Người đăng: Youmusensei
Tiếng chuông réo vang bên tai khiến Silica thức dậy. Hồi chuông báo thức buổi
sáng mà chỉ mình cô có thể nghe thấy được báo hiệu rằng bây giờ đã là bảy giờ.
Cô kéo tấm chăn ra khỏi người và ngồi dậy. Silica thường thức dậy vào buổi
sáng một cách rất khó khăn, nhưng hôm nay cô lại có thể mở mắt với tâm trạng
thoải mái. Đầu óc cô cảm thấy rất sảng khoái, như thể mọi điều phiền muộn đã
bị cuốn trôi sau giấc ngủ sâu.
Sau khi vặn mình một chút, Silica chuẩn bị ra khỏi giường thì đột nhiên cô đờ
người ra.
Phía dưới sàn, có một người đang nằm quay lưng về phía giường mà ngủ, ánh nắng
buổi sáng chiếu xuyên qua cửa sổ rọi xuống người anh ta. Ngay khi Silica hít
một hơi chuẩn bị hét lên vì nghĩ rằng đó là một kẻ đột nhập, cô chợt nhớ ra
nơi mà mình đã ngủ lại đêm qua.
— Tr,trong phòng của onii–chan…
Ngay sau khi cô nhớ ra chuyện đó, khuôn mặt cô nóng ran lên như thể vừa bị khè
lửa vào. Vì những nét biểu cảm trong SAO đều bị cường điệu hóa, nên có khi hơi
nước đang bốc ra nghi ngút từ khuôn mặt của cô ngay lúc này cũng nên. Dường
như đêm qua Youmu đã để Silica nằm trên giường, còn mình thì ngủ trên sàn nhà.
Silica rên rỉ trong khi lấy hai tay che mặt lại vì bối rối và ân hận.
Sau khi tốn vài chục giây để tự trấn an, Silica lặng lẽ ra khỏi giường và đứng
dậy. Sau đó, cô rón rén đi đến chỗ Youmu rồi nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của
cậu.
Khuôn mặt đang say ngủ của chàng hắc kiếm sĩ trắng trông cực kì ngây thơ khiến
cho Silica không thể không mỉm cười. Cô từng nghĩ rằng anh ấy lớn tuổi hơn cô
khi thấy cái nhìn sắc bén của anh.Nhưng thật đáng ngạc nhiên, khi mà cô nhìn
thấy anh trong bộ dạng này, thì hình như anh ấy cũng chẳng khác cô là bao.
Nhìn khuôn mặt lúc ngủ của Youmu rất thú vị, nhưng Silica không thể cứ ngồi
thế này mãi được, vì vậy cô khẽ lay vai của anh chàng kiếm sĩ và nói nhỏ nhẹ.
"Onii–chan, trời sáng rồi ~."
Youmu mở to mắt và chớp chớp mấy cái trong khi ngây người nhìn Silica. Một lúc
sau, như thể đã tỉnh ngủ, cậu lập tức trở nên giựt mình.
"A… Xin lỗi, tôi rất xin lỗi!"
Youmu đột nhiên xin lổi.
"Tôi định đánh thức em dậy, nhưng lúc đó em ngủ say quá… với lại tôi cũng
không thể mở được cửa phòng của em, vì vậy …"
Phòng mà những người chơi thuê được hệ thống bảo hộ và bất khả xâm phạm, vì
vậy không có cách nào để vào được trừ khi là bạn bè của người thuê. Silica
nhanh chóng xua tay và nói:
"Không, không, em mới là người phải xin lỗi! Chiếm mất giường của anh như
vậy…"
"Không, không sao đâu. Ở nơi này dù có nằm ngủ kiểu nào thì cũng sẽ không bị
đau nhức cơ bắp mà."
Sau khi đứng lên, Youmu quay cổ, tạo ra những tiếng rắc rắc hoàn toàn tương
phản với những gì cậu vừa nói. Rồi cậu giơ cao hai cánh tay của mình lên và
vươn vai. Cậu nhìn Silica như thể vừa mới nghĩ ra một điều gì đó, trước khi mở
miệng nói:
"…Dù sao thì, chào buổi sáng nhé."
"Ch–chào buổi sáng."
Cả hai nhìn nhau và mỉm cười. Youmu như cũ đội đấu bồng lại và hai người bước
ra ngoài ăn bữa sáng.
