Người đăng: tieuchan
Nhìn đồng hồ, 7 giờ 2 phút. Bây giờ đến trường cũng không kịp, nếu để Miu biết
được xem ra sẽ không thiếu một phen quở trách.
Hắn đã nghỉ học nửa năm để học võ công rồi, bây giờ còn nghỉ nữa thì quả thật
là...
Vỗ tay, Thiên Tiếu lắc đầu một cái, đi về phía nhà ga.
Mà đúng lúc này, hắn cảm thấy người đang đi theo. Quay đầu lại liền thấy một
bóng người nhỏ xinh đụng vào lòng. Mùi thơm nhẹ nhàng truyền đến khiến hắn
không khỏi hít một hơi thật sâu.
Bóng người như bị điện giật, vội vàng từ trong lòng hắn nhảy ra. Thì ra là cô
bé khi nãy, không nghĩ là nàng vẫn đi theo hắn. Nhìn nàng bây giờ có vẻ cục
xúc, cúi đầu không nói.
Sau đó hình như nàng đã lấy đủ dũng khí, khom lưng cảm ơn Hướng Thiên Tiếu :
“ Cảm, cảm ơn ngươi. “ Khuôn mặt hồng hồng rất đáng yêu.
Hướng Thiên Tiếu thấy hơi buồn cười, nhìn nàng :
“ Đi theo ta chỉ để nói như vậy thôi sao? Không có gì, tiện tay mà thôi. “
“ Ấy... “ Cô bé hơi sững sờ, sau đó lại khom người : " Nói chung... nói chung
là cảm ơn ngươi nhiều lắm! Ngươi... Ngươi là một người tốt! "
Nàng vừa nói, một bên không ngừng thở gấp, chắc là khi nãy chạy quá nhanh, dẫn
đến bây giờ có vẻ khá mệt mỏi. Bộ ngực không ngừng chập chùng theo nhịp thở
của nàng, khiến Hướng Thiên Tiếu có chút ghé mắt nhìn theo.
" Ngươi nghỉ ngơi một chút đi." Để che giấu hành vi của mình, Hướng Thiên Tiếu
hơi vuốt mũi, đưa tay một tấm ghế dựa ở gần đó.
“ Ừ, cám ơn. “ Cô bé nghe vậy nhanh chóng chạy tới rồi ngồi xuống. Hướng Thiên
Tiếu cũng ngồi bên cạnh nàng. Cả hai nhất thời không nói lời nào. Hướng Thiên
Tiếu thì vốn không có gì để nói, còn cô bé kia thì có vẻ ngại ngùng quá nên
không dám mở lời.
Ấp a ấp úng hồi lâu, nàng rốt cục lên tiếng, nói : “ Ta là Katsura Kotonoha,
ngươi tên là gì vậy? Nhìn quần áo... Hình như ngươi cũng là học sinh của
trường Sakakino phải không? Ta học lớp 1 – 4. “
“ Ồ! Trùng hợp vậy à? Ta cũng học trường Sakakino. Ta tên Hướng Thiên Tiếu. “
Hướng Thiên Tiếu bất ngờ.
“ Thật vậy sao? '' Kotonoha có vẻ khá vui mừng.
“ Tiếu – kun học lớp nào thế nhỉ? “
“ Hình như là 2 – 4 đi... Đại khái là như vậy? “ Thiên Tiếu gãi đầu một cái,
giọng nói yếu ớt không chắc chắn. Hắn nghỉ học hết một học kì rồi, không biết
có được lên lớp không đây.
'' Ồ! Vậy sao? ''
Hai người tán gẫu chốc lát, lẫn nhau đều đại khái có chút hiểu biết về người
còn lại. Sau đó, Kotonoha đột nhiên nhìn đồng hồ, sau đó chỉ về phía tàu điện
ngầm.
