Chú Mày Tuổi Gì Định Ntr Anh?


Người đăng: tieuchan

Ở một diễn biến khác.

Đến giờ tan học, Furinji Miu vừa dắt xe đạp ra khỏi trường, vừa lẩm bẩm :

“ Kể từ khi đi học có vẻ Tiếu – kun cảm thấy rất vui... Hừ, cái tên này, cũng
không biết đường mà đón người ta, làm ta mỗi lần đạp xe về mệt muốn chết... ''

Đây chỉ là lời nói làm nũng của Miu thôi, chứ thân là một người có thực lực
được Vị Diện Hệ Thống đánh giá làm cấp E-, sao có thể là một cô gái liễu yếu
đào tơ, chân yếu tay mềm được cơ chứ.

Nghĩ đến kỉ niệm cùng Hướng Thiên Tiếu, Miu không khỏi vui vẻ cười khúc khích.

Lại nhớ đến hôm trước tập thể dục xong, Tiếu – chan nhìn vào phía trước của
mình, mặt của Miu liền hơi hồng hồng, nhìn thấy xung quanh không có ai, cúi
đầu xuống nhìn xem đôi thỏ trắng tinh nghịch của mình.

“ Có vẻ... Tiếu – kun rất thích chúng... “

Đang lúc Miu mất tập trung, một chiếc xe Mercedes Benz bỗng xuất hiện gần đó.
Một người đàn ông tóc tím da trắng, đeo một cái mắt kính bước xuống từ trên
xe. Bộ vét màu trắng khiến hắn trông như một gã quý tộc thực thụ.

“ Ai vậy? Anh ta đẹp trai quá! “

“ Kia là Mercedes Benz à? “

Trước sự ngỡ ngàng của mọi người, hắn ta tiến tới trước mặt Miu, cúi đầu giới
thiệu :

“ Xin chào Furinji, lâu rồi không gặp. Xin tự giới thiệu, ta là Asamiya Ryuto.

Miu nhìn thanh niên tóc tím trước mặt, nhìn mái tóc màu tím kia hơi ngờ ngợ,
có vẻ như đã thấy ở đâu đó, nhưng nàng không tài nào nhận ra nổi. Chần chờ một
chút, nhỏ giọng :

“ Xin hỏi... Chúng ta quen biết sao? “

Asamiya Ryuto nghe vậy thì hơi sững sờ, sau đó cười nhạt một tiếng :

“ Ngươi đã quên mất ta rồi sao? Cũng phải thôi, đã mười năm rồi mà... “

“ Mười năm trước sao? “ Furinji Miu lẩm bẩm, sau đó kí ức chợt ùa về.

“ À há, ngươi là cậu bé tóc tím ngày đó sao? “

Gần mười năm trước, khi Miu được sáu tuổi, nàng và ông nội đi qua con phố nơi
Kenichi Shirahama ở. Tại đó có ba tên côn đồ muốn bắt cóc Miu thì bỗng một
tiếng huýt sáo truyền tới khiến Miu phản ứng lại, sau đó ra tay dọn dẹp ba tên
côn đồ kia. Mà người đó là một cậu bé tóc tím. ( Thật ra là tóc đen – Kenichi
Shirahama, cơ mà Miu nhìn nhầm thành tóc tím. )

“ Ngươi còn nhớ ta sao? “ Asamiya Ryuto chợt vui vẻ hỏi, lúc này hắn đâu còn
vẻ lạnh lùng như lúc hạ lệnh giết Nanjou Kisara nữa.

“ Furinji, lâu lắm mới gặp lại nhau, ta mời ngươi đi uống cà phê được không? “

Miu mở điện thoại ra, nhìn đồng hồ, mới hơn 5 giờ. Do dự một chút, nàng liền
đồng ý, dù sao trước đây người ta cũng giúp mình mà, đi uống cà phê cũng có
sao đâu.

Tại một quán cà phê khá sang trọng...

“ Mấy năm nay ngươi sống tốt chứ? “ Asamiya Ryuto nhấp một ngụm cà phê, sau đó
hỏi.

“ Ừm. Ông nội và các vị sư phụ đều rất quan tâm đến ta. “

Hai người nói chuyện trời đất được một lúc, không biết Asamiya Ryuto lấy từ
đâu ra một bó hoa hồng, đưa cho Furinji Miu.

“ Miu, ta rất thích ngươi. Mấy năm nay ta vẫn luôn nghĩ đến ngươi... Làm bạn
gái của ta được không? “

Miu thấy cảnh này thì hơi ngỡ ngàng, không biết phải làm sao. Từ nhỏ đến lớn
nàng nào có từng được ai thổ lộ, không biết ứng phó việc này như thế nào.

