Người đăng: Youmusensei
Khi lấy lại được nhận thức, Youmu thấy mình ở một nơi giống như thế giới bên
kia.
Ở đây, mặt trời lặn nhuộm bầu trời thành màu lửa cháy.
Youmu đang đứng trên sàn pha lê dày. Những đám mây màu cam trôi chầm chậm bên
dưới lớp sàn trong suốt. Ngẩng đầu lên, cậu có thể thấy bầu trời, nhuộm đỏ bởi
ánh hoàng hôn, trải dài tới tận chân trời. Càng ra xa, bầu trời vô tận chuyển
từ màu cam nhạt sang màu đỏ của máu, rồi sang màu tím đậm. Cậu lờ mờ nghe thấy
tiếng gió thổi.
Nơi Youmu đang đứng là một đĩa pha lê tròn nhỏ lơ lửng giữa những đám mây trên
bầu trời trống rỗng.
…Nơi này là đâu? Cơ thể Youmu đáng ra phải biến mất sau khi tan vỡ. Liệu cậu
có vẫn đang ở trong SAO…hay cậu đã sang kiếp sau rồi? Mà, cậu đã xem SAO nên
cậu biết nơi này là đâu nên không quan trọng nữa.
Youmu kiểm tra lại cơ thể. Áo khoác dài bằng vải, găng tai dài, và tất cả các
trang bị khác đều vẫn giống như trước khi cậu chết, trừ việc tất cả mọi thứ
trở nên trong suốt. Không chỉ trang bị của cậu khác đi mà cả những phần da lộ
ra của cậu cũng tỏa ra màu giống như ánh hoàng hôn, như thể nó được làm từ
thủy tinh bán trong suốt.
Youmu giơ bàn tay phải lên và cử động ngón tay. Một cửa sổ hiện lên với tiếng
hiệu ứng quen thuộc. Vậy, nơi này đúng là vẫn ở trong SAO.
Nhưng của sổ không có hình avatar hay danh sách các menu nữa. Màn hình trống
rỗng chỉ có mỗi một dòng chữ [Đang thực hiện quá trình cuối cùng, hoàn thành
54%]. Con số tăng lên 55 trong khi Youmu tiếp tục nhìn vào đó. Ban đầu cậu đã
nghĩ rằng tâm trí cậu sẽ chết cùng với sự phá hủy cơ thể, nhưng chuyện gì đang
xảy ra thế này? Mà cho dù phá hũy cũng sẽ có hệ thống hỗ trợ mà.
Youmu nhìn xung quanh, thì thấy một tòa thành rất lớn ở trước mắt cậu.
“Aincrad…”
Youmu đã từng thấy bên ngoài của Aincrad trước khi tới thế giới này từ trong
phim SAO. Nhưng đây là lần đầu tiên cậu tận mắt nhìn thấy. Cậu khóe miệng kéo
lên, vì cảm giác thán phục tràn ngập trong tâm trí. Một con người làm được tới
cỡ này thì đã không phải goi là nhà sáng tạo hay gi rồi, mà phải gọi là người
sáng tạo ra thế giới, còn được mệnh danh là sáng tạo thần.
Tòa thành bằng thép đó...đang bị phá hủy.
Trong lúc Youmu đang lặng lẽ quan sát, một phần tầng dưới cùng vỡ tan ra thành
vô số mảnh nhỏ. cậu căng tai ra lắng nghe, cậu vẫn có thể âm thanh dữ dội đó
giữa tiếng gió.
Một mảng lớn của những tầng bên dưới vỡ ra, và vô số tòa nhà, cây cối, và sông
suối, tất cả đều rơi ra và biến mất vào trong biển mây. Căn nhà của chúng
tôi(Nói trước không phải của Asuna) nằm ở đâu đó trong khu vực đó. Cảm giác
buồn vui lẫn lộn xuyên qua tim Youmu mỗi lần một tầng của tòa lâu đài chứa
đựng kỉ niệm của hai năm biến mất. Vài giây sau, cậu cũng bình tĩnh lại, dù
sao là một sát thủ và cũng là một người xuyên qua thế giới này làm nhiệm vụ
đâu có cần sống luôn ở đây.
“Một cảnh tượng tuyệt vời.”
Bỗng nhiên Youmu nghe thấy tiếng nói từ bên cạnh. Cậu không cần quay qua cũng
biết là ai, nên cậu chỉ ứng:
"Ừm"
Vì người đàn ông bên cạnh cậu là người sáng tao ra thế giới này, người đàn ông
này là Kayaba Akihiko. Youmu tiếp tục nói:
“Chính xác thì chuyện gì đang xảy ra vậy?”
“Có lẽ cậu có thể gọi nó là…một màn trình diễn mang tính ẩn dụ.”
Giọng nói của Kayaba cũng rất thanh thản.
“Hiện tại, máy chủ của SAO nằm tại tầng hầm thứ năm bên dưới trụ sở của Argas
đang trong quá trình xóa tất cả dữ liệu khỏi kho dữ liệu của nó. Sau mười phút
nữa, thế giới này sẽ bị xóa sạch hoàn toàn.”
“Thế còn những người sống ở đây…chuyện gì sẽ xảy ra với họ?”
