Người đăng: tieuchan
Cuộc sống của Hướng Thiên Tiếu dường như đi vào quỹ đạo vậy. Sáng luyện võ
công, đi học, rồi lại luyện võ công.
Thú thực thì Thiên Tiếu cảm thấy trường học khá là nhàm chán, thà rằng cả ngày
ở nhà cùng các sư phụ luyện võ công như trước còn tốt hơn. Còn đối với bài
giảng trên lớp, không phải hắn tự kiêu, nhưng Thiên Tiếu càng luyện võ công,
trí nhớ càng tốt, đến bây giờ thì kiến thức từ cấp 1 trở lên hắn đều đã thuộc
làu rồi. Nếu không phải có Kotonoha làm bạn, không biết Hướng Thiên Tiếu có
điên mất không nữa.
Nhớ lại cô bé dễ dàng xấu hổ ấy, Hướng Thiên Tiếu không khỏi phì cười.
“ Tiếu – kun trông có vẻ rất vui nhỉ? Ở trường vui lắm hả? “
Giọng của Miu từ phía sau truyền tới. Quay đầu lại, nhìn khuôn mặt ửng hồng do
vừa mới tập thể dục
“ À, cũng bình thường. “ Hướng Thiên Tiếu cười nhàn nhạt, thế nhưng nó lại làm
khơi dậy lòng tò mò của Miu.
“ Kể đi mà, kể đi. '' Miu chạy tới, lắc lắc tay hắn, giống như đang làm nũng.
Thiên Tiếu cảm nhận thấy hai luồng mềm mại va chạm vào cánh tay thì sắc mặt
hơi hồng, vội vàng xoa lấy xoa để khiến mái tóc của Miu rối tung lên.
“ Cô nàng, đi thay quần áo rồi chuẩn bị đi học đi, tò mò hại chết mèo đấy. “
Hướng Thiên Tiếu vội vã chạy đi, chỉ để lại Miu phùng mang trợn má, hứ một cái
quay về phòng.
“ Nguy hiểm thật, không biết Miu mà biết mình cùng Kotonoha tiếp xúc thì không
biết sẽ như thế nào đây, không biết có hóa thân thành La Sát Nữ không chứ. ''
Hướng Thiên Tiếu về phòng, nói mà sợ. Nửa năm, không phải khoảng thời gian
dài, cũng chẳng phải khoảng thời gian ngắn, thế nhưng cũng đủ để tình cảm của
hai người chuyển từ bạn bè sang chút gì đó mập mờ hơn.
Vốn khi Hướng Thiên Tiếu vừa tới thế giới này, bị Miu đụng vào viện, cho nên
ít nhiều Miu cũng cảm thấy thua thiệt với hắn. Thứ hai, là thành viên của võ
đường Ryozanpaku, Miu vốn rất yêu võ học, bởi thế nên đối với sự cố gắng của
Hướng Thiên Tiếu rất là khâm phục. Cuối cùng là cái gọi “ mưa dầm thấm đất '',
'' cận thủy đắc nguyệt '', hai người sống chung dưới một mái nhà, bản năng cho
rằng sự có mặt của đối phương là điều tất yếu. Những yếu tố này là đủ để tình
cảm bạn bè của hai người chuyển sang thứ tình cảm hơn là tình bạn nhưng lại
dưới tình yêu.
Sống cùng nhau nửa năm, Hướng Thiên Tiếu cũng mày mò được tính cách của Miu
rồi. Đó là rất hay ghen. Hay nói đúng hơn là nàng luôn cảm giác khuyết thiếu
sự an toàn với bản thân. Nguyên do phải nói đến cha của Miu – Saiga Furinji và
cả Senzui.
“ Ồ, Tiếu – san, ta nghe được... ngươi đang... nói xấu Miu nha. '' Đột nhiên
một giọng nói vang lên, làm Hướng Thiên Tiếu giật mình suýt nhảy dựng.
