_ Lần Đầu Giết Người


Người đăng: Lethituyetnhu

" Hỗn trướng ! Dám chém sư huynh ? "

Hai tên phía sau phi kiếm đâm đến Lê Phước Vũ.

" Vù . . . " Tiếng phi kiếm xé gió mà đến.

Lê Phước Vũ theo bản năng vung kiếm lên chém, hai thanh phi kiếm dễ dàng bị
chém gãy.

" Không thể nào ? Ngươi . . . Ngươi làm sao có thể ? " hai tên đồng thời há
hốc mồm không biết làm sao, Đường đường pháp khí tiên môn sao có thể bị kiếm
của phàm nhân chém gãy ?

" Vũ ca ca, Lý thúc . . . Lý thúc chết rồi . . . Ô ô . . " Tiểu Thúy thoát
khỏi tên sư huynh chạy đến bên Lý thúc phát hiện ông đã chết òa lên khóc.

" Đám chó má các ngươi . . . Súc sinh đáng chết !! " Lê Phước Vũ chém ra mấy
đường kiếm quang, tên sư huynh vừa bị đứt cánh tay bị kiếm quang bổ ngang làm
đôi, một tên khác bị Bổ dọc làm đôi, máu tươi phun ra đỏ cả một vùng đất.

" Đinh ! Chúc mừng ký chủ đánh giết Luyện Khí Kỳ tu sĩ thu được một túi trữ
vật và 1 điểm kinh nghiệm ! "

" Đinh ! Chúc mừng ký chủ đánh giết Luyện Khí Kỳ tu sĩ thu được một túi trữ
vật và 1 điểm kinh nghiệm ! "

Âm thanh liên tiếp vang lên trong đầu Lê Phước Vũ.

Một tên vì may mắn vẫn còn một thanh phi kiếm mà dùng thanh còn lại phi kiếm
bay mất.

Lê Phước Vũ nhưng không biết bay đành thôi, không làm gì được.

" Tiên nhân ! Bọn hắn là tiên nhân . . . " đám người Vong Ưu Thôn thấy tên này
phi kiếm bay đi liền hô, trong giọng mang theo sự sợ hãi, đám tiên nhân
nhưng từng giết không ít người trong thôn.

Lê Phước Vũ thu kiếm vào trong cơ thể, chạy đến bên Lý thúc, tay sờ ngực ông
, thấy tim còn đập.

Hắn ngay lập tức cúi xuống hô hấp nhân tạo.

" Vũ ca ca, ngươi . . . Ngươi làm gì thế, Lý thúc đã chết rồi ngươi còn . .
. " Tiểu Thúy đập đập Lê Phước Vũ căm ghét nói.

" Phốc . . . " Lý Thúc thở ra một hơi liền tỉnh lại.

" Tiểu Thúy ? Sao em đánh anh ? Anh đang cứu người mà ? " Lê Phước Vũ thắc mắc
hỏi, lúc này thấy Lý thúc đã tỉnh lại Tiểu Thúy mới xấu hổ cúi đầu không nói
gì.

Lúc này Lê Phước Vũ mới nhìn qua hai xác chết liền nôn ọe liên tục

" Cái này . . . Đây là ta làm ra ? Ta giết người rồi . . . " Lê Phước Vũ vừa
rồi giận quá hóa điên cuồng chém bừa mà thôi, không nghĩ sức mạnh ghê gớm như
vậy.

" Chú ba thường nói giết đám cầm thú này thì không nên xem là giết người ! Chú
ba nhưng là Thiếu Úy công an à ! Chú nói liền không sai . . . " Lê Phước Vũ
nhớ lại câu hỏi hắn từng hỏi chú ba rằng có sợ hãi khi bắn tội phạm không, và
chú ba trả lời hắn như thế thì tâm trạng cũng bình phục trở lại.

Đám người Vong Ưu Thôn bắt đầu nhìn Lê Phước Vũ với ánh mắt sợ hãi, nhưng sau
một lúc nghĩ lại sống gần Lê Phước Vũ một tuần quá thấy hắn tâm địa rất tốt ,
có lẽ lúc nãy thấy Lý Lực cùng Trương Trung Hậu bị đánh gần chết mới tức giận
mà giết bọn kia thì bọn họ cũng không còn bao nhiêu sợ hãi.