“ Tiếu – kun, chúng ta lên tàu đi. Vào tiết thứ hai cổng trường sẽ mở đó. “
“ Ừm, được. “
Hai người nhanh chóng tiến vào tàu điện ngầm. Có vẻ ở đây rất nhiều người cho
nên bệnh ngại ngùng của Kotonoha lại phát tác, ngồi im không nói lời nào.
Đến cổng trường, Hướng Thiên Tiếu cùng nàng nói lời tạm biệt, mình thì đi đến
phòng giáo vụ.
Vừa đi hắn vừa suy nghĩ : “ Kotonoha Katsura... Kotonoha... Cái tên này nghe
rất quen, hình như gặp ở đâu rồi thì phải... “
'' Nani? Lưu ban? '' Hướng Thiên Tiếu sững sờ nhìn người đàn ông tuổi trung
niên.
'' Đúng vậy. Xét thấy bạn Thiên Tiếu nghỉ học một kì, không làm bất cứ một bài
kiểm tra nào cho nên không thể đánh giá học lực được. Nhà trường cũng có thời
gian làm đề thi cho một học sinh cho nên hội đồng quyết định để ngươi học lại
một năm. “ Thầy chủ nhiệm nói một cách nghiêm túc.
Kinh ngạc qua đi, Thiên Tiếu cũng cảm thấy đây là điều bình thường. Nhún vai
một cái, nhìn về phía thầy chủ nhiệm :
“ Vậy bây giờ ta học lớp nào vậy ? ''
'' Ờ, để xem nào... Vẫn lớp học cũ... Lớp 1 – 4. ''
Ồ!
Hướng Thiên Tiếu nghe vậy liền nở nụ cười.
Không biết Kotonoha có kinh ngạc hay không đây.
Vừa tưởng tượng ra dáng vẻ đáng yêu, mắt chữ O miệng chữ A của nàng, Thiên
Tiếu đã cảm thấy hứng thú rồi, bước chân cũng nhanh hơn.
Đi vào lớp học, Thiên Tiếu mới phát hiện bên trong đã chật ních học sinh, thậm
chí còn có một người giáo viên đang đứng trên bục giảng bài.
" Bạn học này, ngươi hình như không phải học sinh của lớp chúng ta chứ? Đi vào
có chuyện gì không? " Giáo viên là một người đàn ông tuổi khoảng 50 tuổi, chạc
tuổi thầy chủ nhiệm khi nãy, dáng vẻ khá hiền lành, cũng không nổi giận vì bị
Thiên Tiếu cắt ngang bài giảng.
Thiên Tiếu thấy vậy liền đưa ra giấy xác nhận của thầy chủ nhiệm.
Thầy giáo cầm lấy nhìn một cái, sau đó mới gật đầu cười: " Hóa ra là chuyển
tiếp sinh à, không nghĩ ngày đầu tiên đã có chuyển tiếp sinh gia nhập vào lớp
chúng ta. Trước tiên ngươi hãy tự giới thiệu về bản thân đi."
Thầy chủ nhiệm rất tâm lí, vì tránh để Hướng Thiên Tiếu lúng túng, liền ghi
trên giấy là chuyển tiếp sinh mà không phải là bị lưu ban.
Thiên Tiếu khẽ mỉm cười gật đầu một cái rồi đi tới trên bục giảng, cười nhạt
một tiếng :
"Ta tên là Hướng Thiên Tiếu, cũng gọi là Leon Tiếu, là chuyển tiếp sinh từ
Mỹ, mong mọi người chăm sóc nhiều hơn."
" Ồ! Thật đẹp trai! "
Trong phòng học an tĩnh vài giây, sau đó không biết ai ồ lên một câu.
“ Ừm, so với Itou Makoto của lớp 1 – 3 đẹp trai hơn nhiều! ''
“ Nam thần a! Còn từ nước Mỹ đến nữa kìa. ''
Vừa mới vào học mà đã tia trai rồi, không hổ là đám gái mê trai trong nhị thứ
nguyên.
Thiên Tiếu thấy cảnh này, trên trán cũng không khỏi đổ một giọt mồ hôi.
