Người đăng: tranvantai0
Hai mươi lăm tuổi Triệu Nham, người ở bên ngoài xem ra là một kẻ không có việc
gì, thân phận bình thường người không phận sự thôi.
Nhưng trên thực tế, trên tay hắn tích lũy tài sản nhưng đã đột phá trăm tỷ.
Bất kể là công nghiệp, bệnh viện ,internet những lĩnh vực ngành nghề này hắn
cũng đều có tham gia.
Khi hai mươi tuổi, một mình hoàn thành cuộc làm ăn đầu tiên ,hắn nghiên cứu
chip thông minh lấy 100 triệu giá cả bán cho một nhà điện tử khoa học kĩ thuật
công ty.
Sau vài năm trôi qua, hắn trong bóng tối dẫn dắt toàn bộ thời đại do hắn bồi
dưỡng mấy trăm thuộc hạ ,mỗi người đều là hàng đầu thiên tài ở mỗi lĩnh vực.
Mà làm hậu trường người điều triển hắn, Nhưng thủy chung không bao giờ lộ ra
tia dấu vết, gần như không có mấy người biết ,hắn là người đàn ông có giá trị
bản thân trên trăm tỷ thần hào.
Tên như ý nghĩa, Triệu Nham hắn là một người cứng rắn không sợ mạnh lại không
hiếp yếu.
Bởi vì là một người đàn ông quá hoàn hảo, hắn không khỏi bị những khác ghen tỵ
Ngày hôm đó, Triệu Nham đi cùng một vài thân tín của hắn đi gặp đối tượng cần
hợp tác.
Hắn vẫn như thường, núp trong bóng tối quan sát quá trình này.
Một khi hai phía thành công hợp tác, thì tất nhiên thế giới này sẽ nghênh đón
một trận cuồng phong, vượt thời đại bão táp.
Nhưng những gì như hắn muốn lại không thể thực hiện được.
Cuộc họp tác này chung quy chỉ là một cái bẫy để có thể giết được hắn.
Hắn không thể nào tin tưởng được những thân tin mà hắn tin tưởng nhất tất cả
đều phản bội.
Một phát nổ súng “Bùm “ Vang lên.
Triệu Nham vô lực ngã xuống nhìn những nụ cười càn rỡ trên gương mặt của những
kẻ đó.
Hắn thề rằng nhất định sẽ trả thù những kẻ đó sẽ không có cuộc sống yên lạnh
đâu.
Nhưng hắn không biết rằng cho dù mình có cố gắng tới đâu đi chăng nữa, mối thù
này sẽ chẳng bao giờ báo được.
Bởi cả hai đã ở hai thế giới khác nhau.
...............
Ở bên trong một ngôi nhà hoang,
Tàn tạ trong căn phòng nhỏ, ánh đèn lờ mờ tỏa ra nhỏ bé hào quang chỉ có thể
lúc ẩn lúc hiện nhìn thấy một cái nhỏ gầy bóng người cuộn mình ở bên cạnh bàn.
Lục Tuyết Nhi cẩn thận từng ly từng tý một, nâng nữa khối đã móc meo bánh bao
lên miệng không ngừng nuốt nước bọt.
“Không, ta không thể ăn ! Đây là muốn để cho thiếu gia. “
Lục Tuyết Nhi cố nén trong bụng cảm giác đói ,đem bánh bao thả lại đến trong
bát.
Nhìn nằm trên giường cũ nát người thiếu niên ,Lục Tuyết Nhi nhịn không được
rơi lệ.
“Ô ô ô! Thiếu gia ngươi nhất định phải tỉnh lại ,Tuyết Nhi thật vô dụng cái gì
đều sẽ không, cũng chỉ biết khóc thôi. Muốn đi hiệu thuốc mua một điểm dược
trở về nhưng lại không có tiền đành đem chiếc vòng thiếu gia đã tặng đem đi
tiệm cầm đồ bán !“
Khóc một trận, Lục Tuyết Nhi lau khô giọt nước mắt còn đọng lại trên khóe mắt,
tâm tình bình phục trở lại.
Tuyết Nhi thân thể nho nhỏ rời khỏi căn phòng đi xuống bếp.
Nhìn trên vại chỉ còn mấy chục hạt gạo, Tuyết Nhi bắt đầu nhóm lửa làm cơm.
.........
Cảm giác thân thể truyền đến từng trận đau đớn, Triệu Nham chậm rãi mở mắt ra
phát hiện mình đang nằm trong một cái tồi tàn căn phòng.
Một vài hình ảnh nhiều lần ẩn hiện xuất hiện trong đầu thật giống như đang xem
lướt qua người khác trí nhớ như thế.
Đối với tình huống như vậy, Triệu Nham tuy trong lòng kinh hãi nhưng cũng may
vẫn có thể duy trì tâm tình ổn định.
Hắn không có lại đi bận tâm quanh thân hoàn cảnh mà là nhắm hai mắt lại chậm
rãi xem xét trong đầu thêm cái kia, một phần không thuộc về mình kí ức.
Khoảng chừng một canh giờ sau, Triệu Nham khiếp sợ mở hai mắt ra.
