Họp Lớp


Người đăng: Flamacos

….

Sau khoảng không bao lâu,hết thực khách này đến thực khách khác đều đến ăn
quán của hắn.

Thật may mắn là bọn họ không có như trong tiểu thuyết như vậy óc chó kiểu quý
tộc.

Cũng làm hắn bớt lo để hoàn thành nhiệm vụ,hơn nữa hắn cũng không định bán lâu
dài,hắn cũng còn phải nâng cấp đến bộ trang bị nữa.

Cầm lên dao bếp, cấp tốc thái rau,xào thịt, bộ pháp nấu nướng nhuần nhuyễn
nhanh gọn ,nước chảy mây trôi,nhìn không ra một chút động tác thừa.

Cho nên món ăn được liên tục dọn ra bàn và được Hiến Anh mang ra phục vụ.

Mùi hương từ thức ăn nồng nặc thơm có thừa, ăn vào là muốn ăn thêm chút nữa.

….

“ Này Hoắc tiểu tử! Không suy nghĩ lại à?” Một ông già mặt hòa ái rầu rĩ nhìn
Hoắc Minh nói.

Xung quanh đang mê ăn thực khách nghe thế bỗng dưng nhìn về lão già đó chằm
chằm ý như muốn nói:” Muốn độc chiếm mỹ thực là tội ác nha lão già!”

“ Không! Ta làm cho vui ,hơn nữa ta không thiếu tiền!” Hoắc Minh cũng lạnh
nhạt trả lời rồi quay lại nấu tiếp.

Nghe vậy mấy thực khách kia cũng thở ra một chút.

“ Oài được rồi! Thôi cho ta một chai rượu giải sầu của ngươi vậy!” Ông già ấy
chống tay lên bàn nằm.

Thì một chốc ,tiếng “ Cộc” vang lên trên bàn thể hiện một vật gì đó được đặt
xuống.

Thì lão ấy ngẩng mặt lên,thì lão nhìn thấy cái chai ấy.Lão cũng cầm lên rót ra
cốc nhỏ rồi một hớp uống vào.

“ Thật thoải mái..! Rượu thật êm!” Lão ấy vui vẻ tán thưởng một cái.

“ Ừm!..Hiến Anh, món tới !”

“ Dạ!” Hiến Anh xinh đẹp đi tới,thì lúc này lão mới không vui lầu bầu.

“ Người gì đâu mà đẹp thế này! Cưỡm mất ta nhìn trúng con rễ rồi! Cháu gái ta
kiểu này xác định ế chồng rồi!” Rồi lão ấy mới làm bộ tang thương khóc lên.

“ Coi như không có nàng ta cũng không tùy tiện cưới !” Lời nói vừa ra, lào già
vẻ buồn rầu sâu hơn.

“ Ngươi không thể cho ta một câu an ủi à tiểu tử?”

“ Đáp án là không!”

“ Ngươi…” Lão già kém chút tức giận phun máu.



“ Đồ ăn ngon lắm, mai lại đến nhá lão bản!Nhớ mở cửa chào đón đó,không bán là
không được đâu!” Một nhóm người đi ăn vui vẻ vừa cười vừa nói.

“ Không tiễn!” Hoắc Minh cũng cười nhẹ rồi tiếp tục nấu.

“ Không cần lạnh nhạt thế nha lão bản!” Một cái thực khách đáng thương hề hề
nói.



“ Thế thì lão già này cũng về luôn nhỉ? Uống cũng nhiều rồi!” Mặt mo đỏ ửng
đang uống rượu lão già, lật tà đứng dậy,như thường lệ lấy tiền trong túi đặt
lên bàn rồi về mất.

“ Dù sao ta chỉ hoàn thành nhiệm vụ, nên không quan tâm lắm đâu nhể!” Hoắc
Minh chống tay quan sát những thực khách đang vui vẻ thưởng thức.

Sau một lúc mở quán thì dưng một cô gái khá là có xinh đẹp đi vào. Tuy bề
ngoài cô ta rất đẹp nhưng lại không bằng một góc của Hiến Anh.

Cô ta nhăn mặt có chút không thích nói:” Tôi muốn bao nguyên nhà hàng này,
mong quý vị có thể ra về cho!”

Hoắc Minh không nói gì, lẳng lặng nhìn cô ta diễn trò.Hơn nữa xung quanh ăn cứ
ăn không để ý tới cô ta.

“ Mấy người nghe tôi nói gì không?” Cô ta có tức giận nói.

“ Nghe nhưng không nghe, nếu cô tới vì chuyện này thì cô có thể về tìm nhà
hàng khác,chỗ nhà hàng của tôi không có chuyện bao chỗ!” Hoắc Minh từ trong
bếp nói ra.

“ Anh là ai? Hử..chỉ là một đầu bếp làm gì có tư cách nói chuyện với tôi,mau
kêu quản lý ra đây!” Cô ta giả điếc phách lối nói.

“ Mẹ ôi, con điếm này !” Hoắc Minh cũng mệt nhọc nhất là với thể loại này,trẩu
tre tự cho là đúng.

