Người đăng: Youmusensei
Thời gian thấm thoát như diều gặp gió, mấy tháng sau. Từ lúc Youmu vào thế
giới này đã qua hơn 2 năm, bây giờ cậu không còn là một người nữa mà đã có
thêm một đứa em gái, tên Silica. Mục tiêu tiếp theo của cậu là cô gái tên Liz
ở tiệm thợ rèn tầng 48.
Tầng 48, tiệm thợ rèn
Khi Youmu đẩy cữa ra đi vào, thì đập vào mặc cậu là rất nhìu binh khí cùng một
cô gái đang ngủ gà ngủ gật, cô gái tên Lizbeth. Cậu đi lại và lay lay bả vai
cô và nói:
"Ờ ừm, tôi xin lỗi, nhưng…"
"V-vâng, em xin lỗi ạ!"
"Sa-!?"
Liz kêu toáng lên và bật dậy như lò xo. Trước mặt cô là một người chơi mang
đấu bồng với vẻ mặt đầy ngạc nhiên ẩn trong đấu bồng.
"Hở…?"
Liz nhìn quanh, đây không phải là ở trong một căn phòng học với những dãy bàn
xếp đều tăm tắp. Chỉ có những cái cây trồng dọc hai bên đường, con kênh chạy
dài bên dưới con đường con đường lát đá rộng rãi, khoảng sân phủ đầy cỏ - nơi
đây là ngôi nhà thứ hai của tôi, Lindus.
Có vẻ như đã lâu lắm rồi tôi mới lại nằm mơ ngủ giữa ban ngày vậy. Khẽ ho vài
tiếng để che giấu sự ngượng ngùng, Liz nói lời chào với người có vẻ như là
khách hàng kia.
"C-Chào mừng quý khách! Quý khách định đặt làm vũ khí sao?"
"Ừm, vâng."
Youmu đáp.
Nghe tiếng của người mang đấu bồng này chắc là con trai, Trông Youmu mặc đấu
bồng chắc không có vẻ gì là một người chơi có level cao, chắc anh ta chỉ lớn
tuổi hơn cô một chút. Thứ vũ khí duy nhất anh ta mang là thanh kiếm màu trắng
đơn thủ đeo ở sau lưng. Vũ khí ở cửa hàng cô đều yêu cầu chỉ số khá cao để sử
dụng, thế nên cô hơi lo vì không biết anh ta có đủ level không. Tuy vậy liz
không thể hiện điều đó ra mặt và dẫn anh ta vào bên trong cửa hàng.
"Các loại đơn thủ kiếm được trưng bày ở đây."
Liz chỉ về phía tủ trưng bày các loại vũ khí cơ bản, thế nhưng Youmu lắc đầu
và nói.
"À, cái đó, tôi muốn đặt làm một món riêng…"
Liz càng thấy thêm ái ngại. Đến loại vũ khí đặt làm riêng rẻ tiền nhất, vốn
cần dùng nguyên liệu đặc biệt để rèn, cũng có giá hơn 100,000 Coll. Nếu anh ta
mà thấy phát hoảng khi biết giá thì tôi cũng cảm thấy ngại, thế nên tôi cố
tránh chuyện đó.
"Giá kim loại hiện giờ hơi cao đấy, nên tôi nghĩ giá cả sẽ khá đắt…"
Liz bảo anh ta vậy, thế nhưng Youmu lại nói một điều khó tin nổi với vẻ mặt
thờ ơ.
"Không cần phải lo về giá cả đâu. Cô cứ rèn ra thanh kiếm tốt nhất có thể với
khả năng hiện giờ là được."
" …"
Liz nhìn chằm chằm vào gương mặt giấu trong đấu bồng của người đó một lát, rồi
mãi cũng cố gắng mở được miệng.
"…Ừm, cho dù anh nói vậy đi nữa… Tôi cũng phải biết đại khái về tiêu chuẩn
chất lượng chứ…"
Giọng Liz có chút cục cằn hơn bình thường, nhưng Youmu có vẻ chẳng để tâm đến
chuyện đó mà chỉ đơn giản gật đầu.
"À chắc phải vậy rồi. Thế thì…"
Youmu gỡ thanh kiếm vẫn còn nằm trong vỏ phía sau lưng ra rồi đưa cho tôi.
"Thế một thanh có chất lượng ngang ngửa hoặc tốt hơn thanh này thì sao?"
Trông nó không có vẻ gì là ấn tượng lắm. Phần tay cầm được cuốn bằng vải da
màu trắng, phần chuôi cũng có màu trắng buốt. Nhưng khi Liz cầm lấy nó—
Nặng quá!