“ Shigure – san, ngươi đừng có xuất quỷ nhập thần như vậy được không, sẽ làm
cho người khác đau tim mà đột quỵ đấy. “
Kiểu nói đứt quảng này ở võ đường chỉ có một người, đó là thiên tài vũ khí -
Kousaka Shigure.
Chỉ thấy nàng đột nhiên thần không biết, quỷ không hay xuất hiện trên trần
nhà. Mái tóc đen mượt mà mang theo mùi hương tự nhiên thơm ngát không biết là
do dầu gội hay bẩm sinh mà có không ngừng chà xát sống mũi của hắn. Loại mùi
hương này kích thích khứu giác của hắn, Thiên Tiếu không khỏi hít sâu vài cái,
tựa hồ say mê thứ mùi hương này, muốn đem nó hít vào sâu trong thân thể.
Động tác này của hắn khiến cho khuôn mặt vạn năm không đổi của Kousaka Shigure
có hơi chút dị dạng. Nàng rất nhanh liền xoay người rơi xuống đất, khiến cho
Hướng Thiên Tiếu có chút thất vọng.
“ Shigure tỷ, ngươi đừng nói cho Miu nha, nếu không ta sẽ chết đó. “ Hướng
Thiên Tiếu hồi phục lại tinh thần, vội vàng dùng vẻ mặt đáng thương nhìn
Shigure.
“ Tại... sao? “
“ Ừm, nói như thế nào nhỉ... Đại khái là sẽ làm Miu rất giận, Miu giận thì sẽ
rất đáng sợ, mà Miu càng đáng sợ thì ta sẽ xui xẻo, ta càng xui xẻo thì sẽ
càng trở nên rất đáng thương... Giống như Tochumaru vậy! “ Hướng Thiên Tiếu
đột nhiên nhìn thấy một con chuột nhỏ thắt nơ ở đuôi ngồi trên đầu Shigure,
thế là bí quá hóa khôn nói.
Kousaka Shigure nghe xong, một tay đệm lên khuỷu tay của cánh tay kia, nâng
cằm, nhìn chằm chằm Hướng Thiên Tiếu với ánh mắt đăm chiêu. Ánh mắt mang tính
dò xét cùng suy tư kia làm hắn không khỏi đổ mồ hôi hột.
“ Uhmmm... khá là... lô... gic. “ Nàng trầm ngâm một chút rồi nói ra một câu
khiến Hướng Thiên Tiếu không khỏi thở dài một hơi. Quả nhiên mỗi vị võ sư đều
cực kì khó chơi, nếu không lấy Tochumaru ra làm bia đỡ đạn thì chắc Shigure sẽ
nói cho Miu thật đây.
Đến lúc đó...
Hướng Thiên Tiếu rùng mình một cái, không dám nghĩ nữa.
Nhìn xem đồng hồ, vội vàng nói với Kousaka Shigure một câu :
“ Ta đi học! “
Shigure nhìn bóng lưng hốt hoảng của hắn, bỗng dưng nói với Tochumaru một câu
:
“ Tiếu – san... rất... thú vị... phải không? “
“ Chít chít. “
Ga tàu điện ngầm.
Khi Hướng Thiên Tiếu chạy tới đó thì Kotonoha đã lên tàu rồi, đồng thời nàng
còn giữ chỗ cho hắn. Nhìn thấy Hướng Thiên Tiếu tới, Kotonoha liền vẫy vẫy
tay.
Hướng Thiên Tiếu cười, ngồi xuống, cũng không nói cảm ơn. Kotonoha cũng cười
đáp lại, hai người phảng phất như hiểu ngầm vậy.
Ngày hôm nay cũng giống như mọi ngày khác, trên tàu điện chật kín cả chỗ.
Hướng Thiên Tiếu nhàm chán ngó ra ngoài nhìn phong cảnh, mà Kotonoha thì yên
tĩnh ngồi xem sách.
