Kể Chuyện Xưa


Người đăng: Youmusensei

Sau khi suy nghĩ về điều này, Silica nói to để che giấu việc mình đang đỏ mặt:

"Chúng–chúng ta hãy nhanh chóng ra ngoài khu luyện cấp thôi!"

"Hử? À, ừ."

Youmu đứng ngây ra chớp chớp mắt trong giây lát, trước khi gật đầu và bắt đầu
đi theo Silica.

Sau khi ra khỏi quảng trường, họ phát hiện ra rằng ngay cả những con phố chính
của ngôi làng cũng được bao phủ bởi vô vàn các loài hoa. Khi hai người sánh
bước cùng nhau, Silica thơ thẩn nghĩ về lần đầu tiên cô gặp Youmu. Cô không
thể tin rằng chuyện mới xảy ra ngày hôm qua thôi. Không biết từ bao giờ,chàng
kiếm sĩ trắng này đã có một vị trí quan trọng trong trái tim cô.

Cô lén liếc về phía Youmu và băn khoăn về cảm xúc của cậu, nhưng cậu vẫn khiến
cho cô có một cảm giác bí ẩn và rất khó để biết được cậu đang nghĩ gì. Silica
do dự một lúc trước khi cô lấy hết can đảm và mở miệng:

"Ừmm… Onii–chan. Em có thể hỏi về em gái của anh được không …"

"Tại-tại sao tự nhiên em lại hỏi vậy?"

"Anh nói rằng em gợi cho anh nhớ về cô ấy. Vì vậy, em chỉ tò mò…"

Nói về thế giới thực là một trong những điều cấm kỵ nhất trong Aincrad. Có rất
nhiều lý do cho việc này, nhưng lý do chủ yếu là nếu những suy nghĩ như 'thế
giới này là ảo và do đó tất cả đều chỉ là giả tạo ăn sâu vào trong tâm trí của
người chơi thì họ sẽ không chấp nhận «cái chết» trong SAO đồng nghĩa với cái
chết thật của chính mình.

Nhưng cô muốn hỏi về em gái của Youmu, người mà anh nói là trông giống cô. Cô
muốn biết xem liệu cậu có coi cô như một người em gái hay không.

"…Chúng tôi cũng không…thân thiết cho lắm…"

Ypumu bắt đầu kể.

"Tuy nói rằng em ấy là em gái tôi, nhưng thực ra em ấy chỉ là em họ thôi. Vì
một số lý do mà hai đứa đã sống cùng nhau suốt từ lúc em ấy mới sinh ra tới
12,13 tuổi. Nhưng trong một lần tai nạn sảy ra thì cả gia đình của tôi đã ra
đi chỉ bỏ lại mình tôi, đáng lẽ tôi có thể cứu được em ấy, nhưng----"(Tg: Mọi
người muốn biết nvc của chúng ta tại thời hiện đại lúc là chuyện gì sao; Các
độc giả: có; Tg: vậy thì tập sau sẽ rõ)

Youmu nói tới đây thì trong mắt cậu đã xuất hiện đau thương, Silica nhìn thấy
định an ủi thì cậu lắc lắc đầu rồi bình phục lại và thở dài rồi nói tiếp:

"Bởi vậy khi tôi nhìn thấy em thì mới nói em rất giống em gái tôi. Tôi chỉ
đang cố gắng chuộc lại lỗi lầm trong quá khứ mà thôi… Xin lỗi nhé."

Silica chỉ là một đứa trẻ nên cô không thể hiểu hết những gì Youmu nói. Nhưng
không hiểu sao, cô cảm thấy như thể mình hiểu được người em gái của anh.

"…Em gái của Onii–chan…bạn ấy không giận anh đâu. Anh không nên buồn rầu"

Silica lựa chọn lời lẽ một cách cẩn thận rồi nói. Nghe vậy, Youmu mỉm cười,
đưa tay lên xoa đầu cô và nói:

"Có vẻ như tôi toàn là người được an ủi… Có thực là mọi chuyện giống như em
nói không? Nếu vậy thì thật tốt biết bao."

Silica cảm thấy một cảm giác ấm áp ở trên đầu và tiếp tục lan truyền trong
trái tim mình. Cô thấy rất hạnh phúc khi Youmu chịu cởi mở hơn với cô.

Hai người nhanh chóng đến lối vào phía bắc của làng. Vô số những bông hoa
trắng nở trên những sợi dây leo cuốn quanh mái vòm mỏng màu bạc. Con phố chính
đi qua nó và kéo dài thành một xa lộ bao quanh bởi những ngọn đồi màu xanh
trước khi biến mất vào trong sương mù.


Tống Mạn Chi Huyễn Tưởng Youmu - Chương #19