Ở phía dưới, Katsura Kotonoha nhìn Tiếu – kun không ngờ lại học cùng lớp với
mình thì liền cảm thấy kinh ngạc, sững sờ. Nếu nhớ không nhầm thì hắn là
senpai, phải học lớp 2 – 4 chứ, không ngờ lại học cùng lớp với mình.
Đồng thời trong lòng lại có một tí ti mừng thầm.
Hướng Thiên Tiếu thấy Kotonoha nhìn về phía mình, liền đáp lại nàng bằng một
nụ cười, khiến cho cô bé như một con thỏ nhỏ giật mình đỏ mặt quay đầu đi.
“ Tiếu – kun, hẳn ngươi có sách giáo khoa rồi chứ? “ Thầy giáo cười hiền lành
hỏi.
Lúc này thì Hướng Thiên Tiếu lại lúng túng, bởi vì hắn chỉ mang theo sách năm
hai mà thôi. Cẩn thận từng li từng tí mà ghé vào tai thầy giáo, thì thầm một
chút.
“ Ồ, ra vậy. '' Thầy giáo bừng tỉnh, nhìn vẻ mặt quẫn bách của tên học sinh
này không khỏi cảm thấy buồn cười.
“ Vậy ngươi ngồi cạnh xem sách chung cùng với lớp trưởng đi... Kotonoha – san,
em thấy sao? “
“ Vâng, thưa thầy. '' Kotonoha vội vàng đáp, nét mặt hiện lên vẻ vui mừng.
Hướng Thiên Tiếu khom lưng cảm ơn thầy giáo, sau đó đi xuống, ngồi cạnh
Kotonoha, cười với nàng. Kotonoha dù cảm thấy khá là ngại ngùng, thế nhưng vẫn
cố cười với Hướng Thiên Tiếu, sau đó khuôn mặt lại nóng lên, cúi đầu xuống.
Hướng Thiên Tiếu cảm thấy cô bé này rất là thú vị, quả đúng là Hyuga Hinata
phiên bản đô thị mà.
Tiết học rất nhanh liền tiếp tục, nhìn thấy Kotonoha chăm chỉ tiếp thu, hắn
cũng đành nhàm chán quét mắt nhìn xung quanh lớp. Mặc dù hắn đối với thầy giáo
rất là có thiện cảm, thế nhưng chương trình cấp ba hắn đã học xong lâu rồi,
không cần thiết phải học lại nữa.
Nhìn quanh một phen, Hướng Thiên Tiếu mới phát hiện lớp này thế mà toàn là con
gái, không có một học sinh nam nào.
Thời gian từng phút qua đi, chỉ một chốc liền tới giờ nghỉ trưa.
“ Tiếu – kun... Tiếu – kun... ''
Hướng Thiên Tiếu cảm thấy có ngươi đang lay chính mình, bèn mở mắt ra.
“ Là Kotonoha à? Có việc gì không? ''
'' Tiếu – kun, đã đến giờ ăn trưa rồi, chúng ta đi ăn thôi. “ Kotonoha ngại
ngùng đưa ra lời mời.
“ Ồ, vậy hả, đi thôi. ''
Hai người chân trước vừa đi, chân sau các bạn học liền bàn tán.
'' Con hồ ly tinh kia lại chiếm lấy Tiếu – kun rồi... Nghe đồn hồi cấp hai
nàng đã mê hoặc không biết bao nhiêu đàn ông rồi đấy? ''
'' Thật á? Vậy chúng ta sao có thể để Tiếu – kun bên cạnh nàng được. Cả lớp có
mỗi một bạn nam, lại đẹp trai như thế, còn là người ngoại quốc, há có thể để
một mình Katsura chiếm lấy. ''
Trong đó một nữ sinh trông khá là có tư sắc xinh đẹp, mái tóc dài màu nâu được
cột lên gọn gàng một tay chống cằm có vẻ rất đăm chiêu, nhìn hai người rời đi
không biết đang nghĩ cái gì.