Lạnh


Người đăng: Youmusensei

Sau khi rời khỏi cửa hàng, Liz vừa bước về phía quảng trường cổng dịch chuyển
vừa suy nghĩ kĩ hơn.

Đúng là Liz có ấn tượng xấu về anh chàng mặc đấu bồng đang thảnh thơi bước đi
ở bên cạnh thật – mà chuyện đáng ra phải thế mà. Không chỉ khiến cô phát bực
lên với mỗi lời anh ta nói ra, mà anh ta còn là một kẻ hoang tưởng ngạo mạn,
và nhất là anh ta còn phá hỏng mất tác phẩm tâm đắc của cô.

Tuy vậy, Liz vẫn đang bước đi bên cạnh anh chàng mới gặp mặt này. Chúng cô
thậm chí còn lập party và chuẩn bị đi săn quái ở tầng khác nữa, cứ như thể là
– như thể là một buổi hẹn h…

Tới đây, Liz lập tức cắt đứt ngay cái suy nghĩ đó. Trước giờ cô chưa từng trải
qua chuyện gì như thế này cả. Mặc dù cô cũng khá thân với một vài người chơi
nam, nhưng cô luôn cố tránh việc đi chơi một mình với bất kì ai trong số họ.
Chỉ là cô muốn người đầu tiên kết đôi với mình phải là người mà cô thật sự
thích, hay ít ra đó là cô nghĩ vậy.

Nhưng giờ tỉnh táo lại thì cô lại đang đi chung với một gã kì quặc mất rồi…sao
mọi chuyện lại thành ra như thế này chứ!

Hoàn toàn chẳng hay biết gì về sự xao động trong nội tâm Liz, Youmu chạy vội
về phía một quán bán đồ ăn gần quảng trường mà cậu vừa trông thấy. Khi quay
lại thì trên mồm anh ta đã nhồm nhoàm một cái bánh kẹp xúc xích trong đấu bồng
rồi.

"Côa cóa mún oăn moạt choắt khuâng? (Cô có muốn ăn một chút không?)"

…Suy nghĩ nội tâm của Liz lập tức bị lấp đầy bởi cảm giác bất lực. Cô cảm thấy
mình đúng là một con ngốc khi lo lắng về chuyện này. Thế là cô hét lên:

"Có!"

Vị giòn tan của chiếc bánh kẹp xúc xích – hay chính xác hơn là một loại đồ ăn
kì lạ nào đó trông giống bánh kẹp xúc xích – vẫn còn vương vấn trong miệng Liz
lúc chúng tôi tới được cái thôn nhỏ trong lời đồn ở tầng 55.

Chúng tôi cũng không gặp vấn đề gì với bọn quái vật ở ngoài bãi luyện cấp cả.

Nếu xét tới việc tiền tuyền hiện giờ đang ở tầng 63 thì bọn quái vật ở đây
cũng thuộc dạng khá mạnh. Nhưng level hiện giờ của liz là 65, còn cái gã hay
khoe khoang kia chắc cũng mạnh cỡ đó, nên chúng cô vượt qua kha khá cuộc chạm
trán mà gần như chẳng mất một sợi tóc.

Sai lầm duy nhất của chúng tôi, không phải nói la Liz mới đúng, là quên mất
rằng quang cảnh tầng này chủ yếu là những cảnh đồng băng tuyết.

"Ắt xì!"

Liz hắt hơi một cái rõ to ngay khi cả hai vừa tới được ngôi làng nhỏ và thư
giãn một chút. Vì ở các tầng khác thời tiết đang là đầu hè nên cô đã chủ quan.
Đường phố ở đây phủ một lớp tuyết, còn những nhũ băng thì nhô ra từ trên những
mái nhà.

Cái lạnh thấu xương của mùa đông khiến toàn thân tôi run lên cầm cập. Đứng bên
cạnh Liz, Youmu làm ra một bộ mặt dễ khiến người ta phát bực lên và nói:

"Cô không mang thêm bộ quần áo nào à?"

" …Không."

Thế rồi, anh chàng ăn mặc có vẻ mặc đấu bồng bấm bấm gì đó trên menu của mình.
Anh ta gọi ra một chiếc áo choàng da màu đen ở trên tay rồi đặt lên đầu tôi.

" …Thế anh thì sao?"

"Chỉ là vấn đề ý chí thôi mà."

Câu nào anh ta nói ra cũng làm cho Liz phát cáu lên được. Nhưng cái áo khoác
viền lông thú ấy trông có vẻ khá ấm áp nên cô không kìm lòng được và vội mặc
nó vào. Cô thở ra một hơi khoan khoái, khi cái lạnh buốt của những cơn gió
thổi qua chợt tan biến.

"Ừm…cô nghĩ đâu là ngôi nhà của trưởng lão hả?"

Nghe Youmu hỏi, Liz nhìn quanh ngôi làng nhỏ xíu và thấy một ngôi nhà rất lớn
nằm ở phía bên kia quảng trường trung tâm.

"Chắc là cái đó chăng?"

"Ừ, phải rồi."

Chúng tôi cùng gật đầu và bắt đầu bước đi.

—Vài phút sau.


Tống Mạn Chi Huyễn Tưởng Youmu - Chương #30