Hắn phát hiện trong đầu của chính mình xuất hiện từng cảnh tượng kí ức, càng
cùng địa cầu không có bất kì tia liên hệ, này hoàn toàn là kí ức của một
người khác ở một thế giới khác so với hắn.
Thế giới này là một cái không giống bình thường thế giới, là một thế giới có
khá nhiều điểm tương đồng với một quyển tiểu thuyết mà hắn đã từng đọc ,tên là
“Đấu Phá Thường Khung”
“Đấu Phá Thường Khung” thế giới có những gia tộc ,tông môn, đế quốc ,học viện,
thì bên thế giới này cũng có.
Duy chỉ có một điểm khác nhau, là “Đấu Phá Thường Khung thế giới “ tu luyện
chính là đấu khí về phần thế giới này tu luyện chính là hồn khí.
Hơn thế, thế giới này có năm đại lục khác nhau với những cái tên :Thần Châu
đại lục, Yêu Thú đại lục, Biển Xanh đại lục, Thiên Không đại lục và cuối cùng
là huyền bí nhất đại lục, đại lục Đen.
Hắn hiện tại đang sống trong Thần Châu đại lục.
Thu hồi trong đầu một hồi ngổn ngang kí ức, Triệu Nham biết được chính mình
trước mắt là linh hồn phụ thể, ở một người cũng tên là Triệu Nham.
Triệu Nham người trẻ tuổi này ,năm nay mười tám tuổi, là con trai của đại
trưởng lão Triệu Khiêm trong Triệu gia.
Triệu gia ,gia tộc này là một thế gia lớn ở Bắc Đô Thành nhưng lại thuộc hạng
lót đáy ở Viêm Nguyệt đế quốc.
Tuy thân phận ngưu bức như vậy nhưng Triệu Nham người trẻ tuổi này cũng thập
phần khiêm tốn chuyên môn giúp đỡ những thành viên trong Triệu gia.
Khác vậy, Triệu gia thiếu chủ Triệu Chí Hạo lại có chút chướng mắt đối với
Triệu Nham, không thích Nham cho lắm.
Trong một lần tình cờ, Triệu Nham vô tình đá vào mông của Triệu Chí Hạo làm
hắn té chõng đầu xuống đẩt khiến hắn mất mặt trước mọi người.
Vì thế, Triệu Chí Hạo phẫn hận vô cùng đối với Triệu Nham. Đến khi Triệu Nham
có việc phải rời đi gia tộc, hắn thuê người ám sát.
Nhờ vào may mắn Triệu Nham đã thoát kiếp nạn này nhưng lại bị trọng thương
nặng.
Trước khi bị bất tỉnh, Triệu Nham cũng kịp nhìn thấy một thân ảnh xuất hiện
tuy chỉ mơ hồ nhưng Triệu Nham có thể xác định người đó là nữ.
............
Từ bên ngoài đi vào căn phòng, nhìn thấy Triệu Nham đã tỉnh dậy, Lục Tuyết Nhi
nhất thời kinh hỉ cầm trong tay chén cơm ném xuống đất, nhào tới Triệu Nham
trong lòng ngực khóc rống lên.
“Ô ô ô ! Thiếu gia ngươi rốt cuộc tỉnh !Tuyết Nhi thật sợ hãi ,Tuyết Nhi thật
sợ hãi thiếu gia ngươi ra đi “
Nhìn trong lòng ngực Lục Tuyết Nhi, Triệu Nham tâm tình dần dần ẩm lên.
Theo như kí ức, Triệu Nham biết được thân ảnh lúc đó đã cứu mình là Lục Tuyết
Nhi.
Nàng là tỳ nữ do phu thân Triệu Khiêm sắp xếp cho hắn hơn nữa đời này cái kia
Triệu Nham đối với nàng nhất kiến chung tình.
Lục Tuyết Nhi mặc một bộ màu tím trang phục ,nàng có dung mạo khuynh quốc
khuynh thành ,băng thanh ngọc cốt, chim sa cá lặn không ngoài như vậy . Càng
hiếm có là nàng tính cách ngoan hiền mơ hồ biểu lộ một tia thiện lương.
“Tuyết Nhi, thiếu gia ta là sẽ không đi đâu, cho nên ngươi cũng không nên quá
lo lắng “Triệu Nham sờ lên mái tóc Tuyết Nhi, nhẹ giọng nói.
Nhìn thấy thiếu gia đã tỉnh dậy, Tuyết Nhi mới yên tâm nhắm mắt lại, ở Triệu
Nham trong lồng ngực híp mắt lại.
Ba ngày qua vì chăm sóc Triệu Nham, Tuyết Nhi hầu như không làm sao ngủ bây
giờ nhìn đến Triệu Nham rốt cuộc thức tỉnh, nàng rốt cuộc có thể yên tâm cố
gắng ngủ một thoáng.
Đem đã ngủ Tuyết Nhi đặt ở trên giường, Triệu Nham trong lòng nhàn nhạt cười
gần “Kiếp trước chính mình bị tin tưởng huynh đệ phản bội mà chết, đời này
chính mình lại bị người khác muốn giết chết bởi một nguyên nhân không ra sao,
đúng là người tốt sống không lâu, thiện lương bị trái đắng sao? Nếu quả là như
vậy,đời này chính mình muốn làm ác nhất không chừa thủ đoạn loại người kia! “