“ Ngươi... Ngươi... Ta chưa muốn có bạn trai. “ Nửa ngày Miu mới thốt ra một
câu hoàn chỉnh. Trong tiềm thức, một bóng người lại hiện lên trong tâm trí
nàng, tự hỏi : Nếu là hắn, liệu mình có từ chối không đây?

Nghe được câu trả lời của Miu, vẻ mặt của Asamiya Ryuto hơi khó coi.

“ Là vì Kenichi sao? “ Trong suy nghĩ của Asamiya Ryuto, nếu có người khiến
cho Miu từ chối mình, đó chỉ có thể là “ tình địch hồi nhỏ “ Kenichi
Shirahama.

“ Ế... Kenichi? Ngươi nói là bạn Shirahama sao? Chúng ta chỉ là bạn cùng lớp
thôi, thậm chí còn không thân nhau nữa. “ Giọng nói bình thản của Miu khiến
cho Asamiya Ryuto kinh ngạc, chẳng lẽ hắn đoán sai sao.

Bỗng, trong đầu Asamiya Ryuto lóe lên một tia linh quang, nghĩ đến người đàn
ông mà mình bảo “ Berserker “ đi dọn dẹp. Hơi híp đôi mắt xanh :

“ Nghe đồn nửa năm trước võ đường mới thu võ sinh mới, không biết có phải
không? “ Asamiya Ryuto híp mắt hỏi, nhìn có vẻ rất tùy ý, giống như đây chỉ là
một câu hỏi bình thường.

Nghe Asamiya Ryuto nhắc đến Hướng Thiên Tiếu, Miu Furinji hơi giật mình :

“ Ồ, Asamiya - kun cũng biết Tiếu – kun sao? “

Hắn nhẹ nhàng cười một tiếng, đáp : “ Ừ, coi như là cũng biết đi. “ Kẻ địch
của Ragnarok, phế đi Nanjou Kisara, sao hắn có thể không biết được. Mấy hôm
trước đích thân hắn còn hạ lệnh cho sáu người còn lại trong “ Eight Fists “ xử
cái tên “ Tiếu – kun “ kia đây này.

“ Hì hì, để ta nói cho ngươi nghe nhé... Nửa năm trước... “ Nhắc đến Hướng
Thiên Tiếu, Miu liền vui vẻ, cười híp cả mắt kể cho Asamiya Ryuto nghe về hắn,
còn người sau thì mỉm cười lắng nghe.

Thật tình không biết, hai đấm giấu dưới bàn ăn đã nắm chặt lại từ lúc nào,
phảng phất đang kiềm chế sự tức giận nào đó. Hai mắt thì lạnh lùng nhìn nàng.

Nhìn vẻ mặt của Miu, Asamiya Ryuto sao có thể không hiểu đối với nàng, Hướng
Thiên Tiếu có một ý nghĩa đặc biệt nào đó.

Được một lúc, Miu đứng lên xin phép đi vệ sinh.

“ Không phải là ta... Không phải Kenichi Shirahama... Mà lại là một học sinh
cấp ba mới gặp được chưa đến nửa năm sao? Ngươi làm ta thất vọng quá rồi Miu?
Ngươi đã tha hóa rồi. Đã vậy thì đừng có trách ta. “

Nhanh như chớp, hắn lấy ra một viên thuốc từ dưới ống tay áo, sau đó bỏ vào
trong cốc nước ép trái cây của Miu. Tốc độ của hắn thật sự quá nhanh, ít nhất
là nhanh hơn cả “ Berserker “ Shogo Kitsukawa, nhanh đến nỗi dù là tay phục vụ
vừa đi qua cũng chẳng kịp nhìn thấy.

Hai phút sau, Miu trở lại, không hề hay biết trong nước của mình đã bị bỏ
thuốc, cầm cốc lên uống như bình thường.

Thấy vậy, trên mặt Asamiya Ryuto nổi lên nụ cười lạnh lùng.

Lại nói chuyện được một lúc, ngay khi Miu chuẩn bị chào ra về, dược hiệu rốt
cục phát tác.

“ Buồn ngủ quá. “ Asamiya Ryuto đã cho vào cốc của nàng một liều thuốc ngủ cực
mạnh, ngay cả một võ sinh có thực lực ngang với các thành viên “ Eight Fists “
như Miu thì cũng không tài nào trụ vững được. Hai mắt nàng cứ díu lại với
nhau, cơn buồn ngủ ập đến, lập tức gục xuống bàn thiếp đi. Trước khi nhắm mắt
lại, nàng mơ hồ chứng kiến nụ cười lạnh lùng của tên trước mặt. Một dự cảm
chẳng lành vừa xuất hiện trong lòng Miu thì ý thức của nàng liền chìm vào bóng
tối.

