Ragnarok? Ta Rất Chờ Mong


Người đăng: tieuchan

Nửa năm qua đi, kì nghỉ hè kết thúc, một học kì mới rốt cục đã bắt đầu.

Điều này có nghĩa là Tiếu – chan của chúng ta cũng phải đến trường rồi.

Nói đến điều này hắn lại thấy nhức đầu, vốn là một sinh viên 20 tuổi đột nhiên
lại phải học lại cấp 3. Thế nhưng Tiếu – chan lại không tự giác nhận thấy
khuôn mặt non choẹt của mình nào có điểm giống sinh viên đại học đâu.

Nửa năm này Hướng Thiên Tiếu cũng học được rất nhiều.

Karate của Sasaki Shio, quyền pháp Trung Hoa của Ma Kensei, Judo của Koetsuji
Akisame, cách sử dụng vũ khí của Kousaka Shigure, và quyền Thái của Apachai
Hopachai.

Nhờ có Sharingan, Hướng Thiên Tiếu nhanh chóng học được sở trường của mọi
người.

Đáng nói tới là thực lực của Hướng Thiên Tiếu cũng được tăng lên từ F+ thành
E.

Hắn từng nhờ hệ thống xem xét thực lực của mọi người trong võ đường
Ryozanpaku, phát hiện cả năm vị võ sư thế mà đạt đến cấp D-, Miu cũng có E-.
Mà làm “ Invicible Superman “, người mạnh nhất ở thế giới này – trưởng lão
Hayato thì càng có thực lực kinh khủng, cấp D+. Thử hỏi trong một cái thế giới
cấp độ nhiều lắm cũng chỉ có cấp D, một người có thực lực D+ ai có thể đánh
bại hắn được đây.

Nói chung hiện tại Hướng Thiên Tiếu đối với thực lực của mình cũng có chút hài
lòng. Nửa năm, từ cấp F+, nhảy qua E- đến thẳng cấp E thì quả là một tiến bộ
nhảy vót. Ít nhất cũng đủ đánh bại tất cả thành viên trong Ragnarok rồi.

Thể chất của Hướng Thiên Tiếu bây giờ cũng được cải thiện rất nhiều, có thể
nói là so với lúc trước, bây giờ tố chất thân thể của hắn mạnh mẽ gấp 4, 5 lần
có thừa.

Dù sao sáng nào cũng đạp xe đạp làm bằng đá nặng khoảng gần trăm cân do
Akisame và Sasaki chế tạo để chở Miu đi chợ, sau đó lại chịu năm vị võ sư tàn
phá thân thể thì há không mạnh mẽ cho được.

“ Hô. “ Lúc này Hướng Thiên Tiếu vừa hoàn thành thể dục buổi sáng. Trên thân
hắn cởi trần. Làn da trắng nõn trước kia giờ được thay bằng màu rám nắng khỏe
mạnh. Cơ bụng sáu múi, bắp thịt không cuồn cuộn chắc nịch như sắt thép giống
Hayato trưởng lão, cũng không to lớn như Sasaki Shio, thế nhưng lại cho người
ta một cảm giác rắn chắc, hài hòa. So với Hướng Thiên Tiếu của nửa năm trước
thì tưởng như hai người.

“ Tiếu – kun, chuẩn bị đi học. “ Một giọng nói dễ nghe vang lên.

So với nửa năm trước thì Miu không có biến đổi gì quá lớn vẫn mái tóc vàng,
vẫn khuôn mặt non nớt xinh đẹp. Có điều hai bé thỏ con trước ngực nàng có vẻ
trưởng thành theo từng ngày, bây giờ cũng sắp đột phá D cup rồi cũng nên.

Nên nhớ lúc này Miu mới chỉ 15 tuổi mà thôi, tiềm lực hẳn vẫn còn là một dấu
chấm hỏi.

Vừa mới tập thể dục xong nên Miu vẫn đang mặc một bộ đồ bó sát màu tím, điểm
chết người đó là hai chấm nhỏ nhỏ lại vẫn như ẩn như hiện.

“ Tiếu – kun, nhìn gì thế... Á, đồ dê xồm. “ Miu dò theo ánh mắt của hắn, cuối
cùng cũng biết tại sao Hướng Thiên Tiếu vẫn nhìn chằm chằm mình, khuôn mặt đỏ
bừng, gắt một câu liền bỏ về phòng.

“ Rầm! “ Căn phòng đóng rầm một cái lại, đủ để hiểu chủ nhân của nó đã dùng
sức như thế nào.

Hướng Thiên Tiếu xấu hổ vuốt mũi một cái, cũng về phòng thay đồ đi học.

Hôm nay là học kì mới, cho nên Hayato trưởng lão đã chuẩn bị sẵn một cái xe
đạp để Hướng Thiên Tiếu đưa Miu đi học.

