_ Trêu Ghẹo Em Gái Hệ Thống


Người đăng: Lethituyetnhu

" Kính thưa quan viên hai họ, cùng toàn thể quý vị khách quý. Lời đầu tiên,
tôi xin chân thành cảm ơn quý vị đã đến với buổi lễ thành hôn của con gái
chúng tôi ! "

" Hôm nay, Ngày 27 tháng 11 năm 2017 là ngày hôn lễ của con gái tôi là Nguyễn
Thị Lan Hương và Con rễ tôi Trần Thành Đức . . . "

. ..

Lê Phước Vũ ngồi trong một bàn tiệc, ngước mặt nhìn lên người yêu cũ đang
hạnh phúc bên người mới, hắn tay liên tiếp khui bia tự uống một mình, hôm
nay có lẽ là ngày buồn nhất cuộc đời hắn, trong đầu hắn chậm rãi nhớ về những
ngày tháng bên người ấy . ..

Sau hai tiếng, cũng có lẽ là ba tiếng khách mời cũng về gần hết, trên sân
khấu chỉ còn vài thanh niên bạn thân say xỉn nhảy múa.

Lê Phước Vũ miệng không ngừng uống, hắn không biết mình đã uống bao nhiêu ,
trên sân khấu mấy thanh niên say xỉn đang nhảy múa, hát hò vui vẻ mà lòng hắn
không vui nổi.

Lê Phước Vũ thân hình lắc qua lắc lại, đầu óc quay cuồng giống như xung quanh
không gian đang xoay tròn không ngừng, hắn bước ra dẫn con ngựa chiến của
mình là chiếc Honda Win 100.

Lê Phước Vũ đánh võng chạy trên đường về nhà, không phải vì hắn là thanh niên
hư hỏng, mà là hắn quá xỉn rồi.

" Ầm . . . "

Một chiếc xe tải đầu kéo tông vào hắn làm hắn văn ra một đoạn xa bất tỉnh
không biết gì nữa.

. ..

Tịch Không Tinh Cầu

Lê Phước Vũ khó khăn mở mắt ra, hắn nhìn thấy mình đang ở một gian cũ nát
trong nhà gỗ nhỏ, bên cạnh là đơn sơ làm bằng gỗ đồ dùng trong nhà, trên bàn
một con rỉ sét loang lổ ấm sắt đang bốc hơi nóng, khá giống trong mấy bộ phim
kiếm hiệp hắn từng xem.

Hắn đưa tay vút mặt cố tỉnh táo, nhìn lại vẫn là căn phòng gỗ, khó khăn nhất
chân xuống giường, liếm liếm khô ráo lên da môi, muốn đẩy lên thân thể đi
cũng uống chút nước.

"Kẹt kẹt!"

Lúc này, cửa gỗ bị người nhẹ nhàng đẩy ra, một đạo bóng dáng bé nhỏ xuất hiện
ở cửa.

" Ồ, ngươi tỉnh rồi ? "

Lanh lảnh dễ nghe tiếng nói truyền vào Lê Phước Vũ trong tai.

Lê Phước Vũ ngẩng đầu nhìn lại, nhưng cả người ngây ngẩn.

Trước mắt này cô bé khoảng 16 tuổi, khuôn mặt đáng yêu, da dẻ trắng noãn ,
một mái tóc đẹp đen nhánh tự nhiên rủ xuống đến, mắt to như nước trong veo
cực kỳ thấu triệt.

Nhìn thấy Lê Phước Vũ tỉnh lại, nàng khóe miệng hơi vểnh lên, lộ ra còn như
nữ thần Lưu Diệt Phi giống như nụ cười.

" Ngươi cuối cùng cũng coi như tỉnh rồi, ngày hôm qua ta lên núi hái rau dại
, nhìn thấy ngươi ngã trên mặt đất, máu me khắp người, Vì lẽ đó tìm  ngưu
ca bọn họ hỗ trợ đem ngươi nhấc trở về, ngươi hẳn là người ngoại địa chứ ?
Này trên núi sau đó có thể đi không, không tiếp thu đường mà nói rất dễ dàng
đụng tới dã thú. " Trước mắt dễ thương mỹ lệ tiểu cô nương cười nói, trên
gương mặt lộ ra ngọt ngào hai cái lúm đồng tiền nhỏ.

