Asmodeus vang
lên bên tai cậu : “Cậu định bắt đầu tu luyện sao? Nếu vậy thì chờ một chút đã,
ta có chuyện muốn nói với cậu” Và không chờ cậu trả lời, trước mặt cậu bỗng
xuất hiện một cánh cổng cổ xưa hình chữ nhật được làm bằng một loại đá kì lạ
nào đó và Asmodeus bước ra từ cánh cổng đó.
Chỉ thấy cô mang trên mình là một chiếc váy màu trắng pha trộn phong cách thời
trung cổ cũng như hiện đại khi một bên thì giữ đúng phong cách kín đáo, quý
phái và sang trọng của những quý tộc thời trung cổ, một bên thì lại được cắt
từ phần hông xuống tận chân thể hiện sự phóng khoáng, quyến rũ và không kém
phần sang trọng của tầng lớp thượng lưu hiện đại.
“Bộ váy này cộng thêm với khuôn mặt xinh đẹp vô địch thủ và thân hình quyến rũ
đến hoàn mỹ kia thì đúng là không có bất kì một sinh vật có trí tuệ nào lại có
thể chống được sự mê hoặc của cô ta, quả nhiên gọi cô ta là Nữ Thần Sắc Đẹp
cũng như Sắc Dục là không sai mà” Ngay khi thấy Asmodeus, Trần Thiên Minh hơi
cảm thán mà không thấy sai lầm trong lời nói của mình. Không phải chính bản
thân cậu không bị mê hoặc bởi sắc đẹp của Asmodeus sao?
“Cô có chuyện gì sao?” Cảm thán thì cảm thán mà nghi hoặc thì vẫn là nghi hoặc
“Không có chuyện là không được tìm cậu sao? Nhưng thực ra là lần này có chuyện
muốn nói với cậu đây. Đây hẳn là lần đầu cậu tu luyện đi, và lần đầu thì lúc
nào cũng quan trọng cả..” Nói đến đây cô hơi dừng lại và dùng đôi mắt câu hồn
tuyệt nhân của mình hơi nhìn cậu, thấy cậu hoàn toàn không để ý cô mới hơi tức
giận nói tiếp “Vì vậy ta đến để giúp cậu có thể đạt được hiệu quả cao nhất có
thể. Như cậu biết đó trong cơ thể một con người đều gồm một hệ thống kinh mạch
nhất định nhưng…”
Tiếp theo thì không khác gì những thứ mà trước đó Niệm Vũ đã nói với cậu. Mà
chính điều này làm cậu thay đổi hẳn cách nhìn về cái gọi là kinh mạch thật
kia. Bởi vì, đến cả một vị Thần như Asmodeus mà cũng quan tâm đến nó thì hiển
nhiên nó không phải đơn giản như trước đó cậu nghĩ rồi.
“Hử? Này, cậu có nghe không đấy. Ta đã cất công đến giúp cậu mà thái độ đấy là
sao hả? Muốn ăn đòn à” Giọng cô vô cùng bực tức, phải biết cô là một vị Thần,
chân chính Thần mà không phải mấy tên Ngụy Thần nhờ sức mạnh kia, và một vị
Thần như cô đã cất công đến giúp đỡ một thằng nhóc như cậu, phải biết đây là
một sự việc vinh quang cỡ nào, vậy mà…
“A, xin lỗi. Thật ra có người đã nói với tôi điều đó rồi, nên thấy một vị Thần
như cô mà cũng quan tâm đến nó như vậy nên tôi có hơi nghĩ về sự quan trọng
của nó thôi. Dù sao cảm ơn cô đã dành thời gian đến giúp tôi, thật đó” Câu
cuối cậu hoàn toàn nói bằng chính sự biết ơn của mình.
Cảm nhận được lòng chân thành trong lời nói của cậu nên cảm giác bực tức cũng
vơi đi đôi chút : “Là linh hồn kia nói cho cậu sao? Không nghĩ linh hồn nhỏ bé
đó lại biết nhiều vậy, phải biết sự tồn tại của kinh mạch thật có rất ít người
biết đến. Ta cũng chỉ là may mắn mới biết được mà thôi” Giọng cô kinh ngạc
nói.
