Ám Chỉ


Người đăng: tieuchan

Buổi trưa Hướng Thiên Tiếu dùng bữa cùng Kotonoha xong thì chuẩn bị về nhà.
Chiều nay lớp họ không có tiết, mà Kotonoha thì lại tham gia câu lạc bộ trà
đạo, cho nên hắn đành phải về nhà tìm Miu cầu an ủi.

Khi hắn chuẩn bị đi đến cầu thang thì đúng lúc này có một bóng người lao ra.
Người kia có vẻ rất gấp gáp, không kịp phanh lại, đâm sầm vào Hướng Thiên
Tiếu.

Thiên Tiếu thì không có việc gì, thân thể hắn bây giờ mạnh gấp đôi một gã đô
vật nghiệp dư, không chút hề hấn.

Thế nhưng người vừa đụng phải hắn thì thảm rồi, cứ như đụng phải vách tường
vậy.

“ Ai u, đau chết ta mất! “

Một đầu tóc vàng hiện lên trước mắt Hướng Thiên Tiếu. Tóc này không giống như
mái tóc dài đẹp đẽ của Furinji Miu, mà nó lại bú xù, tùm la tùm lum. Lại nhìn
về phía quần áo của hắn, mồ hôi nhễ nhại thấm đẫm áo ngoài, lếch nha lếch
nhếch, chẳng khác nào một tên du côn đầu đường xó chợ.

Nhìn thấy người này thì ánh sáng lại xuất hiện trong mắt của Hướng Thiên Tiếu,
nhưng rất nhanh liền được hắn ẩn đi.

“ Ngươi không có mắt nhìn đường hay sao... Ồ, ngươi là Thiên Tiếu – kun sao?
'' Sawanaga Taisuke đang chuẩn bị nói lời thô tục, nhìn thấy Hướng Thiên Tiếu
thì lập tức thay đổi thái độ, đứng phắt dậy, kêu lên một cách vui mừng.

Thấy Hướng Thiên Tiếu có vẻ nghi hoặc, Sawanaga Taisuke chủ động giải thích :

“ Ai chả biết Thiên Tiếu – kun ngày đầu tới trường thì đã cua được mỹ nữ như
Katsura rồi. Vả lại không chỉ các bạn học cùng cấp, mà ngay cả các senpai ngày
nào cũng gửi thư tình cho ngươi... Thiên Tiếu – kun, không biết ngươi đã trở
thành tấm gương cho đám con trai chúng ta rồi... '' Nói đến đây hắn chắp tay,
khom người 90 độ, nói với giọng cực kì thành khẩn :

“ Mời ngài dạy ta vài chiêu tán gái đi. ''

Quả thực, dạo đây Hướng Thiên Tiếu có vẻ có xu hướng trở thành nam thần của
các cô nàng cấp ba này lắm.

Sống mũi cao thẳng tắp, mắt kiếm mày sáng, gương mặt tuấn tú, làn da hơi ngăm
mà khỏe mạnh... Không chỉ vậy, mà nhờ trí nhớ tốt mà gần đây hắn đã nhớ lại
toàn bộ những thứ trước kia, như một lẽ tự nhiên thì kiến thức cấp ba há có
thể làm khó được Hướng Thiên Tiếu, trả lời được toàn bộ câu hỏi mà giáo viên
đặt ra, khiến cho giáo viên nào cũng lấy hắn làm gương cho học sinh của lớp
mình. Điều này giúp cho Hướng Thiên Tiếu cũng có chút danh tiếng.

Ồ, thằng này lại là fan của mình cơ à? Thế thì càng dễ làm rồi.

May mà Sawanaga Taisuke đang cúi đầu, nếu không thì hắn sẽ phát hiện ra nụ
cười lạnh lẽo của Hướng Thiên Tiếu.

Hai tròng mắt hơi đảo một cái, Thiên Tiếu liền vỗ vai hắn, hỏi.

“ Haizz, ngươi gọi là Sawanaga Taisuke đi? “

“ Ngài biết ta? “ Sawanaga Taisuke có chút thụ sủng nhược kinh đáp lại.

“ Ừm... Taisuke, ta hỏi ngươi này? “

“ Vâng! '' Sawanaga Taisuke trả lời một cách hưng phấn, phảng phất đã thấy
mình được Hướng Thiên Tiếu truyền nghề, mỹ nữ vào lòng đã không còn là mộng.

'' Ngươi cho rằng mình có cái gì hấp dẫn con gái đây? '' Không đợi hắn trả
lời, Hướng Thiên Tiếu đã nói tiếp :

'' Ngươi nhìn mình, một đầu tóc vàng hoe, mặt mũi vừa nhìn thấy mỹ nữ thì chảy
cả nước miếng... Thứ hai ta nhìn ngươi cũng một nghèo hai trắng, lại không đẹp
trai... Ngươi lấy cái gì để tán gái đây? ''

'' Ngươi... '' Sawanaga Taisuke vừa nghe vậy liền định chửi ầm lên, lại bị
Hướng Thiên Tiếu cắt đứt.

“ Ngươi nghe ta nói. Bởi vậy mới nói cảnh giới của ngươi quá thấp rồi. ''
Hướng Thiên Tiếu giống như một cao nhân đắc đạo, hai tay chắp sau lưng, xoay
người về phía cửa sổ.

'' Ta cảnh giới thấp? '' Sawanaga Taisuke giật mình. Hắn bị Hướng Thiên Tiếu
nói cho đầu óc rối tinh rối mù rồi.

