Kotonoha Hiến Hôn


Người đăng: tieuchan

Ở bên trong một tòa nhà cao ốc, một thanh niên tóc tím áo trắng đang lẳng lặng
ngồi ở đó, nhìn ra ngoài khung cửa sổ, giơ lên nắm đấm, như muốn nắm giữ toàn
bộ thế giới trong đó. Hắn thì thào :

'' Sắp rồi... Miu. ''

Đột nhiên, tiếng chuông điện thoại di động vang lên, đánh gãy suy nghĩ của
hắn.

Khẽ mở miệng : “ Kisara thế nào rồi, Kitsukawa? ''

Phía đầu bên kia im lặng một lúc, sau đó mới truyền đến tiếng của một người
đàn ông :

“ Loki vừa kiểm tra rồi, rất không khả quan. Kisara bị gãy chân và tổn thương
cơ eo, tình huống tuy không nguy hiểm nhưng phỏng chừng sau này võ công của
nàng sẽ thành tàn phế... Cho dù có khả năng phục hồi thì ta đoán ít nhất không
mất 20 năm thì không thể luyện lại được. ''

'' Cái tên Shinnosuke kia càng thảm hơn. Khớp hàm bị méo, xương ngực và cột
sống cũng bị đánh gãy, xuất huyết bên trong. Bác sĩ bảo hắn còn sống đúng là
một kì tích, thế nhưng cả đời này cũng chỉ có thể làm người thực vật mà
thôi... Không ngờ tên kia lại dám hạ thủ nặng như thế. Đúng là không đem
Ragnarok chúng ta để vào mắt mà! '' Lời cuối cùng Shogo Kitsukawa cơ hồ là cắt
chặt răng mà thốt ra.

Ryuto Asamiya nghe vậy liền trầm mặc. Ngón tay của hắn không ngừng gõ lên
thành ghế. Qua một phút, miệng của Ryuto Asamiya khẽ mở ra lần thứ hai :

'' Phế vật thì chung quy vẫn là phế vật... Để một tên vô danh tiểu tốt mới ở
lại Ryozanpaku có nửa năm đánh cho thành ra như vậy, Ragnarok chúng ta không
cần bọn họ... Giết đi! ''

Lời ngắn mà kinh tâm. Giờ phút này ở đầu dây điện thoại bên kia Shogo
Kitsukawa không khỏi lạnh cả người. Dù hắn biết tên kia đúng là máu lạnh thật,
nhưng không ngờ ngay cả Nanjou Kisara là một trong '' Eight Fists '' mà hắn
cũng có thể dễ dàng nói ra điều như vậy.

'' Còn nữa... Mấy hôm nữa ngươi tự mình dẫn đội, đem cái tên nhóc kia đến đây
gặp ta? Hiểu không? ''

'' … Rõ. ''

Chờ đầu bên kia truyền đến tiếng máy bận, Shogo Kitsukawa mới đi vào phòng
bệnh nhìn Kisara và Shinnosuke. Hai người họ bây giờ mình đầy băng vải, sắc
mặt tỏ ra đau đớn, giống như đang nằm ác mộng vậy, trên người đổ mồ hôi không
ngừng.

Hắn cứ đứng đó nhìn hai người họ... Ánh mắt xa xăm, không biết đang nghĩ về
điều gì.

Hai ngày sau.

Như thường lệ, ăn sáng xong Hướng Thiên Tiếu liền chào tạm biệt Miu và mọi
người ở võ đường Ryozanpaku, sau đó cùng Kotonoha đi đến trường.

Chỉ là hai người vừa mới đi đến cổng trường, đột nhiên bị một bóng dáng mảnh
khảnh chặn đường.

Nhìn lại, đây không phải là Saionji Sekai hay sao?

'' Xin hỏi, ngươi là... '' Kotonoha nhìn thấy có cô gái chắn đường mình và
Hướng Thiên Tiếu, hơi nghi ngờ một chút, nhỏ giọng hỏi.

'' Ta là Saionji Sekai, học lớp 1 – 3, là bạn cùng bàn của Itou Makoto. '' Có
lẽ khi nãy Sekai chạy quá nhanh, nên bây giờ hơi thiếu hơi, sắc mặt đỏ bừng,
thở gấp.

Hướng Thiên Tiếu thấy nàng như vậy, không khỏi chỉ một cái ghế đá ở dưới gốc
cây xanh gần đó :

'' Trông ngươi có vẻ mệt đứt cả hơi rồi nhỉ? Qua kia ngồi một chút đi. ''

Saionji Sekai cảm kích nhìn Hướng Thiên Tiếu một cái.

Ba người nhanh chóng bước về phía ghế đá. Kotonoha ngồi ở giữa, Sekai và Thiên
Tiếu ngồi hai bên.

Đợi một lúc nhìn Sekai có vẻ đã lấy hơi xong, Kotonoha mới lên tiếng.

'' Ừm... Saionji – san, Itou Makoto mà ngươi nói... '' Giọng của Kotonoha có
chút chần chờ, thỉnh thoảng nhìn về Hướng Thiên Tiếu.

