Thanh Long Phá Phong.


Người đăng: TieuMyThu

Sáng hôm sau Quách Tương đi đến gõ cửa kêu: "ê, ngươi dạy chưa, để ta dạy cho
ngươi một bộ nội công tâm pháp cho ngươi."

Thấy không có ai trả lời Quách Tương liền đẩy cửa đi vào nhưng nghĩ lại cái
cảnh ngày hôm qua liền mặt đỏ choét, nhưng mà đã hứa nên Quách Tường đành liều
mở cửa.

Mới vào thấy Thanh Tiềm Long nằm ngủ say như chết liền cũng mắc cười không
thôi.

Lúc này Quách Tương liền nghĩ troll Thanh Tiềm Long một phát cho vui.

Quách Tương chạy đi lấy một cái chảo cùng một cục sắt.

Lấy xong Quách Tương để cái chảo lên mặt Thanh Tiềm Long rồi dùng cục sắt gõ
vào cái chảo.

Boang...

Boang...

Thanh Tiềm Long từ trong giấc ngủ giật mình tỉnh lại: "ai, ai,... mới sáng sớm
mà gỗ boang boang không cho ai ngủ hết vậy?"

Nhưng khi mở mắt ra thì trước mắt do bị cai chảo che nên chỉ thấy một cái màu
đen thâm thẫm nên cũng biết là đến khi mở cái chảo ra thì Quách Tương đã chạy
rồi...

Thanh Tiềm Long nhìn xung quanh một hồi rồi nói: "quái lạ, ai có thù vớita mà
đem những cái này đến nhà ta phá mà không cho ta ngủ?"

Từ ngoài cửa đi vào Quách Tương làm bộ không biết gì nói: "dạy rồi đó hả,
ngươi đi theo ta học hôm nay ta sẽ dạy cho ngươi một bộ nội công tâm pháp."

Nghe vậy Thanh Tiềm Long nói: "thôi khỏi đi... nội công tâm pháp thì ta không
thích học đâu!"

Quách Tương ngạc nhiên nhìn Thanh Tiềm Long rồi nói: "Nội công tâm pháp sao
không học? Nó có thể điều chỉnh lại tâm tính trước khi tu luyện làm cho mình
tìm hiểu công pháp nhanh hơn và giúp tu luyện hấp thu chuyển hoá nguyên khí
nhanh hơn..."

"Ủa! Vậy đó hả? Ta tưởng nội công tâm pháp là công pháp để tu luyện chớ..."

"Vậy ngươi đã có công pháp tu luyện rồi à!!! Thôi ngươi đừng có nói giỡn nữa,
phải biết công pháp ở nhân gian rất khó kiếm, công pháp ở nhân gian này cũng
có thể đếm trên đầu ngón tay đó..." Quách Tương nghe vậy khinh thường nhìn
Thanh Tiềm Long nói.

"À! Không không có gì!" Biết mình sai Thanh Long liền quơ tay nói.

Điểu chỉnh lại tâm lý một síu rồi nhìn Quách Tương nói: "vậy chừng nào ngươi
mới dạy ta bộ nội công tâm pháp này."

"Được, bay giờ ngươi hãy đã toạ xuống đi."

Quách Tương nhìn về Thanh Tiềm Long nói.

Thanh Tiềm Long cũng không có nói nhiều liền ngoài xuống đã toạ chuẩn bị làm
theo nhưng gì tiếp theo của Quách Tương.

"Đúng rồi! Chuẩn bị nha, đưa hai tay của mình lên hai đầu gối, tâm thì ngũ
hướng triều phương( mở rộng trái tim ra cho nó cảm nhận) đập nhanh hay chậm,
hai hăn nhìn về mũi, mũi nhìn thẳng( tức là co đầu lên cho mũi nhìn thẳng),
rồi bắt đầu điều chỉnh nhịp tìm đập, tim đập càng chậm thì giữ lại khí trong
người cho nó tẩy rữa cơ thể càn lâu."

Thanh Tiềm Long giờ đây không có chú ý những gì mà Quách Tương nói nữa, hắn đã
chìm vào một cái cảnh không tưởng đó là không minh. Cái ý cảnh này sợ rằng ở
những vi diện cao cấp còn chưa làm được chớ nói chi cái vi diện thiếu thốn
linh, nguyên khí này...

Điều này chứng toả Thanh Tiềm Long có một cái tư chất rất khủng bố...

Lại 3 ngày trôi qua, Thanh Tiềm Long vẫn chưa tỉnh lại hắn chiềm đấm trong cái
ý cảnh đó mà không biết cái gì là thời gian.

Quách Tương lúc này cũng sốt ruột không biết mình có bầy hắn sai ở chỗ nào
không, sợ rằng Thanh Tiềm Long sẽ bị tẩu hoả nhập ma...

Lại 4 ngày trôi qua kể từ cái ngày Thanh Tiềm Long tu quyên nội công tâm pháp
thì đã 1 tuân rồi.

Lúc Quách Tương muốn đi báo sự việc cho những vị lão trong võ đang.