Hướng Thiên Tiếu nhịn đau giao dịch quyền sử dụng Sharingan lv3. Hắn chỉ có
thời gian nửa phút để sử dụng, cho nên nói cực nhanh :

'' Ngươi đã bao giờ thả tay trong gió, cảm nhận sức gió luồn vào bàn tay mình
mà tưởng tượng đó là bộ ngực của cô gái chưa? Ngươi đã bao giờ thử đun thịt
lợn ở nhiệt độ sôi vừa phải, sờ vào, sau đó cảm nhận đó là thân thể mềm mại
của phụ nữ? Liệu ngươi đã từng cảm nhận được cảm giác hôn môi như thế nào
chưa? ''

Nói đến đây Hướng Thiên Tiếu liền quay người lại, chỉ thẳng vào mặt của
Sawanaga Taisuke :

“ Đó là bởi vì ngươi quá ấu trĩ, quá kém cỏi, ánh mắt thiển cận. Sao cứ phải
miệng đụng miệng với con gái mới gọi là hôn môi? Sao ngươi không thử nghĩ đến
trai với trai thì đã làm sao? Đều là con người thì lại có khác gì nhau đâu cơ
chứ. “

'' Ta... '' Sawanaga Taisuke bị hắn nói đến không nói ra lời nào, khuôn mặt đỏ
bừng.

“ Đi đi, Taisuke. Đừng quan tâm cái nhìn của người khác, đi tìm hạnh phúc của
chính mình đi. ''

Câu nói của Hướng Thiên Tiếu cứ như nỗi ám ảnh trong lòng hắn, không ngừng
vang vọng bên tai Taisuke Sawanaga.

Đợi khi hắn tỉnh hồn lại, Hướng Thiên Tiếu đã đi lúc nào không biết.

Cùng lúc này, ở sân trường, Kotonoha đang chuẩn bị đi đến câu lạc bộ trà đạo
thì bị một người chặn lại.

'' Chúng ta có quen biết nhau sao? '' Kotonoha nghi ngờ hỏi. Nhờ có Hướng
Thiên Tiếu làm bạn trong khoảng thời gian này nên nàng đã không sợ con trai
nữa.

'' Xin chào, ta là Itou Makoto. Hôm nay ta cũng đi chuyến tàu lúc 6h30. ''

'' Ồ, ra là vậy. Thảo nào nhìn ngươi hơi có chút quen mặt, ra là sáng nay cùng
đi tàu à. Vậy Itou – kun có chuyện gì không? “

Itou Makoto nhìn thấy Kotonoha có vẻ có ấn tượng với mình thì trong lòng thầm
hô : Có hi vọng.

'' Ừm, nói thế nào nhỉ... Bạn Katsura này, từ lúc nhập học ta đã theo dõi
ngươi rồi. Ta cảm giác con tim mình đã không kiềm chế được rồi, làm bạn gái ta
được không? ''

Dù trong trường có tin đồn Hướng Thiên Tiếu và Kotonoha Katsura là một đôi,
thế nhưng tai nghe mắt thấy mới là sự thật. Sáng nay hắn cũng không thấy hai
người này có cử chỉ gì đó thân mật cho lắm, cho nên thử liều một phen, biết
đâu lại thành công.

Kotonoha nghe vậy thì đôi mày liễu nhăn lại.

'' Xin lỗi, ta có... '' Người đầu tiên lúc này nàng nghĩ đến là Hướng Thiên
Tiếu, nhớ đến những kỉ niệm cùng hắn, phát hiện trong lòng mình đã không thể
nào xóa nhòa bóng hình ấy. Vả lại hắn cũng là người con trai đầu tiên mà ngoại
trừ bố ra thì Kotonoha có thiện cảm.

Lời vừa định thốt ra khỏi miệng, đột nhiên Kotonoha lại nghĩ liệu có đột ngột
quá không, dù sao cả hai vẫn chưa xác định quan hệ, rêu rao như vậy khéo quá
lại thành dở. Thế là nàng hít sâu một hơi, đáp :

'' Xin lỗi, ta tạm thời chưa muốn có bạn trai. ''

'' Vậy... chúng ta có thể làm bạn được không? '' Itou Makoto vẫn chưa hết hi
vọng, cố gắng hỏi.

Kotonoha nhìn hắn bám dai như đỉa thì hơi ghét bỏ một chút. Thế nhưng dù sao
nàng cũng là thiên kim tiểu thư, từ nhỏ được dạy dỗ cực kì chu đáo, cho nên
không nói gì nặng lời. Gật đầu một cái lễ phép liền đi ngang qua Itou Makoto,
không muốn ở lại đây thêm chút nào nữa.

Itou Makoto vẫn đứng đấy cười ngây ngô, không biết mình đã bị Kotonoha cho vào
sổ đen, vẫn ảo tưởng ngày Kotonoha yêu mình.

Saionji Sekai nhìn thấy Itou Makoto tự nhiên đứng giữa sân trường cười một
mình liền đi đến, đẩy hắn một cái :

“ Này, ngươi hâm à? Làm gì mà cười như tên ngớ ngẩn thế? ''

'' À Sekai à? Không có gì, không có gì? Chỉ là ta đang vui thôi mà. '' Itou
Makoto cười đáp, vừa đi vừa huýt sáo.

'' Không hiểu nổi. '' Sekai lắc đầu, nhìn về phía bóng lưng đi chưa khuất của
Kotonoha.

'' Kotonoha... Katsura? ''


Tối Cường Tiêu Dao Thần - Chương #9