Nhưng đành hắn cũng kệ cô ta,dù sao thỉnh thoảng cũng có chó gây sự và đối với
khách quen thì chả ai có quyền đuổi họ trừ hắn cả, dù sao dòng Lưu Ý trong
Menu không tồn tại để trưng cho đẹp.

Lưu ý: Quán sẽ không có bất kỳ hình thức bao chỗ ,hay đặt tiệc lớn.

Muốn tiệc lớn mời qua nhà hàng khác,còn tiệc sinh nhật? Để đó ta làm.

Thấy không có ai để ý cô ta...cô ta tức giận rời đi để lại vài câu nguyền rủa.
Còn như muốn đánh người,đánh ai bây giờ?

Trong lúc các thực khách đang ăn, hắn cũng mở ra mình quân sự hệ thống.

Hắn thiết lập chế độ tự động nâng cấp và nghiên cứu để tránh lãng phí thời
gian.

Rồi hắn nhìn vào đồng hồ trên tay thì thào:” Còn hai ngày là mạt thế a, kiểu
này phải khẩn trương nấu !”

…..

Tối 8 giờ, tại một quán nào đó.

Hoắc Minh dắt tay Hiến Anh tới quán.

Thì một cậu nhân viên đi ra kính cẩn hỏi:” Xin lỗi,hai người đã có bàn hay
chưa ạ?”

“ Chúng tôi tới bàn của thầy! Đây là thiệp!”

“ Mời hai người theo tôi ạ!” Nói xong nhân viên đấy chỉ bảo đi tới phòng V.I.P
202.

Gặp bên trong là một mảnh náo loạn cùng những gương mặt thân quen.

Cho nên hắn cũng không do dự và đẩy cửa V.I.P đi vào.

“Ô… thằng Minh tới rồi kìa! “

“Thánh đi trễ, đm mày vô bàn lẹ lên! “

Nghe đến những tiếng nói cười gần gũi lúc trước Hoắc Minh cũng mỉm cười đáp
lại:” bớt ẳng đi mấy thằng ml ! Đằng nào cũng tới rồi! “

“Cằc! Tao mà ẳng chắc mày hơn rồi! “

“Tới mày sủa à Lâm ! “

“Chào thầy! “ Hoắc Minh đi tới chỗ một người mỉm cười nhẹ nhẹ nói.

“Lâu không gặp em đẹp trai cao lớn nhỉ? “ Lão thầy vẫn như mọi hôm đùa giỡn,
dù sao thấy năm đó mình dạy dỗ học trò trưởng thành thì không vui mới lạ chứ!

“Cạn! “ Tất cả các thầy trò ngày xưa giơ lên ly bia cùng hô một cái.

“ tiểu Minh, em cùng Hạ Ly thế nào rồi mà sao thầy thấy em đi với ai khác
kia?” Đang say, ông thầy bỗng chốc hỏi.

“ Đừng nhắc chuyện quá khứ với con nhỏ đấy thưa thầy, bây giờ em cùng cô ta
không quan hệ!” Hoắc Minh có chút cau màu lên không thích nói.

“ Ồ thầy hiểu rồi, được thầy cũng sẽ không nói nữa! Nào cạn ly!” Nói xong ông
thầy giơ cao ly bia rồi một ngụm uống hết.

“ Cạn!” Hoắc Minh cũng mất đi vui vẻ tâm tư giơ ly cho có rồi đặt xuống,thỉnh
thoảng hắn còn nhìn qua Hiến Anh.

Thấy thế, Hiến Anh cũng làm cho hắn một cái yên tâm nở nụ cười sau đó cầm ly
nước trái cây uống một hớp và đi tới bên cạnh hắn.

“ Mọi người! Đây là vợ tôi Tân Hiến Anh!” Hoắc Minh cũng nở mặt nở mày giới
thiệu một chút.

“ Chào mọi người,em là Hiến Anh ạ!” Hiến Anh xinh đẹp dịu dàng nở một nụ cười
ấm áp, nụ cười ấy như tát vào mặt một đám độc thân cẩu xung quanh.

Sau đó tất cả bọn hắn cùng một lúc nhìn hắn diễn trò :” Hic..người anh
em...mày yên nghỉ nhé!”

“ Bọn tao hứa sẽ cúng đủ giấy cho mày!” Ngay lập tức trở mặt không quen đùa
giỡn.

“ Ôi đm bọn Lol tụi mày nói gì thế, muốn mua hành phải không?” Lúc này Hoắc
Minh mới cười nhẹ một tiếng nói.

“ Mày ơi….tụi tao khổ quá!Chỉ tao chỗ kiếm vợ xinh với ,mày nỡ lòng nào nhìn
anh em mày chết cô độc tại đây à?”

“ Tụi mày chết cô độc liên quan gì đến tao, vợ tự tao kiếm có phải tụi mày phụ
đâu mà đòi giúp tìm cho! Tuyệt chủng rồi mấy chú mơ để!”

Đang nhậu nhẹt, thì bỗng dưng một nhóm nữ đi tới chỗ Hiến Anh bao vây nàng
lại.

....

Tác khỏe rồi,giờ đăng chương đều đều


Tổng Hợp Hệ Thống - Chương #25