Tiếu Lão Bị Truy Nã


Người đăng: lehoanglinh

Ở bên cạnh, Tiếu Lão thấy mọi chuyện có vẻ nghiêm trọng hơn hắn tưởng thì
hoảng sợ vô cùng, hắn nghĩ mình tiêu rồi. Hắn phải nghĩ cách gì đó để thoát
khỏi tình cảnh này. Quan sát thấy Tần Quân còn đang chìm trong đau khổ chưa
thể thức tỉnh ngay được, hắn bèn rón ra rón rén đi ra khỏi cung điện. Hắn chạy
một mạch về tẩm cung của mình thu dọn hành lý để cao chạy xa bay. Chạy đi đâu
hắn chưa nghĩ ra, nhưng cang xa nơi này càng tốt.

Với chức vị của hắn muốn ra khỏi hoàng cung cũng không phải việc khó. Liên tục
vượt qua các trạm canh gác có thể nói là cực kỳ sâm nghiêm của Thiên Cung hắn
cuối cùng cũng ra được đến bên ngoài. Lại chạy ra mấy trăm cái thành trì cực
kỳ to lớn hắn lại vượt qua mấy chục cái hành tinh, rồi lại qua mấy cái vũ trụ,
vị diện. Đừng nhìn hắn là một quan văn mà khinh thường, hắn tu vi cũng đã đạt
tới Đại Diễn Thần Chi trung kỳ rồi, ít nhất bề ngoài là như thế. Hắn cứ chạy
mãi như thế, nhưng hắn biết vẫn chưa thể thoát khỏi ma chưởng của Tần Quân
được.

Bỗng nhiên ánh mắt hắn loé lên, rồi lập tức khuôn mặt trở nên kinh hỉ. Có vẻ
như hắn đã nghĩ ra được biện pháp thoát thân nào đó rồi. Hắn lôi điện thoại ra
bấm một dãy số muốn gọi cho ai đó.

Được một lúc phía bên kia bắt máy:" alo! Ngài gọi ta có gì phân phó". Là giọng
của một nam thiếu niên trẻ tuổi.

"Hoàng Linh! Ngươi ở trong hoàng cung nếu có tình hình gì thì thông báo lại
với ta ngay. Ta hiện tại đang ra ngoài. Ta có việc phải một ít thởi gian mới
quay về đươc"

"Ta đã biết, có gì phân phó ngài cứ nói với ta, ta sẽ sắp xếp ổn thoả..." Tên
thiếu niên tên Hoàng Linh kia đáp lại.

"Trước mắt ngươi chỉ cần theo dõi tình hình ở Thiên Đế hoàng cung là được, vậy
đi. Ngày mai gặp lại". Hắn như nhớ ra điều gì bỗng nói:"Khoan đã! ta cần ngươi
làm việc này nữa... ngươi cứ làm thế này... như vậy...", hắn phân phó cho
thiếu niên Hoàng Linh kia.

" ngươi nhớ làm theo những gì ta đã nói, làm tốt ta sẽ đề bạt ngươi lên Đại
Đạo chí tôn cảnh".

"Đa tạ Tiếu Lão! ta sẽ không để ngài thất vọng". Giọng Hoàng Linh không che
giấu được kinh hỉ. Hắn đang kẹt tại Thiên Đạo chí thánh đỉnh phong, nếu được
Tiếu Lão trợ giúp hắn lên Đại Đạo chí tôn dễ như ăn cháo. Hắn là biết Tiếu Lão
có bao nhiêu năng lượng, thậm chí còn mơ hồ biết nhiều hơn Tần Quân Thiên Đế
kia nữa.

Cúp điện thoại về sau Tiếu Lão nhắm theo một phương hướng lao đi với tốc độ vô
cùng khủng khiếp, ẩn ẩn vượt qua Chí thượng thuỷ nguyên chủ tốc độ.

........

Bên này sau khi tỉnh dậy Tần Quân cho người gọi Tiếu Lão vào để trị tội. Khi
biết Tiếu Lão bỏ trốn thì hắn điên tiết lên ra lệnh truy nã. Phần thưởng là
700 vó Thiên Đế tửu khiến Thiên Đình một phen gà bay chó chạy. Trong đó tích
cực nhất dĩ nhiên là chiến thần Dương Tiễn, hắn đang khoái chí muốn hét lên
rồi đây. Hắn lại cứ tưởng viêc mình mách lẻo có tác dụng.

