Mỹ Lệ Nhiệm Vụ.


Người đăng: tieubaihoai

Tùy Phong một mặt lúc này đã cực điểm khẩn trương, ánh mắt không rời khỏi Đào
Nguyệt một phân, chứng kiến cảnh tượng vừa rồi không khỏi mộng bức, thất thải
linh lung băng tâm tự mình lao đến Đào Nguyệt, đây cũng không quá khoa trương
đi.

"Hệ thống, giải thích cho ta chuyện gì xảy ra? Đào Nguyệt thành công sao?"

Tùy Phong nội tâm có chút lo lắng hỏi hệ thống.

"Ting: Khấu trừ ký chủ 5 điểm tinh hoa, điểm tinh hoa dược liệu còn lại:
1975."

"Thành công, đây là hiện tượng tiên thiên linh vật chủ động chấp nhận đối
tượng, bởi vì bên trong cơ thể Đào Nguyệt mang băng hệ huyết mạch ẩn cực kỳ
cao cấp, vì vậy nó mới bị hấp dẫn mà chủ động tiếp nhận, đây là chuyện tốt."

Hệ thống rõ ràng trả lời.

Tùy Phong nghe xong mừng rỡ không thôi, đây không phải chuyện xấu, rõ ràng là
Đào Nguyệt bên trong cơ thể vậy mà có ẩn huyết mạch, hơn nữa lại là cao cấp
huyết mạch, hệ thống chính miệng nói cao cấp thì còn phải suy nghĩ nữa sao?
Tùy Phong tâm tình sung sướng cùng kích động không thể diễn tả, trong lòng kêu
gào "lão bà của ta tại sao là tầm thường được cơ chứ ha ha ha", bệnh nan YY
lại bộc phát.
...

Bên dưới Đào Nguyệt chỉ cảm thấy một cỗ hàn khí bức người vừa dung nhập cơ thể
chính mình, cả người nháy mắt trở nên âm hàn, lạnh đến tận xương tủy, mơ hồ
giống như chính cô đã trở thành một người băng, nhưng là cô vẫn kiên cường cắn
răng chịu đựng, cô không thể làm Tùy Phong thất vọng được, tâm trí Đào Nguyệt
bộc phát một sự cố chấp, một cái chấp niệm, cũng bởi vì một người Tùy Phong.

"Ta...ta không thể thất bại, ta phải chịu đựng..."

Đường Nguyệt lúc này đầu óc mơ hồ, duy chỉ có sự cố chấp giúp cô còn một tia
tỉnh táo, Đào Nguyệt lúc này chỉ cảm thấy bên trong cơ thể mình xảy ra kỳ dị
vô cùng, có một loại cảm giác từ sâu bên trong huyết mạch chính mình giống như
vừa thức tỉnh trong một thời gian dài ngủ say, cảm giác này một lúc càng rõ
rệt, Đào Nguyệt biết đây chính là thất thải linh lung băng tâm tác dụng gây
nên, chỉ cần chịu đựng qua thì sẽ thành công.

Đào Nguyệt hai mắt nhắm hờ, trên thân thất thải quang mang cường thịnh chói
mắt, Tùy Phong tận mắt chứng kiến Đào Nguyệt đang dần dần phát sinh thay đổi,
nội tâm nặng nề chưa bao giờ có, thậm chí có chút lo sợ Đào Nguyệt sau khi
thức tỉnh huyết mạch thì không nhận hắn nữa hay không, lúc đó không phải là
trộm không được gà còn mất một đống gạo?

Đông Đông Đông!!!

Lúc này một cỗ ba động kịch liệt xuất hiện, thất thải quang mang mãnh liệt
chưa từng có, Tùy Phong cũng không thấy rõ Đào Nguyệt phát sinh cái gì.

Đông Đông Đông!!!

Đông Đông Đông!!!

Quang mang dữ dội chấn động, không thể tin đây chính là một người thức tỉnh
huyết mạch, thực sự kinh người khoa trương, Tùy Phong hô hấp như cứng lại, quá
dọa người.

"Đây là?"