Hai người ăn một bữa sáng no nê để chuẩn bị cho chuyến đi đến «Đồi kí ức» trên
tầng 47. Mặt trời đã lên cao khi họ bước ra khỏi quán trọ. Những người chơi
đang chuẩn bị để bắt đầu một ngày mới và những người vừa trở về từ cuộc phiêu
lưu đêm cứ đến và đi với biểu hiện rất khác nhau.
Sau khi bổ sung thêm số thuốc chữa thương tại cửa hàng bên cạnh quán trọ, hai
người hướng về phía cổng dịch chuyển. May mắn thay, họ đến được đó mà không
chạm mặt bất kì ai muốn mời Silica vào party như hôm qua. Ngay khi chuẩn bị
bước vào khu vực dịch chuyển đang tỏa ánh sáng màu xanh lấp lánh, Silica dừng
lại.
"A…em, không biết tên của ngôi làng trên tầng 47 …"
Cô đang định mở bản đồ để kiểm tra thì Youmu chìa tay phải ra
"Không sao đâu, tôi sẽ nói điểm đến."
Silica nắm chặt lấy tay Youmu đầy vẻ biết ơn.
"Dịch chuyển! Floria!"
Ngay sau khi Youmu hô to, một luồng sáng chói mắt bao phủ lấy cả hai người họ.
Sau khi ánh sáng mờ đi, cảm giác của việc dịch chuyển ập đến và vô số màu sắc
hiện ra trước mắt Silica.
"Uoa…"
Cô hét lên một cách vô thức.
Cổng dịch chuyển của tầng 47 tràn ngập những bông hoa. Hai con đường nhỏ chạy
xuyên qua quảng trường, tạo thành hình chữ thập. Ngoại trừ hai con đường đó ra
thì phần còn lại của quảng trường được bao phủ hoàn toàn bởi những thảm hoa
được viền quanh bởi những hàng gạch đỏ chót. Ở trên đó có nhiều loài hoa mà cô
chưa thấy bao giờ.
"Thật là kì diệu…"
"Tầng này còn có tên khác là «Flower Garden», vì không chỉ mỗi khu vực trong
làng mà toàn bộ tầng đều được bao phủ bởi hoa. Nếu có thời gian, chúng ta cũng
có thể đến thăm «Rừng hoa khổng lồ» ở phía bắc…"
"Khi khác em nhất định sẽ tới đó."
Silica mỉm cười với Youmu trước khi cô ngồi xuống trước một thảm hoa. Cô cúi
mặt xuống gần một bông hoa xanh giống như hoa ngô và hít hà.
Những bông hoa được tạo nên với độ chi tiết đáng ngạc nhiên: từ những chiếc
gân lá cho đến 5 cánh hoa, nhị màu trắng và cả cái cuống màu xanh lá cây.
Tất nhiên không phải tất cả mọi thứ trong Aincrad, bao gồm cả thảm hoa này,
cũng như tất cả các loại thực vật và các tòa nhà, lúc nào cũng có độ chi tiết
cao như vậy được. Nếu làm thế thì cho dù hệ thống máy chủ của SAO có hiệu năng
cao đến thế nào đi chăng nữa, thì cũng vẫn sẽ bị thiếu hụt tài nguyên hệ
thống.
Để tránh được điều đó trong khi vẫn giúp người chơi trải nghiệm một môi trường
với những chi tiết càng”thật” càng tốt, SAO đã sử dụng «Digital Focusing
System» (hệ thống tập trung số hóa). Hệ thống sẽ hiển thị đối tượng một cách
chi tiết hơn khi người chơi quan tâm và tập trung vào nó.
Sau khi nghe nói về hệ thống này, Silica sợ rằng nếu để ý đến quá nhiều thứ
thì sẽ làm chậm hệ thống, nhưng lúc này đây cô không thể kìm lòng được mà cứ
nhìn ngắm những loài hoa đang khoe sắc kia.
Cuối cùng, Silica cũng ngừng được việc đi bộ một cách vô thức và đắm mình
trong hương hoa. Cô bắt đầu nhìn xung quanh.
Hầu hết những người đang có mặt ở đây là những cặp nam nữ. Tất cả đều đang
hoặc nắm tay hoặc khoác tay nhau và vui vẻ trò chuyện. Có vẻ như nơi đây đã
trở thành một trong những nơi để hẹn hò. Silica ngước lên nhìn Youmu, người
sau vẫn đang đứng vô tư bên cạnh cô.
'Liệu chúng mình có trông giống như thế không…?'