Ngộ Không, Lý Nguyên Bá, La Sĩ Tín,.... các thần ma thần tướng đều xuất binh
truy bắt Tiếu Lão. Mặc dù không hiểu là chuyện gì xảy ra nhưng 700 vò Thiên Đế
Tửu thật sự quá hấp dẫn, không ai muốn bỏ qua cơ hội này cả. Thậm chí Như Lai,
Đường Tăng đều tham gia rất nhiệt tình mà không để ý ánh mắt khinh thường của
mọi người, bon hắn mới không cần nhịn rượu, đây là Thiên Đế tửu ah. Một ngụm
nhỏ tăng 1 ức năm tu vi thì vứt mẹ mấy cái không được phá giới vớ vẩn đi.

Giờ này ngồi trên chí cao thần toạ suy nghĩ của Tần Quân đã bình tĩnh trở lại,
hắn lại thể hiện bộ mặt uy nghiêm, thượng vị giả khác hắn vẻ mặt điên cuồng vì
thần tượng như ban nãy khi nhắc đến Blackpink. Nhưng nếu ai có thể đọc suy
nghĩ của Tần Quân lúc này chắc sẽ chết lặng.

"hu hu hu... Blackpink...trẫm không xứng làm fan của các ngươi, lời hứa không
thể thực hiện được ta có tư cách gì chứ. Các ngươi khác gì tín ngưỡng của ta.
Sống có gì vui, chết có gì buồn. Không nghe nhạc của các ngươi thì tu luyện
đến đỉnh phong, vô địch thì lại làm sao... Hừ Tiếu Em đáng chết, ta sẽ bắt
ngươi đến trước mặt Blackpink quỳ xuống nhận tội, nếu các nàng không chấp nhận
tha thứ thì... hừ... người đừng trách sao nước biển lại mặn".

Hắn hô:" Có tin tức gì của Tiếu Em chưa?"

Một bóng người hiện ra quỳ xuống bẩm báo:"hồi bệ hạ vẫn chưa tìm đươc"

" ngươi lui ra đi... hừ! để xem ngươi trốn được bao xa. Hồng Mông vị diên tuy
lớn nhưng không có chỗ cho ngươi dung thân". Tần Quân bá khí nói.

............

Mặt trời ló dạng, ánh bình minh tràn ngập thiên đế hoàng cung. Một ngày mới đã
bắt đầu.

Chỉ nghe giọng Đông Hoàng Thái Nhất vang lên: " Chỉ là thẩm du nơi công cộng
thôi mà, vậy mà bệ hạ phạt ta điều khiển thời tiết 1000 năm. Tên Tiếu Em khốn
kiếp, biết vậy lúc đó không nên vì ham mê mấy món "pháp bảo Địa Cầu" mà nghe
hắn dụ dỗ, ta đã thẩm du nơi đông ngươi theo ý hắn mà chỉ được mỗi cái máy
nghe nhạc MP3. Thà hắn đưa ta cái laptop hay smartphone còn xem phim Nhật
được, chứ cái máy nghe nhạc này thì làm được gì. Hừ, bị truy nã à... đáng
kiếp. Ôi! thiên đế tửu, xem ra không có duyên phận rồi".

"à mà hôm nay bệ hạ tảo triều nghe đâu có chuyện quan trong jcaanf thương
thảo... không biết đã bắt được Tiếu Em chưa?". Hắn lẩm bẩm sau đó nhìn quanh
có ai không rồi lén lút cửi bỏ thăt lưng, tụt quần xuống. Hắn đã bị nghiện
quay tay từ ngày định mệnh đó. Những âm thanh dâm đãng phát ra vang vọng cả
một khu vực lớn, hắn không hề quan tâm những ánh mắt khinh thường, những cánh
tay chỉ trỏ trào phúng của các thiên binh ở phía xa. Một ngày như mọi ngày của
Yêu Hoàng đã bắt đầu như vậy.


Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng Parody - Chương #6