4:


'cảm ơn hoàng tử đã quá khen nhưng nếu chỉ vậy cuộc trò chuyện ta nghĩ nên kết
thúc'

...'Haha Lan quận chúa xin từ từ ta chỉ muốn hỏi Lan tiểu thư chẳng nhẽ cả đời
đều muốn chỉ có như thế'

' Thứ bổn tiểu thư không hiểu, ngươi có gì cứ nói rõ ra đi'

'Lan quận chúa chẳng nhẽ cả đời chỉ muốn lấy chồng sinh con giống bao phụ nữ
khác sao, như vậy không phải rất đáng tiếc sao với tài hoa của ngươi sao có
thể chịu yên phận một góc rồi chết đi như vậy, quận chúa ngài nghĩ thử xem'

' Ồ không biết Nam hoàng tử có ý kiến gì không kính xin chỉ dẫn Lan muội'

' rất đơn giản lấy ta là được'

"Lấy ngươi hừ hóa ra cũng chỉ như vậy sao '

... ' đúng vậy lấy ta quận chúa ngài thử nghĩ xem nếu nàng cưới một hoàng tử
khác liệu có người nào sẽ để nàng đứng sau màn chỉ đạo hay chỉ quanh năm suốt
tháng ở trong cung tranh giành những thứ vớ vẩn làm mai một đi tài năng của
nàng nhưng ta thì khác ta chỉ là người hữu dũng vô mưu ta cần nàng đứng sau
bày mưu tính kế hoàn thành bá nghiệp, nàng cứ thử nghĩ xem nếu chúng ta thành
công nàng sẽ được lưu danh muôn đời đấy cũng không phải là mục tiêu của bậc kì
nữ như nàng hướng tới sao'

' Ngươi nói cũng có lí ta một bậc nữ lưu anh hùng tuyệt không kém cánh đàn ông
các ngươi sự thông minh của bổn tiểu thư có thể không bằng quỷ tài Nguyễn Văn
Khoa nhưng tuyệt đối cũng không kém nhiều nhưng vấn đề ở đây là bổn tiểu thư
không thích ngươi'

'Haha có thành công nào mà không cần đánh đổi trên đời này đâu có thứ gì miễn
phí, quận chúa muốn lưu danh thì cũng cần trả giá một chút chứ, tất nhiên kể
cả có kết hôn nếu nàng không muốn ta cũng tuyệt đối không động vào người nàng,
Lan muội nghĩ sao'

Rất rõ ràng quận chúa đã tâm động càng nghĩ càng thấy tên thất hoàng tử này
nói đúng với tài hoa như ta chẳng nhẽ mãi chôn vùi ở đây thôi sao, quay ra
nhìn tên thất hoàng tử thật sự bổn tiểu thư sẽ phải cưới tên đáng ghét này
sao.Rơi vào trầm tư suy nghĩ một bên thất hoàng tử vẫn mỉm cười nhìn nàng, ta
không tin ngươi không tâm động theo trong trí nhớ vị Lan quận chúa này là một
người có chút thông minh nhưng dã tâm lại rất lớn, cũng có thể do được nuông
chiều từ bé nên cô quận chúa này luôn nghĩ mình hơn người khác.

'Muốn ta lấy ngươi cũng không phải không được nhưng ngươi phải chấp nhận những
điều kiện sau nếu không thì miễn bàn'

' Mời quận chúa nói'

'Thứ nhất không được quản ta, ta muốn làm gì đó là chuyện của ta, thứ hai tất
cả chuyện quan trọng đều phải hỏi qua ta ta đồng ý mới được thực hiện, thứ ba
không được phép động vào ta, thứ tư tạm thời chưa nghĩ ra có gì ta bổ sung
sau, thế nào có đồng ý không'

Hừ muốn ta thành con rối của ngươi, mơ tưởng rất đẹp nhưng ta rồi sẽ cho ngươi
thấy hiện thực tàn khốc như thế nào, ' tất nhiên là đồng ý mọi chuyện sau này
cần nhờ Lan muội giúp đỡ rồi, còn nữa chuyện ta bị các đại thần muốn phế tu vi
cần nhờ Lan muội về nói giúp với Hoàng lão tướng quân rồi'