Thất thải ánh sáng lên tới cao trào rồi dần ảm đạm trở lại, sau đó bóng người
Đào Nguyệt dần hiện ra, Tùy Phong hai mắt lúc này trợn tròn, hít thở không
thông.

Phía dưới hàn đàm, Đào Nguyệt hai mắt nhắm lại, một thân quần áo đều biến mất
để lộ ra toàn bộ cơ thể Đường Nguyệt bên trong làn nước trong vắt không nhiễm
bụi, dáng người thiên kiều bá mị lồi lõm hoàn mỹ đến cực điểm ẩn ẩn trong làn
nước, hai ngọn ngọc phong trắng nuột nà nhấp nhô bên trên mặt nước, Tùy Phong
có thể thấy rõ phía dưới kia đôi chân thon dài mê người, theo lên phía trên
chính là địa phận thần bí nhất, xinh đẹp nhất, Tùy Phong thú huyết nhất thời
bộc phát sôi trào như muốn điên cuồng, miệng lưỡi lúc nào đã khô khốc như sa
mạc.

Đào Nguyệt mái tóc từ đen nhánh biến thành màu lam nhạt cực kỳ thanh lệ thoát
tục, trên trán lại có một dấu ấn ký thất thải hoa tuyết, toàn thân phủ một lớp
hàn khí nhàn nhạt, gương mặt không còn dịu dàng thẹn thùng như trước nữa, thay
vào đó lại là một vẻ lạnh lùng băng lãnh, lạnh lùng đến cực hạn, giống như mọi
thứ trên đời này đều vô nghĩa khi đứng trước mặt Đào Nguyệt, cái này làm Tùy
Phong kém chút lệ rơi đầy đất.

"Hệ thống, nàng thành công sao?"

Tùy Phong bất đắc dĩ hỏi hệ thống.

•Ting: Khấu trừ ký chủ 5 điểm tinh hoa, điểm tinh hoa còn lại: 1970.

•Ting: Khấu trừ ký chủ 5 điểm tinh hoa, điểm tinh hoa còn lại: 1970.

"Thành công thức tỉnh huyết mạch, hơn nữa còn tiến hóa đến cấp bậc cao nhất
huyết mạch hệ băng của chủ thể, Đường Nguyệt ẩn huyết mạch chính là Thượng cổ
huyết mạch Băng Linh tộc huyết mạch, hơn nữa là Vương bên trong loại huyết
mạch, thành công tiến hóa thành siêu cấp huyết mạch Thất Tinh Băng Linh Vương,
vì băng hệ huyết mạch vi Vương."

Tùy Phong nghe xong xuýt vì chấn kinh mà chết, Đào Nguyệt từ lúc nào trở nên
trâu bò như vậy? Nào là Thượng cổ huyết mạch, rồi cái gì siêu cấp huyết mạch,
còn là Vương bên trong băng hệ huyết mạch, Tùy Phong không kịp chuẩn bị liền
mộng bức, hắn cảm thấy mình độ trâu bò không đủ dùng.

"Này hệ thống, tại sao nàng chưa tỉnh lại, không phải thành công rồi sao? Tại
sao ta lại cảm thấy sắc mặt nàng có vẻ khó chịu như vậy?"

Bỗng dưng Tùy Phong cảm giác có gì đó không ổn, Đào Nguyệt thức tỉnh thành
công đáng lẽ là nên tỉnh lại rồi mới phải, tại sao một mực im lặng, hơn nữa
hàn khí bên ngoài cơ thể giống như có xu hướng nồng nặc thêm, vẻ mặt Đào
Nguyệt xuất hiện cau có khó chịu.

•Ting: Nhiệm vụ lâm thời mở ra: Bởi vì Đào Nguyệt thức tỉnh thành siêu cấp
huyết mạch xảy ra một vài ý muốn, siêu cấp huyết mạch xuất hiện phản phệ, nếu
không cứu chữa kịp thời có thể sẽ biến thành băng điêu, vĩnh viễn vạp kiếp bất
phục, nhiệm vụ yêu cầu phá bỏ phản phệ giải cứu Đào Nguyệt, thời hạn 3h đồng
hồ, khen thưởng không biết, thất bại trừng phạt không biết."