Bất quá bọn hắn cũng có chút e ngại, dù sao bọn hắn là người dân bình thường
, nào có giết người qua.

Mấy người tụm lại nhấc Trương Trung Hậu cùng Lý Lực vào nhà dưỡng thương, một
số khác thì mang xác hai tên kia đi chôn, dù sao để đấy thì không được.

Một ngày nhanh chóng trôi qua, thương thế của Lý Lực cùng Trương Trung Hậu
cũng qua cơn nguy kịch, mấy người trong Vong Ưu Thôn cũng không còn e ngại Lê
Phước Vũ nữa.

Tối đến Lê Phước Vũ cũng trêu ghẹo Tiểu Thúy cho nàng quên đi chuyện lúc chiều
, ở đây hơn một tuần trêu ghẹo nàng không ít lần, kiếm được hơn 15 điểm Trêu
chọc em gái.

" Tiểu Thúy à . . . " Lê Phước Vũ ngồi một bên gọi Tiểu Thúy, nàng quay lại
thì hai người môi chạm môi.

Tiểu Thúy sửng sốt một hồi rồi đỏ mặt chạy vào trong phòng trùm mềnh trốn mất
luôn.

" Đinh ! Chúc mừng ký chủ trêu chọc em gái được thưởng +1 điểm mị lực, +1
điểm trêu chọc em gái ! " Âm thanh vang lên trong đầu Lê Phước Vũ.

" Cái này . . . Cái này chỉ là trùng hợp thôi mà ? Ta . . . Bất quá thật thơm
à . . . " Lê Phước Vũ đưa tay lên miệng sờ sờ, miệng cười tủm tỉm.

" Ta . . . Ta yêu lại rồi sao ? Sao lại ngồi cười một mình rồi ? " Lê Phước Vũ
lắc đầu đi vào trong nằm dưới đất vị trí number one của hắn mơ màng chìm vào
giấc ngủ.

. ..

" Lũ kiến hôi phàm nhân các ngươi hôm nay đều phải chết ! "

" Một lũ phàm nhân giun dế các ngươi cũng dám giết sư đệ của ta, Hừ ! Hôm nay
các ngươi đừng nghĩ người nào sống sót ! "

Đám người khoảng 10 tên lăng không trên không trung phi kiếm mà đến, tên đi
đầu mở miệng quát lớn.

Người Vong Ưu Thôn cùng Lê Phước Vũ vẫn như mọi hôm nhìn thấy đám tiên nhân
bay đến nói muốn giết bọn hắn, bọn hắn ai nấy mặt mày trắng bệch sợ hãi không
thôi.

" Đại Sư huynh ! Người kia là kẻ hôm qua đã giết Lâm sư huynh cùng Nguyên sư
đệ, hắn có một thanh kiếm rất quỷ dị, có thể chém gãy phi kiếm . " Tên Sống
sót hôm qua chạy thoát nói với tên đại sư huynh.

" Hừ ! Phàm nhân giun dế mà thôi ! Ta đường đường là Luyện Khí Viên Mãn tu sĩ
, chẳng lẽ sợ hắn sao ? Hắn ta sẽ xử lý, các ngươi xử hết đám phàm nhân kia !
" Tên đại sư huynh nói xong phi kiếm chém đến Lê Phước Vũ.

Lê Phước Vũ lúc này gọi ra Bản Mệnh Chi Kiếm, vung lên chém phi kiếm làm đôi
.

" Thanh kiếm này . . . Chắc hẳn là linh khí, ta lần này phát rồi !!! " Tên
Đại Sư huynh mặt không chút sợ ánh mắt tham lam nhìn thanh kiếm trong tay Lê
Phước Vũ.

Đám người Vong Ưu Thôn bị phi kiếm bay đến nhiều người sợ đến ngất xỉu.