' Hừ thật kém cỏi chuyện của mình còn cần người khác giúp, được rồi ta sẽ về
nói với cha ta một tiếng ngươi yên tâm đi, còn nữa ta không hi vọng chuyện hôm
nay lọt ra ngoài '

' tất nhiên rồi Lan quận chúa xin yên tâm'

Sau khi hai người bàn bạc xong đi ra, 'tiểu thư mọi chuyện thuận lợi chứ', 'An
bà bà xin yên tâm, chúng ta về phủ thôi ta còn có chút chuyện cần nói với cha
ta'

' vâng thưa tiểu thư' sau đó lướt qua nhìn vị thất hoàng tử vẫn đang mỉm cười
đứng bên cạnh tình huống này có chút gì đó không đúng, đãng nhẽ vị hoàng tử
này phải cật lực cự tuyệt hủy bỏ hôn ước chứ vì dù sao cũng là ý kiến của
hoàng thượng nếu vị này không đồng ý cũng là có chút rắc rối, thôi thôi về phủ
hỏi lại tiểu thư vậy.

khi hai ngươi ra về cũng không mang đi 1 vạn lạng bạc lí do quận chúa đưa ra
rất đơn giản ' bản tiểu thư mang đến nào có lí gì lại mang về như thế không
phải rất mất mặt sao' mà cũng đúng 1 vạn lạng bạc nhìn thì có vẻ nhiều nhưng
nếu so với địa vị của phủ tướng quân thì 1 vạn lạng bạc cũng giống như thịt
muỗi chẳng đáng là bao.

'chúa công không lẽ ngài định lấy vị tiểu thư này thật sao' giọng của Quí lão
kèm theo một nghi vấn

'haha Quí lão nói đùa 1 kẻ tự cho mình là thông minh mà thôi ta chỉ cần phụ
thân có ta giúp ta qua khốn cục này thôi, còn nữa Quí lão 1 vạn lạng bạc này
Quí lão cầm lấy'

' chúa công không biết có gì phân phó'

' Quí lão ta muốn ngài giúp ta mở tửu lầu '

'Tửu lầu chúa công muốn kiếm tiền sao, xin yên tâm thuộc hạ tuyệt không làm
chúa công thất vọng'

'haha Quí lão hiểu sai ý chúa công rồi, mở tửu lầu cũng không phải chúa công
muốn kinh doanh kiếm tiền'

' kính xin tiên sinh chỉ dạy ' dù mới tiếp xúc với vị Khiêm lão này không lâu
nhưng sự uyên bác khiến Quí lão rất kinh nể

' chỉ dạy thì không dám chúng ta cùng cận thần bên chúa công nên Quí lão ngài
không cần khách khí như vậy. mở tửu lầu thực chất chúa công muốn thu thập
thông tin chứ không phải kinh doanh'

' Đúng vậy Quí lão ta nghĩ không chỗ nào dễ có thông tin hơn quán rượu vì thế
ta hi vọng ở kinh thành này có thể mở vài quán rượu, tất nhiên việc sàng lọc
thông tin cần nhờ Quí lão bận bịu một phen rồi'

' Vì chúa công hiệu lực là vinh hạnh của lão thần, với 1 vạn lạng này thì việc
mở tửu lầu không khó lão thần nguyện đi xúc tiến ngay công việc '

'ta không muốn ai biết việc mở tửu lầu dính dáng đến mình còn cần Quí lão vất
vả , Khiêm lão ngài có thể ở một ngôi nhà nhỏ bên cạnh vừa dạy chữ cho trẻ em
lang thang vừa bảo vệ tửu lầu khỏi những tên ỷ mình có chút tu vi nhưng không
có mắt với lại Khiêm lão chuyện chúng ta biết nhau hiện giờ cũng chưa cần tiết
lộ'

'vâng xin chúa công yên tâm, chúng thần xin phép đi làm'

Bất chi bất giác hắn cũng đã đặt những viên gạch nền móng cho con đường mà hắn
sắp đi, cứ từ từ rồi ta sẽ cho tất cả lục địa này phải run rẩy hảo hảo ngồi
đợi và tận hưởng những giây phút thanh bình cuối cùng của các ngươi đi...


Triệu Hoán Anh Hùng Đất Việt - Chương #4