Đánh Bại Asamiya Ryuto


Người đăng: tieuchan

Trong cơn tuyệt vọng, Furinji Miu đột nhiên nghe thấy giọng nói tức giận mà
quen thuộc liền hé mắt ra.

Đập vào mắt chính là một bóng lưng tuy không cao lớn, nhưng lại mang cho người
ta một cảm giác sừng sững, rắn rỏi, giống như tấm lưng này là một bến cảng ấm
áp, che nắng, che mưa cho nàng vậy.

Những giọt nước mắt một lần nữa lại lăn trên hàng mi của Miu, nhỏ giọt xuống
gối. Không giống như lần trước, giọt nước mắt này là giọt nước mắt của sự vui
sướng.

“ Tiếu – kun, ngươi đến rồi... “ Nhìn vẻ mặt điềm đạm, trên mặt còn treo những
vệt nước mắt còn chưa khô, không khỏi khiến người ta thấy mà thương. Đặc biệt
người trước mặt nàng lại còn là Hướng Thiên Tiếu nữa chứ.

“ Miu, xin lỗi... Ta đến muộn... “ Hướng Thiên Tiếu trìu mến lau đi hai hàng
nước mắt của nàng, nghĩ lại mà kinh. Vừa nãy nếu hắn chỉ đến muộn khoảng mấy
giây thôi, Miu đã bị Asamiya Ryuto vấy bẩn rồi.

Tuy hắn có Kamui, có thể gần như là teleport đến vị trí của một người, nhưng
điều đó phải cần có tọa độ không gian a. Mà hôm nay hắn vừa mới có năng lực
này, mới chỉ kịp đặt tọa độ trên người Katsura Kotonoha, chứ đâu gặp được Miu
để mà thiết lập tọa độ. May mà hệ thống có chức năng hỗ trợ tìm người, tuy là
một lần phải mất 5000 điểm, nhưng nếu không có thì hắn cũng không biết mình sẽ
nổi điên như thế nào nữa.

Nhẹ nhàng lắc đầu một cái, nàng nhoẻn miệng cười : “ Không chưa muộn, may mà
có ngươi đến, nếu không không biết có chuyện gì sẽ xảy ra đây. “

Cưng chìu nhìn Miu một cái, sau đó đi ra ngoài :

“ Đợi ta xử lý một ít chuyện. “ Vừa mới đứng lên, hắn liền cảm thấy tay áo
mình giật giật.

Quay đầu lại liền thấy khuôn mặt đáng thương của Miu, hai giọt nước mắt bất cứ
khi nào cũng có thể tràn ra :

“ Đừng bỏ lại ta được không! “ Bất cứ cô gái nào trải qua chuyện như vậy đều
nằm trong trạng thái cực độ hoảng loạn, mà Miu trước đây còn trải qua chuyện
mẹ của nàng nữa, há có thể không sợ sệt.

Hướng Thiên Tiếu nhìn Miu như vậy thì không khỏi đau lòng, làm ra một hành
động khiến cho Miu ngây cả người.

Hắn cúi đầu xuống, nhẹ nhàng hôn vào con mắt của nàng, nói như đang dỗ một đứa
trẻ con :

“ Ngoan. Nằm ở đây đợi ta báo thù cho ngươi. “

“ Ừ. Cẩn thận. “ Miu phản ứng lại liền đỏ mặt. Hơi hơi nghiêng người tránh
thoát ánh mắt của Hướng Thiên Tiếu. Nàng cũng không ngăn cản hắn đi trả thù
cho mình. Dù là một cô gái lương thiện như Miu, cũng khó có thể tha thứ cho
một tên suýt nữa đã làm bẩn sự trong sạch của mình. Nghĩ mà nàng không khỏi
run rẩy cả người.

Đúng là biết người, biết mặt, không biết lòng. Ai ngờ một gã bề ngoài ngăn nắp
đẹp mã như Asamiya Ryuto sẽ giở trò bẩn thỉu đê tiện như thế này được chứ.

Cảm nhận được sự run rẩy của Miu, ánh mắt Hướng Thiên Tiếu càng lạnh hơn,
giống như muốn đóng băng tất cả vậy.

Quay người, trên mặt hắn đâu còn vẻ ôn nhu dịu dàng như đối với Miu nữa, mà
thay vào đó là ánh mắt rét lạnh, tràn đầy sát khí.

“ Asamiya Ryuto... “ Hắn gằn từng chữ, bước chân nhìn như bình thản mà cực kì
nhanh chóng đi về phía cửa vào.

Vừa mới ra ngoài cửa, Hướng Thiên Tiếu liền thấy một cơn gió rét đánh úp về
phía cổ của mình, khiến lông tơ của hắn dựng hết cả lên. Không biết Asamiya
Ryuto đã đứng dậy từ lúc nào, tay không như một lưỡi đao sức bén chém về cổ
của Hướng Thiên Tiếu.

