" tạ chúa công ban tên"
Lê Thị Khiết cũng không hiểu tại sao mình thật sự thích cái tên Nguyên Phi Ỷ
Lan này dường như cái tên này sinh ra là dành cho nàng vậy.
"nếu nàng thích vậy từ sau ta gọi nàng là Ỷ Lan nhé" thất hoàng tử cười nói
" tất cả nghe theo chúa công" Ỷ Lan hành lễ thưa với thất hoàng tử
"À còn nữa khi ở bên ngoài cũng đừng xưng hô ta là chúa công sẽ khiến có một
vài rắc rối không cần thiết, nếu có người cứ gọi ta là thất hoàng tử được rồi"
Thất hoàng tử lo lắng phòng bị người có tâm hại mình vì hai chữ chúa công sẽ
khiến người khác liên tưởng ra rất nhiều thứ
" Vâng thưa thất hoàng tử" Nguyên Phi Ỷ Lan cũng rất nhanh lẹ hiểu được
"Được rồi Ỷ Lan cùng ta đi gặp Khiêm lão nhưng không biết Ỷ Lan có thể giúp ta
đi mà không ai biết được không" thất hoàng tử cũng rất muốn đi gặp Khiêm lão
để học thêm các tri thức khác của đại lục này nhưng lại sợ có người giám thị
mình rồi ảnh hưởng đến Khiêm lão phải biết Khiêm lão là nhân vật được thất
hoàng tử hi vọng rất nhiều.
Vì thế mọi thứ có thể ảnh hưởng đến Khiêm lão thất hoàng tử đều cố gắng tránh
kể cả dù việc có là do thất hoàng tử suy nghĩ quá cũng tận lực tránh được nên
tránh, đây là thời kì khởi đầu mọi thứ đều cần phải hết sức cẩn thận.
Nhưng khi hệ thống triệu hoán được Nguyên Phi Ỷ Lan đặc biệt là nàng lại có tu
vi võ quân nhất tinh thì mọi chuyện đều có thể giải quyết chính vì điều này mà
hôm qua thất hoàng tử mọi không đến gặp Khiêm lão mà hồi phủ đợi Nguyên Phi Ỷ
Lan đến
" Không có vấn đề gì thưa chúa công, dù ở ngoài thần có thấy một vài người
giám thị nhưng tu vi họ không cao với kĩ năng giám sát cũng không tốt nên qua
mặt những người này thì không vấn đề gì"
Nguyên Phi Ỷ Lan tự tin nói
" Đã có người giám thị rồi sao, được chúng ta xuất phát thôi vừa đi ta vừa chỉ
đường cho nàng " có vẻ như các huynh trưởng của hắn đã bắt đầu không cho hắn
có một cuộc sống yên bình rồi
" chúa công xin đứng vững" Nguyên Phi Ỷ Lan một tay đặt nên người thất hoàng
tử
Thất hoàng tử có tu vi võ sư nhưng lúc này đây thất hoàng tử đang có cảm giác
thuấn di, tốc đọ thực sự rất nhanh đây là võ quân tu vi có thể đạt được ư, cảm
giác rất không tệ
Võ quân tu vi thật sự rất nhanh chỉ vừa chớp mắt đã di chuyển được vài trăm
mét và cũng rất khó để mắt thường có thể bắt được.thất hoàng tử đang ao ước
không biết bao giờ tu vi mình mới có thể đi mây về gió như vậy kể cả dù trong
chiến trường có quân trận áp chế khiến tu vi không triển khai được nhưng dù
sao không phải lúc nào ngươi cũng có quân đội bên mình vì thế có tu vi võ quân
là ở đất nước này gần như có thể đi ngang, tất nhiên là chỉ gần như thôi
Rất nhanh hai người đến chỗ Khiêm lão, thất hoàng tử thấy Khiêm lão đang dạy
bọn trẻ học nên không muốn làm phiền nên hai người vòng ra nhà sau ngồi đợi
Lại nói Khiêm lão mới đến hôm qua mà hôm nay đã có học sinh đến học rồi quả