Nhưng bởi vì hai người học hai trường khác nhau cho nên Hướng Thiên Tiếu liền
để Miu đi xe đạp, còn mình thì đi tàu điện ngầm.

Vào trong tàu điện, Hướng Thiên Tiếu quét mắt một vòng, không có người nào đặc
biệt, bèn ngồi xuống bên cạnh cửa sổ, nhìn ra phía bên ngoài. Bây giờ là 6 giờ
30 phút, chính là giờ cao điểm buổi sáng, dòng người tấp nập nối đuôi nhau đi
vào, già có trẻ có, nhân viên văn phòng có, học sinh có.

Đang lúc Hướng Thiên Tiếu nhàm chán, bỗng một mùi thơm thoang thoảng truyền
đến. Không biết từ lúc nào, bên cạnh hắn đã xuất hiện một cô bé khoảng 16, vẻ
mặt ngượng ngùng sợ sệt không biết làm sao nhìn hắn.

“ Nếu không ngại thì ngồi đây đi. “ Thiên Tiếu cười một cái, đứng lên nhường
chỗ ngồi cho nàng.

Cô bé kia vội nói cảm ơn, ngồi xuống, sau đó lấy một quyển tiểu thuyết ra, bắt
đầu đọc.

Lúc này Hướng Thiên Tiếu mới có thời gian nhìn cô gái này. Nàng có khuôn mặt
đơn thuần, đáng yêu của một thiên sứ, thế nhưng lại có vóc người ma quỷ. Thiên
Tiếu nuốt nước miếng một cái, bộ ngực kia hẳn còn hơn cả Miu và Kousaka
Shigure.

Có lẽ cảm nhận được ánh mắt của hắn, nàng càng cúi đầu thấp hơn, mái tóc đen
dài và thẳng che lấp đi khuôn mặt đỏ ửng vì ngại ngùng.

Bỗng nhiên một đám “ mắt xanh mỏ đỏ, gặm cỏ thay cơm “ tiến vào, quét mắt một
cái. Khi nhìn đến cô bé kia thì hai mắt chúng sáng lên, một số còn chảy cả
nước miếng. Sau đó cả đám không biết vô tình hay là cố ý, đứng chắn trước mặt
cô bé kia, tự nhiên Hướng Thiên Tiếu cũng bị ngăn cách với nàng. Những người
còn lại thấy chúng đến như thấy ôn thần, vội vàng tránh đi, không ai dám hé
răng mở lời.

Từ khứu giác truyền đến mùi hôi thối làm Hướng Thiên Tiếu không khỏi nhíu chặt
lông mày lại, mắt lóe hàn quang.

Cô bé kia đột nhiên cảm thấy trước mắt tối sầm, ngẩng đầu lên liền thấy một
đám côn đồ cắc ké đứng trước mặt nàng, nhe hàm răng ố vàng hôi thối của chúng
ra, trong mắt tràn ngập dục vọng.

Thấy vậy nàng không khỏi cúi đầu sâu hơn, hầu như sắp vùi vào trước ngực.

Bọn côn đồ thấy vậy liền nhìn nhau cười. Một tên trong đó hai mắt thâm quầng,
dâm tính nổi lên, thò tay về phía ngực cô bé. Nàng dùng ánh mắt hoảng sợ,
khiếp đảm cầu khẩn nhìn xung quanh. Mọi người thấy nàng quăng đến ánh mắt cầu
viện, vội vã quay đầu đi. Một hai gã thanh niên thấy vậy, rất muốn tiến lên
giúp đỡ nhưng lại bị bạn mình lắc đầu đè lại, thì thầm vào tai câu gì đó thì
liền cắn răng, hai đấm nắm chặt nhưng không làm gì nữa.

Rơi vào tình cảnh như vậy, ánh mắt của cô bé giống như mất hết đi thần thái
vốn có của nó, u ám mà tuyệt vọng, trơ mắt nhìn gã côn đồ chuẩn bị khinh bạc
mình.

Đột nhiên một cánh tay thon dài vươn ra, nắm lấy cánh tay của tên du côn.

Thấy có người giúp mình, ánh mắt người thiếu nữ không khỏi lóe lên một tia hi
vọng.

“ Rắc! “

“ Aaaaahh! “

Người này còn ai ngoài nhân vật chính của chúng ta, Hướng Thiên Tiếu. Chỉ thấy
tay hắn như gọng kìm, ghìm chặt lấy tay của tên côn đồ kia. Tên kia vừa nhìn
liền biết không phải đập đá quá liều thì cũng túng dục quá độ, làm sao chịu
được sức mạnh của Hướng Thiên Tiếu. Hơi dùng lực một cái liền gãy xương.