Bỗng nhiên, Hướng Thiên Tiếu cảm thấy có người đang nhìn chằm chằm về phía
này, hay đúng hơn là nhìn về Kotonoha.
Thiên Tiếu cũng không đánh rắn động cỏ, giả bộ như không có chuyện gì, dùng
khóe mắt âm thầm quan sát người kia.
Đó là một học sinh nam có tướng mạo khá là thanh tú, về loại hình thì thuộc về
làn da khá trắng. ( anh em tự hiểu )
“ Là người thích Kotonoha sao? “ Ý nghĩ này chợt lóe lên, Hướng Thiên Tiếu
cũng chẳng quan tâm nữa. Kotonoha xinh đẹp như vậy, có người thích là chuyện
đương nhiên, Hướng Thiên Tiếu cũng chẳng có thời gian bận tâm.
Chỉ là khi hắn chuẩn bị nhằm mắt lại, đột nhiên dư quang nhìn thấy biển tên
trên ngực của gã học sinh kia : “ Itou Makoto “.
Một luồng kí ức đột nhiên xuất hiện trong đầu hắn.
“ Ra vậy, < School Days > à. Katsura Kotonoha... Itou Makoto... Thảo nào lại
quen thuộc đến thế. “
“ Nhưng mà tại sao ở < Shijō Saikyō no Deshi Ken'ichi > lại gặp được nhân vật
trong < School Days > nhỉ? “
“ Đinh! Thưa kí chủ, bởi vì sử dụng vị diện thông đạo đã ảnh hưởng tới không
gian pháp tắc, cho nên không gian bị nhiễu loạn, dẫn đến một số vị diện kém
hơn sẽ bị vị diện có đẳng cấp cao hấp thu. “ Hệ thống lập tức xuất hiện, giải
thích nghi ngờ của hắn.
“ Hừm... Cũng không tệ lắm. '' Được giải đáp nghi vấn, Hướng Thiên Tiếu cũng
không quan tâm đến Itou Makoto nữa. Nếu đã có hắn ở đây, không có chuyện cặn
bã Makoto và thằng nhãi ranh Taisuke Sawanaga có thể làm tổn thương Kotonoha
được.
“ Đinh! Tuyên bố nhiệm vụ. “
“ Ý chí toàn dân : Trong vòng ba ngày xử lý Itou Makoto và Taisuke Sawanaga.
Khen thưởng : 5000 tích điểm. Thất bại : Hệ thống tự hủy. “
Hướng Thiên Tiếu vốn đang nhắm mắt, nghe được hệ thống tuyên bố nhiệm vụ, vội
vàng mở mắt ra.
“ Hệ thống, ý chí toàn dân là cái gì? Còn nữa, tại sao thất bại thì hệ thống
tự hủy. ''
'' Thưa kí chủ, ý chí toàn dân là bao gồm mong muốn của đại đa số người xem
Anime và cũng gồm cả mong muốn của người sáng tạo ra hệ thống. Vị Diện Hệ
Thống được cài vào một lệnh ẩn, khi kí chủ gặp được Itou Makoto hoặc Taisuke
Sawanaga thì sẽ tự động tuyên bố nhiệm vụ. Bởi vì đây là theo ý chí toàn dân
nên là nhiệm vụ bắt buộc. Nếu trong ba ngày kí chủ không hoàn thành thì hệ
thống sẽ tự hủy, kí chủ cũng theo đó mà lâm vào bão tố của không gian, vĩnh
viễn bị xóa bỏ sự tồn tại. ''
Hướng Thiên Tiếu nghe thế không khỏi vã cả mồ hôi. Lúc này nhìn về phía Itou
Makoto thì trong mắt đã có sát khí, khiến cho tên kia sởn cả gai ốc, không
ngừng xoa vai.
'' Dù là ta muốn tha cho các ngươi, nhưng hệ thống lại không muốn buông tha
cho các ngươi, vậy các ngươi đi chết được rồi. “