“Vậy cậu bắt đầu tu luyện đi, ta ở một bên hộ pháp cho”
“Ừm, cảm ơn cô. Vậy ta bắt đầu thôi”
Bắt đầu bằng cảm nhận sự tồn tại của Nguyên Khí xung quanh cơ thể cậu, cùng
với đó những tiếng nói líu xíu bé nhỏ vang vọng bên tai cậu, chính là giọng
nói của Nguyên Khí xung quanh cậu, cái này không có gì lạ cả, mỗi lần cảm nhận
sự tồn tại của Nguyên Khí, cậu đều nghe thấy những tiếng nói này cả, nhưng cậu
chưa từng một lần thử giao tiếp với chúng cả.
Và theo những gì mà Niệm Vũ cũng như Asmodeus nói thì cậu nên giao tiếp với
chúng thay vì mặc kệ chúng, điều này sẽ giúp công việc cậu tu luyện của cậu
trở lên dễ dàng vô cùng. Và vì thế :
“Alo, chào các bạn, tôi là Trần Thiên Minh, rất vui được làm quen với các bạn.
Alo, các bạn nghe thấy không? Alo, alo, 1, 2, 3, 4, Alo?” Sau một lúc lâu Alo
trong vô vọng thì cuối cùng cũng có một giọng nói đáp lại những lời kêu gọi
của cậu.
“Cậu gọi bọn tôi sao? Nhưng bọn tôi đâu có ai tên là Alo a, cậu gọi một lúc
chúng tôi mới nhận ra là cậu gọi chúng tôi đó. Nhắc lại lần nữa nhé, chúng tôi
không có ai tên là Alo đâu” Một giọng nói vô cùng thân thiết vang lên bên tai
cậu và nội dung mà giọng nói này muốn nhắn cho cậu làm cậu “đóng băng” lời
luôn.
“À xin lỗi a, thực ra Alo chỉ là một cách để bắt đầu một cuộc giao tiếp thôi.
Vậy các bạn tên gì vậy?” Tò mò hỏi
“Tô..i..t..ên…là.. Nhút Nhát” Một giọng nói có vẻ đúng như tên gọi vậy, nhút
nhát vô cùng.
“Đừng nghe cậu ta, cậu ta đang giả vờ đó, tên cậu ta là Mộc Sinh đó. Còn tôi
là Hỏa Nhiệt” Là giọng nói thân thiết lúc nãy.
“Tôi là Thủy Nhu” Một giọng nói dịu dàng vang lên
“Kim Nhuệ” 2 từ, không hơn. Lạnh lùng vô cùng a
“Tôi là Thổ Bình, tôi là Nguyên Khí hệ Thổ nha” Một giọng nói có vẻ hơi chân
chất vang lên
“Chúng tôi là anh em Quang Diệu và Hắc Ám” Một giọng nói khá cao và một giọng
nói thì “hơi” trầm.
“Còn bọn tôi là Lôi Diệt, Phong Bạo và Băng Hàn” Ba giọng nói khác vang lên,
có một điều giống nhau ở ba giọng nói này là sự “bùng nổ”, ừm chính là bùng
nổ, giọng vô cùng TO.
“Vậy là có Kim Nhuệ, Mộc Sinh, Thủy Nhu, Hỏa Nhiệt, Thổ Bình, Quang Diệu, Hắc
Ám, Lôi Diệt, Băng Hàn và Phong Bạo sao? Chỉ có mười thôi à?”
“Nói vậy không sai nhưng cũng không đúng vì chúng tôi chính là ý chí của
Nguyên Khí nên nếu nói chỉ có 10 người chúng tôi cũng không sai, nhưng vì
chúng tôi cũng là Nguyên Khí nên có thể nói chúng tôi nhiều vô cùng”
“Vậy các bạn có thể giúp đưa Nguyên Khí vào cơ thể tôi không?” Giọng có hơi sợ
sệt :v
“Đương nhiên rồi, bọn tôi sinh ra là để làm vậy mà. ANH EM XUNG PHONG” Cùng
với tiếng hét của Hỏa Nhiệt, cậu có thể cảm thấy Nguyên Khí xung quanh hang
động và cả xa hơn đang bằng một tốc độ kinh người lao về phía cậu.