Tốc độ của hắn còn nhanh hơn cả “ Berserker “ Shogo Kitsukawa, chỉ kém Hướng
Thiên Tiếu một chút xíu. Không thể không nói Asamiya Ryuto đúng là một thiên
tài, có thể rèn luyện thân thể đến mức như vậy. Về mặt thân thể thì Asamiya
Ryuto đã đủ rồi, hắn giống như Hướng Thiên Tiếu, cái còn thiếu chỉ là sự thấu
hiểu võ học mà thôi.

Tuy nhiên, nếu chỉ là như thế thì sao có thể giấu giếm được con mắt kia.

Hướng Thiên Tiếu dùng tốc độ còn nhanh hơn hắn, lấy bắp tay chặn lại đòn thế
của Asamiya Ryuto trong gang tấc.

“ Ồ, ngươi có vẻ khác hẳn cái tên ngây thơ kia nhỉ? “ Asamiya Ryuto cười lạnh.
Người hắn nói đến không ai khác chính là Kenichi Shirahama.

“ Đây rốt cục là tình huống gì... Rõ ràng lấy tốc độ của ta hắn hẳn là không
kịp phòng bị mới đúng... Sao có thể thất bại được. “ Asamiya Ryuto nghĩ thầm.

Lúc hắn còn đang nói chuyện, Hướng Thiên Tiếu đã phản kích, chân to đá về
thẳng hướng bụng, chỉ thốt ra vài chữ :

“ Đồ ngu! “

Nhưng bây giờ có thời gian cho hắn suy nghĩ nữa, một bên ứng phó thế công của
Hướng Thiên Tiếu, một bên phản công. Mà Hướng Thiên Tiếu ỷ vào Sharingan làm
lợi thế, từ nãy đến giờ không thèm phòng ngự, thoăn thoắt né tránh các đòn
công kích của Asamiya Ryuto, sau đó đánh úp về phía hắn.

Công kích của hắn thì không bị Hướng Thiên Tiếu để vào mắt, còn bản thân
Asamiya Ryuto thì lại không thể không phòng thủ thế công của Hướng Thiên Tiếu.
Điều này dẫn đến từ nãy đến giờ hắn đều đang rơi vào thế hạ phong.

“ Điều này sao có thể chứ? Hắn rõ ràng mới chỉ học võ hơn nửa năm, sao có thể
mạnh như vậy. Nếu như người như hắn mới được gọi là thiên tài, thì mười năm
qua ta đang làm gì??!!! “

Asamiya Ryuto không càm lòng, lập tức sử dụng ra Seikuken.

Tuy nhiên, dù có làm như vậy thì Asamiya Ryuto vẫn chỉ có thể bị động phòng
ngự, thậm chí còn không thể phản kích, đúng là mua dây buộc mình, tự làm tự
chịu.

Thường nói Seikuken là một kỹ thuật có thể khiến người sử dụng có thể đồng
thời áp dụng cả phòng thủ và phản công. Nhưng đối thủ mà lần này Asamiya Ryuto
lại có lợi thế quá lớn.

Một là tốc độ, sức mạnh của Hướng Thiên Tiếu đâu chỉ mạnh hơn hắn nửa phần,
một phần đâu. Thể chất cấp E+ và thể chất cấp D- tuy chỉ cách nhau một tầng
lầu, nhưng nói thì dễ, đột phá thì lại khó.

Thứ hai đó là các động tác võ thuật. Có khả năng phục chế của Sharingan, các
động tác của Hướng Thiên Tiếu mô phỏng lại hành động của các võ sư một cách
cực kì hoàn mỹ. Dù là Asamiya Ryuto có là thiên tài, tự sáng tạo ra võ học của
mình, cũng há có thể so với các vị võ sư.

Cái thứ ba mà Asamiya Ryuto không có, đó chính là Sharingan. Với Sharingan,
mọi hành động của hắn đều rơi vào trong mắt của Hướng Thiên Tiếu một cách cực
kì rõ ràng. Dù là cảm giác đối với nguy hiểm hay là bản năng chiến đấu của
Hướng Thiên Tiếu không bì được hắn, thì Sharingan cũng đã bù đắp tất cả, thậm
chí còn hơn xa thế nữa. Thời gian ra đòn rất chuẩn xác, tuy có bị Asamiya
Ryuto cản lại nhưng cũng đủ khiến hắn cảm thấy ê ẩm.