“ Ư ư. “ Lúc nàng tỉnh lại, Miu đã thấy mình không còn ở quán cà phê kia, mà
là ở một gian phòng ngủ xa hoa. Bây giờ nàng đang nằm trên một tấm giường lớn,
toàn thân đều không có chút lực lượng nào, thậm chí cử động đều rất khó khăn.

“ Tỉnh rồi à? Miu. “ Một âm thanh xa lạ mà quen thuộc từ truyền đến, sau đó
cửa phòng mở ra.

“ Asamiya Ryuto... “ Miu cắn chặt răng, khó khăn kêu lên mấy tiếng. Hai mắt
tràn ngập lửa giận nhìn chằm chằm hắn.

Asamiya Ryuto dường như không thấy ánh lửa hừng hực tỏa ra từ ánh mắt của Miu,
giống như muốn đốt cháy hắn vậy. Hắn từ từ bước đến cạnh giường, ngồi xuống.

“ Biết không Miu, từ cái ngày lần đầu chúng ta gặp mặt, từ lúc ngươi nói cám
ơn ta, thì ta đã thích ngươi rồi. “

“ Thậm chí vì ngươi mà ta còn chiến đấu cùng Kenichi Shirahama, đoạt lấy chiếc
huy hiệu Yin Yang. “

“ Ta sợ mình quá mềm yếu, không xứng với ngươi, nằm gai nếm mật khổ luyện võ
học. “

“ Vì ngươi ta đã thành lập Ragnarok, trở thành Odin để có thể xứng với cháu
gái của Furinji Hayato. “

Nghe lời nói của Asamiya Ryuto, lòng nàng hơi rung động. Không ngờ lại có
người âm thầm vì mình mà cố gắng nhiều như thế, khiến cho Miu – người từ nhỏ
đến lớn vẫn bị bạn bè xa lánh ( thật ra là giống Kotonoha Katsura, đẹp quá nên
bị ghét ) cảm thấy cảm động.

Thế nhưng nghĩ đến tình cảnh của mình, lửa giận vừa bị lắng xuống của Furinji
Miu lại bùng cháy lên.

Đúng lúc này giọng điệu của Asamiya Ryuto lại đột ngột thay đổi :

“ Vậy mà ngươi... Furinji Miu... Lại đi chọn một thằng nhóc ranh vô danh tiểu
tốt thậm chí còn bị đúp lớp... Ngươi nói ta phải xử lý ngươi thế nào đây Miu.
Hả? “

Asamiya Ryuto có vẻ hơi điên cuồng. Lúc này hắn cười như một thằng thần kinh.

Sau đó, dưới ánh mắt hoảng sợ của Furinji Miu, hắn dần dần cởi quần áo của
mình.

Từ bộ áo vét, đến quần dài, rồi cả cặp kính cận nữa. Rốt cục, trên thân của
Asamiya Ryuto chỉ chừa lại một cái quần lót.

Hắn cười khà khà nhìn Miu, đột nhiên như hổ vồ mồi, nhào tới nàng.

Lúc này Miu ngập tràn trong cơn tuyệt vọng. Trong lòng không ngừng cầu nguyện
có người tới cứu nàng.

“ Ông nội, cứu ta với. Sasaki – san, Akisame – san, Apachai, sư phụ Ma,
Shigure tỷ... Mọi người ai cứu ta với! “

Một giọt nước mắt từ trên gò má nàng lăn xuống.

Tách!

“ Tiếu – kun... “

Ngay khi Asamiya Ryuto chuẩn bị đụng tới Miu, đột nhiên trước mắt hắn xuất
hiện một vòng xoáy. Một cái chân to từ bên trong thò ra.

“ Rầm! “

Vừa nãy Asamiya Ryuto còn nở nụ cười đắc chí, trực tiếp bị một cước đột ngột
quét trúng bản mặt đẹp trai của hắn. Sức mạnh to lớn khiến cho khuôn mặt của
hắn biến dạng. Cả người giống như diều đứt dây bay ngược về trở lại, trực tiếp
đâm sầm vào cánh cửa phòng, bay ra ngoài.

Một giọng nói tức giận vang lên trong phòng :

“ Chú mày tuổi gì định NTR anh? “


Tối Cường Tiêu Dao Thần - Chương #16