Mà Sekai Saionji bây giờ đang một lòng lo lắng cho Itou Makoto, không hiểu
được nội tâm của Kotonoha, tưởng nào không nhớ ra liền vội vàng tiếp lời :

'' Là nam sinh hôm trước tỏ tình với ngươi đó. Từ ngày hôm trước đến giờ hắn
chưa đi học nữa. Không biết ngươi có biết hắn ở đâu không? ''

Kotonoha nghe Sekai Saionji nói như vậy thì sắc mặt biến đổi kịch liệt, vội
vàng nhìn về Hướng Thiên Tiếu.

Mà Thiên Tiếu nghe đến đây thì sắc mặt cũng có chút dị dạng, thế nhưng nghĩ
đến Itou Makoto của hiện tại, lại thêm vẻ mặt thấp thỏm lo âu của Kotonoha,
hắn liền hiểu được cái kết của lần tỏ tình kia. Trong lòng thầm cảm động, cưng
chiều nhìn Kotonoha.

“ Gái ngố, ta đương nhiên tin tưởng ngươi. ''

'' Tiếu... Tiếu – kun, không phải ta không muốn nói cho ngươi... Nhưng mà...
'' Tuy nghe được Thiên Tiếu nói như vậy làm nàng có chút yên tâm, thế nhưng
vẫn hơi sợ trong lòng hắn của khúc mắc, thế là vội vàng giải thích.

Đột nhiên, Kotonoha không kịp chuẩn bị đã được Hướng Thiên Tiếu ôm chặt vào
lòng. Mùi cơ thể đàn ông tràn ngập dương cương truyền đến khoang mũi, kích
thích thần kinh của nàng, khiến cho khuôn mặt của Kotonoha đỏ ửng như quả cà
chua, hai mắt có vẻ hơi mê ly, nghe giọng nói của Hướng Thiên Tiếu truyền tới
bên tai :

'' Kotonoha – chan, lần sau không cần lo lắng những việc như vậy nữa nhà. Ta
tin ngươi vô điều kiện. ''

Lời nói như thấm vào sâu trong lòng. Lúc này Kotonoha chỉ cảm thấy được nơi
mềm mại nhất trong trái tim rung lên. Những kỉ niệm cùng Hướng Thiên Tiếu như
từng thước phim quay chậm hiện ra trước mắt Kotonoha... Lần đầu cùng hắn gặp
mặt, được hắn cứu... Ở trường có cũng hắn làm bạn...Hắn vì nàng mà phải đương
đầu với một đám côn đồ...

Nàng cảm thấy so với trước kia, mỗi lần đi đến trường thì giống như là đi tới
địa ngục, chỉ lo bị bạn học bắt nạt, thì bây giờ, vẫn có Hướng Thiên Tiếu cùng
nàng, bảo vệ nàng. Quả giống như là địa ngục và thiên đường vậy.

Thế là Kotonoha đột nhiên dũng cảm, liều lĩnh hôn lên môi của hắn ngay trước
sự có mặt của rất nhiều học sinh.

Thiên Tiếu trợn mắt thật to. Không ngờ ngày thường Kotonoha vẫn e thẹn, đột
nhiên lại chủ động như vậy.

“ Ồ, đây không phải Hướng Thiên Tiếu và Kotonoha Katsura sao? “

“ Trong trường vẫn có tin đồn rằng hai người họ vốn là một cặp, hóa ra là
thật. “

“ Ô ô ô, Tiếu – sama của ta... “

“ Hướng Thiên Tiếu tên kia không ngờ lại cua được hoa hậu giảng đường nhanh
như thế... “

Tiếng bàn luận của những người xung quanh cũng không ảnh hưởng đến Kotonoha và
Hướng Thiên Tiếu, phảng phất trong mắt hai người bây giờ chỉ có hình bóng của
nhau, không có chỗ trống cho bóng dáng khác chen lấn vào nữa.

Ở trên tầng hai, một cô gái xinh đẹp cũng nhìn thấy cảnh này, người hơi run
lên, cắn môi một cái :

“ Itou cái đồ vô dụng này. “

Saionji Sekai lúc này đã mất chữ O mồm chữ A rồi, sững sờ nhìn đang anh anh em
em hai người. Thở dài một cái, hiểu được Kotonoha cũng không biết gì về
Makoto.

Bỗng, có hai người nam sinh đi ngang qua, thế là nàng tình cờ nghe được nội
dung cuộc thảo luận của họ :

“ Không ngờ Sawanaga Taisuke một ngày biến mất thì đã trở thành người nổi
tiếng, càng đã được làm chuyện đó rồi. “

“ Thôi đi, đồ bệnh hoạn... Chẳng lẽ ngươi cũng thích Itou Makoto??!!! “

“ Ừ. Nói thế cũng phải... Chỉ nghĩ tới cảnh hai thằng bạn cùng lớp như vậy, ta
đã rùng mình. Không ngờ trước kia chúng ta lại phải học chung cùng với loại
người này. “

Saionji Sekai không để ý đến cuộc trò chuyện, trong đầu nàng chỉ còn hai từ “
Itou Makoto “. Ngay lập tức Sekai chặn lại hai người bọn họ, hai tay bám chặt
lên vai một nam sinh trong đó :

“ Makoto sao rồi? Ngươi nói cho ta biết Makoto sao rồi đi. “

“ Makoto? Ý ngươi là Itou Makoto hả? “ Hắn nói xong liền rút ra một tờ tạp chí
từ trong ba lô của mình, đưa cho Sekai.