Lê Phước Vũ sửng sờ một chút, chính hắn không biết như thế nào mình lại ở đây
, chỉ nhớ mang máng là bị xe cán bay, thì ra là tiểu cô nương này cứu.

" Đừng sợ, nơi này là Vong Ưu Thôn, dã thú sẽ không chạy đến nơi đây đến ,
trong thôn có rất nhiều Người biết đánh dã thú . " Tiểu cô nương nhìn thấy Lê
Phước Vũ sững sờ vẻ mặt, cho rằng hắn còn đang hãi sợ, liền vung vung tay nhỏ
làm ra đánh dã thú hành động, lại có vẻ đáng yêu đến cực điểm.

" Vong Ưu Thôn ?? Là ở tỉnh thành nào vậy ? Vị tiên nữ dễ thương này nói cho
ta biết được không ? " Lê Phước Vũ miệng cười thân thiện nói, người yêu cũng
đi lấy chồng rồi, ông trời lại ban cho hắn gặp một mỹ nữ như vậy tranh thủ
một chút biết đâu có bồ mới.

" Ta . . . Ta không biết ! Chỉ biết từ nhỏ sống trong thôn à, với lại ta . .
. Ta không phải là tiên nữ . . .Người trong thôn đều gọi ta là tiểu Thúy à ! "
Tiểu cô nương da mặt trắng nõn như tuyết gò má lập tức đỏ chót, có chút
ngượng ngùng cuối đầu.

"Không có chuyện gì, Tiểu Thúy, từ nay về sau ngươi chính là của ta Tiên Nữ
dễ thương à ! " Lê Phước Vũ thâm tình nói.

"Ngươi. . . ngươi người này làm sao, à. . ." Tiểu Thúy nhất thời vừa thẹn vừa
vội, cuối cùng che khuôn mặt nhỏ, xoay người chạy mất.

" Đinh ! Chúc mừng kí chủ Lê Phước Vũ thành công treo ghẹo em gái được thưởng
+1 điểm mị lực, +1 điểm treo ghẹo em gái, một lần rút thưởng !!! " Âm thanh
vang lên trong đầu Lê Phước Vũ.

" Âm thanh gì thế ? Sao giống như con nhỏ Như giọng nói thế ? " Lê Phước Vũ
lẩm bẩm trong miệng.

" Ký chủ có một lần mở thưởng ! Có hay không mở ? " Âm thanh vang lên trong
đầu Lê Phước Vũ.

" Cái gì ? Ngươi là ai ? Ngươi ở đâu ? " Lê Phước Vũ nhìn xung quanh đề phòng
hỏi.

" Ta là Trêu Ghẹo Em Gái Hệ Thống, hiện đang ở trong cơ thể ngươi, có hay
không mở thưởng ? " Âm thanh vang lên trong đầu Lê Phước Vũ.

" Mở thưởng cái gì ? Con Như phải không ? Dám troll anh hai mi ? Ra đây ? " Lê
Phước Vũ nhìn quanh kêu.

" Như cái gì ? Cái đờ mờ !!! Bà đây bực rồi nha, giờ có mở không thì bảo ???
" Âm thanh vang lên trong đầu Lê Phước Vũ.

" Hừ ! Mở đi ! Để Anh hai đây xem mi giở trò gì ?? " Lê Phước Vũ hừ hừ nói.

" Đinh ! Chúc mừng ký chủ mở được rương thần bí ! Có hay không mở rương ? " Âm
thanh vang lên trong đầu Lê Phước Vũ.

" Lại mở cái gì nữa ? Hừ mở nữa cho anh hai đây xem mi troll cái chi !!! " Lê
Phước Vũ bực bội trả lời một câu.

" Đinh ! Chúc mừng ký chủ mở được thẻ kinh nghiệm 892 kinh nghiệm ! "

" Đinh ! Chúc mừng ký chủ tăng cấp từ phàm nhân lên Kiếm Tu Bậc một 8 tầng ! "

" Đinh ! Chúc mừng ký chủ bước vào con đường Kiếm Tu tặng một Bản Mệnh Chi
Kiếm ! "

" Ký chủ : Lê Phước Vũ

Cảnh giới : Kiếm Tu bậc 1 tầng 8 ( 92 / 100 EXP )

Công pháp : Trêu Ghẹo Em Gái

Võ Kỹ : tạm thời chưa có

Vũ khí : Bản Mệnh Chi Kiếm

Điểm mị lực : +1

Điểm trêu ghẹo em gái : +1

. ..