“ Thằng ranh khốn nạn, buông tay! “

Một tên trong đám ma cà bông thấy vậy liền tung nắm đấm muốn đánh vào Hướng
Thiên Tiếu. Thế nhưng dù không mở ra Sharingan, hành động của hắn trong mắt
của Hướng Thiên Tiếu cũng chậm đến đáng sợ.

Như một thói quen, nghiêng người tránh thoát cú đấm của hắn, chân trái của
Thiên Tiếu liền cùng tên côn đồ kia “ chụt “ một cái.

Cú đá mạnh khiến tên kia lập tức đổ về phía đám còn lại, bất tỉnh.

Lúc này tài xế thấy có việc liền dừng tàu lại, Hướng Thiên Tiếu lập tức dắt
tay cô bé kia, chạy nhanh ra ngoài.

“ Còn chờ gì nữa, nhanh tóm chúng lại. “ Đám lông bông kia vừa kêu gào, vừa
đuổi theo bọn họ, không hề lo lắng cho hai đứa bạn gãy xương lệch mồm của
mình.

Hướng Thiên Tiếu chạy đến một ngõ hẻm thì dừng lại. Nghe phía sau lưng truyền
đến tiếng chạy vội và tiếng mắng chửi, trên mặt hắn không khỏi nở nụ cười tà.
Thiên Tiếu không biết, nụ cười này lại khắc sâu trong cô bé kia.

Biểu hiện của nàng hơi sợ sệt. Có vẻ cô bé này không thói quen tiếp xúc với
đàn ông, cho nên từ nãy đến giờ nào đều nhìn chằm chằm vào cánh tay được Hướng
Thiên Tiếu nắm. Trùng hợp ngẩng đầu lên, thấy được nụ cười tà của hắn, trong
lòng đột nhiên có cảm giác an toàn khó hiểu.

“ Tìm được rồi! Để xem các ngươi còn chạy đi đâu được khà khà... “

Sau một khắc, Hướng Thiên Tiếu quay người lại. Hắn lạnh lùng trừng bọn côn đồ
kia một chút, khí thế của cấp E lập tức bao trùm. Thời khắc này, bọn chúng chỉ
cảm thấy một luồng cảm giác lạnh lẽo truyền đến từ sống lưng, thật giống như
là bất cứ lúc nào đều có khả năng bị mất mạng.

Thế nhưng, cứ việc trong lòng sợ hãi, nhưng bọn họ rất không cam tâm bị một
người thiếu niên bị dọa cho phát sợ, thẹn quá thành giận, bảy người hừ lạnh
một tiếng, “ liều chết xông lên “.

Hướng Thiên Tiếu nhẹ nhàng nói với cô bé kia một tiếng :

“ Ở đây, ngoan ngoãn chờ ta giải quyết đám phế vật này. “

“ Ừ. Cẩn... cẩn thận một chút. “ Sau lưng truyền đến giọng nói e thẹn mà êm
ái.

Nghe vậy Thiên Tiếu không khỏi nở nụ cười tự tin.

Chứng kiến nụ cười của Thiên Tiếu, bọn du côn cắc ké kia cảm thấy mình bị
khinh thường, giơ lên nắm tay, gào thét chạy nhanh hơn đánh tới.

“ Ngu dốt! “ Nghênh đón bọn chúng là nụ cười rét đến tận xương.

“ Cút! “ Hơi nghiêng người, tay ghìm chặt cánh tay của một tên côn đồ, nhưng
chân hắn cũng không hề rảnh rang. Nhấc chân một cái, đạp về phía bụng của một
tên tóc vàng khác.

Lập tức một lực trùng kích cực lớn truyền tới bụng làm tên kia không tự chủ
được lùi lại vài bước rồi ôm bụng ngã xuống đất.

Hướng Thiên Tiếu như một con rắn, luồn lách giữa đám côn đồ một cách linh
hoạt.

Bốp... Binh... Bộp... Ô... Ah...

Không tới 3 phút, mấy tên côn đồ đã nằm ôm mình kêu rên. Đợi đến lúc Thiên
Tiếu tiện tay dùng một thanh gỗ bỏ đi cho tên cuối cùng một đòn trời giáng thì
trên mặt đất đã nằm bảy cái “ thi thể “.

“ Đi thôi. “ Hướng Thiên Tiếu quay về cô bé kia nói một tiếng, sau đó đi ra
khỏi ngõ hẻm.

Đợi khi hai người họ chuẩn bị đi khỏi, một tên côn đồ không biết lấy sức lực ở
đâu ra, gào to một tiếng :

“ Các ngươi hãy đợi Ragnarok trả thù đi. “

Bước chân của Hướng Thiên Tiếu dừng lại một giây, sau đó cứ thế đi thẳng :

“ Ragnarok? Ta rất chờ mong chúng ta gặp mặt đây. “


Tối Cường Tiêu Dao Thần - Chương #5