Youmu đang nhìn nó sụp đỗ và hỏi.
“Không việc gì phải lo lắng. Mới đây thôi—”
Kayaba vẫy tay phải và nhìn vào cửa sổ vừa xuất hiện.
“Tất cả 6,147 người chơi còn lại đã đăng xuất thành công.”
Như thế nghĩ là Liz,Sachi, Silica, Asuna và tất cả những người Youmu biết
trong vòng hai năm qua đã an toàn trở về thế giới bên kia.
Youmu hơi hiếp haicon mắt lại và hỏi:
“…thế còn những người đã chết? Tôi đã chết, vậy mà tôi vẫn tồn tại ở đây. Như
thế nghĩa là ông cũng có thể đưa bốn ngàn người chơi đã chết trở lại thế giới
phải không?”
Nét mặt của Kayaba không thay đổi. Ông ta đóng cửa sổ lại, cho tay vào túi
quần, và rồi nói:
“Sinh mạng không thể phục hồi dễ thế. Ý thức của họ sẽ không bao giờ trở lại.
Người chết sẽ biến mất— sự thật này đúng ở tất cả mọi thế giới. Tôi tạo ra nơi
này chỉ vì tôi muốn noi chuyện với hai người— một lần cuối.”
Liệu đây có phải điều người đã giết chết bốn ngàn người nên nói không? Dù nghĩ
thế, nhưng không hiểu vì lí do nào đó Youmu không hề cảm thấy tức giận và cũng
không muốn tức giận vì người xa lạ. Thay vào đó, một câu hỏi nữa hiện lên
trong đầu cậu. Đó là câu hỏi mà tất cả người chơi, à không, tất cả những người
biết về sự việc này sẽ hỏi.
“Tại sao…ông lại làm việc này…?”
Youmu có thể cảm thấy Kayaba cười cay đắng. Sau một hồi lâu im lặng, ông ta
cuối cùng cũng cất tiếng:
“Tại sao ư…tôi đã quên từ lâu lắm rồi. Tại sao tôi lại làm thế? Kể từ khi tôi
phát hiện ra rằng hệ thống FullDive được tạo ra—không, thậm chí từ trước đó.
Tôi đã muốn xây dựng một tòa thành, nơi vượt qua giới hạn của thế giới thật.
Rồi, trong những giây phút cuối cùng đó…tôi thấy rằng thậm chí quy tắc của thế
giới của tôi cũng bị vượt qua…”
Đầu tiên Kayaba nhìn Youmu bằng đôi mắt bình thản đó, rồi sau đó ngay lập tức
nhìn ra chỗ khác.
Chiếc áo khoác của Kayaba tung bay trong những gió ngày càng mạnh hơn. Một nửa
tòa thành đã bị phá hủy. Algade, thành phố chứa đầy kỉ niệm của Youmu, đang
tan vỡ vào trong gió và hòa vào với làn mây.
Kayaba tiếp tục nói:
“Không phải tất cả chúng ta đều có rất nhiều giấc mơ khi chúng ta còn nhỏ sao?
Tôi đã quên mất lúc tôi bao nhiêu tuổi thì hình ảnh về tòa lâu đài bằng sắt lơ
lửng trên bầu trời bắt đầu khiến tôi thích thú rồi… Nó là hình ảnh không hề mờ
nhạt khỏi tâm trí tôi dù cho dù có bao lâu trôi qua đi chăng nữa. Và khi tôi
già đi, hình ảnh đó ngày càng trở nên thật hơn, ngày càng rộng lớn hơn. Bỏ lại
thế giới thật và bay thẳng tới tòa thành này…đó là giấc mơ duy nhất của tôi
trong một thời gian dài. Cậu biết không Thần-kun, tôi vẫn tin…rằng ở một thế
giới khác, tòa thành này thật sự tồn tại…”
Bỗng nhiên, Youmu cảm thấy như thể rằng cậu có thể nắm chọn tất cả thế giới,
nơi cậu mơ ước trở thành người thống trị. Một chàng trai gặp được rất nhìu cô
gái, còn được các cô gái yêu thương. Những cô gái đó sẽ chung sống với cậu,
sau đó sinh con, và sống hạnh phúc mãi mãi trong một vương quốc mà cậu tạo ra—
“Đúng vậy…như thế sẽ thật tuyệt.”
Youmu lẩm bẩm, rồi sự im lặng bao trùm cả hai. Cậu lại đưa mắt về phía xa xăm
và thấy một phần khác của tòa thành bắt đầu sụp đổ. Cậu có thể thấy biển mây
vô tận và bầu trời đỏ màu đỏ đang bị nuốt chửng bởi thứ ánh sáng trắng xa xa.
Sự phá hủy đã bắt đầu khắp mọi phía và từ từ tiến dần tới đây.
“À, tôi quên mất không nhắc điều này. Thần-kun,… Chúc mừng cậu đã hoàn thành
trò chơi này.”
Youmu nhìn Kayaba khi ông ta nói điều này. Ông ta nhìn cậu với vẻ mặt điềm
tĩnh. “Vậy thì— tôi nên đi thôi.”
Youmu mỉm cười gật đầu, rồi nhìn về thiên không thành cho đến khi nó tan vỡ ra
hết, đồng thời cậu cũng biến mất.