“Rầm rầm rầm”

Hai người không ngừng giao thủ, nhanh đến mức Miu từ lúc nào đã đứng dậy ra
khỏi phòng thậm chí cũng thấy không rõ động tác của họ. Hướng Thiên Tiếu và
Asamiya Ryuto bây giờ giống như cao thủ võ thuật trong phim điện ảnh, liên
tiếp công kích và phòng ngự làm cho nàng hoa cả mắt.

Asamiya Ryuto không hổ danh “ Odin “, người đứng đầu Ragnarok. Bản năng võ học
của hắn đúng là vượt xa Hướng Thiên Tiếu, mười năm luyện võ đâu chỉ là nói
xuông. Tuy hắn đã bị Hướng Thiên Tiếu đánh đến vài nơi trên người, đau nhức
khắp nơi, thế nhưng vẫn chưa hoàn toàn thua cuộc.

Đột nhiên, hắn lộn vòng một cái ra phía sau hơn một mét, tránh thoát đòn công
kích của Hướng Thiên Tiếu, vươn tay ra sau mò lấy cái gì.

Nhìn thấy Hướng Thiên Tiếu tiếp tục công đến, Asamiya Ryuto nở nụ cười lạnh
lùng. Bỗng, hắn ném ra một đống phấn trắng về hai mắt của Hướng Thiên Tiếu.

“ Để xem ngươi không còn đôi mắt này thì sẽ làm được gì... “

Lúc chiến đấu Asamiya Ryuto đã chú ý đến mắt của Hướng Thiên Tiếu rồi. Đó là
một con mắt khác hẳn người thường. Không hề là một màu xanh, đen, vàng, hay
nâu mà là một con mắt đỏ như máu, bên trong có ba cái câu ngọc đang xoay tròn.

Hắn đã từng nghi ngờ tại sao một kẻ mới luyện võ như Hướng Thiên Tiếu lại có
bản năng chiến đấu mãnh liệt như thế. Nếu hiện tại Hướng Thiên Tiếu có thể ở
đây ngăn cản mình, ắt hẳn đã đánh bại sáu người còn lại trong Ragnarok rồi,
vậy mà hắn vẫn có thể áp chế được mình?

Đáp án chính là con mắt này. Theo suy đoán của Asamiya Ryuto, ắt hẳn con mắt
này phải có một tầm nhìn rất mạnh, đủ để bao quát chiến đấu mới có thể bù đắp
cho bản năng và kinh nghiệm chiến đấu được.

“ Bốp! “ Thực tế bỗng nhiên cho Asamiya Ryuto một cái tát, à không, là Hướng
Thiên Tiếu đã đấm cho hắn một cái ngay chính giữa mặt để hắn tỉnh ra.

“ Rầm! “ Cả người hắn đâm sầm vào vách tường.

“ Khụ khụ... “ Asamiya Ryuto phun máu, hoảng sợ nhìn Hướng Thiên Tiếu : “ Tại
sao... Tại sao phản ứng của ngươi lại nhanh đến vậy chứ!!! “

Nhìn Asamiya Ryuto vẻ mặt thảm đạm, Hướng Thiên Tiếu khinh thường hừ một tiếng
:

“ Nếu ngươi không làm ba cái trò vặt vãnh này thì ta còn phải phí chút thời
gian đây. “

Nếu Sharingan dễ dàng bị đánh bại như vậy thì tộc Uchiha cũng không thể nào
được coi là một trong hai bộ tộc mạnh nhất Konoha.

Tuy dự đoán của Asamiya Ryuto là chính xác công dụng, nhưng lại đoán sai sức
mạnh của Sharingan. Với Sharingan, động tác của hắn ở trong mắt Hướng Thiên
Tiếu chậm gấp mười lần.

Cứ tưởng tượng để Asamiya Ryuto làm ra một công kích đến trước mặt hắn mất
khoảng 0,3 giây, lấy lực cản của gió hầu như bằng không, đồng thời không có
gia tốc, thì trong mắt của Hướng Thiên Tiếu đòn đánh ấy muốn tiến đến trước
mặt hắn thì lại mất ba giây. Mà khoảng thời gian này là quá đủ để Hướng Thiên
Tiếu kịp thời phản ứng.

Nhờ đó Hướng Thiên Tiếu có thể bắt được động tác của Asamiya Ryuto, kịp thời
cúi xuống tránh khỏi phấn trắng kia, sau đó đấm thẳng vào mặt hắn.

Kết chương : Mặc dù chắc chẳng thầy cô giáo viên nào đọc truyện này đâu nhỉ
:)) Nhưng 20 - 11 ta vẫn muốn gửi lời chúc tới các thầy cô, mong các thầy, các
cô vui vẻ, an nhàn, hạnh phúc và thành đạt trong cuộc sống.


Tối Cường Tiêu Dao Thần - Chương #17