Trong đầu Tùy Phong lúc này xuất hiện giọng nói không chút cảm xúc của hệ
thống, lâm thời nhiệm vụ trực tiếp mở ra.

"Cái gì? Phản phệ?"

Tùy Phong giật mình thất kinh, nghe tới vạn kiếp bất phục mà mồ hôi tuôn như
tắm, nhưng là Tùy Phong cố gắng kìm nén cảm xúc đi xuống, việc quan trọng hơn
hết là phải cứu lấy Đào Nguyệt, còn lại không quan trọng.

"Hệ thống, làm sao để giải phản phệ cho Đào Nguyệt?"

Tùy Phong hỏi.

"Trả lời: Đào Nguyệt huyết mạch quá mạnh mẽ, bên trong cơ thể hàn khí bộc phát
quá mạnh, thân thể Đào Nguyệt trở nên quá tải, ký chủ cần giải khai đi lượng
hàn khí đó ra ngoài mới có thể giải quyết phản phệ."

"Ngươi nói cái điều mà ai cũng biết rồi, nhanh nói việc chính, cách làm như
thế nào?"

Tùy Phong khẩn trương cực độ hối thúc.

"Chỉ có một cách duy nhất, ký chủ dùng thân thể mình để dẫn hàn khí đi qua,
một khi bão hòa liền thành công, nói một cách tế nhị chính là phá thân xử nữ
của nàng."

Hệ thống giống như có một chút bỉ ổi pha thêm một chút hèn mọn nói.

Đù móa!!!

Tùy Phong nhất thời mộng bức, cách này tuy là thô nhưng thiết thực nhất a, cái
gì chứ cái này dù có chết Tùy Phong cũng chịu nữa là, trong lòng Tùy Phong giơ
ngón cái cho hệ thống, không hổ là trâu bò nhất hệ thống, thích chết bản công
tử.

"Nhưng mà hệ thống, hàn khí nhiều như vậy, ta liệu có chịu nổi hay không? Còn
nữa, nhỡ thằng đệ ta nó bị đóng băng làm sao bây giờ?"

Tùy Phong khẽ rùng mình hỏi.

"Thỉnh ký chủ yên tâm, nhiệm vụ này vì ngươi mà có, nếu ngươi còn không làm
được thì chết đi cho rảnh đời, thời gian không còn nhiều nhanh đi thực hiện
bớt nói nhảm ok?"

"Được rồi...ngươi trâu..."

Tùy Phong không còn tiếp tục nghĩ nhiều, việc cấp bách là cứu Đào Nguyệt khỏi
phản phệ.

Không nói một lời, Tùy Phong động tác mây trôi nước chảy, quần áo nháy mắt
không còn một mảnh, lộ ra thân thể có chút cường tráng, tiểu đệ không biết từ
lúc nào đã khí thế lên cao, lập tức giương cung bạt kiếm chuẩn bị hoàn thành
sứ mạng.

Trong giây lát Tùy Phong liền tiếp cận Đào Nguyệt, hai tay Tùy Phong nhẹ nhàng
ôm lấy vòng eo Đào Nguyệt, hai thân xác da thịt tiếp xúc, Tùy Phong chỉ cảm
thấy một cỗ lạnh lẽo áp vào da thịt, nhưng là hắn không thèm để ý chút nào,
chỉ là dùng ánh mắt ngập tràn yêu thương cùng bảo vệ.

Trong giờ phút này, Tùy Phong lòng dạ thanh bạch, không hề dâm tà, bởi vì
trong tâm niệm Tùy Phong thì Đào Nguyệt đã là lão bà của hắn, làm chuyện này
cũng là thiên kinh địa nghĩa mà thôi, Tùy Phong trong lòng biện hộ cho sự đen
tối của mình.

"Nguyệt Nguyệt lão bà, ngươi là bị phản phệ vô cùng nghiêm trọng, lão công vì
ngươi hi sinh tấm thân trong trắng này giúp ngươi bình thường trở lại, ta dù
chết cũng không hối hận...Nguyệt Nguyệt...ta đến..."