Liên tiếp là Âm thanh vang lên trong đầu Lê Phước Vũ, hắn cảm thấy cơ thể
mình mạnh mẽ vô cùng, một đấm đấm ra muốn vỡ mồm mấy tên Võ sư ấy chứ, nhìn
trên cánh tay có thêm một hình xăm cây kiếm khá đẹp mắt.

" Cái này . . . Ngươi không phải nhỏ Như ? Ngươi là cái gì ? " Lê Phước Vũ mở
miệng hỏi.

" Bà đây nói rồi ! Bà là Trêu Ghẹo Em Gái Hệ Thống! " Âm thanh vang lên trong
đầu Lê Phước Vũ.

" Được rồi, được rồi, ta tin ngươi mà . . . " Lê Phước Vũ nhẹ lau mồ hôi ,
cảm thấy cuộc đời sau này của mình bế tắc rồi.

" Xét thấy ký chủ thân thể bị thương, có hay không chữa trị ? " Âm thanh vang
lên trong đầu Lê Phước Vũ.

" Cái đờ mờ con này ? Thấy ông bị thương thì chữa Con mẹ nó đi, còn hỏi cái
chó gì ? " Lê Phước Vũ chửi lầm bầm, nãy giờ bị con này hỏi đến khùng rồi.

" Đinh ! Ký chủ tiêu tốn 1 điểm trêu ghẹo em gái chữa trị thương thế, điểm
treo ghẹo em gái còn lại +0 điểm ! " Âm thanh vang lên trong đầu Lê Phước Vũ.

Lê Phước Vũ cảm thấy những vết thương dần khép lại, da non liền kéo, chẳng
mấy chốc liền sẹo cũng không còn, cảm giác cả người đều khoan khoái, như là ở
tối uể oải thời điểm nằm tiến vào nước ấm trong ao, toàn thân lỗ chân lông
đều ở mở ra.

Lê phước vũ nhìn ra ngoài phòng tình huống xem, hắn hiện tại hiển nhiên là ở
một cái bần cùng thôn trang nhỏ bên trong, đối diện có mấy gian đồng dạng đơn
sơ cũ nát phòng nhỏ, trên đường phố tất cả đều là cát vàng thổ, vẫn chưa trải
lên phiến đá, rất dễ dàng lên bụi.

" Cái bà nương ! Ta đang ở nơi nào thế này ? Nhìn như đám dân tộc thiểu số thế
? " Lê Phước Vũ trong đầu hỏi.

" Ngươi đang ở Tịch Không Tinh Cầu, cách trái đất 4 tỷ năm ánh sáng !!! " Âm
thanh vang lên trong đầu Lê Phước Vũ.

" Cái rắm gì thế ? 1 năm ánh sáng bằng 9,5 ngàn tỷ km, giờ ngươi bảo cách xa
tới 4 tỷ năm ánh sáng ? Ta . . . Ta thế nào về ? " Lê Phước Vũ hỏi liền mấy
câu, hắn nhưng sắp điên rồi.

" Chỉ cần ngươi đạt được cảnh giới Kiếm Tu bậc 13 liền có thể phá không bay về
!!! " Âm thanh vang lên trong đầu Lê Phước Vũ.

"Phù . . . Có thể về là tốt rồi, tốt rồi . . . Vậy mất bao lâu mới đến bậc 13
? " Lê Phước Vũ trong lòng hỏi.

" Nếu ngươi tu luyện chăm chỉ thì khoảng 80000 năm sẽ đến !!! " Âm thanh vang
lên trong đầu Lê Phước Vũ.

" Đồ chó ! Bà nương thối tha ngươi . . . Ta . . . Liều mạng với ngươi . . . "
Lê Phước Vũ lấy tay đập vào đầu mắng to.

" Bất quá ngươi đã có ta, Hệ Thống Trêu Ghẹo Em Gái thăng cấp chỉ mất vài năm
mà thôi !!! " Âm thanh vang lên trong đầu Lê Phước Vũ.

" Cái con điên này !! Ngươi không nói hết một lần được sao ? Cái đờ mờ nhà
ngươi ." Lê PhướcVũ mắng to trong lòng.


Trêu Ghẹo Em Gái Hệ Thống - Chương #1