" Người là ta giết ! Các ngươi sao lại muốn giết bọn họ ? Đến mà giết ta . . .
"

Lê Phước Vũ vung kiếm chém liên tiếp mấy đường kiếm quang đánh bay mấy thanh
phi kiếm đang hướng đến mấy người Vong Ưu Thôn.

" Ha ha . . . Ai cũng đừng nghĩ thoát, ngươi chém được pháp khí nhưng chém
được pháp quyết sao ? Tất cả các ngươi vận pháp quyết đồ sát đám phàm nhân
giun dế này cho ta ! "

" Hỏa Chi Thuật ! "

Một đám hỏa diễm nóng rực đốt cháy mọi thứ nó đi qua hướng đến Lê Phước Vũ ,
đám người Vong Ưu Thôn hoảng sợ bỏ chạy tán loạn.

" Cái này . . . Bà nương thúi, làm sao đỡ ? " Lê Phước Vũ hỏi trong đầu.

" Ngốc thế ? Chém chết con mợ nó là xong thôi, không có linh lực cung cấp lửa
này tự tắt thôi . ! " Âm thanh vang lên trong đầu Lê Phước Vũ.

" Vèo ~~ " Lê Phước Vũ chém một luồng kiếm quang xuyên qua đám lửa bay thẳng
đến tên sư huynh, hắn quá bất ngờ không kịp vận pháp quyết phòng ngự bị chém
làm đôi, chết trong sự ngu ngốc của chính mình.

" Đinh ! Chúc mừng ký chủ đánh giết Luyện Khí Kỳ tu sĩ thu được một túi trữ
vật và 1 điểm kinh nghiệm ! " Âm thanh vang lên trong đầu Lê Phước Vũ.

Đám lửa không có linh lực cung cấp liền biến mất không còn một mống.

Mấy tên khác vì tu vi thấp nên vận pháp quyết lâu hơn một chút, nhìn thấy Đại
Sư huynh bị chém giết hoảng sợ không thôi . Ngừng vận pháp quyết lấy ra phi
kiếm bỏ chạy.

" Đám ác nhân các ngươi chạy được sao ? Mạng người mà coi như cây cỏ ! " Lê
Phước Vũ nói một câu, chân đạp đất nhảy lên chém ra vô số kiếm quang, mấy
tên tu sĩ vận công hộ thuẫn phòng ngự nhưng vận bị kiếm quang xuyên qua mà
chết.

" Đinh ! Chúc mừng ký chủ đánh giết Luyện Khí Kỳ tu sĩ thu được một túi trữ
vật và 1 điểm kinh nghiệm "

" Đinh ! Chúc mừng ký chủ đánh giết Luyện Khí Kỳ tu sĩ thu được một túi trữ
vật và 1 điểm kinh nghiệm "

" Đinh ! Chúc mừng ký chủ đánh giết Luyện Khí Kỳ tu sĩ thu được một túi trữ
vật và 1 điểm kinh nghiệm "

" Đinh ! Chúc mừng ký chủ đánh giết Luyện Khí Kỳ tu sĩ thu được một túi trữ
vật và 1 điểm kinh nghiệm "

" Đinh ! Chúc mừng ký chủ đánh giết Luyện Khí Kỳ tu sĩ thu được một túi trữ
vật và 1 điểm kinh nghiệm "

" Đinh ! Chúc mừng ký chủ đánh giết Luyện Khí Kỳ tu sĩ thu được một túi trữ
vật và 1 điểm kinh nghiệm "

" Đinh ! Chúc mừng ký chủ đánh giết Luyện Khí Kỳ tu sĩ thu được một túi trữ
vật và 1 điểm kinh nghiệm "

" Đinh ! Chúc mừng ký chủ đánh giết Luyện Khí Kỳ tu sĩ thu được một túi trữ
vật và 1 điểm kinh nghiệm "

" Đinh ! Chúc mừng ký chủ đánh giết Luyện Khí Kỳ tu sĩ thu được một túi trữ
vật và 1 điểm kinh nghiệm "

Liên tiếp là Âm thanh vang lên trong đầu Lê Phước Vũ.


Trêu Ghẹo Em Gái Hệ Thống - Chương #3