Cảm nhận Nguyên Khí giống như đang gào thét trong cơ thể cậu, cậu chỉ thấy đầu
như to lên gấp đôi vậy. “Này này, may là cơ thể tôi đặc biệt chứ nếu không
chắc chắn sẽ bị các bạn hại chết mà” Cùng với đó lũ Slime trong người cậu cũng
bắt đầu công việc của chúng nó, tiêu diệt tất cả tạp chất bám vào Nguyên Khí
hơn nữa có vẻ như sau khi trưởng thành hơn, chúng còn có thể giúp Nguyên Khí
tinh thuần hơn thì phải.
Nhanh chóng dùng Linh Nhãn và đưa những luồng Nguyên Khí màu bạc trước đó và
những Nguyên Khí đã qua luyện hóa này thâm nhập vào những kinh mạch theo như
những gì Bàn Long Công và cả Thiên Lôi Luyện Thể Quyết ghi chép, rồi tiến vào
đan điền, rồi từ đan điền quay lại kinh mạch, cứ như vậy làm đi làm lại nhiều
lần. Cậu nhận thấy cứ mỗi một Vòng Lặp như vậy là Nguyên Khí của cậu lại tinh
khiết thêm một chút. Mà cái này càng tạo động lực cho cậu và thế là cậu điên
cuồng vận chuyển 2 công pháp kia.
Cùng với đó, cậu cũng áp súc Nguyên Khí trong cơ thể đến giới hạn mà hiện tại
cậu có thể chấp nhận được để tu vi không tăng lên. Và cậu nhận thấy sau mỗi
lần nén Nguyên Khí lại, Nguyên Khí trong cơ thể cậu trở lên “đặc” hơn, cũng
như kích thước to hơn và trên hết là tinh thuần hơn. Và cũng chính nhờ điều
này mà cậu nhận ra sự quan trọng không thể thay thế về sự tồn tại của Đội Quân
Diệt Hại trong người cậu.
Cùng với sự tăng trưởng cả về lượng lẫn chất của Nguyên Khí trong cơ thể cậu,
rõ ràng lũ Slime trong người cậu cũng đang điên cuồng tăng trưởng, và cả tế
bào trong người cậu nữa. Dù rằng kích thước cũng như trọng lượng mỗi một tế
bào đều không thay đổi nhưng cậu có thể nhận thấy một sự khác biệt nào đó
trong mỗi tế bào của cậu.
Giống như 100µg là trọng lượng giới hạn không thể thay đổi của mỗi tế bào
Luyện Thể bậc 1 nhưng vẫn có thể lên “mũ” cho nó vậy, và có lẽ chính điều này
là sự khác biệt về tiềm lực của Luyện Thể giả đi. Nghe có vẻ khó hiểu nhưng
thực chất lại rất đơn giản. Ví dụ : một Luyện Thể bậc 1 có trọng lượng mỗi tế
bào là 1 đi và giới hạn mỗi tế bào cũng là 1, sau mỗi lần nén tế bào lại thì
tuy rằng kích thước và trọng lượng không có gì thay đổi nhưng con số 1 ban đầu
sau mỗi lần nén ép lại thay đổi từ 1^1, lên 1^2, rồi 1^3, và nén ép càng nhiều
thì số mũ lại càng lớn, hơn nữa số mũ là không thay đổi.
Tuy rằng 1 có mũ bao nhiêu đi chăng nữa đều bằng 1 nhưng nếu là 2, hoặc 3 thì
sao, con số này vẫn có thể thay đổi được và tuy rằng như vậy thì tu vi sẽ lên
rất chậm do cần năng lượng cùng theo cấp số nhân đó nhưng bù lại sau mỗi lần
thằng cấp, ngươi sẽ mạnh bằng với cấp số nhân kia. Cơ bản thì nhờ điều này,
ngươi có thể vô địch cùng đẳng cấp hay kể cả vượt cấp khiếu chiến đều dễ dàng
vô cùng.
Và hiện tại, Trần Thiên Minh chính đang làm điều đó, không chỉ nén ép Nguyên
Khí, mà cậu còn nén cả các tế bào, và nhờ ơn của lũ Slime khiến Nguyên Khí của
cậu không có chút tạp chất nào khiến quá trình này không hề đau đớn chút nào.