Đập vào mắt Sekai là ba chữ “ J – A – V “ to đùng. Nàng đỏ cả mặt, gắt lên một
tiếng, cả giận :

“ Ngươi đưa cho ta cái này làm gì ? “

“ Nhìn kỹ đi bà cô. Người ngươi muốn tìm không phải ở trên đó sao? “

Makoto xuất hiện ở trên này???

Trên đầu Saionji Sekai xuất hiện ba cái dấu chấm hỏi, vội vàng nhìn lại.

Quả nhiên nàng thấy ảnh của Itou Makoto xuất hiện trên bìa tạp chí. Điều này
làm cho Saionji Sekai có dự cảm chẳng lành.

Tay nhỏ run run, lật ra trang thứ nhất. Nội dung bên trong lại làm cho khuôn
mặt của nàng trắng bệch, làn môi khô khốc.

< Mãnh ca VS Tiểu thụ >

< “ Người đẹp “ và quái vật >

< Ông hoàng JAV mới – Sawanaga Taisuke >

< Ngôi sao mới nổi, hàng hiếm của nền công nghiệp thời đại – Itou Makoto >

Cả người của Saionji Sekai mất đi hết sức lực, xụi lơ, ngồi bệt xuống đất. Mà
Hướng Thiên Tiếu và Kotonoha từ lâu đã rời môi, thấy người nữ sinh vừa bắt
chuyện với họ đột nhiên ngã xuống đất liền chạy lại. Hai người nhanh chóng đưa
nàng về phòng y tế.

Chẳng qua, không ai thấy được, khi Hướng Thiên Tiếu nhìn tới tờ tạp chí kia
thì khóe miệng của hắn nhếch lên một nụ cười tà.

Ở một phim trường nào đó...

“ Cut!!! “ Theo âm thanh của đạo diễn vang lên, mọi người dừng lại nghỉ ngơi.

Một gã thanh niên đầu đỏ mang một chiếc khăn lông tới :

“ Sawanaga, hôm nay ngươi làm rất tốt. “

Nhìn kỹ lại, đó không phải là một trong số những tên côn đồ ngày trước bị
Hướng Thiên Tiếu ám chỉ cho hay sao.

Còn ngươi kia không thể nghi ngờ, chính là Sawanaga Taisuke.

“ Taichi ca, tất cả đều là nhờ có ngài, nếu không sao ta có thể có ngày hôm
nay được. “

Sawanaga Taisuke nghe vậy, liền quăng một ánh mắt cảm kích đến cho Taichi Nếu
nhìn cẩn thận, trong đó còn có tí ti... khát vọng???

Thì ra hôm đó theo ám chỉ của Hướng Thiên Tiếu, bọn du côn kia liền đi đến
trường học. Trùng hợp là trong phòng bảo vệ lúc đó lại không có ai, thế là bọn
chúng đi vào và thấy cảnh tượng diễn ra ở phòng dụng cụ.

Trong đám du côn, tên Taichi kia là thông minh nhất. Hắn liền nghĩ ra một kế,
biến hóa thành người đại diện của Itou Makoto và Sawanaga Taisuke, đem cuộn
băng ghi hình kia cho một công ty 18 +. Nếu thành công, hắn không chỉ có thể
hoàn thành mục tiêu ban đầu, mà còn có thể đổi đời, trở thành người đại diện
của hai ngôi sao, mà chẳng cần làm côn đồ cắc ké nữa.

Không thể không nói, lựa chọn của hắn quả là quá chính xác.

Điều đó không chỉ khiến cho hắn kiếm được rất nhiều tiền từ việc kí hợp đồng,
mà Sawanaga Taisuke và Itou Makoto cũng rất nhanh trở thành ngôi sao mới trong
ngành công nghiệp này.

Có vẻ vị diện < Shijō Saikyō no Deshi Ken'ichi > khá văn minh, cho nên vẫn
chưa phổ biến “ Gay “. Bởi vậy sự xuất hiện của hai người quả là một làn gió
mới, làm thay đổi cả bộ mặt của ngành công nghiệp, gây nên rất nhiều người
hứng thú.

“ Được rồi. Còn mấy cảnh quay nữa đấy. Cố gắng lên. “ Taichi cười nói.

“ Yên tâm đi, ta và Makoto sẽ không để ngươi thất vọng đâu... Phải không,
Makoto – chan? “

Nhìn lại phía sàn diễn, người nằm ở đó không phải là gã cặn bã Itou Makoto
sao. Chỉ thấy bây giờ hắn cởi trần trùng trục, hai mắt lờ đờ, khuôn mặt hơi có
vẻ bệnh trạng.


Tối Cường Tiêu Dao Thần - Chương #11