Tùy Phong bộ mặt bi thương mà đa sầu, biểu cảm có thể nói là cỡ nào chân thật,
Đào Nguyệt tuy không thể mở mắt nhưng vẫn nghe thấy, vẫn cảm giác được, bởi vì
cô rất thanh tỉnh, mọi việc phát sinh Đào Nguyệt đều rõ ràng, nghe Tùy Phong
nói như vậy liền không chút nào nghi ngờ, trong lòng còn cực kỳ cảm động, thậm
chí còn không muốn Tùy Phong vì mình mà mất mạng.

Tùy Phong không biết xấu hổ nói xong, tiếp theo là một tay giữ bờ eo nhỏ Đào
Nguyệt, một tay bắt đầu từ mặt Đào Nguyệt lướt xuống phía dưới, hai ngọn ngọc
phong đồ sộ nhấp nhô cũng không tránh khỏi ma trảo của Tùy Phong, Tùy Phong sờ
soạng nâng niu hai con thỏ trắng múp rụp, động tác êm ái ôn nhu, sau đó hung
hăng mà bóp vài cái, Tùy Phong chỉ thấy cả người như điện giật, thằng em phía
dưới tâm tình muốn chết đều có.

Bởi vì là ở dưới nước nên làn da mịn
màng của Đào Nguyệt lại càng thêm trơn mềm, phảng phất như không xương câu hồn
thực cốt, làm Tùy Phong say đắm không thể dứt ra.

Nhẹ hôn lên trán Đào Nguyệt, sau đó tấn công qua vành tai xinh đẹp, tiếp xuống
là đi xuống cái cổ, Tùy Phong tham lam mà hít lấy mùi thơm cơ thể Đào Nguyệt,
nhẹ nhàng di chuyển xuống xương quai xanh mê hồn thực cốt, Tùy Phong khí huyết
như là bị nấu sôi một dạng, thằng em phía dưới gào thét không thôi.

"Nguyệt Nguyệt lão bà...lão công bắt đầu giải cứu ngươi đây."

Tùy Phong ôn nhu một tiếng, sau đó nhẹ nhàng hôn lên đôi môi xin đẹp mọng nước
kia, cái lưỡi không yên phận mở ra răng ngọc Đào Nguyệt, sau đó tham lam mà
cuốn lấy quỳnh tương ngọc dịch, với Tùy Phong nó còn ngọt hơn cả bất cứ thứ gì
trên đời.

Không còn kịp chờ đợi nữa, phía dưới thằng đệ đã gần chết đến nơi rồi, Tùy
Phong nhẹ nhàng từng bước, cẩn thận vô cùng, vì đây là lần đầu của hắn cho nên
không thể có gì sai sót, với lại hắn sợ Đào Nguyệt sẽ thụ đau đớn, vì vậy động
tác vừa chậm vừa nhẹ nhàng.

"Ưm..."

Tùy Phong ôm Đào Nguyệt từ phía sau, cẩn thận tiến vào bên trong hang động
thần bí kia, sau đó ấn mạnh một cái, Đào Nguyệt thân thể khẽ run, lông mày khẽ
cau một cái, hai hàng nước mắt bất giác chảy ra, không biết là vì đau đớn hay
là vì hạnh phúc, Tùy Phong cảm thấy mình như ở chín tầng mây, một sự ấm áp kèm
theo lạnh lẽo bao trùm, gầm lên một tiếng sau đó Tùy Phong nhẹ nhàng tiến
công, động tác ban đầu còn thô thiển, nhưng sau đó liền trở nên thuần thục
nhịp nhàng, Tùy Phong vừa tấn công vừa mơn trớn vuốt ve thân thể Đào Nguyệt
như một kiện vô giá bảo vật.

Sau đó không khí bên trong liền trở nên nóng bỏng tràn đầy xuân sắc, chỗ này
tỉnh lược 100 vạn chữ, các bạn đọc tự mình tưởng tượng.

...
•Cầu Kim Phiếu, cầu kim đậu, cầu quan tâm.
Tg:Tieubaihoai
Truyencv.com


Trâu Bò Nhất Hệ Thống - Chương #14