Thời gian cứ vậy trôi qua từng ngày từng ngày, rất nhanh một tháng trôi qua,
cậu đã nén được như vậy 9 lần rồi, tuy nhiên lần thứ 10 luôn luôn gặp trở ngại
do thiếu một thứ gì đó, nhưng mà cậu lại không biết là thiếu gì cả, vì vậy dù
rằng không cam lòng nhưng cậu vẫn dừng lại.
“Haizz, không biết mình thiếu cái gì ta” Cậu lầm bầm
“Ta cũng không biết đệ thiếu cái gì nhưng ta có thể chắc chắn rằng đệ đang
càng ngày càng béo lên đó” Bỗng giọng Niệm Vũ vang lên đầy bất đắc dĩ.
“He he, béo thích mà :D” Cậu không biết rằng có ai đó đã ngã ngửa khi nghe cậu
nói câu này.
Sau khi tu luyện Bàn Long Công thành công, cậu đã có thể đạt được hai trạng
thái là Fat Mode và Serious Mode (đã giải thích trước đó rồi nhé), và không
biết tại sao nhưng nếu cậu ở Fat Mode thì công việc nén Nguyên Khí cùng tế bào
trở lên dễ hơn bình thường một chút.
Tuy nhiên, sau mỗi lần nén tế bào thành công thì cân nặng của cậu cũng tăng
lên nhanh chóng và thế thành ra là sau mỗi lần nén tế bào cậu lại mập hơn một
vòng và hiện tại khi mà mới chỉ 5 tuổi, cậu đã nặng hẳn 55kg, một con số vô
cùng kinh khủng đối với một đứa trẻ 5 tuổi.
Tuy vậy, cân nặng của cơ thể lại hoàn toàn không phụ thuộc vào trọng lượng của
tế bào và điều này làm cậu rất khó hiểu nhưng sau nhiều lần như vậy, cậu cuối
cùng đã có thể xác định được lý do khiến cậu trở lên béo hơn sau mỗi lần nén
tế bào.
Và tất cả đều là tại Bàn Long Công, như trước đó có nói ở vào Fat Mode cậu có
thể tăng 50% sức phòng thủ nhưng cụ thể thì 50% này đến từ đâu? Câu trả lời là
đến từ đống mỡ trên cơ thể và khi ở Fat Mode, thức ăn sau khi hấp thụ gần như
đều dồn vào mỡ hết, hơn nữa bởi quá trình nén là một quá trình đốt năng lượng
rất kinh khủng, do vậy cậu ăn cũng đặc biệt nhiều.
Và cứ như vậy trong 1 tháng, hỏi sao cậu không béo lên khủng khiếp như vậy,
chỉ từ 20kg cậu vọt thẳng lên 55kg. Tuy nhiên, nếu cậu dỡ bỏ trạng thái Fat
Mode mà vào Serious Mode thì cân nặng của cậu sẽ giảm xuống chỉ còn 25kg và
cậu sẽ có một cơ thể đầy cơ bắp không một chút mỡ thừa, chỉ là khi cậu ở
Serious Mode thì trông cậu có hơi quái dị, một thằng nhóc 5 tuổi cơ bắp cuồn
cuộn, haha, tưởng tượng thôi cũng thấy có vấn đề. Còn nếu cậu hoàn toàn trở
lại bình thường thì cậu chỉ nặng tầm hơn 30kg, và vẫn là một thằng nhóc mập
mạp.
Tuy nhiên, ở trạng thái bình thường cậu vẫn có thể giảm béo, trong khi ở Fat
Mode thì cậu chỉ có béo thêm mà không có giảm cân, còn nếu ở Serious Mode thì
cậu có một thân thể cơ bắp hoàn mỹ nhưng cơ bắp cậu sẽ càng ngày càng lớn hơn
và cơ thể của cậu cũng sẽ phải lớn theo cơ bắp nếu không sẽ đánh mất cân bằng.
Hay nói cách khác thì tu vi cậu càng cao thì khi ở Fat Mode cậu lại càng béo,
còn ở Serious Mode cậu lại càng ngày càng to con.
Cũng may là nếu tu luyện Bàn Long Công đến cấp độ nhất định, cậu có thể tự do
kiểm soát cân nặng và độ to con của bản thân, nếu không… cậu chẳng dám tưởng
tượng nữa.
“Có lẽ đã đến lúc về nhà rồi”