nhiên không phải tự nhiên mà người xưa gọi ông là Tuyết Giang phu tử
Thật ra khi thất hoàng tử và Nguyên Phi Ỷ Lan đến Khiêm lão cũng đã biết vì
thế ông nhanh chóng kết thúc buổi học để gặp thất hoàng tử
" hôm nay học đến đây thôi các trò nhớ về học bài nghe không" Khiêm lão cười
hiền lành nói với học sinh
" vâng thưa thầy chúng con xin phép về" học sinh đồng thanh nói
Khi học sinh ra về Khiêm lão vội tiến đến gặp thất hoàng tử
" Bỉnh Khiêm ra mắt chúa công, xin thứ lỗi vì đã để chúa công đợi lâu " Khiêm
lão hành lên nói với thất hoàng tử
"Khiêm lão ta nói rồi chúng ta đều là người một nhà với lại ta luôn coi Khiêm
lão như bậc trưởng bối vì thế từ này Khiêm lão không cần mỗi lần gặp ta lại
khác khí như vậy" thất hoàng tử vội đỡ Khiêm lão dậy
"Khiêm lão để ta giới thiệu đây là Lê Thị Khiết hay còn gọi là Nguyên Phi Ỷ
Lan, đừng nhìn nàng là phụ nữ nhưng chắc chắn trí lực của nàng không thua kém
bất kì ai đâu phải nói là một bậc nữ lưu anh hùng"
"Ỷ Lan đây là Khiêm lão, Khiêm lão là mưu thần số một trong thiên hạ này"
thất hoàng tử giới thiệu hai người với nhau
" Thiếp thân Ỷ Lan ra mắt Khiêm lão mong Khiêm lão chỉ bảo nhiều hơn" khi nhìn
thấy Khiêm lão Nguyên Phi Ỷ Lan có cảm giác như người này có thể dùa nghịch cả
thiên hạ trong tay, rất may chúa công có thể có Khiêm lão bên cạnh
" chúa công quá lời rồi, Ỷ Lan cô nương không cần khách khí hai ta đều vì chúa
công tận tụy chỉ bảo thì không dám " Khiêm lão cười vuốt râu nói
"Khiêm lão hôm qua mới đến mà hôm nay đã có học sinh đến học quả nhiên không
hổ danh là Khiêm lão a" thất hoàng tử cười nói
" chúa công chê cười rồi đều là những trẻ em lang thang nên lão thần thấy tội
nghiệp nên cho chúng thức ăn cùng dạy cho cái chữ, với lại chúa công tửu lầu
bên Quí lão cũng đưa vào hoạt động rồi mọi thứ đều đang diễn ra tốt đẹp "
Khiêm lão cũng cười nói
" Khiêm lão hôm nay ở trước phủ của ta đã bắt đầu có người giám thị rồi, Khiêm
lão nghĩ sao về việc này" thất hỏi ý kiến Khiêm lão
" nhanh như vậy đã có người giám thị có vẻ như việc nhờ lão tướng quân để vượt
qua ải khó khăn trước đó vừa có lợi lại vừa có hại" Khiêm lão cảm thán
" theo lão thân các hoàng tử khác mới chỉ giám thị gần như là để cho có chưa
quá gắt gao nên không đáng lo bây giờ chỉ cần chúa công không biểu hiện quá
tốt với lại không qua lại quá nhiều với phủ lão tướng quân là được"
" với lại chúa công ngoài các hoàng tử thì Hoàng lão tướng quân người cũng cần
đề phòng một chút lão thần nghi ngờ việc lần trước ngài thất bại bởi thổ phỉ
có dính líu đến phủ tướng quân" Khiêm lão nói
" Khiêm lão nói thế càng khiến ta thêm khẳng định việc ta thất bại có liên
quan đến phủ lão tướng quân rồi, đừng để ta tra ra là ai nếu không đừng trách
ta độc ác " thất hoàng tử muốn trừng trị kẻ đã khiến hắn thất bại cũng là lời
hứa với vị thất hoàng tử quá cố..