1 tháng đã trôi qua nhưng Thanh Tiềm Long vẫn ngồi đó trong một tháng này
Quách Tương vẫn chưa báo cho mấy vị trưởng lão vì cứ nghĩ trong 1 tháng Thanh
Tiềm Long sẽ tỉnh lại sao?

Nhưng giờ đây Quách Tương mới biết mình sai lầm. Nên vừa khóc vừa chạy đến đại
điện kêu gội thất vị lão tổ.

Quách Tương mới chạy vào đại điện thì một ông lão liền hỏi: "Tương nhị ai làm
gì con mà sao con khóc dữ vậy."

Ông lão hỏi Quách Tương này chính là đệ nhị chưởng của toàn chân giáo nay là
lão tổ Đan Dương tử.

Bên cạnh ông là Khâu Xử Cơ biệt hiệu là Trường Xuân Tử cũng ân cần hỏi.

"Đúng! Con không sao chứ? Ai làm con khóc như vậy ta sẽ đánh chết người đó."

Quách Tương ngưng khóc rồi cầu xin: "híc... híc... mấy vị gia gia ơi! Con hại
chết người ta rồi! Còn truyền cho hắn nội công tâm pháp mà hắn đã tu luyện một
nội công tâm pháp đó đã 1 tháng chưa tỉnh lại... hu hu, con hại chết người ta
rồi." Nói xong thì Quách Tương khóc hu hụ.

Nghe vậy mấy vị lão tổ giật mình nghi luận: "hờ giờ đâu có nghe ai tu luyện
nội công tâm pháp một tháng chưa tỉnh đâu, quá lắm là một ngày thôi mà..."

"Đúng! Vậy ta xưa nay tu luyện đã 120 tuổi rồi mà có nghe đến tu luyện nội
công tâm pháp 1 tháng chưa tỉnh."

Lúc này Đan Dương tử đứng dậy là toán lên: "Tất cả im lặng, quái là chuyện này
xưa giờ chưa từng có tại sao? Trên đời lại xuất hiện một chuyện kỳ lạ như
vậy... không ăn cơm, uống nước trong 1 tháng chắc chắn đã chết."

Đan Dương tử nhìn Quách Tương hỏi: "mà thân thể của người đó có bị teo lại và
phân huỷ không..."

Quách Tương thành thật nói: "dạ thưa, gia gia xác của hắn không có bị teo lại
vẫn như bình thường và không phân huỷ, còn hơi thở khí tức hình như là không
có luôn ạ."

Nghe vậy Đan dương tử và mấy vị lão tổ khác giật mình.

Tại sao trên đời lại có một truyện phi lý đến như vậy.

Khâu Xử Cơ nhìn Quách Tương gấp gáp nói: "vậy hắn là người nào? Và đang ở đâu?
Hãy dẫn bọn ta đến đó đi."

"Hắn là một đệ tử tạp dịch, hiện đan ở trong một phòng trống gần."

Nói xong Quách Tương dẫn mấy vị lão tổ đến phòng của Thanh Tiềm Long đang tu
luyện.

Thanh Tiềm Long đang đấm chiềm trong cảm ngộ không biết bên ngoài xảy ra nhưng
đại sự nào...

Hắn biết là mình gần sắp thành công rồi... nhưng không biết thành công về cái
gì.

Chỉ một chút nữa thôi cố lên nào cố lên nào...

2 tuần trôi qua kể từ cái ngày Thanh Tiềm Long tu luyện nội công tâm pháp tới
giờ đã là 1 tháng rưỡi rồi.

Ở ngoài lúc này mọi người đã tổ chức một cái đám ma, chính là đám cho Thanh
Tiềm Long.

Thân thể của Thanh Tiềm Long đã được cho vào hòm và đóng nắp kỷ lưỡng...

Thổi kèn đánh trống tụ tập Quách Tương ngồi một bên khóc, nàng cảm thấy rất có
lỗi với Thanh Tiềm Long nếu lúc trước không đưa hắn tu luyện nội công tâm pháp
thì giờ hắn đâu phải chết...

Một ngày lại trôi qua đam ma của Thanh Tiềm Long được trôn cất ở dưới núi gần
với cổ mộ.

Lúc này mội người ở Toàn Chân giao thì cũng đã đi về chỉ còn một nắm mồ của
Thanh Tiềm Long nằm bơ vơ giữa núi rừng.

Gần được rồi một chút nữa thôi... được rồi.

Bành...

Trong cơ thể Thanh Tiềm Long phát ra một tiếng nổ từ trong cơ thể huyết khí
quá dày đặc phóng ra ngoài một con Thanh Long uống lượn như một con Long
thật...

Bàng nắp quan tời đất các bay tứ tung.

Để lại Thanh Tiềm Long đưng ngơ ngác dưới quan tài.

Thanh Long huyết mạch của Thanh Tiềm Long đã phá phong ấn mà ra.

"Sao? Sao ta nằm trong cái quan tài này là sao?"

Thanh Tiềm Long nghi hoặc nhìn bốn phía.

"Keng! Hệ thống phát động nhiệm vụ hẹn ký chủ một tuần phải học xong Cửu Âm
Chân Kinh trong cổ mộ..."


Tối Cường Xuyên Không - Chương #6